Đế Bá

Chương 4557: Tiên thì thế nào




Một bóng dáng đứng trên dòng sông thời gian, thân thể hắn do âm dương, nhân quả, luân hồi tạo thành, dường như hắn không thuộc về bất cứ thời đại nào trên đời, thậm chí nó không thuộc về thế gian này, có lẽ, tồn tại như vậy chỉ có nhân trong truyền thuyết đến từ Tiên giới.

Dù sao, trên thế gian, mặc kệ tồn tại cường đại cỡ nào đều là thân thể huyết nhục, không ai như bóng dáng kia, có thể sử dụng âm dương, nhân quả, luân hồi miêu tả thân thể chính mình?

Nếu thật sự đạt tới mức như thế, việc này quả thật là vạn cổ duy nhất, dù sao, thế gian này người nào đồng thời có được dương âm, nhân quả, luân hồi? Đây là việc không có khả năng.

Nhìn bóng dáng kia đứng trên dòng sông thời gian, tất cả mọi người ngây ngốc, chỉ trong nháy mắt, tất cả sinh linh trên thế gian nhìn thấy vô số chuyện cũ, chuyện cũ không ngừng xuất hiện trong mắt mọi người.

Thời điểm này, tất cả mọi người ngây người, bóng dáng ấy đứng trong dòng sông thời gian, không chỉ không có tương lai, dường như quá khứ của bọn họ đang trở về.

Bóng dáng ấy, hắn đứng trong dòng sông thời gian, bản thân hắn không tỏa ra khí tức vô địch gì, cũng không có tỏa ra uy áp đè sập chư thiên, nhưng thời điểm hắn đứng tại đó, dường như hắn chính là chúa tể dòng sông thời gian, dường như hắn có thể siêu thoát tất cả mọi thứ trên thế gian.

Thời điểm này, mọi người giật mình, tất cả mọi người giống như nghe thấy tiếng nước chảy róc rách, chỉ có bóng dáng ấy cất bước tiến lên mà thôi.

Thời điểm bóng dáng cất bước đi trong dòng sông thời gian, tất cả sinh linh trên thế gian không thể động đậy, bởi vì bọn họ đang đắm chìm trong quá khứ của mình.

Mọi người nhìn thấy dị tượng có một không hai, lúc bóng dáng ấy đi trong dòng sông thời gian, bọn họ nhìn thấy hình ảnh mình cất tiếng khóc chào đời đầu tiên, nghe thấy tiếng khóc nỉ non của mình, nhìn thấy dáng vẻ mình khi còn là đứa trẻ, nhìn thấy chính mình tập tễnh học bước đi, nhìn thấy hình ảnh mình ra ngoài lưu lạc lần đầu tiên...

Vào lúc đó, tất cả sinh linh trong thiên địa nhìn thấy hình ảnh của mình, nhìn thấy quá khứ của bọn họ, nhìn thấy thời khắc mấu chốt của đời mình…

Trong năm tháng dài đằng đẵng, không biết bao nhiêu người đã quên rất nhiều chuyện quá khứ của mình, ví dụ lúc thời điểm mình bi bô tập nói, ví dụ lúc mình mới xuất đạo gặp được người đầu tiên...

Sống mấy ngàn năm, mấy vạn năm, thậm chí hơn mười vạn năm, đối với bao nhiêu cường giả mà nói, bọn họ đã quên quá nhiều thứ.

Thời điểm bóng dáng ấy cất bước đi trong dòng sông thời gian, tất cả chuyện cũ đều xuất hiện, tất cả sinh linh nhìn thấy những ký ức mình đã quên đi.

Mọi người nhìn thấy rất rõ ràng, tất cả như mới ngày hôm qua, mọi việc đều xảy ra trước mắt bọn họ.

- Không tốt!

Thời điểm rất nhiều sinh linh trên thế gian đắm chìm trong quá khứ của mình, có lão tổ vô địch hoảng sợ quát lớn:

- Hắn muốn cải tạo thời gian, hắn muốn thay đổi quá khứ!

