Đấu Thần

Chương 828: Che Tại Cổ Đỗ Lạp




Bị tuần tra binh lính quát, tên nô bộc này chân tay mềm nhũn, nếu không có Lý Dật ở phía sau, chỉ sợ sớm đã xụi lơ ngã xuống. Thấy tình cảnh này, những tên tuần tra binh lính càng sinh nghi, bước lên nhìn tên nô bộc vài lần, quát hỏi:

- Ngươi là nô bộc nội cung, vì sao không tuân thủ quy củ xông loạn khắp nơi.

- Nô, nô tài tuân lệnh trường công chúa trong nội cung, muốn cầu gặp hoàng tử điện hạ.

- Cầu kiến hoàng tử điện hạ? Có chuyện gì sao?

Nếu như vâng lệnh trường công chúa tới gặp hoàng tử cũng không cần phải nơm nớp lo sợ như vậy, bộ dạng nô bộc thật sự là cực kỳ khả nghi.

- Nô, nô, nô tài...

Bị tuần tra binh lính quát như vậy, nô bộc càng mồm miệng thắt lại, nói chuyện cũng không lưu loát.

Bỗng nhiên, trong không gian "Ti ti ti" vài tiếng nhẹ vang lên, sau đó chuyện tình làm nô bộc sợ hãi xuất hiện, từng đoàn từng đoàn huyết vụ hiện ra một mảnh huyết sắc mông lung, mùi vị máu tanh mãnh liệt, làm hắn cơ hồ muốn hôn mê bất tỉnh.

Sau đó tên nô bộc một lần nữa tỉnh táo lại, bàn tay vừa mới buông ra lại khoát lên cổ của hắn, mà trước mặt, bảy tám tuần tra binh lính thi thể vẫn không nhúc nhích.

- Gia, đại gia, làm cho, tha mạng.

Tên nô bộc can đảm mất hết, quỳ rạp trên mặt đất dập đầu không ngừng.

- Đứng dậy dẫn đường, nếu không làm bạn với những binh lính kia thôi, mMột...

Tên nô bộc lập tức nhảy dựng lên, chạy trốn so với thỏ còn nhanh hơn ba phần. Phút chốc, liền đem Lý Dật đưa tường viện cao lớn, chỉ vào nói:

- Nơi này chính là Di thiên điện của hoàng tử điện hạ.

Một chưởng đem tên nô bộc ngất đi, Lý Dật cũng không có vội vã tiến vào Di thiên điện, thần tức tinh tế cảm thụ Di thiên điện một chút, trên mặt thần sắc trở nên cổ quái.

Bên trong Di thiên điện, giờ phút này cường giả như rừng.

Do nhiều cường giả hội tụ mà thành, cả Di thiên điện giống như cứng lại thành một khối thiết, một khối kiên thiết không có khe hở tiến nhập.

Trong loại hơi thở như sắt này, Lý Dật cũng không có cảm giác được La Tuyết Phong có ở trong đó hay không.

Nhưng đã đến đây, cũng không thể tay không mà quay về, mặc dù là thiết, Lý Dật cũng muốn mở ra một vết nứt xông vào xem. Nhẹ nhàng phóng lên tường viện, cảm thấy những thực lực hộ vệ này, hiển nhiên so với tuần tra binh sĩ mạnh hơn không chỉ gấp mười lần.

Đang ở trạng thái ẩn thân, Lý Dật cũng không dám chủ quan, nhẹ nhàng lướt vào trong đại điện đèn đuốc sáng trưng, tình cảnh trước mắt lại làm Lý Dật dở khóc dở cười. Đề phòng sâm nghiêm như lâm đại địch trong điện, cũng không phải là đang tiến hành cái tuyệt mật thương thảo gì. Đỗ Lạp đúng là gia hỏa bản tính khó sửa đổi, đang ôm mỹ nữ quần áo không chỉnh tề uống rượu. Trong điện, một đám ăn chơi trác táng đều uống đến say mèm, vài tên gia hỏa điên cuồng đều bắt đầu ôm mỹ nữ bên cạnh động thủ động cước, trong đó vài cái gương mặt, Lý Dật cũng không lạ lẫm.

