Đấu Thần

Chương 586: Đấu Thần Dị Giới




Hai luồng Đấu Khí của cấp bậc Đấu Tôn cường giả, cộng thêm Đấu Khí phòng ngự của Lý Dật, ba luồng năng lượng hầu như bạo phát cùng một lúc, nham thạch bên trong phạm vi trăm mét giống như sóng nước bỗng nhiên nhúc nhích, sau đó nhanh chóng hóa thành từng đám bột mịn, bay lên bầu trời.

Dù cho bị Bắc Trác hóa đi nửa số lực lượng, đòn tấn công của Xà hoàng Tuyết Lân vẫn khiến đạo đạo Đấu Khí phòng ngự mà Lý Dật kết xuất tan rã trong nháy mắt, dưới sự trùng kích của sức mạnh vô cùng, Lý Dật bị bắn đi mấy chục thước, khóe miệng mơ hồ hiện ra vết máu tươi.

- Tại hạ là tông chủ Bắc Trác của Bắc Đấu tông, khẩn cầu Xà hoàng phu nhân cho Bắc Đấu tông ta một chút tình mọn!

Lúc này đây, bên trong ngữ khí khách khí của Bắc Trác lại mang theo một luồng sát ý lạnh lùng. Trước khi chưa có được tâm quyết công pháp của Thiên Ma Cửu Biến, cái mạng của Lý Dật vẫn còn rất quý giá. Này Lục giai ma thú này mặc dù thực lực khủng bố, nhưng đối phương có bảy người vì vậy phần thắng cũng không nhỏ.

Tuyết Lân lại cười lạnh:

- Bắc Đấu tông rất có thể diện sao? Hôm nay ai muốn ngăn cản ta giết hắn, người đó là kẻ địch của bản tôn!

- Bắc tông chủ, Xà mỹ nữ này giao cho các ngươi, ta và Đao Hoàng các hạ đi thăm Bắc Đấu giới đã!

Lục giai ma thú, nếu có thể không trêu chọc thì tốt nhất không chọc vào, đương nhiên nếu Xà hoàng Tuyết Lân và Bắc Trác đánh thành cục diện lưỡng bại câu thương, thì không còn gì tốt hơn.

Lý Dật hô một tiếng, Đấu Khí hóa cánh, thân hình cấp tốc di chuyển, bỏ chạy vào đám sương mù. Ba Lâm đương nhiên cũng không ngu ngốc, nhanh chóng tàng hình đi theo phương hướng của Lý Dật.

Xà hoàng Tuyết Lân há chịu buông tay, mới vừa hành động. Một luồng Đấu Khí ngũ sắc trong lòng bàn tay Bắc Trác đã nện tới. Lần này Bắc Trác phải dây dưa, mặc dù không thể để Xà hoàng giết Lý Dật, nhưng lại không muốn vì đối phó Xà hoàng mà tiêu hao quá lớn. Hắn lập tức hạ quyết tâm, chỉ cần kéo dài một lát, để Lý Dật đi xa thì sẽ không dây dưa với Xà hoàng nữa.

Tiếng Đấu Khí đối chọi sau lưng truyền đến tai Lý Dật lại êm ái giống như âm nhạc.

Thân thể lơ lửng giữa không trung, Lý Dật và Ba Lâm càng bay càng cao, chỉ muốn thoát khỏi đám sương mù dây dưa này, nhưng bất luận hai người bay cao thế nào, đám sương mù vẫn bao phủ bốn phía xung quanh khiến người ta không khỏi khó chịu.

Lý Dật hỏi:

- Đao Hoàng, làm thế nào mới có thể chứng minh trong giới này có tồn tại Đấu Thần cường giả hay không?

Ba Lâm trầm tư nói:

- Loại giới này huyền diệu vô cùng, nếu nhìn từ bên ngoài, toàn bộ giới có lẽ chỉ lớn bằng một hạt cát một lá cây, nhưng bên trong giới lại rộng lớn khôn cùng. Muốn tìm kiếm khắp Bắc Đấu giới, chỉ sợ không phải chuyện dễ dàng, cho nên trừ phi tìm được giới tâm, công kích giới linh, mới có thể bức ra Đấu Thần!

Xem ra Đao Hoàng cũng hiểu biết về giới này không ít, nếu không phải tao ngộ trong Bách Hoa giới, Lý Dật có thể nói vẫn hoàn toàn không biết gì về những thứ như giới tâm, giới linh.

