Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 102: Đại hội dược sư - Vòng thứ hai




- Xem ra đại hội lần này tựa hồ có chút biến cố a...

Đôi mắt của Nhã Phi đầy thâm ý nhìn về ba người Hải Ba Đông ở phía trước, thấp giọng nói, nhiều năm như vậy rèn luyện nhãn lực quả thật tiến bộ nhiều.

Từ lúc cột sáng màu xanh biếc hiện ra, sắc mặt Pháp Mã có chút khó coi, hơn nữa phía sau Thiết Nhĩ Tây đem văn kiện đưa ra, cũng chứng thực là có điểm bất thường.

- Ân... Thần bí nhân mặc áo bào xám có vẻ như đã phá vỡ trật tự của đại hội a.

Yêu Dạ cùng Nạp Lan Yên Nhiên hơi gật đầu, các nàng cũng không phải là những đoá hoa cảnh, Nhã Phi có khả năng phát hiện thì hai người bọn họ cũng không hồ đồ.

- Vốn tưởng rằng đại hội lần này là do ba người bọn họ tranh đoạt quán quân, không nghĩ tới đột nhiên lại xuất hiện một hắc mã...

Nhã Phi cau chặt đôi lông mày, trong lòng bất đắc dĩ nói.

.....

Sự xuất hiện của luyện dược sư của Xuất Vân đế quốc đối với cao tầng ở trên gây ra náo động nhưng với các dược sư bên dưới thì chỉ là một bước đệm nhỏ không đáng để ý tới.

- Không ngờ là người của Xuất Vân đế quốc? Như vậy là cuộc chơi thú vị...

Liễu Linh đồng dạng ngẩn ra, chợt lẩm bẩm nói, thân là đệ tử của Đan Vương, hắn tự nhiên hiểu được những liên hệ giữa Gia Mã đế quốc và Xuất Vân đế quốc.

- Nhất định không thể để cho hắn lấy được vị trí quán quân!

Liễu Linh trầm giọng nói.

Cơ Huyền đối với mấy điều này thì không hứng thú lắm vì bản thân là người xuyên việt đối với mâu thuẫn đế quốc không có gì ảnh hướng tới cậu, điều duy nhất mà cậu hứng thú là tên dược sư kia. Sự xuất hiện của hắn ở đây thực có ích.

Trên bàn tiếp tân khách quý, Pháp Mã chậm rãi thở một hơi, con mắt đục ngầu mang theo hàn ý, chằm chằm nhìn xuống quảng trường nơi thiếu niên áo bào xám đang đứng, một lát sau âm thanh bình thản lại vang khắp quảng trường.

- Tốt lắm, nếu tất cả mọi người đã hoàn thành trắc nghiệm, vậy thì khảo hạch lần thứ hai tiếp tục... Các ngươi hãy ấn tay vào chiếc nút màu đỏ ở bên trái thạch bàn.

Theo chiếc nút ẩn xuống, bàn đá lớn có một chút động đậy, trắc nghiệm cơ lúc trước cũng rút trở về, trên thạch bàn một đống lớn dược liệu cùng phương thuốc chậm rãi được đưa ra.

- Đây chính là phương thuốc chính thống. Công hội chúng ta đã hao tổn mất mấy tháng thời gian, dốc hết nhân lực mới có thể có được. Lần khảo hạch thứ hai này, các ngươi dựa vào phương thuốc luyện chế đan dược. Quy cũ vẫn như cũ, dược liệu đủ để các ngươi tiến hành luyện chế hai lần. Hao tổn hết dược liệu cũng đồng dạng các ngươi thất bại..

Cơ Huyền cầm quyển trục, linh hồn lực quét qua thông tin. Phong Hành đan, tam phẩm đan dược, hiệu quả: có thể khiến cho người dùng trong khoảng thời gian ngắn cảm ứng đối với phong thuộc tính trong thiên địa tăng lên, có thể tăng tốc độ di chuyển.

Khẽ nhíu mày, Cơ Huyền hiểu vì sao mà họ phóng khoáng cho hẳn dược phương, vì trong dược phương có vấn đề. Trong đan phương này thừa ra một loại dược liệu không cần thiết dẫn tới việc luyện chế đan dược thất bại.

