Đế Bá

Chương 4462: Đạo Vô Tận




Mặt đất nứt vỡ, lưu lại một vực sâu không đáy, giống như cự thú viễn cổ đang há miệng, vực sâu lớn như thế, giống như cự thú đang há miệng làm người ta nổi da gà.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, thiên địa lâm vào yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn hang lớn trước mặt, qua thật lâu vẫn chưa tỉnh hồn, vừa mới đánh một trận vô cùng rung động, đặc biệt là năm người giống Lý Thất Dạ như đúc, bọn họ thi triển công lực giống Lý Thất Dạ, lực lượng hủy thiên diệt địa quá chấn động lòng người.

Đặc biệt là lúc năm Lý Thất Dạ liên thủ hợp kích, đánh nát tất cả, toàn bộ sinh linh trong thiên địa đều hồn phi phách tán dưới một kích này, cho dù là Trường Tồn chí tôn chạm vào cũng phải chết, càng không cần nói người khác.

Huống chi, sau khi liên thủ đánh một kích, còn có Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần liên thủ giáng một kích tuyệt sát.

Dưới đòn tuyệt sát như vậy, chỉ sợ bất cứ kẻ nào cũng không ngăn nổi, dù là tồn tại cường đại cỡ nào, chỉ sợ cũng chỉ có con đường chết.

Cho nên, thời điểm nhìn vào hang sâu, tất cả mọi người đều yên lặng, mọi người đều không rõ Lý Thất Dạ sống hay chết.

Cho dù là bảy cường giả như Kim Biến Chiến Thần, Minh Vương Phật cũng nín thở nhìn chằm chằm vào vực sâu, bọn họ hết sức cẩn thận và trịnh trọng, bọn họ cũng không biết Lý Thất Dạ còn sống hay đã chết.

Vân Phong ngũ hữu hay Minh Vương Phật và Kim Biến Chiến Thần, bọn họ cực kỳ khẳng định, một kích tuyệt sát của bọn họ thật sự đánh trúng thân thể Lý Thất Dạ, hơn nữa còn đánh vào ngực Lý Thất Dạ, không có nửa điểm giả dối, Lý Thất Dạ cũng không có tránh né, bọn họ cũng khẳng định, một kích tuyệt sát của bọn họ, đánh trúng các chỗ hiểm trên người Lý Thất Dạ, đều là một kích trí mạng.

Trúng đòn tuyệt sát như vậy, đổi lại những người khác, Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần cũng khẳng định, người này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Nhưng đối thủ hiện tại lại là đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ, cho dùng một kích trí mạng đánh vào chỗ hiểm của đối phương, đối phương cũng rơi xuống hố sâu, bọn họ vẫn không có nắm chắc giết Lý Thất Dạ.

Cho nên, vào lúc này, nội tâm đám người Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần không cảm thấy chắc chắn, không biết Lý Thất Dạ sống hay chết, bọn họ chỉ có thể chờ đợi trong lo lắng.

- Đã chết rồi sao?

Nhìn vực sâu không đáy giống như miệng hung thú, qua một lúc sau, có người thì thào nói.

Cũng có cường giả nhìn vào vực sâu, nhìn không rời mắt, nói ra:

- Chỉ sợ đã chết rồi, như vậy còn không chết, thiên lý ở đâu? Đừng nói là một người sống, cho dù đồ vật rắn chắc nhất thế gian, nếu trúng một đòn như thế cũng tan thành mây khói.

- Không nhất định.

Có lão tổ nhìn vào vực sâu không đáy, từ từ nói:

- Nếu như đổi lại một người khác có lẽ phải chết không thể nghi ngờ, nhưng đối phương là đệ nhất hung nhân, vậy thì chưa hẳn, hắn là đệ nhất hung nhân, người khác không thể so sánh với hắn, hắn sẽ sáng tạo kỳ tích.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều ổn định tâm thần quan sát vực sâu, mọi người không biết Lý Thất Dạ sống hay chết.

Lúc này, ngay cả đám người Thánh Sương Chân Đế cũng lo lắng, nếu như nói, chỉ bằng vào lực lượng bản thân Kim Biến Chiến Thần, Minh Vương Phật, căn bản không giết nổi Lý Thất Dạ.

