Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân

Chương 119: Đến Tinh La




Buổi sáng mọi người tỉnh đã không thấy Áo Tư Ca, Nana biết hắn đây là âm thầm quyết tâm biến cường mới trở về, hắn sẽ không đơn thuần chỉ là một hệ phụ trợ, có như thế hắn mới vượt qua được quy định của Thất Bảo Lưu Ly Tông, ở bên Vinh Vinh. Áo Tư Ca sẽ làm được.

Đường Tam thời gian này đi theo Hạo Thiên Đấu La tu luyện, một trong những điều quan trọng là thức tỉnh vũ hồn chân chính Lam Ngân Hoàng, Nana trông chờ không biết ngoại hình của hắn có thay đổi như tiểu thuyết miêu tả hay không.

Tiểu Vũ quay về Tinh Đấu sâm lâm, đối Tiểu Vũ Nana luôn canh cánh trong lòng, số phận của Tiểu Vũ gắn liền với Đường Tam, một bước kia Tiểu Vũ bắt buộc phải đi nếu không hệ quả sau này không cách nào tưởng tượng, sau đó chính tay Nana sẽ báo thù cho Tiểu Vũ.

Ninh Vinh Vinh buồn bã một mình về Thất Bảo Lưu Ly Tông, áp lực của cô ấy rất lớn, Ninh Vinh Vinh chính là cô gái Nana coi trọng nhất. Ninh Vinh Vinh hệ phụ trợ so các hệ khác yếu nhược, tuy thế những hi sinh âm thầm cô ấy dành cho Thất Quái không thể chối cãi, lúc đầu tính cách rất khó coi nhưng sau khi quen biết mọi người, Ninh Vinh Vinh mới bộc lộ con người thật của cô ấy, luôn đứng phía sau mọi người hết lòng trợ giúp không cần đắn đo, một cô gái vĩ đại nhất mà Nana từng thấy.

Mã Hồng Tuấn ở lại Thiên Đấu thành, hoàng đế đã phong tước vị và ban thưởng cho đội quán quân, Mã Hồng Tuấn giờ đây là một bá tước quý tộc. Nana đối hắn không có nhiều cảm nghĩ vì hắn quá vô tư đơn thuần, hắn đơn giản chính là tứ ca của Nana. Có thể sau này sẽ khác, nhưng ước gì hắn mãi vui vẻ như vậy mới tốt. Nana thở dài.

"Nana, ngươi làm sao vậy?" Chu Trúc Thanh thấy đối diện Nana nhiều tâm sự lên tiếng quan tâm hỏi.

Nana nhìn Chu Trúc Thanh, người này là bạn cùng phòng đầu tiên của Nana, cô ấy lạnh lùng ít nói nhưng tình cảm dành cho mọi người không hề ít, một phần nào đó cô ấy cũng có hình tượng giống thần tượng Nana hâm mộ. Nana cười: "Không có gì, ta đang nghĩ xem Tinh La liệu có chào đón ta hay không?"

"Ngươi là muội muội của bổn hoàng tử, còn dám có người đối ngươi ý kiến sao? Ngươi yên tâm, Tinh La không giống Thiên Đấu, sức mạnh của hoàng thất trong đế quốc là to lớn, ta và ca ca đã không còn mâu thuẫn, ta có thể bảo vệ các ngươi."

Đới Mộc Bạch luôn là như thế, lão đại chính là lão đại. Hai từ này còn chưa đủ để nói lên điều gì sao? Lão đại là người dẫn đầu, là người tuy không mạnh nhất nhưng tuyệt đối là người được kính trọng nhất, có hắn tại, sẽ có cảm giác thật an tâm, lời hắn nói khiến ngươi không muốn đưa miệng đi cãi lại, từ trong tâm ngươi muốn luôn nghe lời. Nana nhẹ gật đầu: "Vâng, lão đại."

Xe ngựa sớm rời xa thành Thiên Đấu, Nana tạm gác lại tất cả những chuyện đã qua để bắt đầu một hành trình mới. Nhớ tới cái gì, Nana nhìn hai người trước mặt hỏi: "Lão đại, Trúc Thanh, hai người đã gặp Hàn Dạ của học viện Thủy Năng. Hai người biết hắn là ai sao?"

Chu Trúc Thanh lắc đầu: "Ta trước đây ở A Nhĩ Pháp chưa từng rời đi, đối chuyện của đế quốc không mấy quan tâm."

