Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 284: Bàn cờ lớn




Tiềm Long môn đệ nhị quan chính thức kết thúc, ngoại trừ top 10 người đứng cao nhất của Hoàng Kim Tháp ra thì không còn một ai được phép ở trong Tiềm Long Thành, toàn bộ ngôi thành rộng lớn này hiện nay chỉ còn 10 người duy nhất.

Khác với Long Môn đệ nhị quan thì Long Môn đệ tam quan được tổ chức ngay lập tức, nếu sau khi Long Môn đệ nhất quan diễn ra tất cả mọi người được phép có ba ngày nghỉ ngơi rồi mới tham gia Long Môn đệ nhị quan thì lần này hầu như không có thời gian nghỉ.

10 thí sinh, 10 nhân vật có thể coi là mạnh nhất của Tiềm Long đại hội lần này, đương nhiên Lạc Nhạn có thể không tính vào trong đó, 10 người này đang ở trên 10 võ đài khổng lồ lơ lửng giữa không trung, cả 10 người đang nhắm mắt ngưng thần chờ đợi lần đại chiến này diễn ra.

3 tiếng đồng hồ sau, Long Môn đệ tam quan – Sinh Tử Đài chính thức bắt đầu.

Bảng Hạt Giống đương nhiên vẫn cứ tồn tại có điều vị trí đã bắt đầu thay đổi, Trầm Côn không còn đứng thứ nhất nữa mà thay vào đó là Tiêu Thu Phong.

Bảng Hạt Giống top 10 lần này chính là được những siêu cấp cao thủ đã đột phá Thần Cấp ở đây đưa ra ý kiến, màn thể hiện của Tiêu Thu Phong đáng sợ hơn Vô Song rất nhiều, chỉ riêng Ảo Mộng Đồ mà Tiêu Thu Phong sử dụng đã khiến vô số cự đầu không rét mà run.

Ngày Tiêu Dao lao tổ tung hoành thiên hạ rất nhiều người ở đây chỉ là đứa trẻ nhiều người còn chưa được sinh ra tuy nhiên sự kinh khủng của Tiêu Dao lão tổ thì bất cứ thế lực siêu cấp nào của Nam Địa cũng phải biết đến, cũng phải nhắc nhở con cháu mình.

Tiêu Dao Môn – Tiêu Thu Phong đứng thứ 1.

Hoan Hỉ Tông – Trầm Côn đứng thứ 2.

Việt Quốc – Vô Song đứng thứ 3.

Bắc Băng Tông – Tố Ngôn đứng thứ 4.

Dã Man Nhân – Hách Mông đứng thứ 5.

Hỏa Quốc – Vô Niệm đứng thứ 6.

Việt Quốc – Cơ Tuyết Nhạn đứng thứ 7.

Lôi Quốc – Phi Điện đứng thứ 8.

Phong Vực – Phong Phiêu Nhiên đứng thứ 9.

Cửu U gia tộc – Cửu U Lạc Nhạn đứng thứ 10.

Sinh Tử Đài lần này là nơi để các thế lực tranh hùng, sau khi Sinh Tử Đài kết thúc thì cũng là lúc miếng bánh Nam Hải bắt đầu được chia ra.

Chiến Tộc là lão đại của Nam Hải bởi bọn họ trực tiếp được Hải Tộc cho phép khai thác nơi đây, trong 10 thành lợi nhuận bọn họ lấy 5 thành.

5 thành lợi nhuận tiếp theo sẽ được chia cho thế lực phía sau top 10 Tiềm Long Bảng năm nay, nói cách khác không cần biết thế nào, không cần biết thứ hạng ra sao chỉ cần chen chân được vòa top 10 cũng có một khoản tài phú kinh thiên.

Đứng đầu Tiềm Long Bảng lần này sẽ giúp thế lực phía sau bọn họ nhận 25% lợi nhuận.

Vị trí thứ 2 nhận 20% lợi nhuận.

Vị trí thứ 3 nhận 15 % lợi nhuận.

Vị trí thứ 4 nhận 10% lợi nhuận.

Vị trí thứ 5 và 6 nhận 7% lợi nhuận.

Từ vị thứ 7 đến thứ 10 nhận 4% lợi nhuận.

Chỉ cần nhìn vào bảng chia tài sản này thì chắc chắn cuộc chiến top 4 tuyệt đối vô cùng kinh khủng ít nhất không một ai muốn rời khỏi top 4 cả, chỉ riêng thế lực của top 1 thu về đã nhiều hơn 4 thế lực top 7 đến 10, con số này tuyệt đối làm rất nhiều người đỏ mắt.

…..........

Ở một nơi khác hoàn toàn không liên quan gì đến Nam Địa, một ngôi nhà tranh đơn sơ vô cùng, điều đặc biệt là ngôi nhà tranh này ở trên một hải đảo, hải đảo lại nằm ngay giữa trung tâm Vô Tận Hải.

