Đấu Y

Chương 455: Lôi kéo, kết hợp




Kinh Vân Tử có chút do dự, bỗng nhiên ở đâu chui ra một tên tu luyện giả cùng giai, làm cho sự việc vốn đơn giản lập tức trở nên vô cùng phức tạp.

Đúng lúc này, âm Tuyệt Thiền Sư vẫn ngồi một chỗ vận chuyển nguyên khí điều tức truyền âm nói:

- Kinh Vân đạo hữu, Cửu Thiên Huyền Băng nghĩ tuy là thượng cổ kỳ thú nhưng bất quá chỉ là trùng ma thuộc chi thứ, trên trùng ma bảng chỉ là xếp hạng hai mươi mốt, loại trên tay Thần thí chủ mới chỉ là ấu thể, cho dù chúng ta có được thì ngày mai tiến vào Đại Lục Phong Ma cũng không thể sử dụng, theo lão nạp thấy chẳng bằng mời Lâm đ*o hữu nhập bọn, tu vi người này thâm hậu, so với lão nạp chỉ có hơn chứ không kém, sợ là trong giới địa vương giai trung kỳ coi như vô địch. Nếu hành trình lần này của chúng ta có thêm Lâm thí thú đây, chúng ta hầu như đã tập hợp được phân nửa tu luyện giả địa vương giai trung kỳ tại Nam Xuyên Giới, cộng lại cũng chừng hơn năm người, với đội hình này cho dù có ở Đại Lục Phong Ma cũng có thể tung hoành ngang dọc, tiến nhập vào trung tam đại lục hẳn là không thành vấn đề, đến lúc đó tùy tiện tìm được hai cái động phủ tu luyện giả thượng cổ nào đó tầm bảo, sợ là so với Cửu Thiên Huyền Băng nghĩ kia mạnh hơn mấy lần.

Ánh mắt Kinh Vân Tử khẽ biến, trong lòng phân vân, lúc này tất cả đều coi chuyện Đại Lục Phong Ma làm trọng, những việc khác đều nhỏ lẻ không đáng kể, tiểu tử họ Lâm trước mắt này có tu vi thâm sâu khôn lường, tại lúc mấu chốt này mà làm lại khó lẫn nhau đúng là không tốt.

- Lâm đ*o hữu thứ lỗi, lão phu chỉ là chứng thực một chút mà thôi, nếu Lâm đ*o hữu đã mở miệng, lão phu cũng tạm thời làm chủ, việc này hãy tạm để đó không nhắc tới, bất quá sau này Thần đạo hữu hãy cho Thái Vân Tông chúng ta một câu trả lời thuyết phục.

Kinh Vân Tử bỗng nhiên cười nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Bầu không khí bốn phía lập tức trở nên hòa hoãn xuống, bất quá không ít tu luyện giả rất nghi hoặc, sao một siêu cấp môn phái như Thái Vân Tông lại có thể dễ dàng xuống thang như vậy, hơn nữa rõ ràng là rất có hảo ý đối với thanh niên mặc tử bào kia, cái này thật đúng thực là có điểm kỳ quặc.

- Vậy đa tạ Kinh Vân đạo hữu!

Lâm Khiếu Đường đơn giản tạ ơn một tiếng, dừng một chút nói:

- Nếu không còn chuyện gì, Lâm mỗ và mấy vị bằng hữu còn có chút chuyện muốn làm, trước xin cáo từ.

Nói xong Lâm Khiếu Đường liền đi về phía cửa ngoài. Chúng nữ trước đó đã sớm nhận được truyền âm, thấy hắn vừa đi cũng đều bước theo. Tố Tố và Tiểu Lan đã sớm đầy một bụng muốn nói, nhưng nơi đây tự nhiên không thích hợp để nói chuyện, tốt nhất là sớm rời khỏi một chút.

Lâm Khiếu Đường mới vừa đi ra ngoài cửa liền nhân được lời truyền âm của Kinh Vân Tử:

- Lâm đ*o hữu, ngày mai có vào ma lục?

Lâm Khiếu Đường truyền âm lại:

- Lâm mỗ bạo gan cũng muốn kiến thức hung danh của Đại Lục Phong Ma!

- Không biết Lâm đ*o hữu có hứng thú gia nhập vào đội ngũ lão phu và Tuyệt âm Thiền Sư hay không, nếu là một người độc hành tiến vào ma lục, cho dù là đại tu sư địa vương giai hậu kỳ đỉnh phong cũng coi như cửu tử nhất sinh, điểm này Lâm đ*o hữu hẳn là rõ ràng?

Kinh Vân Tử trước mời sau dọa.

Đối với lời mời đột nhiên này, Lâm Khiếu Đường có vài phần ngoài ý muốn, nhưng thực ra trong lòng không hề bài xích, lực một người xác thực là hữu hạn, nếu có được một đội ngũ thì hệ số an toàn tự nhiên sẽ tăng thêm, cũng tăng thêm khả năng tìm được bảo bối.