- Ý tứ của Đao Hoàng là nói nếu công kích giới linh, không thấy Đấu Thần hiện ra thì chứng minh bên trong Bắc Đấu giới không có Đấu Thần tồn tại đúng không?

- Đúng, ta cũng hi vọng Bắc Đấu giới chẳng qua là Đấu Thần di giới, không cần có Đấu Thần cường giả tồn tại mới tốt!

Vấn đề là, giới linh là tồn tại của cấp bậc Đấu Thánh, chỉ dựa vào hai người Đấu Hoàng bọn họ mà muốn công kích giới linh? Đao Hoàng rút cuộc biết bao nhiêu về giới này? Màn sụp đổ của Bách Hoa giới ngày đó, Lý Dật vẫn còn nhớ rõ trong đầu, loại sức mạnh khiến Đấu Thần không thể chống lại, hiện tại hồi tưởng lại, sau lưng Lý Dật vẫn toát mồ hôi lạnh.

Hiện tại vấn đề bức thiết hơn là, đám sương dày đặc xung quanh vẫn không tan biến, hai người lại đang ở giữa không trung, đừng nói tìm được giới tâm, bây giờ muốn quay lại chỗ nhập giới sợ rằng cũng khó khăn.

Ba Lâm tựa hồ cũng ý thức được vấn đề này, vì vậy thu đấu cánh, cùng Lý Dật hạ xuống mặt đất.

Nham thạch dưới chân đã biến thành màu nâu đỏ, hơn nữa còn có chút bị phỏng chân, tựa hồ nhiệt độ không thấp. Ba Lâm cúi đầu cẩn thận quan sát, lẩm bẩm nói:

- Thì ra Bắc Đấu giới là một hỏa giới!

Thì ra Đấu Thần kết xuất ra giới này, cũng theo chín hệ Đấu Khí có thuộc tính bất đồng, như Bách Hoa giới, đương nhiên là thuộc tính mộc.

Lý Dật phân tích nói:

- Nếu là hỏa giới, chắc chắn nhiệt độ chỗ giới tâm phải cao nhất, chúng ta chỉ cần đi theo hướng nóng nhất, có thể sẽ tìm được giới tâm!

- Đúng vậy!

Ba Lâm tỏ vẻ đồng ý. Hai người đều là Đấu Hoàng cường giả, cảm giác với hoàn cảnh xung quanh đều hơn xa người thường, hiển nhiên có thể cảm nhận được biến hóa rất nhỏ của nhiệt độ.

Cấp tốc đã hơn nửa canh giờ trôi qua, nhiệt độ xung quanh lúc này phải thi triển Đấu Khí phòng ngự mới có thể khắc chế. Còn sương mù cũng dần dần nồng đậm, giống như chất rắn, làm cho người ta khi giơ tay nhấc chân có cảm giác mất sức.

Xem ra chỗ giới tâm cũng không còn xa nữa, trong lòng hai người vô cùng vui mừng, đề thăng Đấu Khí, đẩy nhanh bộ pháp. Quả nhiên, đi thêm không xa, đột nhiên chạy ra khỏi sương mù dày đặc, xuất hiện một cái hố cực lớn giống như miệng núi lửa. Đám sương mù dày đặc tựa hồ vô cùng kiêng kị miệng núi lửa này, chỉ dám bay xung quanh, chứ không dám xâm nhập vào miệng núi lửa nửa phần.

Có một nhánh sông uốn lượn xung quanh cái hố, đám sương mù có vẻ bị nhiệt độ cao làm cho bốc hơi tràn ngập xung quanh. Bên trong cái hố, mơ hồ nhìn thấy một mảnh đỏ thẫm, một luồng sóng nhiệt mãnh liệt truyền đến, xuyên thấu Đấu Khí phòng ngự, khiến hai người đều cảm giác trái tim như đông cứng.

- Tiểu tử, thứ tốt, nhanh đi hái đi!

Đúng lúc Lý Dật và Ba Lâm đang sững sờ nhìn giới tâm Bắc Đấu, trong đầu, lại truyền đến âm thanh của Xà tôn giả.

- Cái gì?

Lý Dật ngược lại sững sờ, bị những lời này của Xà tôn giả làm cho mụ mị.

- Đặc sản hỏa giới, Hỏa la quả! Tiểu tử ngốc, còn chưa nhìn thấy sao?

Lý Dật đưa mắt nhìn lướt qua, quả nhiên nhìn thấy chỗ giao nhau giữa dòng sông và cái hố, có một cây toàn thân đỏ bừng cao đến nửa mét, trên nhánh cây mọc ra bảy tám quả nhỏ bề ngoài giống như tràn đầy hỏa diễm.