Đới Mộc Bạch mơ hồ nghĩ tới chút gì: "Ta trước đây cũng vậy, bất quá ta biết Hàn gia. Nói cho ngươi cái này, ở Tinh La tộc Tà Mâu nắm quyền tuyệt đối nhưng bên trong tộc tồn tại nhiều phe phái đối địch, có những phân tộc Tà Mâu luôn ngấp nghé ngai vị của hoàng thất, bọn hắn hành động không rõ ràng nhưng khiến hoàng đế phải đau đầu. Để ổn định thì hoàng đế Tinh La đã cho những phân tộc này một số vị trí gọi giám sát trong việc tuyển chọn ngai vương, như Đới Thiên là một người giám sát. Cụ thể không cần phải nói rõ.

Lúc ở trong hoàng cung Tinh La có nghe nói Hàn gia là một trong những gia tộc lớn ủng hộ tộc Tà Mâu của hoàng thất. Phụ hoàng đối Hàn gia vô cùng rộng lượng, bọn hắn được ban một số thành trì tự trị, có thể nói chính là như một tiểu quốc thuộc Tinh La, vương quốc A Kiệt Hàn. Gia tộc này nhất mạch truyền thừa khí vũ hồn Băng Thương, không phải đỉnh cấp nhưng bí kĩ tăng sức mạnh của Hàn gia khó có khí vũ hồn nào theo kịp. Nói như vậy Hàn Dạ có thể là một hoàng tử của A Kiệt Hàn vương quốc."

Nana vuốt chút cằm gật gù: "Vậy thì có thể hiểu, lúc trước có lần ta và hắn bị tập kích. Tên cầm đầu gọi Hàn Dạ là Hàn thiếu chủ."

"Ngươi và Hàn Dạ bị tập kích? Lúc nào?" Đới Mộc Bạch kinh ngạc: Nana và Hàn Dạ từ bao giờ quen thân, cái tên kia toàn thân lạnh lẽo?

Nana không giấu diếm gì kể cho hai người nghe chuyện xảy ra hôm đó, Đới Bộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh nhìn nhau cứng ngắc: Tần Minh học trưởng mà biết, thì Nana chết chắc.

Đới Mộc Bạch ho nhẹ một cái: "Ta nghĩ chuyện này ngươi không nên kể cho ai nghe nữa, bọn ta sẽ giữ bí mật. Tên áo choàng có thêu hình mặt trăng là người thuộc tổ chức sát thủ Sát Nguyệt Các, bọn chúng hành động trong bóng tối, phía đội chấp pháp hoàng gia Tinh La nhiều lần điều tra tiêu diệt nhưng không có kết quả. Thuộc hạ trong tổ chức đều là hồn sư khí vũ hồn, không rõ thực lực chúng mạnh thế nào..."

Đới Mộc Bạch nói đến đây nhìn sang đã thấy Nana hai mắt tỏa sáng muốn rơi ra bên ngoài, dọa hắn rùng mình: "Ngươi cái bộ dạng gì thế hả?"

"Lão đại, ngươi còn không biết sao? Tinh La cũng có đội chấp pháp. Nhắc đến đội chấp pháp chẳng phải là."

"Phá án, ngươi muốn điều tra Sát Nguyệt Các? Haha, đúng vậy đây, sao ta không nghĩ ra nhỉ!" Đới Mộc Bạch vỗ đùi vô cùng hào hứng.

Chu Trúc Thanh liếc nhìn hai huynh muội đang trong bộ dạng không thể nào ngu hơn tràn đầy phấn khích, lắc đầu lạnh lùng nói: "Tùy tiện xuất ra một tên hồn thánh, các ngươi có thể đánh được chúng sao?"

Đới Mộc Bạch cứng đờ, Nana đâu có quan tâm: "Chỉ là hồn thánh cỏn con, có cái danh thôi à, Hàn Dạ đánh được đấy thôi. Lão đại, Trúc Thanh, ta phụ trợ hai người lên hẳn hồn đế đánh còn không lại sao? Nếu cần thêm đồng đội, khà khà, ta chợt nhớ đến mấy người." Nana phải nói là cực kì hào hứng, đã lâu không được vận dụng trí não khiến cô dần trở nên chậm chạp.

Đới Mộc Bạch rực lửa: "Nana nói đúng, sợ gì chứ? Trúc Thanh, ta sẽ bảo vệ ngươi, yên tâm đi. Sát Nguyệt Các, haha, hy vọng trước khi bọn ta về chúng cố đừng để bị ai bắt đây!"

