Đế Bá

Chương 2349: Luân Hồi Cửu Diệp Thảo




Đột nhiên có nhiều tiên quang phóng lên cao như vậy, vô số tiên quang này dường như bị lực hút gì đó kéo bay lên cao, trong khoảng thời gian ngắn đã làm nhiều tu sĩ ở Thần Thụ Lĩnh ngây ngốc, rất nhiều tu sĩ cũng không biết những tiên quang này xuất hiện thế nào.

Cuối cùng toàn bộ tiên quang đều tập trung cùng một chỗ, trong nháy mắt, tất cả tiên quang đều đan vào quang luân, tổng cộng chín quang luân cùng xuất hiện trên bầu trời, chín quang luân chuyển động, màu sắc biến hóa rất là thần kỳ.

Thời điểm những quang luân này chuyển động liên tục, tạo cho người ta ảo giác, hình như thời gian lưu chuyển, nó giống như sinh tử luân hồi, trong luân chuyển này tất cả mọi thứ biến hóa bất ngờ, bất luận là nhân quả, hay là âm dương, hoặc là ngũ hành lục vực đều thay đổi.

Luân hồi luân chuyển vô cùng huyền diệu, làm cho rất nhiều người nhìn Thần Thụ Lĩnh mà hoa cả mắt, người định lực sâu thì nhìn được một lát, không chịu nổi luân hồi liên tục nên té xỉu.

Cuối cùng nhất, chín quang luân hội tụ cùng một chỗ, lúc này có tiếng nổ lớn sinh ra, tất cả hào quang tạo thành trùng kích, chúng hợp nhất cùng một chỗ.

– Nơi đó nhất định có bảo vật.

Nhìn thấy tiên quang này nằm sâu trong Thần Thụ Lĩnh, tất cả tu sĩ phục hồi tinh thần liền bùng nổ, trong khoảng thời gian ngắn, vô số tu sĩ đều bay thẳng về hướng tiên quang biến mất.

Dưới màn đêm như mực, vô số tu sĩ điên cuồng lao vào Thần Thụ Lĩnh, tất cả mọi người cho rằng nơi này có bảo vật xuất thế, không ai cam lòng rớt lại phía sau.

Quả nhiên, ngày hôm sau, trong Thần Thụ Lĩnh có tin tức truyền ra:

– Trường sinh tiên dược trong truyền thuyết đã bị tìm được, ngay trong Luân Hồi cốc!

Đương nhiên, Luân Hồi cốc trước đó chỉ là tiểu cốc không tên, hiện tại được tu sĩ đặt là Luân Hồi cốc.

Tin tức từ Thần Thụ Lĩnh truyền ra nhanh chóng, nói là đám người Mộng Trấn Thiên, Hắc Ám cổ vương tử, Hải Loa Đế Vương, Lục Hoàng đã tiến vào Luân Hồi cốc.

Nghe được tin tức này, rất nhiều tu sĩ như nổi điên, mặc kệ Luân Hồi cốc kia hung hiểm cỡ nào, tất cả đều xông lên như điên, đặc biệt là tu sĩ cường đại thế hệ trước, thậm chí là Thần Vương, Thần Hoàng các tồn tại cao cao tại thượng cũng lũ lượt kéo tới.

Bởi vì đối với Thần Vương và Thần Hoàng thọ nguyên đã khô cạn mà nói, không có gì hấp dẫn bọn họ hơn trường sinh, bọn họ đều là người sắp chết, không có gì không thể bỏ đi, quản chi đối mặt tử vong, bọn họ tranh cướp tiên dược điên cuồng hơn kẻ nào khác.

Về phần tin tức trường sinh tiên dược xuất thế truyền vào Thần Chỉ Châu, sau đó truyền ra khắp Thiên Linh Giới trong thời gian ngắn nhất.

– Thế gian thực sự có trường sinh tiên dược sao?

Nghe tin tức rung động này, cho dù lão quái vật phong ấn không muốn xuất thế cũng leo ra ngoài.

Trong khoảng thời gian ngắn, cả Thiên Linh Giới sôi trào, cả Thiên Linh Giới rung chuyển, vô số đại nhân vật đang lao vào Thần Chỉ Châu, tiến thẳng vào Thần Thụ Lĩnh.

Trong một ngày ngắn ngủi, vô số đạo môn bị mở ra, hào quang chiếu sáng bầu trời Thiên Linh Giới, về phần Thần Thụ Lĩnh, càng có mấy tồn tại cường đại đang quét ngang thiên địa, các cường giả cổ xưa tiến vào Thần Thụ Lĩnh.

Trong vài ngày ngắn ngủi, thậm chí có đồn đãi nói đã có tồn tại hoành kích Tiên Đế xuất thế, muốn đoạt trường sinh tiên dược trong truyền thuyết.

Vào đêm tiên quang phóng lên trời, Lý Thất Dạ ở lại Chân Vũ đảo cũng bị kinh động, hắn ngẩng đầu nhìn qua chín đạo ánh sáng biến mất, trên mặt tươi cười không dứt,

– Chờ đợi trăm ngàn năm qua, rốt cuộc thời cơ đã thành thục.

