Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 525: Suy nghĩ điên cuồng (2)




Hạ Vũ cùng Hạ Linh hiện ra trước mặt Vô Song, trong căn phòng cao cấp tại Bạch Hổ Thành chẳng biết từ khi nào ngập tràn hương diễm.

Vô Song thản nhiên nhìn hai nữ nhân này một chút, Hạ Vũ khoác một bộ áo choàng màu đen còn Hạ Linh toàn thân không có lấy một mảnh vai, cơ thể nàng gần như hoàn toàn lộ ra trong mắt của Vô Song.

Hạ Linh cùng Hạ Vũ bất chợt từ trong Hoàng Kim Chuông đi ra căn bản không phản ứng kịp, khi nhận ra mình đang ở một không gian hoàn toàn khác thì cả hai mới chợt giật mình sau đó Hạ Linh lập tức dùng hai cánh tay trần che đi chơ thể của mình, làn da của nàng một lần nữa đỏ lên vì ngượng.

Hạ Vũ cùng Hạ Linh rất giống nhau, hai cô gái nhân loại này rất hay ngượng, rất hay xấu hổ, nhìn cả hai như hai chú nao con ngơ ngác vậy.

Hạ Linh thì cố gắng che cơ thể của mình, hai mắt nàng phi thường giống muội muội của mình, ánh mắt thủy chung không dám nhìn thẳng vào Vô Song, thủy chung chốn chạy ánh mắt của hắn.

Hạ Vũ thân quen hơn với Vô Song một chút so với tỷ tỷ, nàng khẽ cắn chặt đôi môi hồng để rồi bước lên một bước dùng cơ thể đứng chắn trước người tỷ tỷ mình khỏi tầm mắt Vô Song.

Vô Song thản nhiên nhìn hai nữ tử nhân loại này, trong mắt có một tia thưởng thức.

Vô Song ngay từ lần đầu gặp Hạ Vũ cùng Hạ Linh hắn đã có một thứ suy nghĩ điên cuồng, loại suy nghĩ đó khi xuất hiện thì không cách nào xóa đi được, dl32aHr4 nó chứ như vậy chiếm gọn tâm trí của Vô Song.

Chí âm hung thú – Hắc Phượng Hoàng.

Chí dương thần thú – Bất Tử Phượng Hoàng.

Vô Song lúc trước từng là một đầu Bất Tử Phượng Hoàng, toàn bộ Phượng Tộc của Đại Thiên Thế Giới ngoài kia đều là một tay hắn chống đỡ, muốn nói hắn không có tình cảm với Phượng Tộc căn bản là không thể nào, bản thân Vô Song không giống Mộng Vô Tâm, bảo hắn tu theo chí âm con đường, bảo hắn dùng thân Hắc Phượng Hoàng đột phá chính giới hạn của mình thì hắn có thể nhưng bảo hắn mang theo hận thù với Phượng Tộc mà điên cuồng hấp thu tổ huyết để cường hóa chính bản thân Hắc Phượng Hoàng thì hắn không thể.

Mộng Vô Tâm là Mộng Vô Tâm, Vô Song là Vô Song, cả hai đều là tuyệt thế cường nhân trong thời đại của mình nhưng cả hai cũng chưa bao giờ đi cùng một con đường.

Vô Song cùng Mộng Vô Tâm là đối thủ truyền kiếp nhưng chính trong sự đối địch đó lại tự nể phục lẫn nhau, một kẻ chí âm đi đến tận cùng tự tạo ra một loại Chí Âm Hung Thú đầu tiên trong thiên địa còn Vô Song lại dùng phàm nhân thân dùng kinh người ngộ tĩnh không thành tiên cũng có thể đánh cùng cường giả bước thứ ba đỉnh phong một trận, cả Vô Song cùng Mộng Vô Tâm đều thích đi những con đường không ai dám đi, chưa ai dám thử.

Giây phút nhìn thấy chị em họ Hạ lần đầu tiên Vô Song có một suy nghĩ...