- Rặt một lũ cáo già.

Cơ Huyền với kinh nghiệm đọc truyện kiếp trước và những kí ức luyện đan của mấy lão tam phẩm dược sư kia thì nhanh chóng nhận ra vấn đế ở đâu. Cơ Huyền liếc tới một nhánh dược thảo hình nhân sâm màu vàng nhạt pha chút màu nâu ở trên bàn, đó là nguyên liệu thừa ra Hậu thổ chi. Cơ Huyền gạt nó sang một bên rồi bắt đầu tinh chế các dược thảo còn lại.

.....

- Di, sao tiểu tử đó lại biết đan phan vó vấn để ở Hậu thổ chi mà loại bỏ?

Pháp Mã ngạc nhiên nhìn hành động của Cơ Huyền lẩm bẩm tự nói. Lão không tin là Cơ Huyền đã biết trước đề, vì đề mục được đưa ra là vô cùng tuyệt mật, đến hoàng thất cũng không thể biết được. Lão nghĩ có lẽ Cơ Huyền đã từng được tiếp xúc loại đan dược này hoặc, là chỉ cần đọc đã nhận ra được phương thuốc bất ổn. Dù thế nào cũng là vận khí của cậu.

Bên cạnh Áo Thạc, Băng Hoàng,... Nghe thấy cũng ngạc nhiên không dứt nhìn về phía Cơ Huyền đang nhàn nhã thao tác.

......

- Sao lại có thể như thế? Ta không phải là đã hoàn toàn dựa theo phương thuốc mà tiến hành sao? Như thế nào lại thất bại?

Luyện dược sư đó thấp giọng nghi hoặc lẩm bẩm nói. Một lát sau cũng không có đáp án cho lần thất bại vừa rôi. Quy kết tại việc khống chế hoả hầu không tốt, vì vậy nên hắn nhanh chóng hất đi đám tro đó, cầm lấy dược tài còn lại, đưa vào trong lô đỉnh, tiến hành luyện chế lại.

Theo thời gian trôi đi, trên quảng trường từng đạo âm thanh trầm muộn vang lên, một người rồi tiếp một người những âm thanh vang ra từ các lô đỉnh.

Các luyện dược sư thất bại đều lộ vẻ kinh ngạc, nhìn dưới đáy lô đỉnh là đống tro xám, nhãn thần mờ mịt đủ để mọi người hiểu được,ngay chính cả bọn họ cũng không biết, chính thức vấn đề nảy sinh ở chỗ nào...

Nhìn chuyện xảy ra trên sân rộng và khuôn mặt ngây ngốc của các luyện dược sư, từ chỗ khán giả cũng truyền đến những tiếng đàm luận khẽ khẽ...

.....

Lần này Cơ Huyền làm tương đối ổn định, không quá nhanh nhưng không quá chậm.

Phần tinh chế tam loại dược phẩm đã hoàn thành, cậu liếc mắt tới thí sinh còn lại thấy hầu hết bọn họ bị luyện chế thất bại. Liễu Linh và tiểu công chúa cũng không có ngoại lệ, Tiêu Viêm bên kia cũng đang trầm tư suy nghĩ đến việc không ổn nhưng thủ pháp của hắn cũng không dừng.

Cơ Huyền lắc đầu thở dài một phen cũng không có ý định lên tiếng nhắc nhở. Nhàn nhã tập chung luyện chế đan dược của mình.

......

- Hắc. Đúng là một đám tài trí tầm thường...

Trên sân đang an tĩnh bỗng một đạo âm thanh châm chích nhẹ nhàng vang lên kèm theo một tiếng cười khiến mọi người trợn mắt.

Ánh mắt theo hướng âm thanh nhìn lại, Cơ Huyền phát hiện người vừa nói chính là thiếu niên mặc áo bào xám ở góc khuất. Trước mặt hắn trên bàn đá cũng có một đám tro đen, xem ra hắn lần đầu tiên luyện chế cũng thất bại.

Thiếu niên mặc áo bào xám, cười nhạt một tiếng, thanh âm vang vọng trong quảng trường

- Xem qua một vòng, ta tựa hồ đã lĩnh giáo, luyện dược sư của Gia Mã đế quốc cũng không có gì hay a...