Chu Trúc Thanh khuôn mặt bất đắc dĩ thở dài, bất quá, trong lòng là nghĩ khác: Hừm, lâu rồi không đi phá án, cảm giác có chút nhớ. Sát Nguyệt Các sao? Các ngươi sắp xong đời.

Ba người trong lòng mang nhiều mong chờ cùng nhau hướng về đế quốc Tinh La. Nana có nhiều suy tính nhưng rồi cũng buông bỏ, đời người đâu phải mọi chuyện cứ theo đúng ý mình. Chẳng ai biết được phía trước sẽ là gì vì thế mới có nhiều điều thú vị đáng để khám phá, dũng cảm tiến lên mới không phụ thanh xuân, tùy cơ ứng biến mới giúp ta đối phó được nhiều tình huống không ngờ tới.

Sau chặng đường dài mệt mỏi, xe ngựa hiện tại đang dừng ngay trước cổng thành Tinh La, Đới Duy Tư nhận được tin báo đã ở đó chào đón Đới Mộc Bạch, Đới Duy Tư mừng rỡ cho Đới Mộc Bạch một cái ôm thật mạnh: "Mừng trở về, đệ đệ!"

Hai huynh đệ cười lớn cảm giác đến như thế thân tình, nhìn trên xe ngựa hai nữ tử, Đới Duy Tư tò mò hỏi: "Đệ đệ, Trúc Thanh theo ngươi về đây ta có thể hiểu nhưng vị cô nương này?"

Nana cùng Trúc Thanh bước xuống xe, Đới Mộc Bạch cười giới thiệu: "Ca ca, đây là Sở Phượng Na, muội muội của ta và Trúc Thanh, lần này ta dẫn cô ấy tới đây cùng chúng ta lịch lãm một chút."

Đới Duy Tư đã gặp Nana ở Vũ Hồn Thành, hắn không có nhiều nghi vấn. Bốn người lên xe ngựa hoàng gia xuất phát đến hoàng cung Tinh La đế quốc. Tinh La quả là đế quốc của tộc Tà Mâu, hai bên đường lớn thành Tinh La đều là biểu tượng tộc Tà Mâu - Tà Mâu Bạch Hổ in ấn trên tất cả các biển hiệu và cờ lớn. So Thiên Đấu, dân chúng ở đây tác phong phải nghiêm chỉnh hơn, có lẽ do chế độ quân chủ nên mọi người ít nhiều sẽ kiêng kị áp chế bản thân, lỡ như đụng phải một vị đại nhân nào đó cải trang vi hành thì thật không may. Đồ ăn bên đường cũng rất nhiều, Tinh La ở phía nam không khí ấm nóng, nhiều loại quả ngon ở đây Thiên Đấu không hề có, trang phục thì không khác nhau là mấy.

Nana một bộ mắt chữ O miệng chữ A nhìn ngó nghiêng hai bên khiến ba người còn lại phì cười, cái này ở hiện đại sẽ gọi: Nhà quê lên tỉnh.

Đới Mộc Bạch nhíu mày xem đến dân chúng đang cúi chào bên đường bụm miệng cười, hắn nói: "Nana, đợi vài ngày sắp xếp ổn thỏa bọn ta sẽ đưa ngươi đi tham quan thành Tinh La. Giờ thì, nghiêm chỉnh sao? Mọi người đang nhìn đấy."

"Hả? Haha, ta đã biết, xin lỗi lão đại." Nana giật mình lập tức ngồi lại ngay ngắn.

Đới Duy Tư nghĩ nghĩ cảm thấy Nana không đáng tin liền dặn dò: "Phụ hoàng ta là người rất coi trọng lễ nghi, ngươi lúc tới hoàng cung nhất định phải im miệng, không hỏi không được nói, không quay ngang quay dọc nhìn ngó lung tung. Nếu để phụ hoàng nổi giận, bọn ta cũng không cứu được ngươi. Biết không?"

Nana gật đầu lia lịa, đừng nói, đây là lần đầu tiên cô được yết kiến hoàng đế của chế độ quân chủ, trong phim hầu hết đều máu lạnh giết người không gớm tay, còn cả cái chính sách cho con mình chém giết lẫn nhau. Nana rùng mình: Phải thật cẩn thận không thì đến lúc bị lộ thực lực là không hay.

Ba người nhìn biểu cảm của Nana rất hài lòng, xem ra là đã hiểu rồi đây.

Đới Mộc Bạch nhìn phía xa cung điện cao uy nghi, trong lòng một hồi gợn sóng: Phụ Hoàng, Mộc Bạch, đã trở về.