Đấu Thần

Chương 166: Tiễn ngươi lên đường




Đả tự: Sided Lovettt

***

Dĩ nhiên, người kinh ngạc nhất chẳng ai khác chính là Nạp Lan Hạ ở giữa không trung...

Tuy hắn chỉ là một Đấu Sư, thế nhưng nhiều năm ở Học viện La Lan, điều tai nghe mắt thấy cũng nhiều, dĩ nhiên biết một số chuyện mà người thường không biết. Chẳng hạn như, đất trời biến đổi, chính là Đấu kỹ Bạch Hổ, hắn là người rõ hơn ai hết!

Thế nhưng với thân phận của hắn ở Học viện La Lan, muốn tu luyện một chiêu Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp cũng phải tốn không biết bao nhiêu sức lực. Nếu không phải sư tôn của hắn là Phó Viện trưởng đức cao vọng trọng trong Học viện La Lan, vậy thì càng không thể nghĩ tới việc tu luyện Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp nào cả...

Đối với Đấu kỹ cấp Bạch Hồ, Học viện La Lan không phải không có, mà là, với thực lực của hắn mà nói thì vẫn chưa có tư cách chạm vào lĩnh vực ấy!

Thế nhưng không ngờ tên tiểu tử trước mặt kia, lại có thể dùng được Đấu kỹ cấp Bạch Hô!

Kinh ngạc, sửng sốt, khó tin, ngưỡng mộ, đố kỵ, thù hận...

Các tâm trạng cùng lúc xuất hiện trong lòng của Nạp Lan Hạ. Đúng lúc này, nụ cười nhàn nhạt của Lý Dật cơ hổ đã phá vỡ một đường giới hạn nào đó trong lòng hắn, khiến sự tự tin kiêu ngạo của hắn đã hoàn toàn đồ vỡ!

- A a a a a a~~

Một âm thanh kỳ lạ phát ra từ miệng Nạp Lan Hạ...

- Nếu đã như vậy... Nếu đã như vậy... Nếu đã như vậy thì... Ngươi đi chết đi! Chết đi! Chết đi!

- Chu Tước Cao cấp! Liệt Nhật Phần Thành!

Ầm!

Giống như một phản xạ có điều kiện, trường kiếm mà Nạp Lan Hạ đang giương cao lên chém thẳng xuống phía Lý Dật đang đứng. Vào lúc ấy, trường kiếm của hắn bốc lên một chùm quang mang dường như khiến hắn và ngọn lửa hừng hực đang lơ lửng giữa bầu trời gắn chặt vào nhau...

Sau đó, quả cầu lửa khổng lồ ấy cơ hồ đã nghe thấy sự triệu hoán của hắn, giống như mặt trời rơi xuống, ầm ầm, dữ dội đập thẳng vào phía Lý Dật đang lơ lửng bên kia!

Thiên địa nguyên khí xung quanh theo hướng quả cầu lửa rơi xuống trong chớp mắt đều sôi trào lên. Cả đất trời vào lúc này đã biến thành một màu đỏ hỏn! Ngay cả vầng mặt trời gay gắt trên cao cũng không thể nào che phủ được thứ ánh sáng này!

Những cường giả rải rác khắp nơi, cơ hồ cùng lúc nhanh tay tạo ấn ký, ngay cả Cung Vô Song cũng không ngoại lệ!

- Phong!

Một tiếng quát vang lên, vòng đấu khí nhiều màu sắc bất chợt hiện ra trong hư không che lại tòa kiến trúc và mọi người bên ngoài quảng trường ở phía sau...

Còn Lý Dật ở bên kia cũng chỉ khẽ cười một tiếng, quả cầu lửa khổng lồ đang ập đến không tạo ra cho hắn một chút sợ hãi nào. Hắn chỉ nhanh chóng giơ tay lên, chém mạnh xuống quả cầu lửa đang bồ tới!

- Bạch Hổ Hạ cấp! Huyết Nguyệt Cuồng Cương!

Nhát chém của hắn vừa đánh ra, trong lòng bàn tay của hắn đã bắn ra một đạo quang mang huyết sắc hình bán nguyệt, đón lấy quả cầu lửa đang hung hăng đánh xuống hai luồng quang mang va chạm mạnh vào nhau!

Nơi Huyết Nguyệt lướt qua, thiên địa nguyên khí hoàn toàn bị xé toạc ra, so với Đấu kỹ đồng hóa thiên địa nguyên khí của Nạp Lan Hạ, chiêu này đã tạo ra một cảnh giới hoàn toàn khác với nó!

