[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 54: Thất giai Thiểm Báo




Khó trách bọn họ dám vi phạm quy tắc tổ đình, đánh vào trấn Phong Lang. Chẳng lẽ trong Phong Lang tộc thật sự có tộc nhân săn gϊếŧ Báo Yêu nhất mạch sơ sinh?

Đối với điều này, Đại Tế Ti quả là có điểm hoài nghi. Đối tượng đầu tiên nàng hoài nghi là người bên dưới mình. Bởi vì nàng rất rõ ràng, vị này bởi vì đột phá Ngũ giai đã cố gắng như thế nào, nhưng bởi vì huyết mạch bản thân cường độ không đủ, nhiều lần thất bại. Đối với việc này, hắn vẫn cực kì phẫn nộ. Chỉ có thể đạt đến Lục giai, mới có thể được điều động đến thành Gia Lý. Phong Lang lãnh chủ đã sớm chán ghét trấn Phong Lang vắng vẻ này.

Mà săn gϊếŧ Báo Yêu nhất mạch sơ sinh dùng ăn chính là đường tắt, vì thế bí quá hoá liều cũng không phải là không được.

Trên thực tế, dù tổ đình có cấm trộm liệp sát Báo Yêu nhất mạch sơ sinh nhưng cũng không phải toàn bộ đều chấp hành.

Phong Lang lãnh chủ có chút bất an mà phát ra từng tiếng rống thấp: "Đại Tế Ti, ta không có."

Đại Tế Ti ngẩng đầu nhìn hướng Thiểm Linh: "Ngươi có chứng cớ gì?"

Thiểm Linh gầm nhẹ nói: "Ta ở trấn Phong Lang cảm nhận được huyết mạch của tộc ta tồn tại. Cồn cần chứng cớ khác sao? Huyết mạch của ta đã đạt đến cấp độ tổ mạch, đối với tộc nhân có cảm ứng mãnh liệt, ngươi thân làm Tế Tư chẳng lẽ lại không hiểu?"

Đại Tế Ti nghe Thiểm Linh nói như vậy, tâm chìm xuống dưới, nàng biết, đối phương rất có thể nói là sự thật. Nếu như không phải ở trấn Phong Lang phát hiện ra khí tức của Thiểm Báo tộc sơ sinh, đối phương sẽ không tuỳ tiện ra tay. Dù sao sự kiện này đủ để ảnh hưởng đến đại sự của hai tộc.

"Ngao ô o o o một"

Đúng lúc này, Phong Lang lãnh chủ đột nhiên phát ra một tiếng gào thét, khí tức Phong Lang huyết mạch đậm đặc bắn ra, làm tinh thần đám Phong Lang đang đối kháng với Thiểm Báo rõ ràng chấn động, khí tức huyết mạch lập tức tăng lên. Phong Lang lãnh chủ há to mồm, một đạo Phong Nhận hướng về Thiểm Linh phun ra. Phong nguyên tố trong không khí bay nhanh hướng Phong Nhận ngưng tụ, cơ hồ là thoáng qua, đạo Phong Nhận này liền bành trướng đến một mét, không ngừng phát ra tiếng kêu chói tai.

Khi Phong Lang lãnh chủ phun ra đạo Phong Nhận này, Thiểm Linh và Đại Tế Ti đều hiểu rõ rồi. Tuy rằng Phong Lang lãnh chủ không có thừa nhận hắn bắt Thiểm Báo sơ sinh, nhưng từ phản ứng của hắn, hiển nhiên chính là hắn làm!

Trên thực tế, lúc này Phong Lang lãnh chủ đang rất sợ hãi, hắn đương nhiên biết hậu quả khi bắt Báo Yêu nhất mạch sơ sinh. Nhưng với khát vọng tăng lên huyết mạch và thực lực, làm cho hắn lúc gặp được cơ hội căn bản không cách nào bỏ đi.

