Đế Bá

Chương 1109: Bội Ngọc công tử (2)




Truyền thuyết, thời điểm Tinh Ngọc Tiên Đế tự mình thi triển Thiên Mệnh Tinh Thể, chí ít có thể kiên trì một trăm năm! Ở Tinh Hải giáo chư lão xem ra, Bội Ngọc công tử coi như không thể kiên trì một trăm năm, nhưng, trong tương lai, Thiên Mệnh Tinh Thể của hắn kiên trì mười năm vẫn là có hi vọng.

Mười năm không nhìn hết thảy tổn thương, đây là sự tình đáng sợ dường nào, coi như không ra tay, cũng đứng ở thế bất bại!

- Hậu sinh khả uý, hắn đã là Chúng Sinh Thánh Hoàng đại thành, đã độ thọ suy, khó lường, tuổi còn trẻ như thế, liền có thể chém thọ suy.

Có thế hệ trước nhìn thấy Bội Ngọc công tử, không khỏi cảm khái thở dài.

Lúc này, Bội Ngọc công tử huyết khí ngoại phóng, không thu liễm chút nào, huyết khí của hắn không chỉ là bàng bạc đơn giản như vậy, hơn nữa hùng hậu hữu lực, tựa như, mỗi một sợi huyết khí đều là thọ huyết.

Mặc dù nói, cường giả huyết khí như biển có rất nhiều, nhưng mà, có không ít cường giả thời điểm huyết khí ngoại phóng, cũng chỉ là tựa như đại dương mênh mông mà thôi, cũng không phải thật sự là biển máu.

Bội Ngọc công tử ngoại phóng huyết khí, lại là biển máu chân chính, mỗi một sợi huyết khí, đều hồn hùng nặng nề.

Có thể có được dạng huyết khí này, đó là kết quả do hai phương diện kết hợp, một, là tuổi trẻ, đối với tu sĩ mà phương, tuổi trẻ liền là vốn liếng lớn nhất. Bởi vì ngươi tuổi trẻ, liền ý nghĩa ngươi thọ nguyên vô hạn, trong tương lai, có khả năng sống thật lâu, thọ nguyên vô hạn, liền mang ý nghĩa huyết khí tràn đầy.

Hai, đã vượt qua thọ suy, chỉ có vượt qua thọ suy, mới có thể trở thành một đời cường giả chân chính.

Liên quan tới thọ suy, có hai loại, một loại, là ngươi không có đến Thánh Hoàng cảnh giới, loại thọ suy này, thuyết pháp trực tiếp nhất liền là tử vong, loại tử vong này, có thể sẽ không mang theo kiếp nạn.

Còn có một loại thọ suy, là coi như ngươi đạt tới Thánh Hoàng cảnh giới, mặc kệ ngươi có bao nhiêu tuổi trẻ, nếu như ngươi muốn đột phá gông xiềng của Thánh Hoàng cảnh giới, nhất định phải đối mặt thọ suy của mình, nếu như không có cách nào vượt qua thọ suy, như vậy, liền sẽ chết đi.

Bội Ngọc công tử tuổi còn trẻ, liền đã vượt qua thọ suy của mình, đây đối với một tu sĩ mà nói, quả thực giống như là tân sinh, để cho thọ nguyên, để cho huyết khí của mình như là triều khí, càng giống mặt trời mới mọc buổi sáng.

Chúng Sinh Thánh Hoàng, đây cũng là cảnh giới của Bội Ngọc công tử, bằng chừng ấy tuổi, liền đã vượt qua thọ suy, thành Chúng Sinh Thánh Hoàng, coi như Bội Ngọc công tử so ra kém Diệp Khuynh Thành, Mai Ngạo Nam, cái này cũng đủ để hắn kiêu ngạo.

Bội Ngọc công tử hướng sơn phong của Lý Thất Dạ ở mà đi, có người lập tức nhìn ra, nói:

- Cái chỗ kia, không phải chỗ đặt chân của tiểu tử nhân tộc Lý Thất Dạ sao?

- Bội Ngọc công tử muốn tìm Lý Thất Dạ tính sổ, mấy đại nhân vật của Tinh Hải giáo như Dược Thánh chết thảm ở Thiên Tùng Sơn, chỉ sợ Bội Ngọc công tử là muốn đem khoản nợ này tính tới trên đầu Lý Thất Dạ.

Nhìn thấy Bội Ngọc công tử thẳng hướng sơn phong của Lý Thất Dạ, có người suy đoán nói.

Những đại nhân vật của Tinh Hải giáo như Dược Thánh này bị Lý Thất Dạ giết chết tại Thiên Tùng Sơn, mà rất nhiều người ngoại giới cho rằng, bằng một người Lý Thất Dạ, căn bản không có khả năng giết chết nhiều đại nhân vật của Tinh Hải giáo, Đề Thiên Cốc như vậy, khả năng duy nhất là Thiên Tùng Thụ Tổ âm thầm ra tay, trợ giúp Lý Thất Dạ.