- Cái gì, hắn muốn cải biến quá khứ!

Có Trường Tồn nghe nói như thế, hắn lập tức hoảng sợ.

- Tại sao có thể như vậy?

Có cường giả kinh hãi, bọn họ ý thức được một việc đáng sợ.

Sắc mặt lão tổ vô địch tái nhợt, hắn nói:

- Nếu như ngươi không có sinh ra, ngươi cảm thấy ngươi sẽ thế nào?

Nghe thấy lời này, có cường giả hoảng hốt, thân thể như mềm nhũn, nếu mình bị bóp chết lúc vừa sinh ra, hắn chưa từng xuất hiện trên thế giới này, đó là việc đáng sợ cỡ nào? Việc như vậy đã cải biến quá khứ! Có lão tổ hoảng hốt, sợ tới mức hồn phi phách tán.

Cải biến quá khứ, đó là việc rất kinh khủng, có lẽ sẽ có một người hoặc một việc bị thay đổi, toàn bộ lịch sử sẽ biến hóa lớn, sẽ có vô số người và đạo thống tan thành mây khói.

Thời điểm này bóng dáng đứng trong dòng sông thời gian, hắn khom người và đưa tay vào dòng sông thời gian, lúc này thời gian như khôi phục như cũ.

- Không tốt!

Lúc này không chỉ có Tiên Thống giới, thậm chí là cả Tam Tiên giới cũng chấn động rất mạnh.

Thế giới như biến thành chất lỏng, tất cả mọi người bắt đầu mơ hồ, thậm chí núi và nước cũng mơ hồ.

- Bọn chúng không phải công kích đệ nhất hung nhân, bọn chúng cải biến thời gian.

Nhìn thấy thiên địa đã mơ hồ, nhìn thấy mình cũng mơ hồ, thế giới mơ hồ, mọi người hoảng sợ.

Vào lúc này, tất cả sinh linh trong thiên địa sợ vỡ mật.

Nếu như nói mười một Thuỷ tổ liên thủ thay đổi quá khứ, đó là việc đáng sợ ra sao.

Nói ví dụ như đệ nhất hung nhân chưa từng xuất hiện, hắn chưa từng sinh ra, thậm chí một lịch sử nào đó chưa từng xuất hiện, tất cả sinh linh cũng không xuất hiện theo.

- Một khi dòng sông thời gian sụp xuống, thế giới sẽ tan thành mây khói.

Thời điểm này, có Trường Tồn hiểu ảo diệu trong hành động vừa rồi.

Đám người Phi Thiền Thủy tổ không cần công kích Lý Thất Dạ, bọn họ làm đứt gãy thời gian là đủ, bọn họ sẽ mượn việc này hủy diệt thế giới, hủy diệt lịch sử

Nếu là như vậy, muốn tiêu diệt đệ nhất hung nhân cũng là chuyện dễ dàng.

Ông, ông, ông…

Lúc này thiên địa mơ hồ, toàn bộ thế giới bắt đầu hoá lỏng, ngay sau đó vô số sinh linh trong thiên địa bắt đầu biến mất.

Cùng lúc đó, tất cả mọi người nhìn thấy bóng dáng đứng trong dòng sông thời gian lại nâng một đoạn dòng sông thời gian lên cao, đoạn thời gian hắn nâng lên sẽ làm lịch sử thiếu thốn, có người chưa từng xuất hiện qua, có một số việc không xảy ra...

Chính vì như vậy, rất nhiều sinh linh Tiên Thống giới bắt đầu biến mất, ngay sau đó vô số tu sĩ và sinh linh không còn tồn tại, bọn họ như bốc hơi khỏi thế gian, sẽ không lưu lại bất cứ dấu vết gì, giống như bọn họ chưa từng xuất hiện trên thế gian.

- Không!

Có một vị Trường Tồn vô song đã biến mất, hắn không cam lòng gào to một tiếng.

Oanh, oanh, oanh...

