Đế Bá

Chương 4670: Còn có người muốn học Vương Bát Quyền




Đệ tử quan sát Vương Bát Quyền không phải người khác, đó chính là Lỗ Đạo Ngụy có sừng hươu trên đầu.

Người khác không quan tâm tới việc Lý Thất Dạ dạy Vương Bát Quyền, thậm chí còn đang cười nhạo Lý Thất Dạ, nhưng chỉ có Lỗ Đạo Ngụy là tới dụng tâm quan sát, hơn nữa là quan sát mỗi ngày, đều tới vào sáng sớm.

Ngày hôm nay, Lý Thất Dạ vẫn dạy bọn nhỏ Lưu thôn tu luyện Vương Bát Quyền, Lỗ Đạo Ngụy vẫn đứng xa quan sát.

Lúc này Lý Thất Dạ vẫy tay với hắn, ý bảo hắn tới gần.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ gọi mình, Lỗ Đạo Ngụy cảm thấy xấu hổ, hắn đỏ mặt đi tới, hắn nghẹn một lúc mới dám nói:

- Thiếu gia, cái kia, cái kia, ta, ta không phải cố tình học trộm công pháp của các ngươi...

Nói đến đây, Lỗ Đạo Ngụy không có lực lượng, khí lực chưa đủ, hắn xấu hổ cúi đầu xuống.

Mỗi ngày hắn đều đến quan sát Lý Thất Dạ dạy Vương Bát Quyền, hơn nữa mỗi ngày đều nhìn nhập thần như thế, nói không học trộm công pháp thì không ai tin.

Phải biết rằng, trong giới tu sĩ, học trộm công pháp chính là tối kỵ, nhẹ thì trục xuất môn hộ, nặng thì mất mạng.

Mặc dù nói trong Thần Huyền tông không có ai khác tu hành Vương Bát Quyền, nhưng Lý Thất Dạ dạy bọn nhỏ Lưu thôn, cũng không có truyền thụ cho hắn, hiện tại hắn nhìn quá trình đám người Lý Thất Dạ tu luyện, từ ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, đây là học trộm.

Đương nhiên, đối với dạng học trộm như vậy, Lý Thất Dạ cũng không có trách cứ, cũng không để trong lòng, hắn nhìn Lỗ Đạo Ngụy một lúc, sau đó hắn vừa cười vừa nói:

- Xem ra, ngươi rất hứng thú với Vương Bát Quyền.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ không có trách cứ, cũng không có hỏi tội chính mình học trộm công pháp, Lỗ Đạo Ngụy thở ra một hơi, hắn cười khan một tiếng, nói:

- Thiếu gia dạy Vương Bát Quyền hoàn toàn khác với những gì ta đọc và lĩnh ngộ.

Lỗ Đạo Ngụy là một người ưa học hỏi, cũng đọc qua không ít sách giải trí.

Hắn cũng từng đọc qua Vương Bát Quyền.

Trong Thần Huyền tông, đệ tử khác đều xem thường Vương Bát Quyền, trong mắt bọn họ, Vương Bát Quyền không có bao nhiêu giá trị, đi đọc bí kíp như thế sẽ lãng phí thời gian quý giá của bọn họ, cho nên, đệ tử Thần Huyền tông chẳng bao giờ có suy nghĩ tu hành Vương Bát Quyền.

Nhưng Lỗ Đạo Ngụy là người từng đọc qua Vương Bát Quyền, hơn nữa hắn đã từng cảm thấy hứng thú và phỏng đoán, nhưng hắn không có thu hoạch gì.

Đúng như những lời của người khác, Vương Bát Quyền chỉ có ba động tác đơn giản mà thôi, chẳng khác gì lão nhân đang tập thể dục, căn bản cũng không có tác dụng gì.

Cũng chính bởi vì như thế, cuối cùng Lỗ Đạo Ngụy không có hứng thú tu luyện Vương Bát Quyền.

Lúc này Lỗ Đạo Ngụy nghe nói Lý Thất Dạ dạy Vương Bát Quyền, này hắn cũng sinh ra hiếu kỳ, cho nên hắn đặc biệt chạy đến xem Lý Thất Dạ dạy Vương Bát Quyền.

Vừa mới xem, Lỗ Đạo Ngụy không phát hiện có gì đặc biệt, nhưng Lỗ Đạo Ngụy lại cảm thấy Lý Thất Dạ thật thần bí, cho nên hắn không có thành kiến với Lý Thất Dạ, càng không cười nhạo hắn.

Hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ chuyên chú dạy bọn nhỏ Lưu thôn tu luyện Vương Bát Quyền, từ đó Lỗ Đạo Ngụy cũng tới xem nhiều lần, mỗi lần đều xem rất dụng tâm, hắn là người duy nhất trong Thần Huyền tông xem Lý Thất Dạ truyền thụ Vương Bát Quyền từ đầu tới cuối, hơn nữa còn xem nhiều lần.

