Đấu Thần

Chương 413: Ngự không Phi hành




Đả tự: Sided Lovettt

***

Nghe Lý Dật nói, mặt Xà Phách đỏ lên, nhưng mà may là mặt của Xà Phách là mặt rắn, cho dù đó cũng không ai nhìn ra được.

- Hồng Dịch, ta thừa nhận người so với ta còn lợi hại hơn, vốn chúng ta sẽ không giống như vậy, lấy nhiều khi dễ ít. Chỉ bất quá, hừ, ai bảo người đắc tội với Xà Hoàng Điện hạ. Xà tộc chúng ta trong Nạp Gia Sơn Mạch, ai dám làm trái ý Xà Hoàng Điện hạ cơ chứ?

Xà Phách khó khăn thở dài một tiếng.

o0o

- Xem ra, Xà tộc trong Nạp Gia Sơn Mạch, quả thật đã xuất ra một vị Vương gia a!

Đứng ở trên lầu cao, Vân Trác đột nhiên thở dài một hơi, nếu quả thật như vậy, sau này Vân Gia cùng thú tộc trong Nạp Gia Sơn Mạch phải cẩn thận chung sống,

- Đại ca, xem ra đầu Liệt Diễm Long Mãng kia tiến hóa thành Ngũ giai ma thú rồi. Xem ra, chúng ta đem Hồng Dịch dẫn tới đó, cũng không phải hoàn toàn không có tác dụng a.

Nghe Xà Phách nói, mắt của Vân Nhàn híp lại. Đắc tội với một Ngũ giai ma thú thương đương với một vị Đấu Hoàng cường giả, thời gian này Hồng Dịch cũng sẽ không trôi qua tốt như vậy.

- Đại ca, bốn đầu ma thú vây bắt Hồng Dịch, Hồng Dịch có nguy hiểm rồi. Vân Gia chúng ta không phải muốn mượn sức hắn sao? Hiện tại chính là cơ hội tốt đề xuất thủ a!

Thấy bốn đầu cự xa bắt đầu vây bắt Hồng Dịch, Vân Thiên Nhi không hiểu sao có cảm giác khẩn trương. Đối với gã thanh niên trẻ tuổi luôn lãnh đạm với mình này, Vân Thiên Nhi trong lòng luôn có một loại cảm giác kỳ quái.

- Cứ xem một chút đi. Nếu như ngay cả bốn đầu ma thú Tứ giai cũng không chống đỡ nồi, Hồng Dịch này không đáng để Vân Gia chúng ta vì hắn mà đắc tội toàn bộ Xà tộc ở Nạp Gia Sơn Mạch.

Lúc này, Vân Trác không giống vừa rồi, một câu kiên quyết không ra tay trợ giúp.

o0o

- Xem ra, các ngươi thực sự chuẩn bị lấy nhiều khi ít rồi.

Lý Dật trong lời nói mang theo một cỗ nhàn nhạt thở dài. Đối với những gì tộc này, Lý Dật cũng không có ý hạ sát. Dù sao, đối với vị kia, trong lòng Lý Dật có chút cảm giác hồ thẹn. Hơn nữa nhớ tới tuyệt thế phong tình của vị kia, trong lòng Lý Dật cũng có chút nhộn nhạo khác thường.

Đương nhiên, nếu như những Xà tộc này làm quá, Lý Dật cũng không dám bảo đảm mình sẽ nhận từ nương tay như bây giờ.

- Hồng Dịch, không cần nói nhảm nữa. Sớm giải quyết xong một chút, các huynh đệ dưới tay ta còn muốn mau chóng trở về kiểm ăn.

Xà Phách hét lớn một tiếng. Quay đầu lại, Xà Phách hướng về phía bà con đồng loại nói:

- Mau động thủ, nếu không Xà Hoàng Điện hạ nổi giận, ta và các ngươi đều không gánh chịu nổi đâu.

- Dạ! Lão Đại!

Ba con cự và đồng thanh hộ lên. Lập tức, trong miệng bốn con cự và đều bắn ra một cây trường mẫu. Bất quá màu sắc của trường mẫu khác nhau, có màu đen, cũng có màu xanh lục, có cả màu vàng.

- Đã như vậy, đừng trách ta.

Lý Dật nhẹ nhàng nói một tiếng, sớm đã ở sau lưng đánh ra mấy đạo thủ ấn hai tay đột nhiên hướng phía trước phát qua.

- Lưu Hỏa Liệt!