- Cái này cũng không nhất định, nói không chừng Bội Ngọc công tử đi tìm Viên tiên tử.

Cũng có đại nhân vật Dược Vực suy đoán nói.

Bội Ngọc công tử ưa thích Viên Thải Hà, chuyện này tại Dược Vực không tính là bí mật gì, ở trước kia, Bội Ngọc công tử từng ở trước mặt rất nhiều người hướng Viên Thải Hà thổ lộ qua.

Bất quá, Viên Thải Hà đối với Bội Ngọc công tử không có cảm tình gì, về sau, Bội Ngọc công tử còn vì Viên Thải Hà đuổi tới Tĩnh Viên, bất quá Viên Thải Hà không muốn gặp hắn, Bội Ngọc công tử còn từng đại náo Tĩnh Viên.

Chuyện này đã từng huyên náo rất lớn, làm Tĩnh Viên lão tổ nhảy ra ngoài, về sau đại nhân vật Tinh Hải giáo ra mặt bồi tội, lúc này mới tạm lắng trận sóng gió này.

Bội Ngọc công tử bước vào sơn phong của Lý Thất Dạ ở, huyết khí của hắn không thu liễm chút nào, làm Chúng Sinh Thánh Hoàng đã vượt qua thọ suy, huyết khí của hắn hung mãnh bực nào, thậm chí nói có thể rung chuyển cả ngọn núi.

Bội Ngọc công tử khí thế hung hung như thế, bọn người Lý Thất Dạ nghĩ không bị kinh động cũng khó khăn.

- Bội Ngọc công tử…

Nhìn thấy Bội Ngọc công tử từ trên trời giáng xuống, Tử Yên phu nhân đồng dạng làm Thánh Hoàng cũng không khỏi sắc mặt biến đổi. Tử Yên phu nhân kiêng kỵ không phải bởi vì Bội Ngọc công tử đã là Chúng Sinh Thánh Hoàng, mà là Thiên Mệnh Tinh Thể!

Về phần Lý Thất Dạ, vẫn là nhàn định, chỉ nhìn Bội Ngọc công tử một cái, cũng không để ở trong lòng.

- Viên sư muội, đã lâu không gặp.

Bội Ngọc công tử từ trên trời giáng xuống, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Viên Thải Hà, không còn cách nào dời đi, trong mắt hắn, chỉ có Viên Thải Hà mà thôi, những người khác, hắn như nhau căn bản không để trong lòng.

Bội Ngọc công tử cùng Viên Thải Hà không phải người cùng một môn phái, bất quá, làm người trong đồng đạo, hắn tự cho mình là sư huynh, cùng Viên Thải Hà thân mật.

- Bội Ngọc huynh, đã lâu không gặp.

Viên Thải Hà chỉ nhẹ nhàng gật đầu, lộ ra lãnh đạm. Nàng là người tính tình điềm tĩnh, không tranh với người, nhưng mà, năm đó Bội Ngọc công tử đại náo Tĩnh Viên, có thể nói hai phái thiếu chút nữa vạch mặt, Viên Thải Hà đối với Bội Ngọc công tử không có cảm tình gì đáng nói.

- Viên sư muội, gần đây gió quyệt mây quỷ, hung hiểm khó lường.

Bội Ngọc công tử nhìn lấy Viên Thải Hà nói ra:

- Ta là thập phần lo lắng an nguy của ngươi, ngươi không bằng theo ta nhập Dược thành, ở chút ít thời gian, này có thể bảo toàn ngươi.

- Bội Ngọc huynh hao tâm tốn sức.

Viên Thải Hà lắc đầu, nhàn nhạt nói ra:

- Ta cùng với Lý đại ca rất an toàn!

Viên Thải Hà vừa nói như vậy, sắc mặt Bội Ngọc công tử lập tức lạnh lẽo, hai mắt như ưng, trong nháy mắt theo dõi Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn lăng lệ, lạnh tàn vô tình, giống như là ngột ưng theo dõi con mồi.

- Ngươi chính là Lý Thất Dạ.

Bội Ngọc công tử lạnh lùng nói, trong đôi mắt toát ra sát ý.

Ở thời điểm này, có không ít người chạy tới xem náo nhiệt, coi như cách Bội Ngọc công tử rất xa, rất nhiều người cũng có thể cảm nhận được sát ý của Bội Ngọc công tử.

Trên thực tế, Bội Ngọc công tử căn bản không có che giấu, sát ý của hắn có thể nói là trắng trợn.

- Muốn bắt đầu.

Sát ý của Bội Ngọc công tử như hàn phong đảo qua, xa xa không ít người chạy đến xem náo nhiệt cũng không khỏi vì đó nhảy cẫng, thậm chí có người hi vọng Bội Ngọc công tử giết Lý Thất Dạ.

- Giống như nơi này chỉ có ta mới gọi Lý Thất Dạ.

Ở thời điểm này Lý Thất Dạ mới lười biếng mở to mắt, nhìn lấy Bội Ngọc công tử nói.