Đế Bá

Chương 4464: Giúp Ngươi Hoàn Thành Ước Nguyện




Một quyền vô địch, vạn thế vô địch, chúng sinh chẳng qua chỉ là giun dế mà thôi!

Đây là cảm giác của tất cả mọi người, tất cả mọi người đều cho rằng, thế nào là vô địch, đây mới là vô địch, đây mới thật sự là vô địch!

Lý Thất Dạ chỉ xuất một quyền, mọi người đều không biết nên hình dung thế nào, không ai có thể dùng lời lẽ diễn tả một quyền vừa rồi.

Bá đạo, hung mãnh, tuyệt sát, vô song... Dường như đều không thể đủ hình dung một quyền vừa rồi, cuối cùng, mọi người có khả năng nghĩ tới, chỉ có hai chữ “vô địch”, hiện tại, tất cả từ ngữ và văn tự đều không thể khái quái được một quyền lúc nãy.

Tất cả mọi người đều cảm thấy, chỉ có một quyền của Lý Thất Dạ mới thực sự là vô địch, thế gian có vô địch, twk cho là vô địch, tất cả chỉ là khoác lác.

Lý Thất Dạ chỉ xuất một quyền, cũng lưu lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong tâm trí mọi người, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ không quên uy lực một quyền vừa rồi, thậm chí có rất nhiều người sẽ sống dưới bóng mờ của một quyền khi nãy.

Bao nhiêu cường giả, bao nhiêu lão tổ, bao nhiêu Trường Tồn, thường thường thời điểm bọn họ tự nhận là vô địch, hoặc là tự nhận đã có được thành tựu đáng nể, lại nghĩ tới một quyền của Lý Thất Dạ, chỉ sợ thực lực bọn họ cường đại hay kinh người thế nào, tất cả đều ảm đạm phai mờ, đều không sánh bằng Lý Thất Dạ.

Bao nhiêu thiên tài lập chí trở thành thiên kiêu vô địch một đời, nhưng vừa nghĩ tới một quyền của Lý Thất Dạ lúc nãy, bọn họ im lặng, cho dù bọn họ nỗ lực cả đời, chỉ sợ cũng không đạt tới độ cao như Lý Thất Dạ, dù đứng ở thời khắc đỉnh cao trong đời bọn họ cũng không thể tiếp được một quyền kia, chỉ một quyền như thế, công pháp gì, phòng ngự gì cũng phải tan vỡ và hóa thành mây khói.

Trong khoảng thời gian ngắn, không biết bao nhiêu người nổi gai ốc, Vân Phong ngũ hữu, Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần cường đại cỡ nào, bọn họ đặt ở bất kỳ thời đại nào cũng được tính là nhân vật tài ba, đều có thể kinh diễm một thời, cuối cùng không cản nổi một quyền của Lý Thất Dạ, một quyền đánh thành huyết vụ, thi cốt không còn, một khi việc này truyền đi, chỉ sợ sẽ tạo thành oanh động rất lớn.

- Một quyền vô địch! 

Cuối cùng tất cả mọi người đều thừa nhận, một quyền này vô địch chân chính.

- Một quyền vô địch.

Ngay cả Thánh Sương Chân Đế cũng thở dài một hơi, Trấn Phong Thương Thiên Quyền của Lý Thất Dạ đã lưu lại cho nàng ấn tượng không thể xóa nhòa, nhưng một quyền vừa rồi lại làm nàng rung động.

Một quyền này không có bất kỳ kỹ xảo gì, không có bất kỳ đại đạo ảo diệu nào, một quyền vừa rồi chỉ là lực lượng cực hạn, lúc lực lượng phá vỡ cực hạn, ảo diệu hay biến hóa gì cũng vô lực trước lực lượng tuyệt đối.

Thu quyền, Lý Thất Dạ vẫn đứng tại chỗ, trên người hắn không tỏa ra khí tức kinh thiên động địa gì, cho dù là thần quang gì cũng không xứng bao phủ hắn.

Vào lúc này, hắn là vô địch, đại biểu cho chí cao vô thượng, ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Lý Thất Dạ đều mang theo kính sợ, không người nào dám nói to gọi nhỏ, giống như bọn họ phát ra lời nào cũng bất kính Lý Thất Dạ.

Hiện tại, bất kể là người có thù oán với Lý Thất Dạ hay không, hay là người từng có xung đột với Lý Thất Dạ, hoặc từng nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt, bọn họ nhìn Lý Thất Dạ với ánh mứt kính sợ.