Lâm Khiếu Đường hơi chút suy nghĩ nói:

- Nghe nói Đại Lục Phong Ma được chia làm rìa ngoài đại lục và trung tâm đại lục, hai khu vực lớn, Lâm mỗ muốn tìm một ít dược liệu ở rìa ngoài địa lục trợ giúp môn phái, rồi mới trở lại nên có chút bất tiện khi đồng hành cùng các vị, nếu là Kinh Vân đạo hữu đã nói, có thể ở bên ngoài trung tâm đại lục tập hợp cùng Lâm mỗ rồi cùng tiến vào!

Kinh Tử Vân không lập tức trả lời mà thương lượng vài câu với âm Tuyệt Thiện Sư, lúc này mới truyền âm nói:

- Đại Lục Phong Ma mấy vạn năm qua không có người qua lại, bởi vậy tất cả hoàn cảnh địa hình hoàn toàn xa lạ, nhưng bất quá lão phu may mắn có địa đồ mà ngày trước Ngọc Phật Thượng Nhân mô tả lại rìa ngoài đại lục. Ngày mai khi vào trận lão phu sẽ phục chế một phần đưa cho Lâm đ*o hữu, đến lúc đó sẽ ước định tập hợp.

- Như vậy rất tốt, Lâm mỗ xin cáo từ trước. Ngày mai gặp lại bên ngoài cổ trận!

Lâm Khiếu Đường đơn giản truyền âm rồi sau đó mang theo chúng nữ bay lên trời.

Chúng tu luyện giả bên trong khách sảnh cũng không tiếp tục lưu lại mà đều rời đi, âm Tuyệt Thiền Nhân sau một hồi vất vả điều tức mới đứng dậy, trên trán vẫn còn toát ra mồ hôi nhè nhẹ.

- Kinh Vân đạo hữu, họ Lâm này nếu thực sự là đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông ngày đó, kéo hắn gia nhập vào chúng ta thì sâu trong trung tâm đại lục, cơ hội sẽ tăng thêm thật lớn.

Trên mặt âm Tuyệt Thiền Sư lộ ra chút dị dạng mà nói.

- A? Tại sao?

Kinh Vân Tử hiện lên tia nghi hoặc hỏi lại.

- Mấy năm nay Kinh Vân đạo hữu vẫn luôn bế quan, vừa mới xuất quan nên đối với chuyện tình bên ngoài biết được rất ít, trên người vị Đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông này có trọng bảo, cho dù là tranh đấu với đại tu sư thì đối phương cũng phải vô cùng đau đầu.

Thần sắc âm Tuyệt Thiền Sư hiện lên một tia ước ao.

- Là bảo bối gì? Có thể lợi hại đến như vậy sao? Đại sư đã từng thấy qua chưa?

Kinh Vân Tử nhíu mày, dù sao có thêm một kẻ mạnh làm đối thủ cạnh tranh cũng không phải là tin tức tốt.

- Lão nạp chưa từng thấy qua, bất quá ngày trước không ít tu luyện giả tiến vào Tù Ma Cốc đều thấy được, đây là một loại thượng cổ thánh thú, lão nạp vẫn cho rằng loại thánh thú này sớm đã bị tuyệt chủng hoặc là chỉ có thượng giới mới có thể tồn tại, không nghĩ tới hạ giới chúng ta vẫn còn có thể nhìn thấy thánh thú cấp độ này.

- Kinh Vân đạo hữu đã nghe tới Tham thị thú hay chưa?

Âm Tuyệt Thiền Sư hỏi ngược lại.

Kinh Vân Tử suy nghĩ một hồi, tinh quang trong mắt chợt lóe:

- Ý đại sư nói là trên người tiểu tử này có thượng cổ dị thú?

Âm Tuyệt Thiện Sư gật đầu nói:

- Không chỉ là có, hơn nữa còn là thể thành thục, số lượng cũng rất kinh người. Nghe nói rằng chí ít cũng trên trăm vạn.

Sắc mặt Kinh Vân Tử trầm xuống nói:

- Trên trăm vạn? Nhất định chỉ là tin đồn nhảm. Tham thị thú chính là một trong thập đại thượng cổ thánh thú, sách cổ ghi chép lại đã từng có tu luyện giả khống chế thánh thú này nhưng bất quá cũng chỉ là hơn mười con mà thôi, nếu là có thể điểu khiển trên trăm vạn con chẳng phải là thiên hạ vô địch hay sao?