Ầm~~

Trong ánh mắt theo dõi của mọi người, Huyết Nguyệt và Liệt Nhật va ầm vào nhau, giống như hai dòng nước hòa nhập, huyết sắc và hỏa sắc không ngừng quấn vào nhau, lúc này ngay cả âm thanh cũng như bị xé rách!

Sự xung đột vô thanh vô tức kéo dài trong chốc lát, phút cân bằng vì ba động năng lượng dữ dội trong chớp mắt bị tan biến!

Giống như hai khóa lưu tinh khổng lồ, trong chốc lát chúng đập vào nhau, năng lượng xung kích từ hai bên giống như hỏa luyện khổng lồ lan tràn dữ dội!

Ầm~~Ầm~~Ầm~~Ầm~~

Từng tiếng nổ lớn vang lên rung chuyền cả lôi đài, lay động cả quảng trường, thậm chí cả Vân Thủy Thành cũng phải lắc lư. Cho dù là cường giả hay là người bình thường trong lúc này đều cảm thấy choáng váng xây xẩm mặt mày, cả người cơ hồ không thể nào trụ vững!

Sau tiếng nổ lớn, từng trận oanh tạc năng lượng phát tiết cùng lúc bắn ra khắp bốn phương tám hướng. Hai cột trụ năng lượng vẫn không ngừng giằng xé nhau rồi phóng về đường chân trời xa xa!

Ở nơi chúng chạm vào nhau, từng luồng năng lượng cuồng bạo quét qua biến những tảng đá vỡ vụn xung quanh thành tro bụi, rồi đánh vào vòng bảo vệ mà các cường giả đã tạo ra, tạo ra những một chuỗi tiếng nổ oanh tạc!

Trong không gian hư ảo, tiếng nổ liên tục vang lên. Sau một hồi, năng lượng hóa sắc cơ hồ không tài nào hoàn toàn triệt tiêu được vầng Huyết Nguyệt kia!

Quang mang huyết sắc đã giống như một thanh lợi nhận đâm thẳng vào trong quả cầu Liệt Nhật, dường như chỉ cần thêm một chút nữa thôi là có thể xé rách nó...

Mọi người mở to con mắt, cơ hồ đang chờ đợi kết quả cuối cùng!

Vù~~

Một trận năng lượng cuồng bạo quét qua, khiến xung quanh rõ hơn phần nào. Sau đó mọi người đều nhìn rõ, Nạp Lan Hạ đang lơ lửng trong không trung lúc này vẻ mặt vô cùng dữ tợn, ấn ký trong tay lung lay như muốn rời. Hiển nhiên, chiêu Liệt Nhật Phần Thành của hắn, cơ hồ đã bị Huyết Nguyệt Cuồng Cương của Lý Dật chặn lại hoàn toàn!

Vậy thì thứ chờ đợi hắn lúc sau... Chỉ có thể là một trận thua...

Không còn con đường nào có thể đi!

- Ha ha ha... Ha ha ha...

Nạp Lan Hạ trong không trung đột nhiên cười lên điên dại:

- Ngươi sẽ không cho rằng sẽ kết thúc như vậy chứ? Người cho rằng như vậy là có thể đánh thắng ta sao? Ta nói cho ngươi biết! Ngươi còn non lắm!

Ấn ký trong tay vụt biến, Nạp Lan Hạ phun ra một bụm máu tươi, thế nhưng lại gần giọng rống lên:

- Liệt Nhật Phần Thành!Nổ! Nổ! Nổ!

Ầm~~

Liệt Nhật đang ngưng kết thành khối lúc này giống như một quả bom nguyên tử nổ ầm ầm. Một chùm mây lan tỏa khổng lồ tản ra trong không khí. Ngọn lửa sôi trào cũng lan tràn khắp đất trời!

- Ha ha...

Cơ hồ cùng lúc, Lý Dật cũng khẽ cười thành tiếng, âm thanh truyền khắp quảng trường:

- Nạp Lan Thiếu gia, vẫn là câu nói đó... Ta muốn đem câu nói của ngươi nguyên hình nguyên dạng tặng về cho ngươi! Vậy thì tiếp sau đây là thời gian hưởng thụ rồi! Huyết Nguyệt Cuồng Cương! Phá! Phá! Phá!