Tại Phi Long đế quốc loạn thành như vậy mà Đỗ Lạp vẫn có thể bình tĩnh hưởng thụ mỹ nữ rượu ngon như thế, định lực bực này làm Lý Dật cũng không thể không phục, chẳng lẽ, tiểu tử này đã có sách lược vẹn toàn đối phó Tứ thân vương sao?

Cùng bên ngoài thủ vệ thùng sắt bất đồng, trong đại điện một mảnh oanh ca yến hót, những tên ăn chơi trác táng kia thực lực hợp lại cũng không bằng một đầu ngón tay của Lý Dật. Phán đoán tình thế một chút, Lý Dật chậm rãi đi tới bên người Đỗ Lạp, hướng bên người của hắn nói.

- Đỗ Lạp, đã lâu không gặp rồi.

Lý Dật thanh âm rất nhẹ, nhẹ như ruồi muỗi, nhưng Đỗ Lạp nghe lại như tiếng sấm, nhẹ buông tay, chén rượu rơi xuống cái khe thật sâu của mỹ nữ.

- Lý... Lão, lão đại...

Đỗ Lạp nhìn quanh chung quanh, nhưng không thấy thân hình Lý Dật, tiểu tử này thực tưởng nhìn thấy quỷ.

- Còn nhớ rõ lão đại ta đây sao, coi như tiểu tử ngươi còn có chút lương tâm, đi theo ta, ta có lời hỏi ngươi.

Nhẹ nhàng lôi kéo, đem Đỗ Lạp kéo ra, dẫn vào trong hậu điện. Đám quần áo lụa đang lúc sung sướng, thấy Đỗ Lạp rời tiệc cũng không nghĩ tới có một ẩn thân cường giả tồn tại.

Trong phòng hậu điện, Lý Dật giải trừ ẩn thân đấu kỹ, cười mỉm nhìn Đỗ Lạp.

- Lão đại, thật là ngươi... Gặp quỷ, đây không phải Quỷ Hồn ngươi chứ, thật là một cái kỳ tích, ngươi còn sống, ta nghĩ đến ngươi sớm bị Đấu Thần điện giết chết.

Đỗ Lạp cũng là quang côn, không che dấu chút nào nội tâm của mình nghĩ gì.

- Đấu Thần điện xác thực muốn giết chết ta, bất quá bọn hắn tạm thời còn không có cái năng lực này. Đỗ Lạp, ngươi ngược lại rất thích ý, Phi Long đế quốc mỹ nữ để cho ngươi làm hư không ít.

- Đạp hư? Ta van ngươi, ta có thể chưa từng có cưỡng cầu... Chết tiệt, lão bất tử rốt cục có chết hay không, hiện tại cũng không có người có thể quản được ta. Không thừa cơ hội này hảo hảo hưởng thụ một phen, ta Đỗ Lạp chẳng phải là không công chịu được lâu như vậy. Ha ha, lão đại, tham gia buổi tiệc chúng ta, ta cam đoan làm cho ngài thoả mãn.

Lý Dật hơi lộ ra giọng mỉa mai:

- Ngươi cho là ta tới tìm ngươi, chính là vì uống rượu chơi mỹ nữ sao.

Đỗ Lạp khẽ giật mình, hắn ham mê tửu sắc không giả, nhưng cũng không giống như phì phì. Ngẩn người, thu hồi thái độ không đứng đắn, hỏi dò:

- Lão đại, ngài có chuyện gì cứ việc nói thẳng ra, chỉ cần ta Đỗ Lạp có khả năng giúp đỡ, nhất định hết sức.

- Không phải ta cần ngươi trợ giúp, mà là... Đỗ Lạp, huống ngươi hiện tại tình, có thể không tốt như vậy.

