Đấu Thần

Chương 484: Một Ngụm Thôn Phệ




Đứng ở trên không trung, thần sắc Kiếm Hoàng nghiêm túc, nắm chặt thiết kiếm trong tay, hết sức chăm chú đợi Lưu Chiêm công kích đến.

- Lưu Chiêm, ngươi cũng thật là to gan!

Thanh âm của Lý Dật ở sau lưng Lưu Chiêm truyền đến, nhìn thấy Lưu Chiêm đột nhiên công kích về phía Vương Minh Dương, Lý Dật lập tức giận dữ. Song dực Đấu khí mở ra, Lý Dật công kích về phía sau lưng Lưu Chiêm, một đạo thiểm điện hắc bạch giao nhau từ trong tay Lý Dật hướng về phía sau lưng Lưu Chiêm đánh tới.

Cùng lúc Lý Dật ra tay, Kiếm Hoàng Vương Minh Dương cũng bắt đầu công kích, thiết kiếm trong tay mạnh mẽ chém ra một đạo kiếm khí, ầm ầm hướng về phía bàn tay kim sắc của Lưu Chiêm chém tới.

Rất nhanh, Lưu Chiêm lâm vào thế giáp công của hai Đại Đấu Hoàng.

Nhìn thấy Lưu Chiêm bị Lý Dật cùng Vương Minh Dương giáp công, những người ở phía dưới lập tức khẩn trương nhìn lên, ai lấy đều nhìn chằm chằm lên bầu trời, chỉ sợ không cẩn thận nháy mắt một cái, sẽ bỏ lỡ cơ hội hiếm có này.

Đặc biệt đám người Liên minh Bang hội, nhìn thấy Lưu Chiêm bị Lý Dật cùng với Kiếm Hoàng Vương Minh Dương giáp công, trên mặt ai lấy đều lộ ra thần sắc tuyệt vọng, chỉ cần Lưu Chiêm thất bại, toàn bộ bọn họ sẽ bị bắt làm tù binh. Vừa rồi trong lúc hỗn chiến bên họ cũng sát thương không ít người của Lý Minh, đến lúc đó Lý Dật có thể bỏ qua cho bọn họ sao?

Thế nhưng, hoàn cảnh Lý Minh cùng Dong binh đoàn Thiết Kiếm lại không giống nhau. Trong con mắt của Lý Hàn, nếu Lưu Chiêm bị Lý Dật cùng Kiếm Hoàng Vương Minh Dương giáp công, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mặt tươi cười. Chỉ cần Lưu Chiêm chết, hoặc là thua chạy thì trận phân tranh này nhất định là Lý Minh đạt được thắng lợi cuối cùng, và cũng đồng nghĩa rằng Lý Minh thống nhất được Tam bang Ngũ hội tại Đế đô. Lý Minh thống nhất được Tam bang Ngũ hội tuy rằng chưa mạnh bằng Tứ Đại Gia Tộc, Dong binh đoàn Thiết Kiếm, nhưng mà cũng không kém hơn bao nhiêu.

Mục tiêu thế lực nhất lưu tại Đế đô, đã không còn bao xa.

Hơn nữa, trong lòng Lý Hàn cũng có ý định đưa thế lực Lý gia tại Tây bộ Đế quốc kết hợp lại, cũng có đủ thực lực chống lại Tứ Đại Gia Tộc Đế đô.

Đương nhiên, trong chuyện này mấu chốt nhất vẫn là nhờ Lý Dật của Vạn Triều Thành Lý gia, một vị Đấu Hoàng cường giả. Có Đấu Hoàng cường giả trấn áp, mới là căn bản của thế lực nhất lưu.

Lúc này tâm trạng của mọi người cũng dần dần buông lỏng, Lưu Chiêm nếu thua chạy, tranh đấu cũng kết thúc. Như vậy, tràng diện sinh tử giao tranh giữa hai thế lực cũng chấm dứt.

Mắt thấy hai đạo công kích chuẩn bị đánh trúng Lưu Chiêm, Lưu Chiêm đột nhiên quỷ dị cúi xuống, hướng về phía ngược lại bay đi.

- Lão gia hỏa này!

Kiếm Hoàng Vương Minh Dương nhìn thấy Lưu Chiêm chủ động né tránh, lập tức mắng lên.

Đạo kiếm khí đã công kích ra ngoài, không kịp thu trở lại, Lưu Chiêm đột nhiên né tránh đào tẩu, đạo kiếm khí hùng hồn kia hướng về phía Lý Dật đánh tới.