Thời điểm này, thiên địa lay động, âm thanh răng rắc vang lên, lúc này một đạo thống Tiên Thống giới bắt đầu nứt vỡ, vô số sinh linh bắt đầu biến mất, sau khi đạo thống tan rã, đạo thống nổ mạnh như chưa từng xuất hiện trên đời.

Vào lúc đó, tất cả Tiên Thống giới, thậm chí toàn bộ Tam Tiên giới bắt đầu chia lìa, âm thanh Tiên Thống giới bắt đầu vỡ vụn vang lên, Tam Tiên giới bắt đầu phân ly với nhau.

- Không!

Đại Hắc Ngưu cũng bắt đầu biến mất, hắn thét to:

- Đại Thánh Nhân, mau ra tay, bằng không chúng ta sẽ xong đời, tất cả sẽ tan thành mây khói.

Thời điểm Đại Hắc Ngưu thét lớn, hắn đã biến mất không thấy gì nữa.

Thời điểm này thế giới như sụp đổ, trong thiên địa chỉ còn bóng dáng Lý Thất Dạ đứng tại chỗ.

Toàn thân Lý Thất Dạ bộc phát thời gian, lúc này, thân thể Lý Thất Dạ như biến thành thời gian, hắn như đại biểu cho thời gian, bắt đầu từ tuyên cổ đến nay, hắn đã đứng tại đó.

Lúc thân thể Lý Thất Dạ tỏa ra ánh sáng rực rỡ, hắn như biến thành tinh linh thời gian, hắn trở thành sứ giả thời gian, hắn mới là chưởng khống giả thời gian.

Hoặc đổi cách nói khác, hắn chính là thời gian, thời gian chính là hắn.

- Tìm ta sao?

Lý Thất Dạ đứng đó, hắn cười cười, hắn rất bình tĩnh và tự nhiên.

Dường như thế giới đã sụp đổ, dường như hàng tỉ sinh linh tan thành mây khói, tất cả không có quan hệ gì với hắn, hơn nữa mọi việc đều không có ý nghĩa.

Bóng dáng ấy nhìn thấy Lý Thất Dạ, hắn lui về phía sau một bước, hai mắt hắn do tia sáng ngưng tụ mà thành, dường như thời gian đang tập trung vào mắt hắn.

Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên, trong đôi mắt bóng dáng kia bắn ra thời gian mạch xung, mạch xung như vậy quét qua nơi nào, thiên địa nơi đó biến mất.

Khi mạch xung ập tới, nó có thể xuyên thủng thế gian, có thể hủy diệt muôn đời, uy lực mạnh mẽ không gì sánh kịp.

- Đáng tiếc, ngươi không hiểu ta, ta mới là chúa tể dòng sông thời gian, ta mới là u linh trong dòng sông thời gian.

Lý Thất Dạ cười nhạt.

Oanh!

Tiếng nổ xuất hiện, thời điểm Lý Thất Dạ vừa dứt lời, ngón tay hắn nâng lên, toàn bộ dòng sông thời gian ập tới, nó xuyên thủng ngực bóng dáng kia.

Ngay sau đó thời gian bắt đầu hủ hóa bóng dáng ấy, cho dù thân thể bóng dáng do luân hồi, nhân quả, âm dương cấu thành, đáng tiếc, thời điểm dòng sông thời gian nhấn chìm, hắn vẫn không thể ngăn cản thời gian, thân thể hắn đã hủ hóa.

Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên, cuối cùng, bóng dáng ấy triệt để nổ tung, hắn đã biến thành tia sáng trong dòng sông thời gian.

Ngay sau đó Tam Tiên giới lại tái hiện, nhưng thời điểm này lại có tiếng nổ rất lớn sinh ra, chỉ thấy đại thế của mười một Thuỷ tổ nổ tung thành tro bụi.

Trong tiếng nổ tung đó, mười một Thuỷ tổ bị nổ bay ra ngoài, huyết nhục bắn ra tung tóe.