Mộng Vô Tâm đi con đường chưa ai dám đi, chưa ai dám thử, nếu Vô Song cũng tu thành Hắc Phượng Hoàng thân rốt cuộc cũng chỉ bước theo chính con đường của Mộng Vô Tâm, cho dù có muốn chấp nhận hay không chỉ cần hắn tu Hắc Phượng Hoàng đến tận cùng thì sau này hắn cũng là một cái Mộng Vô Tâm thứ hai, hắn là hắn, là Vân Vũ Vô Song chứ không phải một Mộng Vô Tâm.

Chí Âm cùng Chí Dương không cách nào kết hợp lại, đây là thường thức, một người không cách nào đồng thời tu ra Chí Âm cùng Chí Dương hai loại lực lượng, đây là thường thức.

Thường thức là kinh nghiệm của chính bản thân mình, là kinh nghiệm của hàng trăm hàng vạn người đúc kết lại suốt hàng trăm hàng vạn năm, muốn thay đổi thường thức không dễ nhưng Vô Song biết có những thứ vượt qua ngoài thường thức, thứ này được gọi là tạo hóa.

Tạo hóa là thứ không nằm trong quy tắc thế gian, là thứ vốn không dựa trên thường thức, tạo hóa chỉ có thiên đạo mới có thể tạo ra, người sinh ra là thiên tài vậy đó là tạo hóa của ngươi, ngươi sinh ra là phế vật vậy đó cũng là tạo hóa của ngươi, ngươi sinh ra giàu hay nghèo cũng đều do tạo hóa, tạo hóa là thứ vừa sinh ra đã gắn với số mệnh con người, hiểu một cách đơn giản nhất tạo hóa là điểm xuất phát ban đầu của mọi loại sinh mệnh.

Sinh mệnh khác nhau thì có tạo hóa khác nhau, tất nhiên Vô Song cũng biết có rất nhiều kẻ có thể chiếm đoạt tạo hóa, có thể thay đổi trật tự thế giới này, năm xưa thân là Nghịch Thiên Tà Đế chính bản thân hắn cũng từng thay đổi số mạng, thậm chí số lần hắn ra tay còn không phải số ít nhưng nếu muốn tạo nên một cặp nữ tử như thế này căn bản Vô Song hắn thời đỉnh cao cũng không làm nổi.

Vô Song không biết đám cường giả bước thứ tư có làm nổi hay không bởi hắn chưa từng một lần chạm đến độ cao này chỉ là ở Nguyên Tố Thế Giới không có cường giả bước thứ tư.

Vô Song lúc này có một suy nghĩ, hắn thật sự muốn thử kết hợp một đầu Chí Âm Hung Thú cùng một đầu Chí Dương Thần Thú, việc này bản thân Vô Song lần đầu tiên nghĩ tới có điều nếu đã gặp Hạ Vũ cùng Hạ Linh thì hắn không thể không thử một lần.

...

“Hạ Vũ, ngươi đi ra ngoài đi, ta gặp tỷ tỷ ngươi một chút”.

Giọng nói thản nhiên của hắn vang lên khiến cả Hạ Vũ cùng Hạ Linh không biết làm sao thậm chí Vô Song có thể nhìn thấy một tay Hạ Linh đang nắm lấy tay muội muội của mình, nàng không nói gì nhưng sự lo lắng cùng hoảng sợ hiện rõ trên khuôn mặt.

Hạ Vũ khẽ thở dài nhìn tỷ tỷ rồi dùng một cái nhìn cổ vũ với chính tỷ tỷ của mình, nàng cũng không nói gì chỉ có thể gật đầu với Hạ Linh, một tay khẽ gỡ cánh tay của Hạ Linh bám trên người mình, linh hồn của Hạ Vũ thuộc về Vô Song, cho dù thế nào thì nàng cũng không có cách nào để không nghe mệnh lệnh cảu Vô Song.

Hạ Vũ chậm rãi rời đi để lại Hạ Linh không mảnh vải che thân, một tay che ngực một tay che hạ thân, vẻ mặt cực kỳ lo lắng nhìn Vô Song.

Tất nhiên ở trong Hoàng Kim Chuông bản thân Hạ Vũ cũng đã nói về Vô Song với Hạ Linh có điều đối mặt với muội muội song sinh cùng đối mặt với một nam tử hoàn toàn xa lạ khác nhau nhiều, nhiều lắm.