- Vậy sao? Ta cũng không muốn nghe một tên đã thất bại trong việc luyện chế vì mắc lừa ở đan phương nói đâu.

Cơ Huyền cũng không khách khí buông lời trâm chọc.

Tên thiếu niên mặc xám bào nhìn phía Cơ Huyền với ánh mắt rét lạnh. Trên bàn của Cơ Huyền không có phế đan, xem ra là hắn chưa từng thất bại lần nào. Liếc tới Hậu thổ chi trên bàn không động tới ánh mắt trầm xuống vì hắn còn phải luyện chế mới biết được nhưng sai xót nhưng kẻ kia thì không cần luyện chế nhưng vẫn nhận ra. Giọng hắn trào phúng nói:

- Xem ra Gia Mã đế quốc cũng không ra sao, đề thi cũng lộ được.

- Đừng nói lời phế thoại. Thừa nhận bản thân yếu kém cũng là cách tiến bộ.

Cơ Huyền cười lạnh, thao tác cũng bắt đầu tăng tốc, đem toàn bộ phần dược liệu trên bàn cho hết vào đan đỉnh.

Toàn bộ luyện dược sư thất bại đều nhìn về phía Cơ Huyền xem xét lí do mình thất bại. Bao gồm cả Liễu Linh và tiểu công chúa, sau một hồi quan sát cuối cùng bọn họ cũng nhận ra đan phương có vấn đề, sự thừa thãi của một dược liệu.

Tiêu Viêm cũng luyện chế thất bại, mặt mày trầm ngâm nhìn vế phía lò đan đen khịt, lắc đầu. Bản thân Tiêu Viêm cũng nhận ra phương thuốc có vấn đề.

....

Hiện tại, tạm thời chỉ còn Cơ Huyền và thiếu niên mặc áo xám bào tiếp tục cạnh tranh. Tốc độ thao tác của hai người không giảm nửa điểm, một gốc dược liệu đỏ trong hoả diễm cấp tốc bị luyện hoá. Thủ pháp của hai người tựa hồ kinh nghiệm cực kỳ lão luyện, không hề lãng phí một giây nào.

Hiện giờ Cơ Huyền là tâm điểm của mọi người. Không thể nghi ngờ bây giờ chỉ có mình cậu mới có thể cùng vị thiếu niên áo bào xám kia tranh đấu. Lấy thực lực bản thân ngăn cơn sóng giữ, loại cảm giác hào hùng này chỉ có thể có được ở đấng đại trượng phu, đại anh hùng. Nạp Lan Yên Nhiên nhìn về phía Cơ Huyền vẻ mặt thập phần nghiêm túc, xoa nhẹ đôi môi mọng, trong lòng suy nghĩ như vậy.

Nhã Phi ngồi trên đài cao ánh mắt chăm chú nhìn về phía Cơ Huyền trong lòng không khỏi tự hào. Người nam nhân mà nàng chọn nay đang vì danh dự của đế quốc mà thi đấu. Hiện giờ hình bóng của Cơ Huyền trở nên cực lớn trong lòng Nhã Phi, nữ nhân nào không muốn nam nhân của nàng trở lên đỉnh thiên lập địa, vì nam nhân của mình mà kiêu ngạo.

Trên quảng trường lớn, chỉ có hai đan đỉnh hoả diễm đang bốc cao, tất cả mọi ánh mắt trên sân đều dồn vào đó. Cơ Huyền cùng với thiếu niên áo bào xám đang tập trung tinh thần, giành giật từng giây để tinh luyện vài loại dược tài còn lại.

- Nhanh lên một chút, mau một chút.

Ánh mắt quét qua tốc độ luyện chế của hai bên, Tiểu công chúa trong lòng hướng đến Cơ Huyền không ngừng thúc giục. Thân là người trong hoàng thất, nàng tự nhiên không hy vọng một người ngoại quốc tại Gia Mã đế quốc lấy được thành tích cao nhất, nếu quả thực như vậy thì Gia Mã đế quốc lần này tại đại hội luyện dược sư, bị một cái tát khá nặng.