Âm Tuyệt Thiền Sư lắc đầu nói:

- Thánh thú này mặc dù lợi hai nhưng phải tiến hóa tới thể thành thục mới được, tu luyện giả thượng cổ điều khiển đều là đã thể thành thục, chúng có thể lì lợm thôn phệ tất cả mọi thứ, coi như là thánh bảo thượng giới cũng có thể bị tổn hại, đây chính là một loại thượng cổ thánh thú vô cùng bá đạo. Còn nếu là chưa tới thể thành thục, tuy gây ra chút phiền nhiễu nhưng cũng không đến mức là không có cách đối phó, số lượng tuy nhiều cũng không có gì đáng sợ.

- Sư thúc, đệ tử tại Tù Ma Cốc đã từng thấy qua người này triệu hồi Tham thị thú công kích Hóa Long Giao và Hóa Phượng Thanh Loan, có thể nói là so với hai đại cổ thú không phân cao thấp!

Thông Vân Chân Nhân bỗng nhiên mở miệng nói.

Kinh Vân Tử híp mắt lại nói:

- Nếu như có Tham thị thú mở đường, hệ số an toàn tại Đại Lục Phong Ma sẽ tăng lên không ít, theo đánh giá ghi chép lại, ngoài số ít trong thập đại cổ thánh thú hoặc là các loài biến dị thì hầu như những yêu thú hay ma vật đều có một loại sợ hãi theo bản năng đối với Tham Thị thú, cho dù là trùng ma cũng phải kiêng kỵ ba phần.

Âm Tuyệt Thiền Sư chắp hai tay hình chữ thập nói:

- Đúng như Kinh Vân đạo hữu đã nói, nhưng không chỉ có vậy, Tham Thị thú còn rất nhạy cảm đối với những dấu vết thượng cổ mộ địa hoặc là động phủ, điều này đối với hành động của chúng ta cũng sẽ mang đến tiện lợi rất lớn.

- May là đại sư có kiến thức rộng rãi, tâm tư lại kín đáo. Nếu không phải vậy chúng ta thật đúng như đám tiểu nhân vì một chuyện nhỏ mà bỏ qua một sự trợ giúp lớn.

Kinh Vân Tử giả dối khen nói.

Âm Tuyệt Thiền Sự cười có lệ, trong lòng hai người cũng thầm có tính toán riêng, về phần hai bên là Tam Nhãn Thần Cái và Thông Vân Chân Nhân lại thành người làm nền, trước mặt là hai đại cự đầu của cả hai môn phái, nên là cả hai không dám có nửa phần vô lễ, chỉ yên lặng đứng tại một bên không hề mở miệng.

Tại một nơi sơn cốc cách Tây Sơn tiểu trấn chừng năm mươi dặm, một đạo tử ảnh từ trên không hạ xuống một tảng đá, tảng đá lớn này chí ít cũng rộng hơn mười trượng, đủ cho mười người có thể ngồi thoải mái.

Tử ảnh hạ xuống không lâu, ngay sau đó là một đạo lam ảnh và ba đạo bạch ảnh từ trên trời hạ xuống, chính là Lâm Khiếu Đường và chúng nữ theo sau.

Tiểu Lan vừa rơi xuống đất đã khẩn cấp hỏi:

- Lão đại, ngươi vừa đi một cái là đã ba năm, sự tình có được suôn xẻ hay không?

Lâm Khiếu Đường cười cười nói:

- Đã xong xuôi, ngay sau đó ta liền độ hải trở về. Gần đây trong phái có ai quấy rối không?

Tiểu Lan tỏ vẻ nói:

- Có bản tiên tử tọa trấn, ai dám đến quấy rối!

Thần Lộ Tiên Tử đối với biểu hiện và ngôn ngữ của Tiểu Lan hiện ra lúc này thực không quá phù hợp thân phận lên cảm thấy rất kỳ lạ, tự nhiên là rất ít có nữ tu linh hồn giai nào lộ ra tư thái bướng bỉnh trẻ con của một nữ nhi như vậy.

- Lệnh bài truyền tống đã lấy được chứ?

Lâm Khiếu Đường nhìn về phía Tố Tố hỏi.

Tố Tố đối mặt với Lâm Khiếu Đường có chút mất tự nhiên, có thể nguyên cớ là bởi quan hệ sư đồ, tuy rằng trong lòng vẫn biết vị sư phụ này với những tu luyện giả khác không quá giống nhau, thế nhưng thời gian trôi qua theo sự khác biệt về địa vị khiến trong thâm tâm nàng vẫn tồn tại một nỗi sợ sệt vô hình.

Tố Tố cúi đầu, sắc mặt ửng đỏ nói:

- Đồ nhi đã cầm tín vật của sư phụ tới Thất Tuyệt Cung. Thất Tuyệt Cung cung chủ đã tự mình tiếp đãi đồ nhi làm cho đồ nhi có chút thụ sủng nhược kinh (được yêu mà sợ). Đồ nhi đã nhắn nhủ ý tứ của sư phụ lúc trước, Thất Tuyệt Cung cung chủ cũng không tiếp thu vật mà sư phụ muốn trao đổi, mà trực tiếp đưa bốn khối lệnh bài truyền tống giao cho đồ nhi.