Vô Song thấy được sự bối rối thậm chí có chút hoảng sợ trong mắt nàng, bản thân hắn chỉ khẽ mỉm cười.

“Ngươi cũng biết sau này ngươi sẽ ra sao chứ?”.

Hạ Linh nghe thấy Vô Song nói liền khẽ ngẩng đầu lên nhưng cũng rất nhanh tiếp tục cúi đầu, giọng nói của nàng bé như tiếng muỗi kêu vậy.

“Nô... Tì biết”.

Vô Song khẽ gật đầu tiếp theo hắn đưa tay ra, bàn tay mang theo hấp lực liền kéo cơ thể Hạ Linh vào gần người hắn, tất nhiên Hạ Linh không thể nào kháng cự được hấp lực đến từ phía Vô Song, nàng chỉ là phàm nhân mà thôi.

Cả thân thể nằm gọn trong lồng ngực của Vô Song sau đó Hạ Linh chỉ biết nhắm chặt mắt lại, nàng không biết làm gì trong lúc này nữa, chân tay của nàng cứ như vốn là của người khác vậy, cảm giác thừa thãi vô cùng.

Vô Song chậm rãi dùng một tay của hắn gỡ cánh tay đang che bộ ngực sữa của nàng ra, một tay còn lại nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo tinh mỹ, Vô Song có thể cảm nhận được thân thể Hạ Linh đang run lên nhè nhẹ, mỗi lần bàn tay của hắn vuốt ve qua làn da trắng ngần kia là một lần cơ thể Hạ Linh khẽ run rẩy, làn da của nàng bắt đầu ửng đỏ.

Tiếp theo Hạ Linh cuối cùng cũng không thể tiếp tục bảo trì im lặng, vành tai nhậy cảm của nàng bị Vô Song khẽ cắn, lập tức một âm thanh rất nhỏ vang lên.

“A”.

Một âm thanh đầy mị hoặc, một âm thanh nhỏ nhẹ nhưng cũng khiến cho người khác có cảm giác thích thú vô cùng, lúc này Vô Song có thể nhìn thấy Hạ Linh từ từ mở mắt, hai con mắt của nàng xuất hiện những giọt lệ vương trên khóe mi.

Hạ Linh cũng không chán ghét Vô Song, đúng hơn mà nói trong tất cả đám nam tử nàng gặp ở Đông Thiên Yêu Giới thì Vô Song là người duy nhất khiến nàng có thiện cảm bởi hắn cứu muội muội của nàng, hắn thậm chí còn bỏ ra vô số tiền chuộc thân cho nàng cùng muội muội, Hạ Linh biết hai tỷ muội bọn họ nợ Vô Song nhiều lắm hơn nữa nếu Hạ Vũ đã là nô tỳ của Vô Song thì bản thân nàng cũng không thể thay đổi định mệnh chỉ là Hạ Linh cảm thấy sợ hãi, một sự sợ hãi mơ hồ.

Vô Song vẫn cắn nhẹ vào vành tai của nàng đồng tời sau lưng hắn cũng hiện ra một bàn tay linh hồn lực, bàn tay này chậm rãi tiến thẳng vào trong cơ thể Hạ Linh, lan theo kinh mạch của nàng, lan theo từng huyệt đạo trong cơ thể nàng rồi bắt đầu xâm chiếm toàn bộ linh hồn của nàng.

Thân thể Hạ Linh cảm thấy có một luồng nhiệt lực xuất hiện từ dưới bụng rồi lan sang toàn bộ cơ thể, luồng nhiệt lực này làm ánh mắt Hạ Linh có phần mơ hồ, sau đó nàng liền cảm thấy một âm thanh vang vọng trong đại não nàng, vang vọng trong linh hồn nàng.

Âm thanh này không phải mệnh lệnh cũng không phải bất cứ sự chỉ thị nào, một câu nói rất nhẹ nhàng thậm chí mang theo vài phần ôn nhu.

“Thả lỏng toàn thân, tựa vào lòng ta là được”.

Hạ Linh khẽ nắm chặt bàn tay lại rồi cuối cùng cũng nhẹ nhàng buông ra, thân hình của nàng rất nhanh ngả toàn bộ vào lòng Vô Song, toàn thân thể thả lỏng.