Đạo Âm Dương Thần Lôi của Lý Dật cũng đã rời tay, lúc này Âm Dương Thần Lôi cũng hướng về phía Kiếm Hoàng Vương Minh Dương đánh tới.

Oanh một tiếng nổ lớn, công kích của hai người va chạm vào nhau, thiên địa chi gian nổi lên vô số hào quang sáng lạn.

Công kích của Lý Dật cùng Kiếm Hoàng do Lưu Chiêm đột nhiên trốn thoát cho nên va chạm vào nhau. Lúc này Lưu Chiêm nhân cơ hội lập tức chạy trốn, Lý Dật cùng Kiếm Hoàng lập tức vỗ Song dực Đấu khí sau lưng, hướng về phía Lưu Chiêm vội vã đuổi theo.

- Hai vị, cũng không cần đuổi theo a, ha ha…

Lưu Chiêm cười lớn, từ trong trận vây công của Lý Dật và Kiếm Hoàng Vương Minh Dương nháy mắt thoát ra, Lưu Chiêm tâm tình lúc này thật là tốt.

Vừa rồi cùng Lý Dật đối chiến, Kiếm Hoàng Vương Minh Dương giám sát bên cạnh, chỉ cần Lưu Chiêm có hành động đào tẩu, Kiếm Hoàng Vương Minh Dương nhất định sẽ ngay lập tức ngăn chặn Lưu Chiêm lại.

Lưu Chiêm lựa chọn bất ngờ công kích Vương Minh Dương làm cho Vương Minh Dương trở tay không kịp, sau đó nhanh chóng thoát ly vòng vây, cấp tốc chạy trốn.

Vốn Lý Dật cùng Vương Minh Dương một trước một sau vây quanh Lưu Chiêm. Hiện tại Lý Dật cùng Vương Minh Dương đều đuổi theo sau lưng Lưu Chiêm. Từ tình thế một trước một sau giáp công, trong nháy mắt đã bị Lưu Chiêm hóa giải.

- Lưu Chiêm, có bản lĩnh ngươi đừng có bỏ chạy a!

Nhìn thấy Lưu Chiêm bỏ chạy, Lý Dật cũng không có vội vàng, hắn nhìn Lưu Chiêm giống như là nhìn một xác chết.

- Lý Dật, ngươi làm ta sợ a, ta sợ a…

Lưu Chiêm cười ha hả.

- Không phụng bồi nữa, ta đi đây!

Lưu Chiêm ha ha phá lên cười, lúc này hắn không đi còn phải đợi tới khi nào mới đi đây? Nghĩ xong, Lưu Chiêm xoay người, Song dực Đấu khí mở ra, liền muốn ly khai.

Ngay lúc Lưu Chiêm nghĩ muốn lúc rời đi, Lý Dật trong mắt hiện ra vẻ mặt dữ tợn. Vừa mới vỗ ra Song dực Đấu khí sau lưng, Lưu Chiêm lập tức cảm giác được trước mặt hắn không gian có một hồi ba động kỳ quái, không gian chợt tách ra một khoảng không, bỗng nhiên có một bóng người xuất hiện ngay trước mặt Lưu Chiêm.

Bóng người kia xuất hiện, Lưu Chiêm có thể nhìn thấy rõ người đứng trước mặt mình là một nữ tử xinh đẹp, nhưng gương mặt không có một chút tình cảm, trên người mang theo một cổ năng lượng ba động kinh người.

- Ngươi là ai?

Nhìn thấy nữ nhân hiện ra trước mặt, đồng tử Lưu Chiêm đột nhiên ngưng đọng lại, Lưu Chiêm có thể cảm giác được cô gái đứng trước mắt mình có thực lực Bát Tinh Đấu Hoàng cường giả.

Nữ từ này cũng không có trả lời Lưu Chiêm, nàng ta bỗng nhiên duỗi ra hai bàn tay trắng noãn nhỏ bé của mình, trực tiếp vỗ ra một chưởng vào ngực Lưu Chiêm.

Lưu Chiêm một lòng muốn đào tẩu, cũng không có nghĩ tới đột nhiên xuất hiện cường giả cấp bậc Bát Tinh Đấu Hoàng trước mặt mình. Mà nàng ta còn không có phong phạm của Đấu Hoàng cường giả, đột nhiên trực tiếp ra tay công kích về phía hắn.

Một chưởng đánh tới, Lưu Chiêm phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược về phía sau.