Xuy~~

Thiểm điện huyết sắc lành lạnh vụt hiện ra giữa đất trời, sau một tiếng nổ bùng cơ hồ đã hòa nhập lại với âm thanh vừa rồi!

Luồng khí tức cơ hồ có thể hủy diệt cả đất trời tràn ra từ trong Huyết Nguyệt, sau đó khí tức âm lãnh lan khắp trời, khiến thiên địa nguyên khí đang bị Liệt Nhật Phần Thành thiêu đốt nóng hừng hực trong chớp mắt đã lạnh băng!

Cả không gian rung chuyền dữ dội, từng cuộn sóng nuốt trọn từng tia lửa rồi hòa tan...

Trận va chạm không biết đã diễn ra bao lâu, mọi thứ xung quanh lại trở về ảm đạm. Chỉ có điều lúc này, quảng trường và lôi đài đã biến mất, chỉ còn lại một lỗ hồng lớn nửa hình tròn, bên trong vẫn có những tia thiểm điện huyết sắc không ngừng nhấp nhoáng vụt lóe...

Thế nhưng luồng khí tức âm lãnh bên trong vẫn tràn ra, khiến mỗi người đều cảm thấy tê rần người!

Vòng bảo vệ được các cường giả liên thủ tạo ra, lúc này cũng trải đầy vết thủng lồi lõm. Nếu như không phải người xuất thủ là bốn Đấu Vương, một Đấu Hoàng có lẽ ngay cả vòng bảo vệ này cũng không thể nào giữ được!

Bạch Hổ Đấu kỹ quả nhiên cường hãn!

Đây cũng nguyên nhân mà Công pháp và Đấu kỹ cao cấp luôn khiến cho người khác phát điên vì nó! Có nó rồi, bản thân có thể khiêu chiến vượt cấp! Có thể trăm trận trăm thắng!

Nạp Lan Hạ trong không trung đã hoàn toàn bị kinh ngạc. Hắn tuyệt đối không thể ngờ, Đấu kỹ uy lực lớn nhất của mình, vào lúc quan trọng nhất lại mất đi tác dụng!

Khẽ ho một tiếng, đưa tay quệt vệt máu trên khóe miệng. Nạp Lan Hạ chỉ cảm thấy miệng mình toàn mùi máu tanh không thể nào tan đi...

Sau một hồi, hắn đang muốn hạ đất, cả người chợt cảm thấy lạnh buốt. Sau đó hắn vụt nhìn về phía sau, đã nhìn thấy Lý Dật đang lao đến, ánh mắt nhàn nhạt nhìn hắn!

- Nạp Lan Hạ... Đã kết thúc rồi! Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là thủ hạ bại tướng của ta!Hôn sự này! Ngươi không muốn cũng phải bỏ!

- Đừng hòng!

Nạp Lan Hạ khẽ quát một tiếng, hai tay dang mạnh ra, thân hình chợt nảy lên trong không trung song cước đã đánh ra liên hoàn cước về phía Lý Dật. Từng đạo phong nhận thao động tác của hắn bắn ra, chỉ có điều, so với lúc đầu không biết đã yểu đi bao nhiêu lần...

Nhìn từng đạo phong nhận ập tới, Lý Dật chỉ cười lạnh một tiếng, hắn dậm mạnh chân trong không trung thân hình khẽ lắc một cái đã biến mất ở đó, rồi xuất hiện trên đầu của Nạp Lan Hạ!

Ánh mắt của hai người vượt qua nhau, sát ý trong ánh mắt không hề giảm!

- Lý Dật! Ta nhất định sẽ giết ngươi!

- Hôm nay ngươi sẽ chết ở đây! Chắc chắn sẽ không có cơ hội đó đâu!

Vèo!

Vèo!

Hai bên cơ hồ cùng lúc đánh chương vào ngực của đối phương!

- Rắc!

Trên Sa y Đấu khí của Lý Dật đã xuất hiện nhiều vết nứt, chao đảo như muốn tan vỡ!

Đinh!!!

Còn chưởng của Lý Dật lại dễ dàng phá vỡ Sa y Đấu khí đã bị tàn phá từ trước của Nạp Lan Hạ, rồi đánh thẳng vào ngực của hắn. Đấu khí huyết sắc ầm ầm đánh ra, đấu khí đầy sát ý đang giằng xé trong kinh mạch bên trong cơ thể của Nạp Lan Hạ!

Phụt!