Theo một tiếng quát khẽ của Lý Dật, trước mắt bốn con cự xà lập tức biến thành một biển lửa. Vô cùng vô tận liệt hỏa giống như mãnh hổ lan tràn, hướng về phía bốn con cự và cuốn tới. Hỏa hệ Đấu kỹ cấp bậc Bạch Hổ, đem toàn bộ không gian thiêu đốt trở nên vặn veo.

Cả Vân Gian Thành nhiệt độ đều tăng cao không ít. Phòng ốc ở gần nơi Lý Dật phóng ra Lưu Hỏa Liệt, thậm chí đều bị bốc cháy cả.

o0o

- Thật là lợi hại! Đấu kỹ này đã vượt qua cấp bậc Chu Tước rồi, đây là uy lực của Đấu kỹ Bạch Hổ sao?

Cảm thụ được sự cuồng bạo của luồng hỏa diễm kia, trong lòng Vân Trác nhanh chóng sôi trào lên. Có thể sử dụng Đấu kỹ Bạch Hổ, vị Hồng Dịch trước mắt này nếu không phải là đệ tử quan trọng của một Đại thể lực, thì chính là phía sau có một vị Sư tôn lợi hại đến cực điểm. Mặc kệ là loại tình huống nào, ở trong lòng Vân Trác, kẻ này cho dù không mượn sức được, cũng là vạn vạn lần không thể đắc tội. Trong nháy mắt, Vân Trác thậm chí có cảm giác hối hận.

- Nhị đệ, sau này có cơ hội, người hướng Hồng Dịch kia hảo hảo nói lời xin lỗi đi, xem sự tình có thể vãn hồi được hay không.

Vân Trác quay đầu hướng Vân Nhàn nói.

- Hừ, Đại ca, huynh cũng không cần quá coi trọng tên tiểu tử kia, cho dù muốn ta xin lỗi, cũng chờ hắn qua được cửa ải trước mắt này rồi nói.

Ánh mắt Vân Nhàn lộ ra một tia không hài lòng. Muốn hắn hướng Hồng Dịch xin lỗi, điều này không phải làm mất mặt Vân Nhàn hắn sao? Chuyện này truyền ra ngoài, cả Vân Gian Thành sẽ nhìn Vân Nhị Thiếu gia hắn như thế nào?

o0o

Không một chút ngoài ý muốn, bốn thanh trường mâu tiếp xúc Lưu Hỏa Liệt, lập tức bị hỏa diễm thiêu đốt biến thành hư vô. Cuồng bạo hỏa diễm trong nháy mắt quấn lấy bốn con cự xà. Ở trong biển lửa, mọi người có thể nhìn thấy bốn con cự và thống khổ lăn lộn. Tiếng gầm gừ kinh thiên động địa liên tục phát ra.

Vô tận Xá tộc ở ngoài Vân Gian Thành thấy tình cảnh như vậy, không ít Xa tộc hình thể khổng lồ muốn xông vào cứu, nhưng đều dừng lại ở bên ngoài biển lửa. Muốn vào bên trong cứu đồng loại, cái này không phải rõ ràng muốn đem chính mình cũng chịu chung số phận sao?

- Bốn vị, thật là xin lỗi, ha ha, bốn vị các hạ cứ hưởng thụ thật tốt bữa tiệc lửa này đi, Bồn Thiếu gia không thể cùng các ngươi nữa rồi.

Cười lớn một tiếng, Lý Dật liền hướng ra phía ngoài bay vút đi.

Lý Dật không dám dừng lại, nếu như Xá tộc tại Nạp Gia Sơn Mạch có thể tìm tới nơi này, chứng minh vị kia ở Long Giác Sơn cũng đã biết hành tung của mình, không thừa dịp lúc này đi còn đợi lúc nào?

Đối mặt Liệt Diễm Long Mãng đã tiến giai thành ma thú Lục cấp, Lý Dật ngay cả một điểm nắm chắc cũng không có.

Bốn con cự xã Tứ giai, là ma thú xà loại trung đẳng cấp cao nhất trong đám này. Lý Dật muốn chạy, những ma thú còn lại muốn ngăn cản là không có khả năng. Về phần nói nếu như Lý Dật bỏ đi, những Xà tộc này sẽ đồ sát Vân Gian Thành, hay Vân Gian Thành bởi vì Lý Dật mà xảy ra chuyện gì, Lý Dật sao có thể vì điều đó mà cho đi tính mệnh của chính mình chứ?

Ngay khi Lý Dật bay vút mà đi, Lưu Hỏa Liệt cũng tắt dần. Biển lửa tiêu tán đi, bốn con cự xà bị thiêu đến hấp hối co quắp trên mặt đất không ngừng run rẩy. Trong không khí tràn ngập cỗ hương vị của thịt bị nướng chín.

