Đấu Thần

Chương 870: Truyện Tống Trận Mở Ra




Sau khi Tiểu Tuyết cùng Tạp Tạp tiến vào ma thành u hơn nửa canh giờ, Lý Dật cùng đại lượng cao giai ma thú, đều cảm giác được trong ma thành tựa hồ xảy ra tiếng vang gì đó.

Loại thanh âm mập mờ này, ngoại trừ những ma thú ít tuổi, tất cả mọi người đều có thể hiểu nó có ý gì. Loại động tĩnh này, làm cho người cùng ma thú đều có vẻ rất xấu hổ, cũng không nhịn làm cảm thán, rốt cuộc là Long Tộc cùng ma thành thành chủ, mới có thể làm ra động tĩnh như vậy, mà ngay cả ma thành tựa hồ cũng rung động lắc lư, giống như phát sinh một hồi địa chấn vậy.

- Có phải là dược lực quá mãnh liệt không, cái độ chấn động này sẽ không đả thương Tạp Tạp chứ.

Lý Dật không khỏi có chút lo lắng, hai giọt nước mắt ma xà, mình đã chia ra làm hai phần, ngoài ra phần thuốc này cũng không tính quá nặng, huống chi long tộc có hình thể khổng lồ như vậy.

Đất rung núi chuyển làm cho thanh âm giằng co hơn một giờ, sau đó mới dừng. Bên ngoài Ma thành, những cao giai ma thú kia cả đám đều có vẻ khó kìm lòng nổi, cảm giác này làm Lý Dật nhớ lại hồi học cấp 2 cùng một đám thiếu niên bất lương cùng xem phim sex.

Lhoảng chừng sau nửa giờ, thanh âm cũng đã dừng lại, Tiểu Tuyết hiện thân ra cửa ma thành, vẻ mặt thản nhiên hạ lệnh:

- Đều không việc gì, các ngươi vào vị trí cũ.

Thần sắc không thấy biểu lộ ngượng ngùng. Xà tính bản dâm đúng là như vậy.

Lý Dật có chút quan tâm đến long sủng của mình, vội vàng chạy đi, căn cứ cảm giác tìm được Tạp Tạp.

Tạp Tạp đang tại một gian đại sảnh rộng rãi, gian đại sảnh này chắc là nơi Ma tộc nghị sự, nhưng lúc này đã hoàn toàn lộn xộn, tất cả gì đó đều bị hủy diệt hư hao, mà ngay cả bốn vách tường đều lộ ra rất nhiều hố nhỏ. Có thể thấy trong lúc trước "Chiến đấu" sao mà thảm thiết.

Sau trận đại chiến Tạp Tạp có điểm vô tình, nằm sấp tại trong đống gạch ngói đất vụn, vẻ mặt mờ mịt.

- Tạp Tạp, ngươi có khỏe không?

Lý Dật ân cần mà hỏi thăm.

Thấy Lý Dật hỏi như vậy, Tạp Tạp nhỏ ra hai giọt lệ. Thất thân với một cái ma xà, điều này làm cho Long Tộc Tạp Tạp cao quý làm sao chịu nổi.

- Ta sẽ có trách nhiệm với ngươi.

Tiểu Tuyết không biết khi nào tiến đến, vỗ vỗ Tạp Tạp, cam đoan nói ra lời thề son sắt.

Tạp Tạp hiển nhiên cũng không có để Tiểu Tuyết phụ trách, vẻ mặt bi thương đứng lên, hắn căn bản không để ý tới Tiểu Tuyết, nhìn Lý Dật nói:

- Chủ nhân, chúng ta đi thôi.

Long thuần khiết, Lý Dật trong nội tâm âm thầm buồn cười, trên mặt lại biểu hiện nghiêm túc:

- Thành chủ các hạ, chúng ta cáo từ.

Bất kể thế nào mà nói, nhiệm vụ đã hoàn thành, lời hứa của mình xem như thực hiện xong. Lý Dật mang theo Tạp Tạp liền hướng bên ngoài ma thành đi đến.

- Các ngươi chờ ta một chút.

Tiểu Tuyết không ngừng theo sát nói.