Bỗng một ngọn lửa thanh sắc đẹp mắt xuất hiện ở vị trí Tiêu Viêm. Xem ra Tiêu Viêm cũng bắt đầu trở lại trường đua rồi.

Bàn tay của Tiêu Viêm lúc này đã hoàn toàn thoát ly dược đỉnh, cách dược đỉnh hơn một thước. Mười ngón tay thon dài như đang khiêu vũ, linh hoạt uyển chuyển, bằng vào năng lực khống chế Thanh liên địa tâm hoả, hắn có thể đạt tới trình độ cách không khống chế nhiệt độ.

Cơ Huyền và tên thiếu niên không ai chậm hơn ai. Cơ Huyền uy động tám bình ngọc trước mặt đột nhiên bắn lên, tất cả tài liệu tinh luyện một lần nữa bắn lên không trung, sau đó tiến vào trong đan đỉnh, nhất thời thanh sắc hoả diễm đột nhiên bốc lên, quá trình cuối cùng đã bắt đầu, dung hợp dược tài. Thì thiếu niên áo xám cũng đã hoàn thành xong bước đó. Tiêu Viêm thì vẫn kém nửa khắc thời gian.

Cơ Huyền lúc này thầm kiêu khổ, ai bảo lúc nãy thì thong dong quá độ bây giờ lĩnh quả báo phải chạy nước rút. Thực chất Cơ Huyền chả quan tâm tới mặt mũi của đế quốc làm gì, nhưng Nhã Phi cần nếu bây giờ thất bại thì nàng sẽ buồn lắm vì vậy Cơ Huyền mới liều mạng thi thố.

Hỏa diễm trong ba cái đỉnh lô bốc lên, tám loại dược liệu ở bên trong hoả diễm chậm rãi dung hợp, đợi phút cuối cùng thành đan.

- Thế này thì không thể chiến thắng được.

Trong mắt Cơ Huyền loé lên một sự điên cuồng, tử hoả đang truyền vào dược đỉnh bỗng bạo tăng đánh nát dược đỉnh.

- Bạo đỉnh?

Pháp Mã nhìn Cơ Huyền bị bạo đỉnh đập mạnh xuống bàn đứng phắt dậy. Áo Thác và những người khác cũng đứng bật dậy, lo lắng nhìn về phía Cơ Huyền. Hiện tại Cơ Huyền và Tiêu Viêm chính là hai hi vọng duy nhất của bọn họ, nói về hội thì Cơ Huyền có phần lớn hơn Tiêu Viêm nay lại thất hại trong ngang tấc.

Đôi mắt hư mị, một khắc, Tiêu Viêm bỗng nhiên bàn tay đập mạnh vào phía trên dược đỉnh, nhất thời, dược liệu còn chưa hoàn toàn được luyện chế cẩn thận, bị một đoàn thanh sắc hoả diễm bạo nộ, phá lô đỉnh bắn vọt ra.

- Lỗ mãng! Tuy rằng là bước cuối cùng, nhưng làm sao có thể để dược liệu xuất lô trước rồi mới dung hợp với đan dược,nếu khi tiếp xúc không khí mà trên đan dược còn đọng lại thành phần dược tài, nói không chừng có thể thất bại a!

Pháp Mã nắm chặt lấy lan can, đột nhiên bạo liệt, tức giận nói.

Thiếu niên kia nhìn thấy tình trạng của hai kẻ này thì cười lạnh không thôi, bộ dáng chiến thằng trong lòng bàn tay rồi.

Nhã Phi đang lo lắng nhìn về phía Cơ Huyền hét lên kinh hỉ:

- Cơ Huyền chưa thất bại. Nhìn kìa...

Mọi người nghe vậy vội vàng tập trung ánh mắt về phía đám khói đen kia. Từ trong khói đen làn tử hoả vẫn liên tục bốc lên hình thành vòng xoáy hoả diễm bất tận, bên trong hoả diễm là dược phẩm được dung luyện một thành đan dược. Vòng xoáy tử hoả đó như xuất hiện một màu thanh sắc nhàn nhạt

- Ngưng Đan... Bùm

Cơ Huyền liên tục thúc dục Tử Diễm Thanh hoả luyện hoá đan dược. Cơ Huyền hét một tiếng, xoáy lửa liên tục co rút lại rồi tan vỡ, cùng lúc đó một viên đan dược bắn nhanh về hướng Cơ Huyền. Nhanh tay lấy bình đang dược đựng lại, cậu thờ phào một tiếng. Nhìn về hướng cao tầng nói:

- Đan thành.