Phải biết Vô Tận Hải đương nhiên có rất nhiều đảo nhưng toàn bộ đều thuộc quyền kiểm soát của Hải Tộc chỉ có duy nhất hòn đảo này là ngoại lệ.

Cả hòn đảo có rất nhiều cây cối, một ngôi nhà tranh ở trung tâm hòn đảo, một dòng suối nhỏ chảy róc rách, một cái hồ nước nhân tạo với mặt nước trong vắt, một thửa ruộng màu mỡ chỉ để trồng thực vật.

Ngay sát căn nhà tranh là một chuồng lợn, trong sân là một đàn gà đang chậm rãi đi lại, nơi này thực sự không khác gì của một lão nhân đang làm nông cả.

Quả thực chủ nhân nơi đây cũng đang làm nông, ông ta đội một chiếc mũ rơm rộng vành, trên người mặc một bộ áo màu nâu đã sờn vải, tay cầm một cái cuốc đang xới đất, miệng ngâm nga những câu hát khó hiểu.

Giữa mảnh sân này cũng có một cái ghế trúc dài, nơi đó có thêm hai lão nhân đang chậm rãi đánh cờ, thỉnh thoảng lại nhấp một ngụm trà, đối với bọn họ hòn đảo này thực sự là thế ngoại đào viên, đối với người già mà nói đôi khi sự yên bình mới là quan trọng nhất.

Ba lão nhân một người mái tóc bạc trắng cùng một bộ rau dài màu trắng cũng rất đẹp, một lão nhân khác thì lưng còng hẳn xuống, trong miệng lúc nào cũng có thêm một cây tẩu thuốc, người cuối cũng người là một lão nhân to béo, bên hông treo lủng lẳng một hồ lô đựng rượu.

Ba lão nhân này nói về sức mạnh cũng không hề mạnh, lão già tóc trắng có thể so với Trung Vị Thần, lão già to béo đánh với Tiên Hoàng cao thủ có khi còn không phải là đối thủ còn lão già lưng còng gặp Vấn Đỉnh cảnh cường giả còn phải bỏ chạy, chiến lực của ba người này quá yếu tuy vậy cho dù họ yếu thế nào thì thiên hạ này cũng không ai dám khinh thường họ.

Chỉ riêng việc Medusa chấp nhận để người khác xây một hòn đảo ngay tại trung tâm Vô Tận Hải đã đủ nói lên ba người này bất phàm.

Lão già tóc trắng có bộ râu rất đẹp chính là Lãnh Ông cũng là người mạnh nhất trong ba người, có rất nhiều người thừa sức lấy đầu Lãnh Ông nhưng họ sẽ không làm bởi Lãng Ông năm xưa cứu được ba đứa trẻ, Lãng Ông năm xưa cưu mang ba đứa bé, một người là Sát Đế Phương Anh, một người là Sát Đế Trâm Anh còn một người là Ngục Thần.

Lão già thứ hai một lão già lưng cong thoạt nhìn không hề có chút sức lực nào, cả người gầy dơ xương, lão già này đương nhiên ai cũng có thể đánh bại bất quá cũng không ai dám làm, con trai của lão nhân này chính Đấu Thần của Chiến Tộc, lão nhân này chính là Thần Toán Tử của Nguyên Tố Thế Giới, lão còn có một thân phận khác làm thiên hạ run sợ, người duy nhất trong thiên hạ được biết đến với khả năng liên hệ được Vận Mệnh Chân Thần.

Lão nhân cuối cùng thì lại càng là tồn tại kinh khủng hơn, lão nhân to bé suốt ngày chỉ thích nhật nhẹt uống rượu cùng chăm sóc cây cỏ này được thiên hạ kính trọng gọi bằng cái tên Đế Sư.

Cả đời Đế Sư có ba đệ tử, một người là Tiêu Dao lão tổ của Tiêu Dao môn, một người là Hỏa Tổ của Hỏa Quốc và cuối cùng là Võ Thần của Võ Thần Điện, chỉ cần 3 cái tên này cũng đủ để khiến ông ta dư sức quét ngang thiên hạ.

…..........

Có một việc mà không phải ai cũng biết, nói đúng hơn là những người biết đến nó hầu như đã chết sạch.

Lãng Ông, Thần Toán Tử cùng Đế Sư đều là nhân vật cùng thời với 4 vị 25 Trùng Thiên Đại Thần.

Lãng Ông năm xưa được gọi la Quang Minh Chân Thần, ông ta là nhân vật đứng đầu cũng là nhân vật khai sinh ra Thần Tộc, Quang Minh Chân Thần cùng Hắc Ám Chân Thần năm đó là 2 người đến gần nhất với cảnh giới 25 Trùng Thiên, đáng tiếc quá khứ là quá khứ, cả hai đã thất bại, cả hai đã thua 4 vị 25 Trùng Thiên Đại Thần.