- Lão đại ngài nói thần tế điển. đúng vậy, Tứ thúc lão già kia, hắn một mực ngấp nghé đế vị... Ta trực tiếp hoài nghi ám sát lão bất tử đúng là hắn sai người đi làm, đáng tiếc làm được không đủ, nếu không ta chỉ sợ cũng không có cơ hội trở về gấp. Nhưng hiện tại ta đã ta trở về, hắn không còn may mắn như thế, bảy ngày sau thần tế điển, hừ, chính là ngày tận thế của Tứ thúc lão già kia.

- Ngươi có lòng tin như vậy sao?

Lý Dật hỏi:

- Ngươi đang ở La Lan học viện nhiều năm như vậy, Phi Long thành chỉ sợ đều là thế lực của Tứ thúc, ngươi dựa vào cái gì vững tin có thể đấu được hắn.

Đỗ Lạp có chút đắc ý nói:

- Ta đương nhiên không có thực lực cùng hắn tranh đấu, nhưng ta tại La Lan học viện nhiều năm như vậy, cũng không có ngu ngốc. Lão đại, không nói gạt ngươi, ta mời La Tuyết Phong phó viện trưởng tới, có hắn lược trận, đừng nói là Tứ thúc, chính là cả thế lực Phi Long thành muốn cùng ta đối nghịch, cũng chỉ còn đường chết.

Nói đến La Tuyết Phong, trong nội tâm Lý Dật rùng mình, nhưng trên mặt lại bất động thanh sắc, tiếp tục hỏi:

- La Tuyết Phong đáp ứng giúp ngươi kế thừa ngôi vị hoàng đế Phi Long đế quốc, sẽ không vẻn vẹn xem tại ngươi là học viên, chẳng lẽ hắn không có điều kiện gì?

- Điều kiện đương nhiên là có, La phó viện trưởng, hy vọng tại Phi Long đế quốc thành lập một phân viện.

Thành lập một phân viện, La Tuyết Phong chí hướng quả nhiên không nhỏ. La Lan học viện vạn năm lịch sử, còn không viện trưởng nào tính toán như vậy. Mục đích thành lập phân viện, tự nhiên cũng rất tinh tường, chính là cố gắng mượn nhờ phân viện khống chế Phi Long đế quốc, nếu như thành công, Lý Dật tin tưởng La Tuyết Phong sẽ tại tất cả đế quốc trong Đấu Thần đại lục thành lập phân viện. Một khi mục tiêu này hoàn thành, La Lan học viện khả năng trở thành tồn tại ngang với đấu thần điện.

Bất quá, kế hoạch này của La Tuyết Phong, Lý Dật tuyệt đối sẽ không cho hắn thực hiện được.

- La Tuyết Phong, hắn hiện tại ở nơi nào?

- Mấy ngày nay La phó viện trưởng một mực đến Đấu Thần điện, bởi vì thái độ Đấu Thần điện hiện tại còn mơ hồ, chúng ta không biết bọn họ duy trì ta hay là Tứ thúc tạp chủng.

Nghe thấy Đỗ Lạp nói như vậy, Lý Dật thoáng yên tâm. Đấu Thần điện cùng La Tuyết Phong quan hệ, Lý Dật rõ ràng. Từ Á Bồi, La Tuyết Phong được Đấu Thần điện nâng đỡ, nghiễm nhiên là phó viện trưởng học viện nhưng thực chất là viện trưởng, nhưng trả giá là La Tuyết Phong phải cúi đầu trước Đấu Thần điện. Tại điểm này, Đấu Thần điện sẽ không cho hắn bất luận cái gì cò kè mặc cả.

Hiện tại Đấu Thần điện có thái độ duy trì Đỗ Lạp hay là Tứ thân vương, đã nói lên Đấu Thần điện có thể bị tứ thân vương thuyết phục. Nếu như tình huống thật sự là như vậy, Đỗ Lạp lạc quan hoàn toàn là hành vi ngu xuẩn. Bởi vì La Tuyết Phong ủng hộ hắn, cũng sẽ phải nhượng bộ ý chí của Đấu Thần điện. Đỗ Lạp tự cho là tìm được núi dựa lớn, tựa hồ đối với loại tình huống này còn hoàn toàn không biết gì, y bị che mắt lại lâm vào tửu sắc.