Đấu Hoàng cường giả kia xem ra không có buông tha Lưu Chiêm, cả người nàng cũng bay theo thân hình của Lưu Chiêm, lúc này trông thấy hai người như là dán cùng một chỗ với nhau.

Mọi người ở dưới xem cuộc chiến không biết chuyện gì đã xảy ra, nữ Đấu Hoàng cường giả thần bí này đột nhiên há hốc miệng ra, nháy mắt mở lớn miệng đến mức một người giàu sức tưởng tượng nhất cũng không thể hình dung nổi, trực tiếp nuốt cả người Lưu Chiêm vào trong bụng.

Yết hầu khẽ động vài cái, loại ngốc trệ trong ánh mắt có một chút ba động, rất nhanh, không gian sau lưng lại vặn vẹo lên một hồi, nữ Đấu Hoàng cường giả thần bí kia lại vô ảnh vô tung biến mất.

- Lý hiền điệt, vừa rồi người kia, ngươi quen biết à?

Trông thấy một màn quái dị xảy ra trước mắt, Kiếm Hoàng sửng sốt một hồi, rồi mới mở miệng hỏi.

- Cái vị này, ân, vị này với ta có vài lần chi giao, ta gặp nàng ở Ma Thú Sâm Lâm trong Sơn mạch Nạp Gia, ta cũng không biết nàng tại sao đột nhiên ra tay giúp ta.

Lý Dật nhíu mày, nói.

Lý Dật đương nhiên biết rõ chuyện gì đã xảy ra, Bát Tinh Đấu Hoàng chính là con khôi lỗi Thôn Thiên Thú của Lý Dật. Tuy nhiên, cho dù là Kiếm Hoàng, Lý Dật cũng không nguyện ý cho hắn biết bí mật này của mình. Bên cạnh mình còn có con khôi lỗi thực lực Bát Tinh Đấu Hoàng. Cho nên Lý Dật nói lung tung vài câu, ứng phó với Kiếm Hoàng cho qua chuyện.

- Thật là lợi hại a. Lưu Chiêm như vậy mà bị một ngụm nuốt vào bụng, ta nghĩ cũng chỉ có một ít ma thú có kỹ năng đặc thù, mới có thần thông như vậy a.

Nghe thấy Lý Dật nói, Kiếm Hoàng cũng nói ra suy đoán của mình.

Nếu là Lý Dật tại Ma Thú Sâm Lâm trong Sơn mạch Nạp Gia kết bạn với cường giả ma thú, như vậy, người này có khả năng là cường giả ma thú nhất tộc nào đó. Có thể trực tiếp nuốt được Đấu Hoàng cường giả Lưu Chiêm, chỉ có một ít ma thú đặc thù mới có thể làm được như vậy, coi như đây cũng là lời giải thích tương đối hợp lý.

- Ta cũng không biết nàng có năng lực đặc thù như vậy.

Lý Dật vừa cười vừa nói.

o0o

- Không xong!

Ngay lúc Thôn Thiên Thú một ngụm nuốt Lưu Chiêm vào trong bụng, ở một góc hẻo lánh trên dãy núi Linh Sơn, Lý Tiểu Hổ cảm thấy vô cùng kinh sợ.

Chợt Lý Tiểu Hổ lập tức cúi đầu xuống, cũng không nhúc nhích, như là sợ bị người ta phát hiện ra được mình.

o0o

Nhìn thấy Thôn Thiên Thú một ngụm nuốt Lưu Chiêm vào trong bụng, mọi người phía ở dưới đã sớm sợ ngây người. Lưu Chiêm là một trong Thiên Phong Thất Hoàng. Một Đấu Hoàng cường giả, vậy mà bị người ta nuốt vào trong bụng, chuyện kỳ lạ như vậy nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ không có ai tin tưởng.

- Các ngươi còn muốn đánh một trận nữa sao?

Vỗ ra Song dực Đấu khí ở sau lưng, Lý Dật trôi nổi giữa không trung, ở trên không trung cao giọng nói vọng xuống.

- Chúng ta nguyện ý quy phục Lý Minh!

Nghe thấy thanh âm Lý Dật, Liên minh Bang hội ở phía dưới tất cả đều cao giọng kêu to lên.

Như là sợ thanh âm của mình nhỏ, Lý Dật không nghe thấy, những người này đều cao giọng kêu to lên, đồng thời toàn bộ đều quỳ xuống. Khung cảnh ba ngàn người, đều quỳ rạp trên mặt đất, trông rất là hoành tráng.