- Thứ này có tác dụng gì?

Xem ra Lý Dật cũng biết đây là vật quý giá khó có được, vừa đi về phía Hỏa la quả vừa nói.

Xà tôn giả chậc lưỡi nói:

- Tác dụng của nó thì rất nhiều, chủ yếu nhất đương nhiên là có thể đề thăng tu vi của hỏa hệ Đấu Khí, chỉ có điều tiểu tử ngươi tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa đã là chân hỏa tinh thuần nhất trên đời, tác dụng này đối với ngươi ngược lại ý nghĩa không lớn.

- Nếu không có ý nghĩa với ta, vậy thì không cần hái.

Lý Dật cười nói, nhưng tay lại đưa về phía Hỏa la quả. Cho dù thứ này vô dụng với mình, nhưng lấy ra tặng người khác cũng kiếm được một nhân tình, nếu mang đi bán cũng kiếm được rất nhiều kim tệ!

- Tiểu tử ngốc, dùng Đấu Khí để hái!

Xà tôn giả vội vàng nhắc nhở:

- Loại quả này rời khỏi hoàn cảnh này sẽ dần dần mất đi hiệu lực, ngươi phải dùng Nam Minh Lưu Hỏa tẩm bổ nó! Ngoại trừ đề thăng tu vi hỏa hệ Đấu Khí, dùng một quả Hỏa la quả, tối thiểu có thể đề thăng lực phòng ngự lên ba thành với công kích hỏa hệ.

Thứ lợi hại này, thử nghĩ nếu hai cường giả có thực lực tương đương, nếu một bên bỗng nhiên gia tăng lực phòng ngự lên ba thành, thắng bại còn cần phải nói sao?

- Tác dụng của nó không chỉ dừng ở hai điều này, loại Hỏa la quả này cũng có hiệu dụng rất lớn đối với rèn luyện lực linh hồn, trải qua rèn luyện của nó, lực linh hồn hầu như có thể miễn dịch với công kích nhắm vào hệ tinh thần!

Rèn luyện lực linh hồn? trong lòng Lý Dật khẽ động hỏi:

- Loại quả này có thể giải trừ khế ước linh hồn không?

Xà tôn giả suy nghĩ một lát mới trả lời:

- Thật ra không có tác dụng này, nhưng trải qua rèn luyện của Hỏa la quả, lực linh hồn đã thoát thai hoán cốt, hiển nhiên không bị khế ước linh hồn trói buộc nữa!

- Nói như vậy là có thể!

Trong lúc nói chuyện, Lý Dật đã dùng Đấu Khí hái mấy quả Hỏa la quả, đặt vào trong một cái hộp ngọc, nhét vào dung giới. Loại quả này, nói không chừng sẽ có tác dụng lớn lao!

Ba Lâm nhìn thấy Lý Dật đi hái loại quả quỷ dị kia, ngược lại cũng không nói gì, chỉ lấy từ trong không giới ra một mảnh ngọc phù, đánh đến chỗ Giới tâm. Lý Dật cũng không xa lạ gì với ngọc phù này, ngày đó Phong Hoàng Hải Hâm dựa vào Đấu Tôn ngọc phù này thiếu chút nữa làm cho mình bị tổn thất nặng.

Đấu Tôn ngọc phù hóa thành một đạo kim quang, năng lượng nồng đậm đến mức tận cùng đánh lên nham thạch ở chính giữa Giới tâm, khiến cho toàn bộ Giới tâm đều bị chấn động.

Chẳng qua chỉ là chấn động mà thôi, sau đó liền khôi phục trạng thái bình thường. Đối với Giới tâm Bắc Đấu mà nói, sức mạnh của Đấu Tôn ngọc phù này tựa hồ còn chưa đủ hù dọa Giới linh!

Ba Lâm nhíu mày nhìn thoáng qua Giới tâm, lại lấy ra một miếng Đấu Tôn ngọc phù. Lý Dật cũng không ngăn cản hắn dụng công vô ích, nhớ lại ngày đó, mình và Hồng Thiên Thánh giả liên thủ mới đả xuất được Giới linh, Ba Lâm chỉ dựa vào mấy miếng Đấu Tôn ngọc phù, tựa hồ cũng có chút không biết lượng sức mình. Như vậy Lý Dật ngược lại yên tâm hơn, nếu thật sự là đả xuất được Giới linh, đừng nói có Đấu Thần giá lâm hay không, chỉ riêng Giới linh bên trong cũng đã vượt xa khả năng đối phó của Ba Lâm.