Bất quá, Lý Dật cũng không phải quá quan tâm, điều hắn quan tâm chính là một vấn đề khác:

- La Tuyết Phong hắn khi nào thì trở lại hoàng cung?

- Trước Thần tế điển hắn sẽ không trở về... Lão đại, ngươi tìm La phó viện trưởng có chuyện gì không? Có muốn ta sai người đi Đấu Thần điện thông tri hắn hay không?

Hiển nhiên, Đỗ Lạp đối với Lý Dật cùng La Tuyết Phong hoàn toàn hoàn toàn không biết gì cả.

Đỗ Lạp trả lời làm tâm tình Lý Dật lập tức trầm trọng. Nếu như không trở lại, vậy phải đi Đấu Thần điện khiêu chiến La Tuyết Phong, vô luận một quốc gia, đế đô Đấu Thần điện, thực lực đều không thể khinh thường, nếu như đám bang thần côn kia ra tay, cơ hội giết chết La Tuyết Phong cũng thấp xuống.

- Tốt, ngươi cho người đi tìm hắn, nhưng ngàn vạn lần không nói cho hắn biết ta tại hoàng cung, nếu không hắn có thể không xuất hiện, dùng danh nghĩa của ngươi, Đỗ Lạp, nói cho hắn biết ngươi có chuyện trọng yếu phi thường cần hắn trở lại hoàng cung.

Mặc dù có không ít nghi vấn, nhưng Đỗ Lạp cũng biết tính tình lão đại, điều nên nói hắn tự nhiên sẽ nói, còn không hắn muốn nói hỏi cũng vô dụng, vì vậy sảng khoái đáp ứng nói:

- Không có vấn đề, trời vừa sáng, ta liền phái người đi thông tri cho La phó viện trưởng.

- Không phải đợi trời vừa sáng, mà là hiện tại,

- Hiện tại?

- Đúng, hiện tại.

Lý Dật ngữ khí kiên quyết làm Đỗ Lạp ý thức được điều gì, nhưng lúc này, ngoại trừ phục tòng Lý Dật, tựa hồ cũng không có lựa chọn khác.

- Được rồi lão đại, ta tìm người đi thông tri La phó viện trưởng đến... Ách, bất quá, trước đó, ngài có thể nói cho ta biết tìm La phó viện trưởng rốt cuộc có chuyện gì không?

Mơ hồ cảm nhận được Lý Dật có ý bất thiện, Đỗ Lạp nhịn không được hỏi.

- Tóm lại đối với ngươi không có gì, Đỗ Lạp, ngươi nên biết ta không thích bị người khác hỏi nhiều.

Lời nói xong, Đỗ Lạp rượu đã tỉnh hoàn toàn, sau đó gọi cấm cung hộ vệ, qua loa viết phong thư hàm, đưa bọn hắn cấp tốc chạy tới Đấu Thần điện.

Nhìn thấy cấm cung hộ vệ rời khỏi Thiên di điện, Lý Dật mới lộ ra nụ cười hài lòng.

- Hiện tại ta nói cho ngươi biết mục đích tìm La Tuyết Phong.

Lý Dật cười nói.

- Là mục đích gì?

Lý Dật cười lại làm Đỗ Lạp có một loại cảm giác sởn tóc gáy.

Không có trả lời ngay vấn đề, Lý Dật thật sâu nhìn Đỗ Lạp, hỏi ngược lại:

- Ngươi còn nhớ rõ Lý Na không?

- Lý na? Đương nhiên nhớ rõ, một trong mỹ nữ nổi tiếng La Lan học viện.

- Đúng, chính là nàng. Nhưng ngươi không biết Lý Na tiến vào La Lan học viện trước, cũng đã là nữ nhân của ta. Mà ba năm trước nàng cũng đã chết, giết chết nàng, chính là La Tuyết Phong.