- Tốt, ta tiếp nhận các ngươi!

Lý Dật trên trời nói vọng xuống.

Nghe thấy Lý Dật nói, toàn bộ Liên minh Bang hội đều yên tâm, nếu như Lý Dật quyết định không buông tha bọn họ, như vậy bọn họ khẳng định không tránh được cái chết. Nếu Lý Dật đã đáp ứng, thì cũng không có giết chết hết bọn họ.

- Tuy nhiên, tất cả người Thanh Trúc Bang đều phải chết!

Lý Dật ngang nhiên nói.

- Thiếu chủ, không nên…

- Thiếu chủ, vừa rồi ta không có giết người!

- Thiếu chủ, tất cả đều do Bang chủ làm!

Nghe thấy Lý Dật nói, tất cả bang chúng Thanh Trúc Bang đều kêu khóc vang trời.

Đặc biệt là đám người Lão Yên, khi nghe thấy Lý Dật nói, sắc mặt mọi người đều biến sắc. Lý Dật nói những lời này, chính là muốn đưa bọn họ vào chỗ chết.

- Bao vây Thanh Trúc Bang lại cho ta!

Lý Dật mạnh mẽ quát.

Lý Dật vừa mới nói xong, người Thanh Trúc Bang lập tức bị mấy ngàn người bao vây lại, đặc biệt những người trước kia cùng một phe với Thanh Trúc Bang, đám người Liên minh Bang hội tất cả đều nhiệt tình bao vây Thanh Trúc Bang lại, những này vốn vừa thoát chết cho nên muốn bao vây Thanh Trúc Bang lại để lập công.

Sau khi Thanh Trúc Bang bị bao vây lại, Lý Dật lập tức từ phía trên trời bay xuống mặt đất, Kiếm Hoàng Vương Minh Dương cũng bay xuống cùng với Lý Dật.

- Thiếu chủ, chúng ta đều bị bắt buộc phải làm như vậy.

Nhìn thấy Lý Dật chậm rãi hướng về phía mình đi tới, Lão Yên lớn tiếng kêu lên.

- Lão Yên, ta muốn biết, các ngươi giả đầu nhập vào Lý Minh, đều đã nuốt độc dược do ta đặc chế, vì cái gì mà các ngươi còn dám phản bội lại ta?

Nhìn thấy Lão Yên, Lý Dật chậm rãi hỏi.

Đối mặt với đám Thanh Trúc Bang phản bội, Lý Dật có một chút lo lắng. Lý Dật không biết Lão Yên vì cái gì sau khi nuốt vào độc dược của mình mà còn dám phản bội. Nếu như Lão Yên có biện pháp giải độc, như vậy đám người Lý Kỳ có biết được phương pháp giải độc kia không? Kể từ đó, chính mình khống chế thế lực liền giảm xuống, sau này cũng khó có thể đảm bảo không có người phản bội lại mình.

Nếu như những người này làm có âm mưu gây bất lợi cho Lý Dật, Lý Dật thật khó đề phòng, chính vì suy nghĩ những vấn đề như vậy, cho nên Lý Dật muốn hỏi cho cặn kẽ.

- Thiếu chủ…

Nghe thấy Lý Dật hỏi, Lão Yên trong giọng nói mang theo một cổ bi thiết.

- Thiếu chủ, là như vầy…

Đối mặt với Lý Dật, Lão Yên xưng hô Lý Dật là Thiếu chủ, lão cũng mong rằng xưng hô Lý Dật như vậy có thể khiến Lý Dật động tâm tha mạng cho lão.

Lúc này Lão Yên thành thật nói ra nguyên nhân vì sao dám nuốt độc dược do Lý Dật đặc chế:

- Thiếu chủ, Lưu Chiêm cầm một lọ dược hoàn cho chúng ta, nói là Ngọc Lộ Hoàn, nó có thể giải trừ hết thảy độc dược. Sau đó, Lưu Chiêm giao cho chúng ta một nhiệm vụ đầu nhập vào dưới trướng Lý Minh, chờ đợi thời cơ, cho Lý Minh một kích trí mạng. Vì bỏ đi nghi kỵ trong lòng chúng ta, trước khi nuốt Ngọc Lộ Hoàn, Lưu Chiêm cho chúng ta uống vài loại kịch độc, để chúng ta nuốt xuống, sau đó lấy Ngọc Lộ Hoàn giải độc.

<br