- Đại nhân vô địch, quét ngang vạn cổ!

Lúc này Trường Sinh điện hoàng quỳ bái, tất cả cường giả, chư lão Trường Sinh điện đều quỳ xuống đất.

- Đại nhân vô địch, quét ngang vạn cổ!

Ngay sau đó Tử Long Nữ Đế và Chân Long đình, Tam Nhãn Thần Đồng và Thiên Đồng đạo thống, Linh Tâm Chân Đế cùng Y Điện viên... Tất cả nhân vật cường đại nhất, có thực lực nhất đạo thống, tất cả bọn họ đều quỳ lạy trên mặt đất.

Cho dù cường giả không phục Lý Thất Dạ cũng quỳ xuống, bọn họ không dám thở mạnh, trong mắt đầy sợ hãi.

Dù người Kim Biến Thần Đình còn sống sót, bọn họ sợ hãi hai chân nhũn ra, tất cả mọi người quỳ xuống đất, bọn họ cũng không dám đứng, cũng đành phải quỳ theo, cũng không dám có dũng khí ngẩng đầu nhìn Lý Thất Dạ.

Có thể nói, vào lúc này, người còn có dũng khí đi khiêu chiến Lý Thất Dạ đều là người không tầm thường và cao ngạo, nhưng cao ngạo hơn nữa cũng sợ vỡ mật, hai chân bọn họ run lập cập, căn bản không dám bất kính Lý Thất Dạ.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều quỳ gối, toàn bộ thiên địa yên tĩnh, tất cả mọi người đều nín thở, cũng không dám thở mạnh cái nào.

Hiện tại, bao nhiêu người quỳ gối đều nom nóp lo sợ, giống như tội thần quỳ trước mặt hoàng đế, cho dù có phải người đối địch với Lý Thất Dạ hay không, bọn họ vô cùng cẩn trọng, sợ mình làm sai điều gì bất kính với Lý Thất Dạ.

Về phần những người từng bất kính với Lý Thất Dạ, từng bí mật nói bậy về Lý Thất Dạ, bọn họ run lập cập, có người sớm sợ vỡ mật suýt chết, trực tiếp nằm rạp trên mặt đất, toàn thân phát run, chỉ cầu Lý Thất Dạ có thể tha thứ cho bọn họ.

Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm, hắn lạnh nhạt nhìn bọn họ, nói:

- Đứng dậy đi, tất cả giải tán, không có náo nhiệt nữa đâu.

- Tạ đại nhân, đại nhân vạn thế, chúng ta cảm tạ.

Có người hô to một tiếng, ngay sau đó vô số người cùng hô lên trong khoảng thời gian ngắn, tiếng hô to như sóng to gió lớn, một lớp lại tiếp một lớp.

Cuối cùng, tất cả mọi người liên tục hành đại lễ, mọi người rút lui như thủy triều, không người nào dám đứng trước mặt Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ đã phân phó, người còn dám không nghe theo? Cho dù có người ngừng lại trên Cự Vẫn nhưng sẽ không dám lại xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ.

- Hữu tình, rất hiếm có.

Thời điểm các lão tổ Y Điện viên và Thiên Đồng đạo thống muốn rời đi, Lý Thất Dạ gọi bọn họ lại, phân phó một câu:

- Hai người trẻ tuổi này rất hiếm có, cùng chung sinh tử, người hữu tình sẽ thành thân thuộc.

Lý Thất Dạ nói lời này, Thiên Đồng đạo thống Thần Nhãn lão quân vui vẻ, lập tức nhìn sang lão tổ Y Điện viên.

- Đạo hữu, tiểu tử bất hảo nhà chúng ta không chịu nổi, cần có cô nương hảo hảo quản giáo hắn, không biết đệ tử đạo hữu có nguyện ý hay không?

Thần Nhãn lão quân vội vàng cầu hôn thay Tam Mục Thần Đồng.

Thần Nhãn lão quân biết rõ Tam Mục Thần Đồng có tâm tư gì, chỉ có điều hắn bất tiện cầu hôn, dù sao trước đó Linh Tâm Chân Đế cùng Kim Biến Chiến Thần từng có hôn ước, nhưng hiện tại Lý Thất Dạ đã mở lời, đối với Thần Nhãn lão quân mà nói đây là cơ hội ngàn năm khó gặp, nói không chừng bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, về sau sẽ không còn.