- Không cần đưa, ta biết làm thế nào đi ra ngoài.

Lý Dật phất phất tay, ý bảo Tiểu Tuyết không cần phải lại kích thích long sủng.

- Ai nói ta muốn tiễn các ngươi, ta là muốn cùng đi với các ngươi.

Tiểu Tuyết vẻ mặt đứng đắn nói:

- Ta nói rồi, sẽ có trách nhiệm đối với Tạp Tạp. Đã nói đến, thì nhất định phải làm được?

- Ai muốn ngươi phải có trách nhiệm, Không cần.

Tạp Tạp không chút khách khí nói với Tiểu Tuyết.

Nhưng Tiểu Tuyết nửa điểm tức giận cũng không có, chỉ là đi theo. Ma thành đã khôi phục bình thường, chỉ là những cao giai ma thú kia xem một người một rồng một xà biểu lộ có chút cổ quái.

- Bổn thành chủ muốn xuất môn một thời gian ngắn, các ngươi thời gian này cần phải thận trọng, nếu có ai cái gì thất trách, bổn thành chủ sau khi trở về sẽ nghiêm trị.

Tiểu Tuyết đe dọa, những cao giai ma thú kia tranh thủ thời gian bận rộn lên, tuy bọn họ cũng không biết bận rộn là cái gì.

- Tiểu Tuyết, ngươi thực muốn đi theo chúng ta sao?

Dâm xà có lòng tham không đáy, xem ra là nghiện sẽ rồi, Lý Dật không khỏi kỳ quát. Kỳ thật, có một đầu ma thú thực lực không tầm thường, thời khắc mấu chốt cũng có một chút công dụng, bởi vì từ trong tâm mà nói, Lý Dật cũng không phản đối Tiểu Tuyết đi theo hắn, nhưng lo lắng đến Tạp Tạp cảm thụ, Lý Dật cũng tỏ ra vẻ phản đối.

- Đương nhiên là sự thật.

- Ta không cần ngươi phụ trách, hiện tại, ta cùng chủ nhân với ngươi không có nữa quan điểm quan hệ.

Kaka cũng lớn thanh kháng nghị.

- Hảo, hảo.

Thấy Tạp Tạp sinh khí, Tiểu Tuyết lập tức ra khuôn mặt vô hại tươi cười:

- Vậy các ngươi đi đường các ngươi, ta đi đường của ta. Cũng không thể nói các ngươi đi địa phương nào, thì không cho phép ta đi đến đó được.

Tiểu Tuyết rõ ràng đùa giỡn một chút cũng không có hại, vừa nói như vậy, vô luận Tạp Tạp hay là Lý Dật, còn không nói gì.

Vì vậy cũng chỉ có thể không đếm xỉa, Lý Dật cùng Tạp Tạp rời khỏi ma thành, liền chuyển hướng Khuê Khắc hạp cốc toàn lực chạy đi. Về phần đầu cự long Trát Khắc kia, vẫn không có hiện thân, theo Lý Dật phán đoán, Long Tộc tuyệt đối sẽ không đơn giản bỏ qua như vậy, bỏ mặc một con rồng ở lại Đấu Thần đại lục, không có gì bất ngờ xảy ra, Trát Khắc trở lại Long đảo báo tin. Bất quá, tạm thời cũng không cần biết nhiều chuyện như vậy, hết thảy đến lúc đó rồi nói sau.

Tiểu Tuyết dĩ nhiên là quyết tâm, trên đường đi không xa không gần theo sát, ngẫu nhiên đi lên nịnh nọt Tạp Tạp vài câu, ân cần không thua gì một thê tử tốt. Điều này làm Lý Dật không khỏi tức cười.

Trải qua một ngày một đêm cấp tốc bôn ba, trời tối ngày hôm sau, Lý Dật rốt cục chạy về trong quân doanh tại Khuê Khắc hạp cốc. Quân doanh hết thảy đều đã làm tốt, Tinh linh nữ vương ly khai về Tinh Linh Vương Đình từ lâu, chờ Lý Dật thống suất trở về an bài lại công việc.