Ngay thời điểm Lý Dật muốn lướt qua thành tường một cỗ thanh âm lạnh lùng nhưng lại mang theo vô tận mê hoặc từ xa xa truyền tới:

- Muốn đi à? Không đơn giản như vậy đâu.

Một bóng người nhanh chóng từ phương xa phiêu phiếu đi tới, tốc độ nhìn như rất chậm, kỳ thực rất nhanh, chỉ thoáng chốc đã đến trước mặt Lý Dật. Chi thấy bóng người kia vươn ra một cánh tay nhỏ bé trắng nõn, một tay đánh vào ngực Lý Dật.

“Ba” một tiếng. Lý Dật bị đánh bay đi rất xa, vừa vặn ngã vào giữa bốn con cự xa.

- Bệ hạ, chúng ta không hoàn thành chuyện ngài giao phó, xin Bệ hạ trách phạt!

Xà Phách đã té trên mặt đất hấp hốivẫn mạnh mẽ chống đỡ tinh thần để thỉnh tội.

- Xà Phách, các ngươi đã tận lực rồi, xuống phía dưới đi, chuyện tình còn lại liền giao cho ta.

Bóng người dừng lại phất tay nói, lúc này, người của Vân Gian Thành mới nhìn thấy rõ hình dáng của bóng người kia.

Toàn bộ nam tử có thể nhìn thấy bóng người đều cảm thấy yết hầu khô khốc, hạ thân nóng lên. Người đến là một nữ tử, lân phiến khối giáp tinh xảo đem bộ ngực cao vút bao phủ lại. Mà phần lưng phấn trắng nõn, còn có kia phần bụng nhỏ bằng phẳng cùng với vòng eo mảnh khảnh, bất luận chỗ nào, đều hấp dẫn người tới cực hạn. Ngay cả cái vung tay vừa rồi, cũng mang theo phong tình vận chủng, làm người ta mơ màng liên tục. Nữ tử đột nhiên xuất hiện này chính là Tuyết Lân.

- Không có Song dực Đấu khí, Ngự không Phi hành! Nữ tử này là Đấu Tôn!

Từ về thiên sinh mị hoặc của Tuyết Lân tỉnh ngộ lại, Vân Trác vẻ mặt khiếp sợ thốt lên.

- Đấu Tôn cường giả!

Thanh âm của Vân Trác đem đám cao thủ của Vân Gia ở xung quanh kinh sợ tỉnh lại.

Không cần Song dực Đấu khí có thể Ngự không Phi hành. Đây là dấu hiệu chỉ có ở Đấu Tôn. Đấu Tôn, đối với người của Vân Gia mà nói, chỉ là tồn tại trong truyền thuyết, tồn tại như vậy đang ở trước mắt mình, những người này làm sao không khiếp sợ?

Cho dù là toàn bộ Đế quốc Thiên Phong đứng trong các cao thủ hàng đầu chính là Thất Hoàng Thập Vương, toàn bộ lãnh thổ Đế quốc Thiên Phong cũng không nghe nói qua có Đấu Tôn cao thủ tồn tại. Những tuyệt đỉnh cường giả này nắm giữ trong tay quy tắc lực lượng nhất định, thậm chí có thể dùng đấu khí khống chế cả không gian.

Đấu Tôn cùng Đấu Hoàng tuy rằng chỉ là kém một cấp, thế nhưng hai người khác nhau cũng một trời một vực. Cho dù là một cường giả Đấu Hoàng Đỉnh phong gặp một Đấu Tôn cường giả cũng không hề có lực hoàn thủ. Dù sao một người dừng lại ở giai đoạn lực lượng,

mà người kia lại nắm giữ quy tắc nhất định. Quy tắc mới là thứ thần bí cùng cường đại nhất thế giới này.

- Nhị đệ, xem ra, người đã không cần phải hướng Hồng Dịch xin lỗi nữa rồi.

Nhìn nữ tử tuyệt sắc trước mắt, trong lòng Vân Trác từng đợt rét run. May là mình vừa rồi không ra tay trợ giúp Hồng Dịch, nếu không đắc tội một cường giả cấp bậc Đấu Tôn, một trăm Vân Gia cũng sẽ tan thành mây khói.

- Thực sự là kinh khủng! May là chúng ta không có khinh thường không tiến vào sơn động kia!

Vân Nhàn vẻ mặt cũng tỏ ra khiếp sợ, càng nghĩ càng sợ.