Sau khi hắn xem vài ngày, hắn mới chậm rãi phát giác, Lý Thất Dạ truyền thụ Vương Bát Quyền không giống với Vương Bát Quyền, đây là việc làm hắn sinh ra hứng thú lớn hơn.

Lý Thất Dạ cười cười, hắn nhìn Lỗ Đạo Ngụy, nói:

- Có cái gì không giống?

- Ta, ta cũng không biết nói có đúng hay không, nếu nói không đúng, thiếu gia không nên cười ta.

Lỗ Đạo Ngụy xấu hổ, hắn gãi gãi đầu, hắn cảm giác mình nói về Vương Bát Quyền trước mặt Lý Thất Dạ chẳng khác gì múa rìu qua mắt thợ.

Đổi lại đệ tử khác, bọn họ không quan tâm tới Vương Bát Quyền, nhưng Lỗ Đạo Ngụy lại không cho rằng như vậy.

Lý Thất Dạ chỉ cười cười, hắn gật đầu.

Lỗ Đạo Ngụy nhìn thấy Lý Thất Dạ cỗ vũ mình như thế, hắn cũng lấy hết dũng khí, hắn hít sâu một hơi mới nói:

- Ta cảm thấy thiếu gia dạy Vương Bát Quyền không ở quyền hình, mà là ở quyền ý, một hít một thở, nhất cử nhất động đều mang theo đạo vận độc nhất vô nhị, thời điểm vận dụng Vương Bát Quyền chính là hít thở, hoàn toàn cùng một nhịp thở với thiên địa...

Lỗ Đạo Ngụy nói tất cả tâm đắc lĩnh ngộ của mình trong thời gian qua, nói thao thao bất tuyệt, nói đến chỗ hưng phấn thì hai mắt sáng lên.

Nếu như có đệ tử khác ở đây, nghe Lỗ Đạo Ngụy nói như vậy, nhất định sẽ cười nhạo hắn một phen, nhất định sẽ cho rằng Lỗ Đạo Ngụy chỉ tự lừa dối bản thân mà thôi, chỉ là một bộ Vương Bát Quyền, làm gì có nhiều văn vẻ như thế, tất cả đều là tưởng tượng.

Nghe Lỗ Đạo Ngụy thao thao bất tuyệt nói ra tâm đắc bản thân, Lý Thất Dạ cũng gật đầu, hắn tươi cười.

- Ta, ta nói không tốt.

Sau khi nói xong, Lỗ Đạo Ngụy xấu hổ và nói:

- Hoặc ta còn chưa lĩnh ngộ tâm đắc do thiếu gia truyền dạy.

- Ngươi đã lĩnh ngộ rất khá.

Lý Thất Dạ mỉm cười, gật đầu, nói:

- Ngươi ngộ tính rất tốt, đạo tâm cũng chuyên chú, rất hiếm có. Ngươi tu luyện có thu hoạch thế nào?

- Này!

Lỗ Đạo Ngụy cười gượng, hắn thật sự học Vương Bát Quyền, từ khi hắn phát hiện Lý Thất Dạ truyền thụ Vương Bát Quyền không giống với chính mình tìm hiểu Vương Bát Quyền, sau khi hắn trở về đã bí mật tu luyện Vương Bát Quyền.

Hiện tại nghe Lý Thất Dạ nói toạc ra, hắn cảm thấy xấu hổ, dù sao, học trộm công pháp người khác, đây không phải chuyện vẻ vang gì, làm không tốt sẽ chọc phiền toái lớn.

Nhưng đối diện ánh mắt cổ vũ của Lý Thất Dạ, Lỗ Đạo Ngụy vẫn nói ta tâm đắc bản thân, hắn không phải rất khẳng định:

- Sau khi ta tu luyện Vương Bát Quyền, ta cảm giác hỗn độn chân khí của mình càng thêm tinh tụy, giống như hỗn độn chân khí trải qua thiên chuy bách luyện, hơn nữa tiết tấu của nó càng thích hợp với thiên địa…

Lỗ Đạo Ngụy cũng nói tâm đắc khi tu luyện Vương Bát Quyền với Lý Thất Dạ.

- Ân, từ đó nói rõ ngươi luyện đúng.

Lý Thất Dạ gật đầu, nói:

- Lại có chút sai lầm, nhưng có thể tu luyện đến tình trạng như vậy đã rất tốt rồi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn Lỗ Đạo Ngụy, hắn nói:

- Ngươi muốn học bộ Vương Bát Quyền này không?

- Này!

