Đế Bá

Chương 2608: Kho báu




- Đáng tiếc ngươi vẫn không tỉnh tâm, chưa từng đổi ý.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:

- Ngươi vẫn là Cố Tôn ngày xưa.

- Tại sao phải phản tỉnh?

Cố Tôn cười hỏi lại:

- Ta đã là người xấu thì có đổi ý, kiểm điểm thế nào vẫn là người xấu, không thể thay đổi chuyện ta đã làm.

Lý Thất Dạ nghiêm túc gật đầu:

- Đúng, chỉ bằng việc ngươi nói tọa độ động Tiên Ma cho Đạp Không Tiên Đế đủ khiến ngươi chết vạn lần.

Từ khi Lý Thất Dạ thoát khỏi động Tiên Ma liền hợp tác với Tiên Đế trục xuất lối vào động Tiên Ma, đẩy tọa độ đến tầng sâu thẳm, người ngoài không tìm thấy lối vào động Tiên Ma, không tìm được tọa độ của nó. Nhưng Cố Tôn biết bí mật này, nói cho Đạp Không Tiên Đế biết tọa độ động Tiên Ma, để Đạp Không Tiên Đế tìm đến động Tiên Ma.

- Vì vậy ta không cần đổi ý làm gì.

Cố Tôn cười nói:

- Dù sao ta cũng phải chết vậy làm người tốt chi nữa? Làm người xấu cho rồi, không chừng ta làm người xấu sẽ thắng một ván, đại nhân thấy có đúng không?

Lý Thất Dạ nhìn Cố Tôn ung dung bình tĩnh, hắn có chút cảm thán.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Về bản lĩnh thì ngươi không học được gì, thiên phú của ngươi tùy tiện chọn một cái có thể học được thứ Tiên Đế cũng không học giỏi. Nhưng sự bình tĩnh của ta thì ngươi học được vài phần, có chút thần rồi.

- Với đại nhân thì Tiên Đế chẳng là gì.

Cố Tôn cười nói:

- Hơn nữa đại nhân nhận định ta là phản cốt, dù ta làm tốt đến mấy đại nhân chưa chắc sẽ bồi dưỡng ta làm Tiên Đế. Về sau ta nghĩ thông, đã hiểu, không suy nghĩ chuyện Tiên Đế làm gì. Trên đời còn có rất nhiều chuyện đáng để theo đuổi.

Lý Thất Dạ không hề bất ngờ, chắc chắn nói:

- Nên ngươi muốn học ta, trở thành ta.

- Trên đời này người hiểu ta không phải tỷ tỷ của ta, không phải tỷ phu, người hiểu ta nhất đời là đại nhân.

Cố Tôn nói:

- Đã không thể làm Tiên Đế vậy trở thành bàn tay đen sau màn vạn cổ cũng không tệ. Ta không thiếu thiên phú, không thiếu mưu lược, đạo tâm của ta đã rèn luyện. Về tràn đầy tâm ta không bằng đại nhân, nhưng ta tự nhận không kém hơn Tiên Đế. Chỉ cần cho ta thời gian thì ta có thể rèn luyện đạo tâm giống như đại nhân.

- Nhưng ngươi thiếu hai thứ.

Lý Thất Dạ cười cười, thản nhiên nói:

- Ngươi thiếu tài nguyên và trường sinh bất tử.

- Đúng rồi, đại nhân nói không sai chút nào.

Cố Tôn bình tĩnh nói:

- Nhưng đại nhân để lại kho báu tại đây, từng do tỷ phu của ta và Thiên Lý Tiên Đế trrông chừng kho báu, sau trải qua Ngâm Thiên Tiên Đế gia cố. Ta nghe tỷ phu và Thiên Lý Tiên Đế nói chuyện với nhau, trong kho báu lưu trữ vật tư đại nhân phản công đệ thập giới. Kho báu này quý giá thế nào chắc đại nhân không cần ta giới thiệu nhiều, được thứ trong kho báu này đủ để ta sừng sững trong Cửu Giới!

- Nên ngươi luôn muốn có được nó.

Lý Thất Dạ không hề tức giận, hắn cười nói:

- Tuy ngươi tạm thời không chiếm được kho báu nhưng ngươi còn ý tưởng thứ hai, đó là trường sinh bất tử. Nếu như có thể trường sinh bất tử là ngươi sẽ có khả năng vô hạn, ngươi có thể vô hạn chờ đợi, vô hạn mưu hoa, đến một ngày nào đó ngươi sẽ có cơ hội chiếm được kho báu này.

- Đúng vậy! Cho nên ta mới nói tọa độ cho Đạp Không Tiên Đế, hy vọng Đạp Không Tiên Đế có thể xâm nhập động Tiên Ma, đáng tiếc kế hoạch không quá thành công.

Cố Tôn cười nói:

- Nếu ta có thể trường sinh bất tử giống đại nhân thì ngày nào đó ta có thể chiếm làm của riêng, trở thành tồn tại giống đại nhân.

