Đấu Y

Chương 79: Nạp Lan U




"Ngươi xác định muốn bán đấu giá?" Giám đinh sư lộ vẻ nghi ngờ hỏi.

Lâm Khiếu Đường thật muốn đem hắn đập cho một trận tơi bời, hắn hét lên như thế để làm gì?

"Các ngươi không phải đều thu mua hết sao? Ta muốn bán trực tiếp cho các ngươi." Lâm Khiếu Đường thương lượng.

"Bán cho chúng ta?" Giám định sư một lần nữa bị đả kích, sao lại có người bán một cao giai bí tịch dễ dàng như vậy.

Nữ tử nóng bỏng kia bị lời nói của Giám định sư hấp dẫn chú ý tới. Đến cầm quyển trục lên nhìn qua một chút. Nụ cười điềm đạm trên gương mặt hơi khựng lại, kinh ngạc nhìn gã thiếu niên trước mắt.

Nữ tử nóng bỏng đang cố gắng tìm kiếm trong mắt vị thiếu niên này một điều gì đó. Nhưng ngoại trừ ánh mắt thông minh lanh lợi, nàng cũng không phát hiện ra điều gì khác.

"Ngươi định bán bao nhiêu?" Hỏa bạo nữ tử sảng khoái hỏi.

Lâm khiếu đường vươn hai ngón tay phe phẩy, không nói gì.

"Hai vạn! Được, không thành vấn đề, giao dịch!" Nữ tử nóng bỏng có vẻ hơi vội vàng nói.

Đáng giá như thế sao? Lâm Khiếu Đường vốn là muốn bán hai nghìn. Theo kinh nghiệm Vũ kĩ cơ bản dưới đệ tứ giai cũng có thể dùng tử tinh tệ giao dịch. Ngũ giai cũng chỉ có thể sử dụng nguyên thạch giao dịch , chênh lệch nhiều lắm cũng chỉ một nghìn khối. Vì thế cuốn này chắc chênh lệch cũng chỉ hai nghìn ba nghìn.

Không ngờ đối phương mở miệng ra đã là hai vạn, dường như lại giao dịch rất vội vã, điểm này rất khả nghi. Lâm Khiếu Đường ánh mắt chợt lóe lên: "Không, ta nói chính là hai mươi vạn!"

Giám định sư trừng mắt nói, "Vậy ngươi chẳng phải giết người a!"

Nữ tử nóng bỏng dơ tay ngăn cản Giám định sư tiếp tục nói, cân nhắc một chút nói :"Hai mươi vạn hơi nhiều. Phòng đấu giá cũng không cần thứ giá trị cao như thế. Nhiều nhất chỉ là năm vạn, bán đấu giá giỏi lắm cũng chỉ được bảy tám vạn mà thôi. Lúc này ngươi muốn bán chắc hẳn đang rất cần mua Nguyên thạch. Năm vạn là số tiền nhiều nhất ta có thể đưa cho ngươi, có muốn nhiều hơn cũng không được. Nếu ngươi không đồng ý, vậy ngươi chỉ có thể đem đi đấu giá, hoặc cầm về."

Tô Thiến Thiến ở một bên trợn tròn mắt nhìn Lâm Khiếu Đường. Không biết hắn lấy đâu ra quyển Vũ kĩ này, thoạt nhìn bên ngoài thì hắn có vẻ là một thiếu niên thật thà chất phác nhưng có lẽ trên người hắn còn cất giấu rất nhiều bí mật.

Lâm khiếu đường ra vẻ đắn đo một hồi lâu mới gắng gượng nói: "Thôi được, nếu ngươi đã đưa tiền mặt ngay, năm vạn thì năm vạn!"

"Tốt, mời theo ta đến!" Nử tử nóng bỏng vẫy tay nói.