Đáng tiếc chính là, Vân Phong ngũ hữu sử dụng Ngũ Đạo Tương Hình mô phỏng lực lượng của Lý Thất Dạ, đây không phải lực lượng của Vân Phong ngũ hữu trấn giết Lý Thất Dạ, mà là lực lượng của Lý Thất Dạ tự trấn giết mình, hơn nữa còn là năm người giống Lý Thất Dạ như đúc.

- Sẽ không xảy ra chuyện chứ?

Tử Long Nữ Đế nhìn vào vực sâu như miệng cự thú khổng lồ, nàng lo lắng nói một câu.

- Ngươi nghĩ nhiều.

Đại hắc ngưu cực kỳ an tâm, hắn cười hắc hắc nói ra:

- Sâu cạn của Đại Thánh Nhân, các ngươi mãi mãi không thể phỏng đoán, nếu như hắn đùa thật, sử dụng một kích toàn lực, chúng sinh chỉ là con sâu cái kiến mà thôi, Thủy tổ cũng không ngoại lệ.

- Thật sao?

Nghe đại hắc ngưu nói như vậy, đám người Tử Long Nữ Đế hít sâu một hơi.

- Ha ha, hãy chờ xem.

Đại hắc ngưu tự tin mười phần, cười hắc hắc một chút, nói ra:

- Nhanh thôi, tất cả mọi người sẽ rõ ràng, cái gì mới là vô địch, vô địch chúng sinh, tất cả chỉ là bản thân người khác tự khoác lác, hắn, mới thật sự là vô địch!

Đại hắc ngưu nói như vậy, đám người Tử Long Nữ Đế chấn động mạnh, tin tưởng tăng lên rất nhiều, tràn ngập tin tưởng vào bản thân Lý Thất Dạ.

Rầm! 

Âm thanh loạn thạch vỡ nát, vào lúc này mọi người ổn định hô hấp, rốt cục có một bóng người bay ra khỏi vực sâu như miệng cự thú, hắn đứng sừng sững trên bầu trời.

- Là Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ còn sống!

Vừa nhìn thấy thân ảnh kia bay ra khỏi vực sâu, không ít người hét ầm lên.

Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn Lý Thất Dạ trên bầu trời, lúc này, Lý Thất Dạ đứng trên không trung, làm người ta chấn động nhất chính là, Lý Thất Dạ không bị tổn thương, dường như một kích tuyệt sát vô địch vừa rồi không có đánh lên người hắn.

- Chuyện này, điều này sao có thể!

Phát hiện toàn thân Lý Thất Dạ không có thương tích, tất cả mọi người hít khí lạnh, mọi người mở to mắt quan sát thân thể hắn, cũng xác định Lý Thất Dạ không bị thương.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ không tổn thương, sắc mặt bảy cường giả như Minh Vương Phật, Vân Phong ngũ hữu biến hóa, đều lui về phía sau một bước.

Bởi vì đòn tuyệt sát vừa rồi, bọn họ vô cùng có lòng tin, bọn họ tự nhận không thể giết Lý Thất Dạ, cũng phải đánh Lý Thất Dạ trọng thương, làm khí huyết của hắn hao tổn nhiều, kết quả lại vượt qua dự kiến của mọi người, Lý Thất Dạ không chỉ không chết, hơn nữa hắn còn không bị thương, cả người không có chút tổn hại nào.

- Cái này, cái này, thật khó tin, hắn, hắn, hắn là người sao?

Có rất nhiều tu sĩ chấn động dữ dội, cảm thấy việc này quá khó tin, đây quả thực là đánh không chết, giống như thần thoại, giống như truyền kỳ.

Đám người Minh Vương Phật, Vân Phong ngũ hữu hít thở không thông, bọn họ không nghĩ tới, Lý Thất Dạ trúng đòn tuyệt sát lại không bị tổn thương chút nào.

Bọn họ không thể đánh giá Lý Thất Dạ, cũng không biết Lý Thất Dạ mạnh bao nhiêu, cho dù Vân Phong ngũ hữu dùng Ngũ Đạo Tương Hình mô phỏng Lý Thất Dạ cũng phải sợ hãi.

Theo đạo lý, bọn họ đã mô phỏng ra thực lực Lý Thất Dạ, trong lòng bọn họ cũng phải hiểu biết thực lực của Lý Thất Dạ mới đúng, trên thực tế, bọn họ tự nhận đã hiểu biết rõ về thực lực Lý Thất Dạ, cũng tính ra thực lực Lý Thất Dạ cao bao nhiêu.