Ban đầu khi biết được trong Long Giác Sơn có Liệt Diễm Long Mãng, đám người Vân Nhàn cũng không phải không hề động tâm. Cho dù là ma thú Tứ giai, cũng không phải là thứ mà Vân Nhàn khi đó có thể dễ dàng đối phó được. Hắn nào biết, trong sơm động Long Giác Sơn lại có một con ma thú Lục giai, tồn tại tương đương với Đầu Tôn cường giả.

- Thực sự là nghĩ không ra, ban đầu Hồng Dịch làm sao có thể từ trong tay vị đại nhân này lấy được Long Tu Thảo?

Vân Trác thì thào nói.

- Cái này...

Vân Nhàn cũng ngây ngẩn cả người.

o0o

- Hồng Dịch, người dám đối với ta như vậy... Như vậy, người chuẩn bị cho tốt mà tiếp nhận trừng phạt của ta đi?

Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, vẫn như cũ mang theo vô tận mê hoặc.

- Tuyết Lân Tiểu thư, ngươi cũng biết, lúc trước trong hoàn cảnh kia, ta là thân bất do kỷ mà.

Lý Dật trong miệng ói ra một ngụm tiên huyết, tay phải gắt gao ôm ngực đứng lên nói.

- Lớn mật! Dám xưng hô như vậy với Bệ hạ, không muốn sống sao?

Phía sau Xà Phách là mấy tên ma thú Tứ giai đang dần khôi phục thân thể, thế nhưng nghe Lý Dật mở miệng gọi một tiếng Tuyết Lân Tiểu thư, bọn chúng nhất tề nổi giận quát lên.

- Ta và chủ từ các ngươi nói chuyện, lúc nào đến phiên các ngươi chõ mồm vào?

Lý Dật ánh mắt quét ngang qua, không chút khách khí nói.

Lập tức tâm thần trầm xuống ý niệm của Lý Dật truyền hướng về phía Hồng Thiên Thánh Giả:

- Tiền bối, có nắm chắc chạy thoát không?

Hồng Thiên Thánh Giả lập tức cười khổ một tiếng:

- Tiểu tử, nếu như là cao thủ cấp bậc Đấu Hoàng, kể cả là Đấu Hoàng Đỉnh phong ta đều nắm chắc có thể mang theo người chạy thoát. Thế nhưng cấp bậc Đấu Tôn, ta xem ra, hay là nghĩ biện pháp khác xem sao?

- Đấu Hoàng cùng Đấu Tôn kém nhiều như vậy sao?

Ý niệm của Lý Dật mang theo một tia nghi hoặc.

- Tiểu tử ngươi thực sự là không biết gì sao?

Trong thanh âm Hồng Thiên Thánh Giả mang theo một tia phiền muộn:

- Đấu Tôn cường giả nắm giữ một ít quy tắc không gian. Quy tắc cùng lực lượng thuần túy, là hai cái khái niệm hoàn toàn bất đồng. Giống như một người có đấu khí cùng một người không có đấu khí vậy. Không có đấu khí dù sức lực có lớn cũng không phải đối thủ của kẻ có đấu khí.

- Xem ra ngày hôm nay thật không có khả năng may mắn thoát khỏi rồi.

Lý Dật trong lời nói mang theo một tia khổ sở.

- Tiểu tử, cũng không cần quá tuyệt vọng. Ta xem xà mỹ nhân kia cũng không có ngay lập tức động thủ, hơn phân nửa chính là có điềm luyến tiếc ngươi. Nói không chừng người như vậy còn có thể có thêm một lần cơ hội còn làm cho nàng đối với người sinh ra cảm tình. Nếu là như vậy, ha ha, tiểu tử ngươi có phúc lớn rồi.

Âm thanh già nua của Hồng Thiên Thánh Giả truyền tới ý thức của Lý Dật.

Nghe được Hồng Thiên Thánh Giả nói, Lý Dật trong lòng một trận cười khổ. Đối phương là Hoàng giả của Xà tộc, hơn nữa còn là cấp bậc Đấu Tôn, chính mình chỉ là tiểu nhân vật còn chưa đến cấp bậc Đấu Vương, ở trong mắt nàng chỉ giống như một con kiến hội. Nhân vật như vậy, làm sao có khả năng đối với mình sản sinh cảm tình chứ?

- Lão gia hỏa này, mặc kệ thế nào, ta nếu như bị nàng giết, ông cũng không có cơ hội sinh tồn nữa. Chuyện tình kế tiếp, ông tự mình nghĩ cách đi.

Ngữ khí Lý Dật lập tức trở nên ương ngạnh, cả người cũng cứng rắn, thân thể đứng thẳng dậy, nhìn thẳng Nữ Hoàng Xà tộc ở phía trước.