Lúc này buồng chính trong phòng mở ra, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên bên tai Hạ Linh, tiếng bước chân này phi thường quen thuộc, bước chân của Hạ Vũ.

Hạ Vũ xuất hiện trong phòng ngủ, toàn thân cũng không mảnh vải che thân chỉ là nàng không ngại ngùng sợ hãi như tỷ tỷ, ánh mắt nàng mang theo vài phần nhu tình.

Hạ Vũ nhìn cả tỷ tỷ của mình cùng chủ nhân dính sát lại với nhau, nàng khẽ đỏ mặt một chút nhưng cũng không sợ hãi, nàng chuẩn bị tâm lý cho giây phút này từ lúc gặp mặt tỷ tỷ trong Hoàng Kim Chuông, dũng khí của nàng lúc này mạnh mẽ hơn tỷ tỷ nàng nhiều lắm.

Hạ Vũ cứ như vậy lại gần chiếc giường lớn mềm mại, nàng cũng không cần phải đợi Vô Song ra chỉ thị, nàng bắt đầu chậm rãi giúp hắn cơi trang phục.

Trên chiếc giường lớn khi mà thân thể Hạ Vũ cùng thân thể tỷ tỷ của mình chạm nhẹ vào nhau, rốt cuộc Hạ Linh cũng mở mắt ra, khi thấy muội muội của mình đang lõa thể ngay bên cạnh mình ánh mắt liền trừng lớn nhưng sau đó cũng rất nhanh dịu đi, nàng biết nàng cùng muội muội cả đời này cũng không cách nào thoát khỏi nam nhân kia được nữa rồi.

...

Khi Vô Song một lần nữa mở mắt đã là bình minh ngày hôm sau, hắn ngồi dậy trên chiếc giường lớn bên cạnh đương nhiên là hai tỷ muội Hạ Linh cùng Hạ Vũ.

Nhìn hai nữ nhân giống nhau như hai giọt nước nằm ở hai bên cạnh mình quả thật cũng có chút thú vị, đương nhiên Vô Song cũng không có thời gian nghĩ đến việc này.

Hắn dùng hai tay nhẹ vuốt ve khuôn mặt mệt mỏi của hai nàng, từ góc độ phàm nhân mà nói ngày hôm qua quả thực quá sức với Hạ Vũ cùng Hạ Linh.

Khi bàn tay Vô Song lướt qua hai khuôn mặt xinh đẹp giống nhau như hai giọt nước kia, hai nàng dường như cảm nhận được chút gì đó, thân thể ửng đỏ run lên nhưng cũng rất nhanh hô hấp trở nên nặng nề hơn, một lần nữa chìm sâu vào giấc ngủ.

Vô Song làm xong việc này hắn mới chậm rãi nhắm mắt lại, sau đó toàn bộ tâm thần đều tiến vào trạng thái minh tưởng.

Trong cơ thể của Hạ Vũ cùng Hạ Linh đều tồn tại hai loại lực lượng hoàn toàn tương phản nhau trong thiên địa, nếu Hạ Vũ là chí âm lực lượng thì Hạ Linh lại là chí dương lực lượng có điều hai loại lực lượng này phi thường nhỏ bé.

Cả Hạ Vũ cùng Hạ Linh từ khi sinh ra đến giờ vẫn chưa hề trải qua tu luyện, cũng nhờ thế mà hai nàng mới trở thành cặp đôi duy nhất tồn tại trên đời, hai luồng năng lực đối nghịch nhau hoàn toàn nhưng khi bị Vô Song hút vào cơ thể mình thì nó lại bắt đầu chậm rãi dung hợp với nhau theo một vòng tuần hoàn.

Trong trạng thái minh tưởng đây là lần đầu tiên Vô Song được chứng kiến Chí Dương cùng Chí Âm lực lượng tự động dung hợp với nhau, chỉ riêng việc được chứng kiến thứ mà Vô Song chưa bao giờ nhìn thấy cũng đã khiến hắn rung động không thôi.