Cả đám cao tầng nhìn Cơ Huyền luyện thành đan dược một cách khó tin thì thở phào một cái. Ngồi xụp xuống vuốt ngực không thôi.

Sau khi Cơ Huyền vừa thành đan thì Tiêu Viêm cũng hoàn thành, kém nhau vài chục giây. Thiếu niên xám bào mặt mày xanh mét, từ vị trí đệ nhất trong tay nay trở về sau cùng khiến hắn phẫn nộ không thôi. Hắn cũng cấp tốc ngưng đan.

- Hai kẻ điên, mẹ nó đúng là hai kẻ điên.

Pháp Mã bị hành động của Cơ Huyền và Tiêu Viêm là cho đau tim. Một kẻ cố tình bạo lô để tăng cường quá trình ngưng đan, một kẻ thì lựa chọn sử dụng dị hoả thao tác tới đan dược cũng để tăng tốc. Bất quá, mặc kệ quá trình thế nào kết quả mới là quan trọng, cuối cùng họ cũng giành được chiến thắng, hơn nữa là vượt xa đối thủ, ngay lập tức Pháp Mã không nhịn được hưng phấn.

Cơ Huyền và Tiêu Viêm nhìn tới nhau cũng khẽ mỉm cười. Vì hành động điên rồ của đối phương mà mỉm cười. Sau đó hai người cúi đầu thu dọn lại những vật phẩm trên bàn đá.

Sau khi kết thúc khảo hạch, kế tiếp vẫn là tiến hành trắc nghiệm. Lần này, do có dị hoả hỗ trợ nên hiệu quả, đan dược của Tiêu Viêm là tốt nhất, Cơ Huyền thứ hai, kế đến là thiếu niên áo bào xám, sau đó là Tiểu công chúa, Liễu Linh cùng với một số tam phẩm luyện dược sư thực lực khá.

Sau khi tiến hành trắc nghiệm xong, sắc trời đã dần tối. Ánh nguyệt quang đã bắt đầu hiển lộ phía chân trời, ánh sáng của ngọn minh đăng đế đô, bắt đầu chiếu rọi.

- Các vị, hôm nay đại hội dừng lại ở đây, thỉnh chư vị thí sinh nghỉ ngơi một đêm, ngày mai tiến hành vòng khảo hạch cuối cùng, quyết định quán quân vị trí. Cho nên các vị ngàn vạn lần không nên vì các loại sự tình mà không thể tham dự ngày mai, đừng để nuối tiếc cả đời.

Pháp Mã cười vang nói.

....

Ra khỏi quảng trường, Cơ Huyền thấy một vài thiếu nữ đang nhìn mình chăm chú, cười khổ lắc đầu. Chân vừa muốn bước đi thì một âm thanh ôn nhu bỗng nhiên từ phía sau truyền đến

- Cơ Huyền tiểu đệ đệ chúc mừng.

Nhã Phi mỉm cười đi tới phía Cơ Huyền, cánh tay khoanh trước ngực hữu ý vô tình nâng cao đôi gò bồng lên tầm vóc mới. Khiến nó trở nên đầy đặn, ngạo nhân hơn. Mĩ nhãn không ngừng bắn tới Cơ Huyền.

- Ta là Cơ Huyền, còn tiểu cơ huyền đệ đệ nếu nàng muốn gặp thì tối nay ta không ngại cho nàng gặp đâu.

Cơ Huyền nhìn Nhã Phi trong nhịn được trêu chọc nói.

- Lăn.... Đi thôi không tý nữa mấy kẻ kia lại chạy đến cướp mồi.

Nhã Phi nghe được lời mờ ám của Cơ Huyền mặt đỏ ửng lên, nguýt mạnh eo Cơ Huyền một cái. Rồi kéo Cơ Huyền rời đi như sợ có ai tiến tới cướp vậy.