Ngay lúc Ba Lâm đang chuẩn bị đánh ra tấm Đấu Tôn ngọc phù thứ hai, chỉ nghe sau lưng, âm thanh lạnh lùng nghiêm nghị của Bắc Trác vang lên:

- Đao Hoàng, ngươi muốn làm gì?

Sương mù dày đặc một hồi xao động, mấy bóng người lần lượt hiện thân.

Bắc Trác, tứ đại trưởng lão Bắc Đấu tông, còn có Xà hoàng Tuyết Lân! Mẹ kiếp, Xà hoàng tựa hồ đã đạt được hiệp nghị gì với đám người Bắc Trác, lúc này đang ở trạng thái vô cùng hòa thuận.

Đao Hoàng Ba Lâm nghe thấy tiếng quát, chỉ thản nhiên nói:

- Không có gì, chỉ là muốn gặp Đấu Thần của Bắc Đấu giới mà thôi.

- Bắc Đấu tông đã từng nói với Đấu Thần điện, bên trong Bắc Đấu giới không có Đấu Thần tồn tại, chẳng qua là một Đấu Thần di giới, cung cấp nơi tu luyện cho những tuấn tài trẻ tuổi có thiên phú trong tộc ta tu luyện mà thôi. Thế nào, Bách điện chủ vẫn không tin sao?

Ba Lâm trả lời cũng rất lưu manh:

- Có tin hay không cũng phải tận mắt nhìn qua mới biết được!

- Vậy thì Đao Hoàng các hạ, hiện tại ngươi cũng tới tới, nhìn cũng nhìn rồi, có phải nên tin rồi hay không?

- Bổn hoàng sẽ bẩm báo chi tiết chuyện này với Bách điện chủ!

- Đáng tiếc, Đao Hoàng các hạ chỉ sợ không có cơ hội đó thôi!

Ngữ khí Bắc Trác biến đổi, một luồng sát ý tràn ngập không gian.

Lão quỷ này làm trò ngốc gì vậy, chẳng lẽ hắn muốn phá vỡ giao hẹn sao? Lý Dật âm thầm cả kinh, lại bình tĩnh nói:

- Bắc tông chủ, lời này của ngươi có ý gì?

- Ý của ta là, Đao Hoàng phải bỏ mạng trong Bắc Đấu giới này. Còn ngươi nữa, Lý Dật!

Lý Dật đang kinh hãi tại sao thái độ của Bắc Trác lại thay đổi 180 độ như vậy, bỗng nhiên chỉ cảm thấy trong lòng chấn động, ánh mắt bất giác nhìn về phía Tuyết Lân.

Chỉ thấy Xà hoàng Tuyết Lân đang thản nhiên nhìn Lý Dật, sóng mắt như nước từ trong sâu thẳm đôi mắt nàng chậm rãi lay động. Dưới sóng mắt này, Lý Dật chỉ cảm thấy Tuyết Lân trước mắt là nữ nhân xinh đẹp gợi cảm nhất thế gian, một nữ nhân như vậy cần phải được yêu thương che chở mới đúng, bản thân mình nên đi chấp hành tất cả ý chí của nàng mới đúng.

Mặc dù cảm giác có chút không thích hợp, nhưng bước chân Lý Dật đã không tự chủ đi về phía Tuyết Lân.

Trước mặt lực mê hoặc của Xà hoàng, Lý Dật hoàn toàn không chịu nổi một kích.

- Lý Dật, tới đây, tới bên ta.

Bên tai hắn chỉ có thanh âm êm ái của Tuyết Lân.

- Lý Dật, nhanh nhắm mắt lại!

Ba Lâm cũng nhìn ra chỗ kỳ lạ, mặc dù mục tiêu đả kích của Xà hoàng là Lý Dật, nhưng Ba Lâm đứng bên cạnh Lý Dật cũng cảm thấy được luồng xúc động tựa hồ không cách nào khắc chế.

Lý Dật hoàn toàn không có phản ứng nào với nhắc nhở của Ba Lâm, vẫn từng bước tiến về hướng Tuyết Lân, ngay cả âm thanh cực kỳ đắc ý của Bắc Trác cũng không lọt vào tai hắn.

- Lý Dật, không nghĩ tới đúng không, bản tôn và Xà hoàng đã đạt thành ước định, nàng phụ trách đem tâm quyết công pháp của ngươi nói ra, sau đó cái mạng nhỏ của ngươi sẽ thuộc về Xà hoàng phu nhân. Ha ha ha, không ngờ trời cũng giúp ta!

<br