Đi theo nữ tử nóng bỏng này tiến vào căn phòng trang trí rất thanh nhã, cổ kính rất có ý vị. Vừa bước vào phòng nữ tử liền lấy ra một chiếc trữ vật giới chỉ và một chiếc thẻ bài màu vàng, trên mặt thoáng lộ ra nụ cười vô ý, nói: "Trong này vừa đủ ngũ vạn, ngươi xem qua đi. Ngoài ra, mọi người khi giao dịch với phòng đấu giá vật phẩm có giá trị trên một vạn nguyên thạch, đều sẽ tự động thăng cấp thành hội viên hoàng kim. Tấm thẻ bài này chỉ cần rót vào một ít nguyên thức là có thể dùng. Nhưng về sau, trừ ngươi ra, kẻ nào cố ý trộm thẻ bài thì nó sẽ tự động biến mất. Hội viên hoàng kim có thể tùy ý ra vào tất cả ba cấp đấu trường của Hoa U. Hơn nữa còn dành được những quyền ưu tiên nhất định. Còn một số chế độ ưu đãi khác, chỉ cần thường xuyên đến Hoa U tự nhiên ngươi sẽ biết."

Lấy toàn bộ năm vạn nguyên thạch trong giới chỉ đó chuyển sang của mình. Lâm Khiếu Đường cầm tấm thẻ bài ngắm nghía một hồi, rồi áp bàn tay vào. Tấm thẻ bài biến mất không dấu vết.

Thấy thiếu niên có vẻ rất hứng thú khi trở thành hội viên Hoàng kim. Lúc này nữ tử nóng bỏng mới vươn cánh tay nhỏ nhắn thon dài vui vẻ cười nói :"Hoan nghênh trở thành hội viên Hoàng kim Hoa U Cốc. Sau nay nếu có yêu cầu gì cứ gặp ta. Ta là hội trưởng hội đấu giá Hoa U tại Tân La thành, Nạp Lan U!"

Lâm Khiếu Đường ý tứ đưa tay ra bắt, cũng không tự giới thiệu bản thân mình. Mặc dù rất bất ngờ với thân phận của vị nữ tử nóng bỏng gợi cảm này, nhưng cũng không thể hiện vẻ gì trên trên khuôn mặt.

Nhìn thiếu niên lãnh đạm rời đi. Trên gương mặt tròn trịa mịn màng của Nạp Lan U khẽ hiện lên vẻ băn khoăn. Miệng hé mở để lộ ra đôi má lúm đồng tiền xinh xắn.

Một nhân vật có thể cầm một quyển cao giai vũ kĩ đem bán tuyệt đối không phải người bình thường. Nhưng dù Nạp Lan U có cố gắng lục lọi trong ký ức cũng nghĩ không ra Tân La thành có người nào có khả năng như thế.

Cây lam dương thảo bốn trăm năm tuổi của Tô Thiến Thiến, cuối cùng cũng được một nhà buôn dược liệu mua với giá bốn nghìn sáu trăm nguyên thạch, phòng đấu giá thu lại ba trăm nguyên thạch phí giao dịch.

"Tiểu Đường Đường, có thể cho ta mượn ba nghìn nguyên thạch không?" Tô Thiến Thiến cất giọng ngọt ngào nhìn Lâm Khiếu Đường. Cả người gần như dính sát đến bên người hắn.

Lâm Khiếu Đường đột nhiên cảm thấy nổi hết da gà, nữ nhân này nhìn đi nhìn lại cũng phải lớn hơn mình mười tuổi, lại có thể chơi được chiêu này, thật sự là chịu không nổi. Hắn nhanh chóng rút ra ba nghìn nguyên thạch từ trong trữ vật giới chỉ.

Đối với những thái độ của Tô Thiến Thiến, Lâm Khiếu Đường càng ngày càng có cảm giác kì lạ. Cũng đã từng suy nghĩ phỏng đoán về thân phận của người này. Nhưng có điều, nửa năm qua nữ nhân này đối với mình cũng không có ác ý gì, cũng chỉ quan hệ theo kiểu đôi bên cùng có lợi mà thôi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Lâm Khiếu Đường phải thừa nhận, song tu cũng mang đến lợi ích rất lớn cho mình. Nếu không phải như thế, dựa vào khả năng của bản thân thì trong nửa năng cũng không thăng tiến nhiều như vậy. Tuy thời gian gần đây tốc độ của bản thân và cả Tô Thiến Thiến cũng trở nên chậm như sên, nhưng so với tự bản thân mình thì cũng khá hơn rất nhiều.