Hai ngày trước, hắn ra ngoài vừa lúc gặp được một nhà Thiểm Báo đang ở trong núi chơi đùa. Trong đó có hai đầu Thiểm Báo rõ ràng mới sinh không lâu. Vợ chồng Thiểm Báo kia cũng không mạnh, chỉ có Tam giai. Lúc đầu, hắn hơi do dự nhưng lòng tham đã xui hắn động thủ đánh chết vợ chồng Thiểm Báo, bắt đi hai đầu Thiểm Báo sơ sinh.

Hắn tự hỏi chuyện này thần không biết quỷ không hay, cho dù là thê tử thân cận nhất cũng không biết. Lại không ngờ rằng, mới qua hai ngày, Thiểm Báo đại quân đã tìm đến.

"Dừng tay!" Đại Tế Ti rống lên giận giữ.

Ánh sáng màu vàng loé lên trong mắt Thiểm Linh, đang lúc muốn tránh, Phong Nhận trước mặt lại bắn ra một cỗ Phong nguyên tố cường đại chấn động. Chấn động kia tựa như vòng xoáy bình thường, lại sinh ra trói buộc hiểu quả với hắn, làm hắn có cảm giác không thể tránh.

"Ngũ giai nho nhỏ, cũng dám láo xược?" Thiểm Linh khinh thường mà hừ một tiếng, thân thể lắc lư rất nhỏ, vậy mà chia làm ba. Ba đạo thân ảnh bỗng nhiên lập loè, liền đem trói buộc xung quanh phá vỡ, ba Thiểm Linh phân làm ba phương hướng thẳng đến Phong Lang lãnh chủ và Đại Tế Ti đánh tới.

Đại Tế Ti rống lên giận giữ: "Ngươi hồ đồ sao!" Đại Tế Ti giơ cao pháp trượng trong tay, thanh quang trên người đại phóng, gọi ra cuồng phong, đơn giản chỉ đem ba đạo Thiểm Linh ngăn lại.

Phong Lang lãnh chủ gầm nhẹ nói: "Gϊếŧ hắn đi! Đại Tế Ti, chỉ cần gϊếŧ hắn và xâm lấn Thiểm Báo, ta liền rời thôn trấn. Ngươi biết rõ, nếu như không có biện pháp như vậy, tại địa phương thiếu thốn tài nguyên này, ta vĩnh viễn đều không tấn cấp Lục giai được. Ta cũng không có biện pháp."

"Khốn nạn!" Thiểm Linh giận giữ, "Ngươi không có biện pháp tiến giai, liền gϊếŧ hại sơ sinh tộc của ta? Một cái người phản tổ có thể ngăn lại được ta sao?"

Nói xong, báo văn màu vàng nâu trên người Thiểm Linh bắt đầu xuất hiện biến hoá, màu vàng nhàn nhạt từ từ hiển hiện, thân hình Thiểm Linh càng thêm thon dài, hào quang trong hai mắt cũng biến thành màu vàng nhạt.

"Thất giai!" Đại Tế Ti cơ hồ là tốt ra.

Kì thật, khi Thiểm Linh xuất hiện, Đại Tế Ti cũng đã cảm nhận được cường độ khí tức của đối phương. Lúc này, nàng càng xác định phán đoán của mình.

Đại Tế Ti có tu vi Lục giai, bởi vì là Tế Tự, nàng có thể mượn một ít khí tức Thần cấp của tổ tông Phong Lang để tăng cường bản thân. Nhưng dù như vậy, nàng không phải là Thất giai, chỉ có thể tạm thời đạt đến cường độ Thất giai thôi.

Lục giai và Thất giai bình thường chênh lệch là cái hào rộng, là hai cấp độ hoàn toàn khác nhau. Coi như nàng là Tế Tự, nếu muốn chiến thắng cường giả Thất giai chính thức là không thể nào. Trừ phi Phong Lang lãnh chủ đạt đến Lục giai, nàng mới có thể dùng mật pháp đem Phong Lang lãnh chủ cũng tạm thời tăng lên tới Thất giai, sau đó cùng hắn đối kháng, có lẽ còn có một đường cơ hội.

Thiểm Linh không có tiếp tục mở miệng, cừu hận mãnh liệt thúc dục hắn trực tiếp đánh về phía tổ hợp Đại Tế Ti và Phong Lang lãnh chủ.