Hiện tại phát hiện Lý Thất Dạ không có tổn thương, Vân Phong ngũ hữu mới chính thức ý thức được, bọn họ không thể mô phỏng thực lực chân chính của Lý Thất Dạ, bọn họ chỉ mô phỏng ra bề ngoài của Lý Thất Dạ mà thôi.

Lúc này, Lý Thất Dạ phủi phủi bụi trên vai, động tác vô cùng bình thản, hắn nở nụ cười, lắc đầu, nói:

- Ngũ Đạo Tương Hình đúng là công pháp tài ba, đáng tiếc, nó vẫn làm ta thất vọng, các ngươi cảm ngộ đại đạo rất sâu, nhưng muốn hiểu chân lý đại đạo, con đường rất dài phải đi còn dài. Ngũ Đạo Tương Hình chỉ có thể mô phỏng ra da lông của ta, không thể mô phỏng chân lý của ta.

Vân Phong ngũ hữu im lặng, nếu đổi lại những người khác nói với bọn họ như vậy, bọn họ chẳng thèm ngó tới, thậm chí còn giáo huấn đối phương một phen, nhưng người nói lại là Lý Thất Dạ, bọn họ đều im lặng.

Lúc này, chính bọn họ cũng thừa nhận mình không thể mô phỏng ra Lý Thất Dạ chân chính, bọn họ chỉ mô phỏng da lông Lý Thất Dạ mà thôi.

Nếu như bọn họ mô phỏng ra thực lực chân chính của Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ không có khả năng không tổn thương, nhất định sẽ bị bọn họ gây thương tích.

- Cảnh giới chân chính của đạo huynh là gì?

Lúc này, Quyển Vân Thần cũng đổi giọng, cũng không phải Quyển Vân Thần không mang thù, mà là bởi vì thực lực Lý Thất Dạ xứng đáng hắn gọi một câu “đạo huynh”.

Trước kia, Vân Phong ngũ hữu đã từng mô phỏng Thủy tổ, uy lực vô cùng, ngay cả Thủy tổ cũng khó chống đỡ, đáng tiếc, hiện tại bọn họ mô phỏng Lý Thất Dạ, lại không làm được điểm này.

- Đạo vô tận!

Lý Thất Dạ cười nhạt đáp lời.

Đạo vô tận, nghe ba chữ rất nhẹ nhàng, giống như nghe một câu nói bình thường, đã từng có không biết bao nhiêu trưởng bối dặn dò đệ tử của mình, đã từng có bao nhiêu trưởng bối liên tục nói với vãn bối về “đạo vô tận”.

Đối với ba chữ này, rất nhiều người nghe thuộc trong lòng, hơn nữa, rất nhiều người không cho rằng lời này là đúng, nó chỉ là một từ để hình dung mà thôi.

Thời điểm Lý Thất Dạ nói ra lời này, tất cả mọi người có mặt ở đây đông cứng, mọi người cảm giác khó thở, giống như bọn họ đang bị “đạo vô tận” bao vây và áp bách. Cảm giác nặng nề xuất hiện trên nét mặt mọi người.

Bao nhiêu người không cho rằng ba chữ kia là đúng, hôm nay nó lại miêu tả chân thật, cũng tát thẳng vào mặt bọn họ, cảm giác như vậy lưu lại ký ức sâu sắc trong nội tâm bọn họ, chỉ sợ cả đời này cũng khó quên ba chữ “đạo vô tận”.

- Đạo vô tận! 

Cho dù cao ngạo như Kim Biến Chiến Thần cũng cảm thán.

- Đạo vô tận! 

Lúc này, Thánh Sương Chân Đế cũng tốt, Tử Long Nữ Đế cũng được, các nàng thất thần và thì thầm ba chữ này.

- Được rồi, nên kết thúc.

Lý Thất Dạ cười cười, hắn nhìn Vân Phong ngũ hữu, từ từ nói:

- Không phải các ngươi muốn mô phỏng thực lực của ta sao? Tốt, nhìn kỹ, nhìn xem các ngươi có thể mô phỏng ra một quyền của ta hay không, nếu như có thể mô phỏng, như vậy, hôm nay ta không làm khó dễ các ngươi, cho các ngươi còn sống rời đi, nếu như không mô phỏng ra được, vậy các ngươi chỉ có một con đường chết!