Lâm Khiếu Đường tiếp nhận bốn khối lệnh bài truyền tống từ trong tay Tố Tố, có chút suy nghĩ nói:

- Không tiếp thu trao đổi, tặng không cho ta bốn khối lệnh bài, cho dù ta có cứu lão bà của hắn một mạng cũng không đến mức khẳng khái như vậy chứ?

Tố Tố chặn lại nói:

- Thất Tuyệt Cung cung chủ đã cẩn thận dặn dò đồ nhi, hắn muốn kết bạn với sư phụ cùng tiến vào Đại Lục Phong Ma.

Thì ra là thế, nghi hoặc trong lòng Lâm Khiếu Đường lập tức được hóa giải, lúc này các tu luyện giả đều lập thành từng nhóm, xem ra đều là muốn tranh đoạt một chút bảo bối tại Đại Lục Phong Ma thần bí kia.

Hỏi xong, lúc này Lâm Khiếu Đường mới chuyển sang hướng Thần Lộ Tiên Tử vẫn đứng lẳng lặng một bên nói:

- Thần đạo hữu, Lâm mỗ gặp phải một ít chuyện, bởi vậy phải mai danh ẩn tích một đoạn thời gian, làm lỡ hẹn đạo hữu vài lần, thực sự xin lỗi!

Không biết vì sao khi Thần Lộ Tiên Tử thấy Lâm Khiếu Đường chủ động biểu thị sự áy náy, tim lại đột nhiên đập nhanh hơn, sắc mặt hồng như lửa đốt, có chút khẩn trương không rõ nguyên do.

- Lâm đ*o hữu nói đùa, ngày trước tại hành trình Đại Hạ nếu không phải có đạo hữu, thiếp thân và Thất Tuyệt phu nhân chỉ sợ đã ngã xuống nơi Đại Hạ rồi, ân cứu mạng tự nhiên không quên, thiếp thân phải bái phỏng mới đúng, sao có thể phật lòng đây.

Lâm Khiếu Đường cũng không tranh cãi, khách sáo một chút cũng đủ rồi, nhiều lời ngược lại có vẻ như hư tình giả nghĩa, lập tức thoải mái nói:

- Thần tiên tử hẳn là còn nhớ rõ ngày trước Lâm mỗ nói với ngươi những gì?

Vốn trong lòng Thần Lộ tiên tử đang rất khẩn trương, nghe thấy một lời này lại càng thêm kịch liệt, trong lòng càng thêm tự hỏi, thực sự có biện pháp khôi phục lại dung mạo của mình sao?

Những năm gần đây nên dùng đến biện pháp nào Thần Lộ Tiên Tử đều đã dùng qua, thậm chí là toàn bộ của chìm của nổi mấy trăm năm qua cũng sẵn sang bỏ qua để đổi lấy một cơ hội trị liệu. Hôm nay ngoại trừ vài món pháp bảo bảo mệnh Thần Lộ Tiên Tử có thể nói là nghèo rớt mồng tơi, ngay cả hơn mười khối sơ cấp nguyên thạch cũng không lấy ra được.

Thanh âm của Thần Lộ Tiên Tử run nhè nhẹ:

- Thiếp thân tự nhiên nhớ kỹ, chỉ là…

Lâm Khiếu Đường nhìn thẳng tới khuôn mặt dữ tợn phía sau tấm sa đen, cũng không nói gì chỉ lẳng lặng chờ đợi.

Thần Lộ Tiên Tử điều chỉnh tâm tình một chút sau đó mới nói:

- Chỉ là trên người thiếp thân hôm nay đã không có bất luận vật phẩm gì có thể lấy ra trao đổi, mấy năm nay đã tiêu hao hết, chỉ còn lại pháp bảo bản mạng mà thôi.

Lâm Khiếu Đường ha hả cười nói:

- Trì hoãn trong thời gian dài như vậy, thật đúng là tại Lâm mỗ, lần này trị liệu không thu phí!

- Thực sự?

Thần Lộ Tiên Tử không thể tin được bật thốt.

- Tiên tử không tin?

Lâm Khiếu Đường rất khoa trương hỏi lại.

- Không không không. Lâm công tử không nên hiểu lầm, thiếp thân chỉ là vui mừng quá đỗi mà thôi.

Thần Lộ Tiên Tử vội vàng nói.

Lâm Khiếu Đường lắc đầu cười nói:

- Như vậy trước tiên xin mời tiên tử hãy tháo sa đen xuống, tiện cho Lâm mỗ có thể dễ dàng chẩn đoán.