Ở lại Khuê Khắc hạp cốc, tinh linh quân đội chỉ còn lại có ba bốn ngàn người, đại bộ phận quân đội chính quy tinh nhuệ so với tinh linh chiến sĩ mới mộ binh bất đồng, nhóm quân đội này sức chiến đấu hiển nhiên cao hơn tkhông chỉ một cấp bậc.

Trong mấy ngày Lý Dật đi ma thành, tin tức đại thần đế quốc truyền đến chứng thật, bởi vì Đấu Thần điện tại Khuê Khắc hạp cốc bị thua, đại thần đế quốc tập kết quân đội không có tiến ra, đại bộ phận quân đội đã rút về. Xét thấy loại lo lắng này, Lý Dật phái ra một đám tinh linh ma pháp sư cùng cung tiến thủ tinh anh hộ tống Cung bản, thiên ma Thánh nữ trở về Thiên phong đế quốc, để cho thi đấu phàm suất lĩnh ba nghìn Tinh Linh quân đội trở lại Tinh Linh Vương Đình.

- Lý Dật huynh đệ, ngươi chẳng lẽ không cùng ta trở lại Tinh Linh Vương Đình sao?

Nghe được Lý Dật để cho mình toàn quyền chỉ huy Tinh Linh quân đội, thi đấu phàm kinh ngạc hỏi thăm.

- Thi đấu phàm huynh đệ, như ngài nhìn thấy, nữ nhân của ta hiện tại sinh tử chưa biết, loại tình huống này, ta làm sao có tâm tư đi làm việc khác.

- Nhưng, vạn nhất ma thú hoặc Đấu Thần điện lần nữa đến thế giới tinh linh phát động tập kích thì làm sao bây giờ?

Thi đấu phàm có chút lo lắng hỏi, hắn lo lắng không phải là không có đạo lý, Đấu Thần điện lần này thất bại, nhưng nguyên khí không bị đả thương, vẫn có thực lực phát động tiến công.

- Ma thú các ngươi cứ yên tâm đi.

Lý Dật chỉ chỉ đại doanh, chính là Tiểu Tuyết đang dây dưa Tạp Tạp:

- Vị kia chính là tân nhậm ma thành thành chủ, Ma tộc hiện tại là minh hữu của chúng ta, nếu nói, chúng nó hiệp trợ chúng ta tác chiến, mà không hề là địch nhân của chúng ta. Về phần Đấu Thần điện... Ta cùng Cung vô song, Lý băng bọn họ cũng thương lượng qua, chuyện tình ta rời khỏi thế giới tinh linh đi thần lĩnh vực, tuyệt đối là bí mật. Hơn nữa, các nàng còn biết giả trang thành bộ dáng của ta hoạt động tại Đấu Thần đại lục.

Kế hoạch này cung vô song tinh thông thuật dịch dung nghĩ ra được, thấy Lý Dật quyết tâm muốn đi thần chi lĩnh vực, nàng cũng chỉ có thể ra hạ sách này, do cung vô song dịch dung thành bộ dáng Lý Dật, mang theo Lý băng cùng Lạc Thủy tại Đấu Thần ngẫu nhiên lộ ra.

Bối rối một ngày, Tinh Linh quân đội được Thi đấu phàm suất lĩnh hướng Tinh Linh Vương Đình xuất phát, Cung vô song, Lý băng cùng Lạc Thủy ba mỹ nữ thì dựa theo kế hoạch đi chấp hành nhiễu loạn tầm mắt quân địch. Lý Dật tại sau lưng Tạp Tạp chế tác một cái nhuyễn giường tinh xảo, đem lý na đặt ở phía trên, sau đó mới theo lục chỉ đảo tiên hướng Vô Danh trấn nhỏ đi tới.

Vì tránh tai mắt của người, bọn họ lựa chọn ban ngày dạ hành, dùng tốc độ của những cường giả này, hau buổi tối lặng yên không một tiếng động đả tới vô danh tiểu trấn rồi.

Nhà cũ Lục chỉ đảo tiên không ngờ ở nơi dân cư bình thường như vậy.

- Tiểu Tuyết, ngươi muốn theo chúng ta đi thần chi lĩnh vực sao?