Trong khoảng thời gian ngắn, ba đại cường giả trên không trung đại chiến.

Một đạo thanh quang mãnh liệt đối với tổ tiên kêu gọi không ngừng tăng lên người Đại Tế Ti và Phong Lang lãnh chủ. Trên tế đàn cách bọn họ không xa có thanh quang nhàn nhạt bốc lên, không ngừng mang cho bọn họ lực lượng.

Nơi này dù sao cũng là trấn Phong Lang, đối với bọn họ mà nói là chiến đấu trên sân nhà.

Nhưng thực lực Thiểm Linh thể hiện ra thực sự cường hãn. Thiểm Linh đương nhiên biết chiến đấu trên sân nhà của đối phương, thực lực của đối phương sẽ có tăng cường, nhưng hắn là cường giả Thất giai chính thức, hắn có lòng tin đối kháng với đối phương, hơn nữa còn chiến thắng.

Trong lúc nhất thời, từ đằng xa chỉ có thể nhìn thất Thiểm Linh hoá thành một quang ảnh màu vàng không ngừng hướng thanh quang ở trung tâm mà trùng kích, lần lượt đè ép thanh quang kia. Nhưng hắn muốn công phá phòng ngự của hai cường giả Phong Lang thực sự rất khó.

Khi bên này bắt đầu đại chiến, bên trong nhà gỗ nhỏ hai tầng, ba huynh đệ Vương gia và Lăng Mộc Tuyết đều bị Khâu Tĩnh triệu tập ở một chỗ, không cho phép đi ra ngoài.

Vương Duyên Phong cùng Đường Tam một mực chờ ở lầu hai, chỉ cần bọn họ mở cửa sổ ra là có thể chứng kiến chiến đấu nơi xa. Thiểm Báo nhảy vào theo hướng như Hổ Diện Nhân nói, không lệch chút nào.

Dựa theo ước định, sau ba trăm hơi thở, Đường Tam phải rời nơi này.

"Đường Tam." Vương Duyên Phong nhìn về phía hắn.

Đường Tam cung kính hướng Vương Duyên Phong thi lễ. Đối với vị lão sư mang lại cảm giác gia đình ấm áp này, trong nội tâm Đường Tam tràn ngập kính ý.

"Lão sư, ta phải đi. Ngươi cùng sư mẫu cố gắng bảo trọng. Khi thời điểm thuận tiện, ta nhất định sẽ trở lại gặp các người." Đường Tam nhẹ giọng nói.

"Ngươi hiện tại muốn đi? Không phải nói chờ sau ba trăm hơi thở sao?" Vương Duyên Phong kinh ngạc nói.

Đường Tam nói: "Người yên tâm, hẳn là không có chuyện gì đâu. Số lượng Thiểm Báo đến không ít, người không có phát hiện ra nhiều Phong Lang cũng đã ra tiền tuyến rồi sao? Ở hậu phương hiện tạo cơ bản không có Phong Lang rồi, chắc sẽ không có người phát hiện ra ta. Dựa theo lời của người Cứu Thục kia, không lâu sau, Thiểm Báo có thể đánh vào trong trấn. Chờ đến lúc đó, ta đi lại có chút bất tiện. Không bằng ta sớm rời đi, tuỳ thời hành sự, năng lực của ta người vẫn chưa yên tâm sao?"

Vương Duyên Phong thoáng do dự một lát, vẫn gật đầu nói: "Ngươi nhất định phải cẩn thận. Chờ đến thành Gia Lý, ngươi có thời gian thì đi tìm Quỷ Quỷ, nàng sẽ đem tin bình an của ngươi truyền cho ta."

"Vâng. Lão sư, ta đi đây." Đường Tam đi lên trước, ôm Vương Duyên Phong một lát, sau đó mở cửa sổ ra. Trên không trung hắn linh hoạt uốn một cái, dưới sự trợ giúp của Phong nguyên tố, phiêu diêu ra ngoài nhà gỗ. Hắn quay người hướng về Vương Duyên Phong đang đứng bên cửa sổ phất phất tay, rồi nhanh chóng lẩn vào trong bóng tối, biến mất vô tung.