Rốt cuộc, Tô Thiến Thiến lấy bảy nghìn nguyên thạch mua hai viên hạ giai nhị phẩm tăng nguyên đan ở trong tay một vị trung niên. Để tiêu hóa dược lực hai viên đan dược này, ít nhất nàng cũng phải sử dụng thời gian hơn nửa năm.

Lâm Khiếu Đường tươi cười nhìn Tô Thiến Thiến, dùng ngữ khí rất ôn hòa nói: "Ba nghìn nguyên thạch, không tính bảy ngày trước. Cứ chậm một tháng là tăng năm mươi nguyên đan tiền lãi!"

"Cái gì? Còn muốn lấy lãi!" Tô Thiến Thiến sửng sốt, hiển nhiên biết Lâm Khiếu Đường là vui đùa, tức thì quyến rũ cười một cái, ngọc thủ nhẹ nhàng đặt trên vai Lâm Khiếu Đường, bờ môi đỏ mọng ôn nhuận cơ hồ chạm cái lỗ tai, hương thơm như lan tỏa ra, nói: "Tiểu đường đường, tỷ tỷ với ngươi quen như vậy, vừa lại cùng nhau ở lâu thế, lợi tức này có thể miễn đi! Ngươi biết tỷ tỷ rất nghèo a."

Lâm Khiếu Đường không chịu nổi đưa tay ngăn cản Tô Thiến Thiến, nắm chặt chiếc eo thon nhỏ, quỷ quái cười nói: "Miễn lợi tức cũng có thể, lấy thân bù lại đi sao!"

Tô thiến thiến theo tiềm thức đẩy Lâm Khiếu Đường, nhưng rất nhanh lại ý thức được chính mình trúng kế , lập tức đi gần tới, nhẹ nhàng cười: "Thích tỷ tỷ sao! Nói sớm đi, tỷ tỷ đáp ứng ngươi, chỉ cần chờ tỷ tỷ trùng quan xong, ngươi muốn như thế nào đều theo ngươi!"

Hừ, đợi được khi đó, còn không đem lão tử một cước đá văng , Lâm Khiếu Đường trên tay căng thẳng, giữa hai người cuối cùng có một khe hở cũng biến mất.

Ôm thân thể mềm mại, Lâm Khiếu Đường gần như đang chạm môi vào chiếc tai nhỏ bé thơm phức, nhẹ giọng nói nhỏ: "Coi như hết, tiểu đệ chờ không được lâu như vậy, để cho ta nhìn ngươi một chút, tất cả lợi tức cũng triệt tiêu, nói cách khác thật không có gì hay, ta nếu không cao hứng thì rất có thể mất tích vài tháng a!"

"Ngươi......" Tô Thiến Thiến rốt cuộc ngụy trang không được, tức giận đến nói không ra lời đẩy ra Lâm Khiếu Đường, nâng tay muốn đánh.

Lâm Khiếu Đường không tránh vẻ mặt thong dong nhìn nàng, trong ánh mắt rõ ràng đang nói, có can đảm ngươi đánh xem!

Thấy Tô Thiến Thiến tức giận đến không được, Lâm Khiếu Đường trong lòng lại vui sướng không thôi, đem oán khí nửa năm qua đều phát tiết ra tuy nói là lợi dụng lẫn nhau, nhưng tổng thể nhìn lại thì vẫn là chính mình có hại.

Hít một hơi thật sâu, khoa trương ôm lấy cánh tay thon dài nhu nhuyễn kia, Lâm Khiếu Đường vẻ mặt rất hưởng thụ: "Tỷ tỷ mùi thơm của cơ thể vĩnh viễn đều tốt như vậy, dù thấy nửa năm vẫn cảm giác được hương thơm ngát vô cùng."

"Ngươi không sợ sau khi ta trùng quan thành công, giết ngươi?" Tô Thiến Thiến thái độ kiều mị nói.