Chí Âm cùng Chí Dương lực lượng kia rất nhỏ bé, nhỏ bé đến mức không đáng kể nhưng chính vì nó quá nhỏ bé, chính vì nó quá yếu ớt mới khiến Vô Song có thể quan sát được kỹ nhất, được hiểu rõ nhất về sự dung hợp nghịch thiên này.

Dần dần Vô Song hoàn toàn chìm đắm vào bên trong, hoàn toàn không cách nào rời mắt khỏi vòng tròn nho nhỏ trong đan điền của mình.

Chí Âm cùng Chí Dương năng lực trong người Hạ Vũ cùng Hạ Linh thực sự quá nhỏ bé, nó không có cách nào tăng cường thực lực của Vô Song, càng quan trọng hơn vòng tròn nho nhỏ này rất khó để mạnh lên bởi nó là sự cân bằng, một sự cân bằng của tạo hóa, chỉ cần Vô Song làm cho bất cứ loại lực lượng nào trong hai lực lượng đó trở nên khác biệt với phần còn lại thì sự cân bằng kia sẽ bị phá hủy.

Hắn chỉ có thể nhìn, chỉ có thể điên cuồng tự hỏi, tự vẽ ra những hình ảnh những giả thuyết để kết hợp hai loại lực lượng đặc biệt này với nhau, một lần minh tưởng của hắn kéo dài ba ngày ba đêm.

Trong ba ngày ba đêm này Vô Song không hề bước ra bên ngoài, về phần Hạ Vũ cùng Hạ Linh vẫn đang ngọt ngào say ngủ, cả hai nàng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, tất nhiên thân thể của hai người hiện nay đã vượt xa thường nhân, ngủ suốt ba ngày ba đêm cũng không làm hai nữ nhân này gặp bất cứ tác dụng phụ gì.

Suốt ba ngày ba đêm bản thân Vô Song thậm chí không hề có bất cứ cử động nhỏ nào cho đến khi một lần nữa hắn mở mắt ra, ánh mắt lúc này của hắn phi thường sáng, phi thường đáng sợ.

Lần đầu tiên sau không biết bao nhiêu năm bản thân Vô Song mới lại có cái cảm giác hưng phấn này, cảm giác khám phá ra một con đường riêng cho chính bản thân hắn.

“Phần Quyết...”.

“Chí Âm, Chí Dương...”.

“Tịch Diệt Hỏa Liên – Hư Vô Thôn Viêm...”.

Rốt cuộc Vô Song cũng nghĩ đến một thứ, rốt cuộc khóe miệng của hắn cũng lại một lần nữa chậm rãi cong lên.

Phần Quyết một lần nữa chuyển động, tưởng như loại công pháp Vô Song không bao giờ sử dụng nữa lại đang giúp hắn mở ra một con đường mới.

Một tay Tịnh Liên Yêu Hỏa, một tay Hư Vô Thôn Viêm, từng đợt ký ức lại hiện về trong đại não của Vô Song, năm đó hắn cũng bắt đầu dùng Phần Quyết dung hợp hai loại dị hỏa đầu tiên.

Vô Song đã từng tạo ra rất nhiều loại hỏa diễm trong đó điển hình là Bất Tử Hỏa, Niết Bàn Hỏa rồi cuối cùng là Luân Hồi Nghiệp Hỏa nhưng đây là lần đầu tiên hắn thử kết hợp Tịnh Liên Yêu Hỏa cùng Hư Vô Thôn Viêm lại, hắn muốn thử một loại hỏa diễm hoàn toàn mới.

Tịnh Liên Yêu Hỏa là loại hỏa diễm có sức sát thương lớn nhất Đấu Khí Đại Lục.

Hư Vô Thôn Viêm là loại hỏ diễm âm tàn quỷ dị nhất Đấu Khí Đại Lục.

Trong mắt Vô Song lúc này Tịnh Liên Yêu Hỏa đại diện cho Chí Dương lực lượng, Hư Vô Thôn Viêm đại diện cho Chí Âm.

Tịch Diệt phép tắc dùng Thôn Phệ phép tắc lần đầu tiên dung hợp nhưng kết quả của nó ra cái gì Vô Song quả thực cũng không biết, điều này làm hắn thực sự có chút tò mò.