Nghe Lý Thất Dạ hỏi đột ngột như vậy, Lỗ Đạo Ngụy ngây ngốc, ngay từ đầu hắn học Vương Bát Quyền chỉ vì hiếu kỳ, cuối cùng phát hiện Lý Thất Dạ truyền thụ Vương Bát Quyền không tầm thường, cho nên hắn đã tu luyện.

Hiện tại Lý Thất Dạ nói như thế, Lỗ Đạo Ngụy do dự, không nói trước hắn học Vương Bát Quyền sẽ bị đồng môn Thúy Điểu phong cười nhạo, nói không chừng bị sư phụ hắn biết rõ sẽ răn dạy hắn một phen.

- Ta học!

Cuối cùng, Lỗ Đạo Ngụy đã quyết định chắc chắn, hắn hít sâu một hơi và cắn răng nói:

- Chỉ cần thiếu gia dạy ta, ta sẽ học.

Mặc dù nói hắn tu luyện Vương Bát Quyền sẽ bị đồng môn Thúy Điểu phong cười nhạo, cũng có khả năng bị sư phụ răn dạy, nhưng hắn cảm thấy Vương Bát Quyền có thể mang cho mình chỗ tốt lớn lao, cho nên hắn nguyện ý mạo hiểm tu luyện Vương Bát Quyền.

- Tốt, bắt đầu từ hôm nay, ngươi tới đây học đi.

Lý Thất Dạ hạt nói:

- Chỉ có điều, ngươi có vài sai lầm nho nhỏ mà thôi.

Dứt lời, hắn lại uốn nắn điểm sai lầm của Lỗ Đạo Ngụy.

Lỗ Đạo Ngụy cũng dụng tâm lắng nghe, hắn ghi nhớ từng chữ của Lý Thất Dạ dạy như khuôn vàng thước ngọc, hắn đều ghi nhớ trong lòng.

Nghe xong Lý Thất Dạ uốn nắn, Lỗ Đạo Ngụy như bừng tỉnh, hiện tại hắn suy nghĩ cẩn thận, đúng là có vài chỗ mình tu hành sai lầm, hiện tại trải qua Lý Thất Dạ uốn nắn, hắn càng hiểu nhiều hơn, tiết tấu của Vương Bát Quyền đã nhanh hơn không ít.

Vào lúc đó, Lỗ Đạo Ngụy tâm phục khẩu phục Lý Thất Dạ, hắn cảm thấy Lý Thất Dạ không giống như lời của người khác, hắn cũng không phải phế vật cái gì cũng sai.

- Thiếu gia, bộ Vương Bát Quyền này có bao nhiêu uy lực?

Trải qua Lý Thất Dạ uốn nắn, Lỗ Đạo Ngụy càng có lòng tin vào Vương Bát Quyền, hắn tò mò hỏi.

- Thế gian, công pháp cường đại hay không, không ở bản thân công pháp, mà là chính ngươi.

Lý Thất Dạ nói với Lỗ Đạo Ngụy:

- Từng chiêu từng thức đều thông đại đạo, chỉ cần ngươi nắm đại đạo, giơ tay nhấc chân cũng có thể hủy thiên diệt địa. Tu đạo, tâm làm trọng, pháp thứ hai...

:Lý Thất Dạ tùy ý đáp lời giống như châm ngôn đại đạo, từ đó làm Lỗ Đạo Ngụy được ích lợi không nhỏ, trong nháy mắt này, Lỗ Đạo Ngụy đã hiểu, Lý Thất Dạ tuyệt đối không phải phế vật trong miệng người khác, hắn là cao nhân sâu không lường được, lần này hắn đã thật sự tâm phục khẩu phục, bội phục rạp đầu xuống đất.

- Đa tạ thiếu gia.

Nghe Lý Thất Dạ chỉ điểm một phen, Lỗ Đạo Ngụy vô cùng cảm kích hành đại lễ với Lý Thất Dạ.

Sau khi đạt được Lý Thất Dạ chỉ điểm, Lỗ Đạo Ngụy bắt đầu từ ngày hôm nay, hắn cũng giống bọn nhỏ Lưu thôn, bắt đầu theo sau Lý Thất Dạ tu luyện Vương Bát Quyền.

Đương nhiên, đúng như suy nghĩ ban đầu của Lỗ Đạo Ngụy, sau khi hắn gia nhập đội ngũ tu luyện Vương Bát Quyền, đệ tử Thúy Điểu phong đều cười nhạo hắn.

Có đệ tử nhìn thấy Lỗ Đạo Ngụy đang ở trong đội ngũ tu luyện Vương Bát Quyền, hắn lớn tiếng cười nhạo:

- Xem kìa, lại có một kẻ điên, vậy mà cũng học Vương Bát Quyền.

Đối mặt cười nhạo như vậy, Lỗ Đạo Ngụy lựa chọn im lặng, hắn nhận thức cách làm của mình là đúng.