Đối mặt vấn đề Lý Dật hỏi, Tiểu Tuyết cười cười, hồi đáp:

- Ta nói rồi, sẽ đối... A không, ta đương nhiên muốn đi theo trượng phu của ta, hắn đi đến đâu ta cũng theo đến đó.

Những ngày này, Tiểu Tuyết đã co Tạp Tạp trở thành trượng phu của mình, hơn nữa chẳng biết xấu hổ vẫn nói có trách nhiệm đối với Tạp Tạp. Sau khi cảnh cáo mấy lần không có hiệu quả, Tạp Tạp cũng chỉ có thể lựa chọn trầm mặc.

- Thật là muốn chết.

Lục chỉ đảo tiên một bên loay hoay truyền tống trận một bên thầm nói:

- Chúng ta là đi trị bệnh cứu người, cũng không phải là tổ chức thành đoàn thể ngắm cảnh du lịch. Thối tiểu tử ngươi đánh rắm nhiều, ta cũng nói truyền tống trận này cần năng lượng lớn như vậy, có thể đem chúng ta toàn bộ truyền tống đến thần chi lĩnh vực.

Xác thực, cái truyền đạt trận này cùng Lý Dật lúc trước trải qua truyện tống trận đều không giống nhau, thoạt nhìn cũng không phải là truyện tống trận to lớn, trời biết hắn dựa vào cái gì có thể khu động, lại có thể đem người truyền tống đến thần chi lĩnh vực vạn dặm xa như vậy.

- Thối tiểu tử, lúc này nghe lệnh, đem tất cả đấu khí đều oanh kích cây cột, bàn long trụ, ngàn vạn đừng dừng tay. Thần linh phù hộ, cái truyền tống trận này đã có hơn một ngàn năm lịch sử, ta cũng không dám cam đoan nó còn có thể hữu dụng hay không.

Trên ngọc đài bụi bậm, hoa văn đồ án thần bí, thoạt nhìn cổ xưa như vậy, thật sự làm cho người ta có một loại cảm giác không tín nhiệm, bất quá Lý Dật có thể rõ ràng cảm ứng được cái truyền tống trận này bên trong ẩn chứa năng lượng rất lớn, nếu như thêm chút cải tạo, cải tạo thành một cái trận pháp, phỏng chừng ít nhất có thể vây khốn hoặc tiêu diệt một cái Đấu Thánh cường giả.

Hết thảy bố trí thỏa đáng, lục chỉ đảo tiên, Lý Dật, Tiểu Tuyết, cùng Tạp Tạp cõng đảo tiên sư muội cùng Lý na chen chúc chung quang truyền tống ngọc đài, trên thực tế, Tạp Tạp là một con rồng cơ hồ nắm giữ không gian.

- Trước cầu nguyện đi.

Lục chỉ đảo tiên mặt sắc ngưng trọng lên, chậm rãi duỗi ra hai tay, đấu khí quang hoa lập tức lóng lánh tuôn ra, truyện tống trận lập tức giống như dưới ánh mặt trời sáng lên.

- Thối tiểu tử, động thủ đi.

Nghe được hiệu lệnh, Lý Dật cũng không do dự, sớm đã súc thế đấu khí đến mức tận cùng hướng về căn ngọc trụ tuôn ra.

Đấu khí rót vào ngọc trụ, bụi bậm không cách nào che lấp ngọc trụ phát ra quang mang. Ngọc trụ lúc này không ngừng lóe ra ngũ thải quang mang tỏa ra bốn phía, năng lượng tăng mạnh, ầm ầm một tiếng phóng tới truyện tống trận,

Truyện tống trận phí trên mài đến cực kỳ bóng loáng, hoàn toàn có thể coi là cái gương bạch ngọc, cái khối bạch ngọc này tựa hồ có lực hấp dẫn, tất cả lưu quang đều bị hấp thu, trải qua ngắn ngủi súc thế, ánh sáng mãnh liệt mang thẳng xuống. Lý Dật nhắm mắt lại, chung quanh không gian kịch liệt nổi lên.

Truyền tống này không tín nhiệm rõ ràng không có bị hư, truyện tống trận lúc này mở ra.