Lại một bụm máu được phun ra, Nạp Lan Hạ giống như hòn đá rơi rụng đập mạnh vào đất, không biết sống chết...

Lúc này, cả quảng trường đều kinh hãi!

Nạp Lan Hạ đã bại rồi...

Tám tuổi ngưng kết được lốc xoáy đấu khí, mười sáu tuổi là Đấu Giả Đỉnh phong được Phó Viện trưởng Học viện La Lan, người được mệnh danh là thần bí nhất, cao thâm nhất ở Đại lục Đấu Thần thu làm môn hạ! Nạp Lan Hạ có thể nói là đệ nhất nhân ở khu vực Tây Bắc này!

Vô số thiếu niên đã xem hắn như một thần tượng siêu việt, bao nhiêu thiếu nữ đã coi hắn như một người tình trong mộng!

Thế nhưng vị Nạp Lan Hạ Thiếu gia này đã bại?

Lúc này, không biết bao nhiêu người đang choáng váng!

Sự đối kháng giữa hai Đấu kỹ siêu cường vừa rồi đã vì nỗi kinh hãi lúc này xóa sổ!

Xuy~~

Lý Dật vụt người như thiểm điện đáp xuống đất, "Bộp" một tiếng, hắn đã hạ xuống trong lỗ hồng lớn trên mặt đất...

Một trận gió lớn quét qua, khói bụi mờ mịt xung quanh đã từ từ tiêu tán, khiến mọi người đều có thể nhìn rõ. Lúc này, Lý Dật đang dẫm chân lên ngực của Nạp Lan Hạ, còn Nạp Lan Hạ khuôn mặt hung tợn, cơ hồ đang muốn gắng sức đứng dậy, thế nhưng không thể nào nhúc nhích được!

- Kết thúc rồi...

Lý Dật nhàn nhạt nói:

- Nạp Lan Thiếu gia, theo quy ước trước trận đấu của chúng ta, ngươi chuẩn bị nói nhận thua? Hay là để ta giết luôn người cho rồi?

- Khục...

Sau một trận ho dữ dội, Nạp Lan Hạ ộc ra một búng máu, vẻ mặt tái nhợt đến dị dạng. Thế nhưng ánh mắt hắn nhìn Lý Dật vẫn lồ lộ ra sát ý không hề suy giảm!

- Lý Dật, ngươi có giỏi thì lúc này giết ta đi! Nếu ngươi không làm được! Chính là bản thân người tự nhận thua! Ha ha ha...

Lý Dật cười lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi nói ta không dám sao?

- Đúng! Ngươi không dám!

Nạp Lan Hạ điên dại cười:

- Nếu hôm nay người giết ta! Sư tôn ta nhất định sẽ không tha cho ngươi! Cho dù ngươi có bối cảnh kinh người thế nào, cũng không thể nào đối chọi được với sự tấn công của các cường giả trong Học viện La Lan ta! Ha ha ha... Thế nào? Nếu như hôm nay người tự phế hai tay, ngoan ngoãn giao Đấu kỹ tâm pháp của người ra đây, ta sẽ tha chết cho ngươi!

Trên quảng trường trống trải văng vẳng tiếng cười điên dại của Nạp Lan Hạ. Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về Nạp Lan Gia, ánh mắt đầy sự cổ quái. Ngay cả sắc mặt của Nạp Lan Bá cũng sa sầm...

Thực lực không bằng người, sống chết còn ở trong tay của đối phương, vậy mà còn dám uy hiếp như vậy...

Điều này không biết là thông minh hay là ngu xuẩn!

Phải biết rằng đối phương đã biết rõ bối cảnh của Nạp Lan Gia, còn cố tình đến kiếm chuyện. Hơn nữa với thực lực mà hắn biểu hiện ra ở tầm tuổi này, và cả Đấu kỳ kinh người kia, há không phải nói bối cảnh của đối phương cũng rất đáng sợ sao?

Sự uy hiếp của Nạp Lan Hạ đối với người thường mà nói có lẽ còn có chút tác dụng thế nhưng đối với những người như Lý Dật, chắc chắn sẽ không có tác dụng gì?

Một nụ cười mỉa mai hiện ra trên mặt khóe miệng, Lý Dật lại dẫm mạnh chân xuống đấu khí vận hàm lập tức bốc ra:

- Nếu đã như vậy... Nạp Lan Thiếu gia, cứ để Lý Dật ta tiễn người lên đường nhé...