Thần Toán Tử thì quá khứ ông ta cũng không có gì đáng tự hào ngoài việc vào thời đỉnh phong thực lực có thể làm đối thủ sinh tử của Vận Mệnh Chân Thần trước khi kẻ này tiến vào 25 Trùng Thiên.

Đế Sư cũng giống như Thần Toán Tử, ông ta là sinh tử đại địch của Đại Địa Chân Thần trước khi kẻ này tiến vào 25 Trùng Thiên.

Việc cả ba nhân vật vào hàng sống lâu nhất thế giới tập hợp ở đây căn bản là không bình thường, ba người này cùng nhau hiệu lệnh thậm chí thừa sức nhổ bật gốc một cái Viễn Cổ Thế Gia, theo lý mà nói ba người này tập trung không khác gì một quả boom nguyên tử có thể nổ bất cứ lúc nào cả.

Đột nhiên lúc này Đế Sư dừng tay lại, ông ta nhìn lên bầu trời rồi mỉm cười sau đó quay đầu lại :”Hai tên ăn trực các ngươi, không làm lại cứ đòi đến đây xin ăn, mau ra đây giúp ta một tay coi”.

Lãng Ông trực tiếp khinh bỉ phẩy tay :”Hừ ta đã mang rượu đến đây, căn bản là không phải làm, muốn ta giúp một tay thì nôn hết đống rượu đã uống ra”.

Về phần Thần Toán Tử cũng trực tiếp lắc tay :”Hừ ngươi không thấy lão già ta toàn thân gầy gò ốm yếu, cả người toàn da bọc xương à mà còn nhờ vả, việc đó quá nặng ta làm không được”.

Đế Sư thở dài nhìn hai người bạn của mình sau đó trực tiếp ném cái quốc về phía sau, sau lưng ông ta không biết từ bao giờ xuất hiện một thân ảnh.

Đế Sư lười biếng nói :”Tiểu võ, ngươi giúp ta cày nốt mảnh ruộng này, vi sư mệt rồi”.

Nói xong Đế Sư vươn vai một cái sau đó trở về chiếc ghế trúc giữa sân, toàn bộ công việc còn lại ông ta giao cho đệ tử nhỏ tuổi nhất của mình, Võ Thần Điện- Võ Thần.

Không phải chỉ một mình Võ Thần mà Tiêu Dao lão tổ cùng Hỏa Tổ vậy mà cũng đã xuất hiện trong sân từ bao giờ, cả ba nhân vật này đều cung kính vô cùng.

Đế Sư bỏ chiếc mũ của mình ra để lộ khuôn mặt hắn, Đế Sư là một con gấu trúc to béo.

Giống hệt với Đế Sư, ba đệ tử của hắn cũng là gấu trúc, có điều nếu Đế Sư mang theo 2 màu trắng đen rất đỗi bình thường thì Tiêu Dao lão tổ lại là một con gấu trúc màu xanh, Hỏa Tổ là một con gấu trúc màu đỏ còn Võ Thần là một con gấu trúc màu nâu.

Ba vị cự đầu của thế giới lúc này tập trung lại chỉ vì một việc duy nhất, bảo vệ sư phụ của mình trước một vị khách, một khách nhân vô danh.

Đế Sư khoanh đôi chân béo mập của mình lại, ánh mắt nhìn về phía hư không :”Người bạn cũ sao không xuống đây gặp mặt ?”.

Trên không trung một thân ảnh từ từ xuất hiện, một kẻ ẩn trong bộ áo bào màu tím ánh mắt nhìn chằm chằm xuống phía dưới, hắn mỉm cười sau đó âm thanh băng lãnh vang lên :”Thần Toán, ta thực sự cũng quá coi thường ngươi rồi, có thể bấm ra được hành động của ta thiên hạ này cũng chỉ có ngươi”.

Thần Toán Tử cười hắc hắc :”Ông bạn già quá khen quá khen rồi, một thân này của lão phu tuy tàn nhưng chưa có phế, vẫn có thể dùng được”.

Thần bí nhân tiếp tục nhìn về phía Lãng Ông :”Trên đời này cũng chỉ có ngươi mới có thể dùng y thuật của mình cứu Thần Toán Tử, là ngươi ra tay đúng không ?”.

Lãng Ông cũng gật đầu không đáp, thay vì để ý đến kẻ thần bí kia thì Lãng Ông chăm chú vào bàn cờ trước mặt hơn.

Cuối cùng thần bí nhân cũng hạ xuống, hắn nhìn về phía Đế Sư sau đó khẽ gật đầu :”Ngươi có ba tên đệ tử không tệ”.

….............

Trong một hang động thần bí tại Nam Địa, ở đó là nơi Thiên đang bế quan thao túng toàn bộ Tiềm Long đại hội đột nhiên Thiên mở bừng mắt ra, ánh mắt chớp động một luồng hắc hỏa, không hiểu tại sao lúc này Thiên cảm thấy một tia bất an.

(Chưa xong còn tiếp).