Lúc này, bà lão Y Điện viên cũng nhìn sang Linh Tâm Chân Đế, nói:

- Chúng ta đã già rồi, chuyện của người tuổi trẻ nên do người trẻ tuổi làm chủ, chỉ cần người trẻ tuổi không có ý kiến, những lão già chúng ta không phản đối, đương nhiên cũng đồng ý.

Y Điện viên lão tổ nói ra lời này đã rõ không thể rõ hơn được nữa, chỉ cần Linh Tâm Chân Đế nguyện ý, các lão tổ Y Điện viên sẽ đồng ý.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người nhìn sang Linh Tâm Chân Đế, mặc dù nói Linh Tâm Chân Đế là Chân Đế, nhưng nàng cũng là một cô nương, nói ra đại sự chung thân cả đời mình trước mặt nhiều người như vậy, nàng đỏ mặt, cũng thẹn thùng cúi đầu xuống.

Tất cả mọi người chờ Linh Tâm Chân Đế tỏ thái độ, trong thời gian ngắn, Linh Tâm Chân Đế lại không biết nên nói như thế nào mới tốt.

- Ngu xuẩn, ngươi còn chờ cái gì! 

Lúc này đại hắc ngưu đá Tam Mục Thần Đồng ra ngoài, cười mắng:

- Chẳng lẽ còn phải chờ đợi nữ nhân mở lời cầu hôn trước hay sao?

Bị đại hắc ngưu đá một cái, Tam Mục Thần Đồng đỏ mặt, hắn vốn trọng thương, hai mắt mù lòa, gương mặt đỏ bừng như say rượu.

Tam Mục Thần Đồng không còn ngạo mạn ngập trời, hắn giống như đứa trẻ mắc cỡ, không biết hắn lấy dũng khí từ đâu, lúc này cố gắng đi tới trước mặt Linh Tâm Chân Đế.

Tam Mục Thần Đồng lục tìm trong ngực một chút, thật vất vả mới lấy ra một cái hộp báu, bên trong chứa Băng Kim Thần Viêm Bảo Chi.

Thật vất vả, Tam Mục Thần Đồng quỳ một chân dưới đất, mặt đỏ như máu, hắn nói:

- Ngươi, ngươi, ngươi nguyện ý, nguyện ý gả, gả, gả cho ta không?

Nhìn thấy Tam Mục Thần Đồng khẩn trương, dáng dấp cà lăm, đừng nói những người khác rồi, cho dù là trưởng bối bình thường nghiêm túc cũng bật cười, cũng phải lắc đầu.

Ngày thường, hắn là thiên tài vô song, ngạo mạn cỡ nào, hung hăng càn quấy cỡ nào, tất cả đều nằm trong tay hắn, hiện tại hắn cầu hôn Linh Tâm Chân Đế lại khẩn trương như vậy, hắn không sợ trời không sợ đất lại nói chuyện không lưu loát.

Linh Tâm Chân Đế đỏ mặt, nhận lấy hộp báu trong tay Tam Mục Thần Đồng, thấp giọng nói ra:

- Ta, ta nguyện ý.

Sau đó đỡ Tam Mục Thần Đồng đang quỳ đứng dậy.

- Tốt, tốt, tốt, việc vui, thật đáng mừng, thật đáng mừng.

Nhìn thấy hai nam nữ đã thành chính quả, đại hắc ngưu cao hứng hơn ai hết, hắn liên tục dậm chân.

Nhìn thấy Linh Tâm Chân Đế đáp ứng, không chỉ Tam Mục Thần Đồng, toàn bộ người Thiên Đồng đạo thống đều hoan hô như thủy triều.

- Thông gia! 

Lúc này Thần Nhãn lão quân cúi đầu với bà lão Y Điện viên, kể từ đó, hai nhà đã kết minh với nhau.

Vào lúc mọi người vui vẻ, Tam Mục Thần Đồng tươi cười như hoa, hắn nắm tay ngọc của Linh Tâm Chân Đế, nhìn giai nhân gần trong gang tấc, hắn lại choáng váng và ngẩn người.

Đối với Tam Mục Thần Đồng, việc này giống như giấc mộng, không nghĩ đến, hắn thật sự tâm tưởng sự thành, thật sự có thể ôm mỹ nhân quay về.

Lúc Tam Mục Thần Đồng ngẩn người, Linh Tâm Chân Đế xấu hổ đỏ mặt, cũng thẹn thùng cúi đầu xuống.

- Việc vui, đại hỷ sự.

Hiện tại không chỉ Thiên Đồng đạo thống, toàn bộ Y Điện viên đều vui mừng.