- Thú vị.

Lý Thất Dạ bật cười nói:

- Trăm ngàn vạn năm qua ta gặp người đếm không xuể, có thiên tài tuyệt thế, có hạng gian trá. Mặc cho loại người gì đều muốn lấy báu vật của ta hoặc được bồi dưỡng, đương nhiên trở thành Tiên Đế là ước mơ của nhiều người.

- Nhưng ít khi thấy ai nguyện ý trở thành tồn tại giống như ta.

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

- Trường sinh bất tử, đôi khi chưa chắc đẹp như đã thấy, chưa chắc tuyệt vời như đã tưởng.

- Chính xác.

Cố Tôn nghiêm túc nói:

- Đây là điểm ta kính nể đại nhân. Thiên thu vạn đại đi đến, trải qua vô số đau khổ, đại nhân không nhập đạo thành thánh, cũng không điên cuồng nhập ma, ngược lại có tấm lòng son, đây là điểm giỏi nhất của đại nhân. Ta tin tưởng ta cũng có thể giống như đại nhân, tương lai có đạo tâm như đá không dao động, giống đại nhân chấp chưởng Cửu Giới, hiệu lệnh vạn vực, thế thì thú vị hơn là trở thành Tiên Đế.

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

- Ý tưởng rất khá, đáng tiếc ngươi không phải ta.

- Cho nên ta cố gắng trở thành người giống đại nhân. Dù sao đạo hạnh của ta cạn, chỉ sống ba kiếp, không thể như đại nhân chấp chưởng Cửu Giới, tính toán vạn cổ

Cố Tôn nghiêm túc nói:

- Thất bại như vậy đúng là khến đại nhân thất vọng rồi.

- Thôi bỏ qua mấy chuyện này đi.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:

- Lần này đến Bắc Uông Dương, mục đích chính yếu của ta là lấy mạng ngươi. Nếu ngươi muốn đi chết một con đường thì ta thành toàn ngươi. Ngươi có thủ đoạn gì, có bài tẩy gì cứ lật ra hết đi, tránh cho ngươi chết không nhắm mắt trong tay ta.

- Đa tạ đại nhân dày yêu.

Cố Tôn chắp tay cung kính nói:

- Vậy hãy để chúng ta giải quyết chuyện trước mắt đi.

Đinh!

Cố Tôn vừa dứtlời thì nguyên bình khâu bị khóa lại, lòng đất bắn lên màn sắt bao kín bình khâu. Không chỉ nhốt Lý Thất Dạ, Cố Tôn trong bình khâu, cũng bao gồm cổ điệệ.

Nhìn bình khâu bị bao kín, Lý Thất Dạ không ngạc nhiên, hắn bình tĩnh nhìn màn sắt, đánh giá kỹ.

Lý Thất Dạ khen:

- Tay nghề không thể soi mói. Dùng gang địa mạch đúc, hàm ở địa mạch, cộng sinh với địa mạch, uẩn dưỡng thời gian dài nó đã là cắm rễ trong địa mạch.

- Toàn nhờ công đại nhân chỉ điểm.

Cố Tôn không hề kiêu ngạo, cung kính nói:

- Đại nhân từng chỉ điểm ta thuật tinh luyện kim loại, nên ta thử tay nghề một chút. Không làm đại nhân tất vọng khiến ta vui mừng.

Lý Thất Dạ liếc cổ điện, hắn biết ý đồ của Cố Tôn, cười nói:

- Ngươi vẫn muốn ta mở kho báu này ra đúng không?

- Ta thật sự muốn mở rộng tầm mắt.

Cố Tôn nghiêm túc nói:

- Kho báu của đại nhân để tại đây rất lâu, ta suy ngẫm rất lâu. Kho báu đã tương thông với địa mạch, có thể chìa khóa trong tay đại nhân thì không mở ra được. Khi còn trẻ đại nhân từng dạy cho ta kỹ thuật nên ta thử xem, dùng ngag thép địa mạch nối địa mạch, cùng sinh trưởng, qua hàng vạn năm uẩn dưỡng rốt cuộc cách thử này thành công.

- Ừm, đúng rồi!

Lý Thất Dạ gật đầu nói:

- Cấu tứ rất xảo diệu. Ta muốn rời khỏi đây, mở màn sắt ra thì phải mở kho báu. Mở kho báu là màn sắt sẽ tự động mở ra. Thủ pháp này, cấu tứ này, thuật luyện chế này xứng là siêu đẳng Cửu Giới, không mấy ai làm được cộng sinh cùng địa mạch.

Nghe hai người đối thoại nếu người không biết chuyện còn tưởng bọn họ đang thảo launạ kỳ thuật thâm ảo gì, có ai ngờ hai người sẽ phân ra sống chết?

Cố Tôn không nóng không vội, bình tĩnh chắp tay nói:

- Toàn nhờ đại nhân dạy giỏi.