Lý Thất Dạ nhìn ra ngoài, cười nói:

– Bao nhiêu Tiên Đế chờ đợi qua, đáng tiếc, đều không thể chờ tới ngày hôm nay.

Bị kinh động không chỉ có Lý Thất Dạ, còn có Tô Ung Hoàng, Tô Ung Hoàng lập tức tìm tới Lý Thất Dạ, nàng giật mình nói:

– Cái này, loại khí thế này giống như đại thế ta cảm nhận được.

Tô Ung Hoàng từ các loại tin tức thì biết tổ tiên Tô gia đã chết thảm ở chỗ kia, nàng đã từng đi theo vào, nhưng nàng chỉ tiến tới phạm vi hài cốt của tổ tiên mà thôi.

– Chính là nơi đó đã bị đám người Mộng Trấn Thiên tìm được, có Hắc Ám cổ vương tử, tìm được cũng chẳng có gì lạ, dù sao hắn là rắn rít địa phương, vô cùng quen thuộc Thần Thụ Lĩnh.

– Bọn họ đều đến vì trường sinh tiên dược trong truyền thuyết.

Tô Ung Hoàng cũng nói một câu, trên thực tế, lúc nàng đi vào Thần Thụ Lĩnh không lâu, chợt nghe qua không ít người bàn luận trong Thần Thụ Lĩnh có trường sinh tiên dược.

– Cũng không có gì kỳ quái, Mộng Trấn Thiên đến Thần Thụ Linch cũng không chỉ vì thương thảo chuyện vạn tộc đại hội, ngay cả Hải Loa rùa đen rút đầu đều leo ra, đương nhiên tới đây là có mưu đồ.

Lý Thất Dạ chỉ cười nói.

– Nhưng mà thế gian cũng không có trường sinh tiên dược, ít nhất trong Thần Thụ Lĩnh tuyệt đối không có.

Lý Thất Dạ dừng một chút, lãnh đạm nói một câu.

– Không phải trường sinh tiên dược thì nó là cái gì?

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Tô Ung Hoàng cũng giật mình một chút, tất cả mọi người đang nói trường sinh tiên dược trong Thần Thụ Lĩnh.

– Luân Hồi Cửu Diệp Thảo.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.

– Luân Hồi Cửu Diệp Thảo?

Tô Ung Hoàng cho tới bây giờ chưa từng nghe qua loại vật này, nàng không khỏi nói ra: “Đây là cái gì dạng tiên thảo.”

Lý Thất Dạ không có trả lời, chỉ cười sau đó quay người rời đi.

Dưới ánh trăng, Đạm Đài Nhược Nam cũng nhìn lên quang luân không ngừng lưu chuyển trên bầu trời, nàng chậm rãi nói ra:

– Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, nó rốt cục thành thục.

– Đúng nha, chờ đợi năm tháng lâu dàu như vậy, nó thật sự thành thục.

Lý Thất Dạ cười to, chậm rãi nói ra.

Nhìn quang luân trên trời cao, qua một hồi lâu, Đạm Đài Nhược Nam thu hồi ánh mắt, nàng nhìn qua Lý Thất Dạ nói ra:

– Ta từng nhớ rõ phụ thân từng tới Thần Thụ Lĩnh tìm thứ này, hắn tìm không chỉ một lần, tìm nhiều lần, trong đó có vài lần tay không quay về, một lần cuối cùng hắn tới nơi đó hẳn đã hỏi qua ngươi.

– Đáng tiếc, cho dù hắn tìm được, cũng là tay không mà về.

Lý Thất Dạ cười lên, không có trả lời vấn đề Đạm Đài Nhược Nam, chậm rãi nói ra:

– Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, nó vẫn luôn là một truyền thuyết, không chỉ hải thần tìm nó, cho dù là Tiên Đế cũng tìm kiếm nó, cũng thật sự có Tiên Đế tìm được nó, đáng tiếc, nó chưa thành thục, có được cũng vô dụng.

– Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, nó thật sự giúp người ta luân hồi chuyển thế sao? Nó thật sự giúp người ta trọng sinh sao?

Đạm Đài Nhược Nam không khỏi hỏi.

– Không biết.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

– Theo ghi lại có nói là có thể, nhưng mà ta cũng không gặp qua Luân Hồi Cửu Diệp Thảo thành thục chân chính, nếu không, ta không cần chờ đợi dài như vậy. Từ sách cổ tàn phiến có ghi ại, một cây Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, mỗi phiến lá đều giúp người ta luân hồi một lần, nhưng mà chỉ có hai thành tỷ lệ thành công, cũng nói đúng hơn chỉ có một phần năm tỷ lệ thành công, nếu thất bại sẽ tan thành mây khói.

– Một người có thể phục dụng vài phiến lá không?

Đạm Đài Nhược Nam cũng tò mò hỏi.