Đế Bá

Chương 470: Thể trường sinh




Khi Lý Thất Dạ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Ma Cô, hắn bị đôi mắt nàng đánh động, đôi mắt khao khát học hỏi. Một tiểu nữ hài bẩn thỉu, bình thường, thậm chí trông như nhược trí, nhưng nàng có đôi mắt khao khat học hỏi. Đôi mắt này đánh động Lý Thất Dạ Âm Nha dạy dỗ tiên đế.

Khi đó Lý Thất Dạ có một suy nghĩ là truyền khẩu quyết nhập môn thể trường sinh cho Ma Cô, đó là khẩu quyết nhập môn đơn giản nhất. Lý Thất Dạ dạy mấy ngày Ma Cô mới nhớ, có thể nói nàng là người ngốc nhất hắn từng gặp. Lý Thất Dạ vẫn kiên nhẫn dạy từng câu, từng lời cho Ma Cô nghe. Không vì lý do gì khác, hắn bị đôi mắt ham học hỏi của Ma Cô đánh động.

Lý Thất Dạ truyền dạy mấy câu khẩu quyết nhập môn cho Ma Cô xong không dạy gì thêm, vì hắn có làm nàng cũng không nhớ. Rất nhanh Lý Thất Dạ quên việc này.

Mãi đến nhiều năm sau, Lý Thất Dạ trở về chỗ đó, đứa trẻ Vương Viễn đã thành vô thượng uy hiếp cửu giới, bao trùm bát hoang. Vương Viễn từ một đứa trẻ biến thành cường giả vô địch lớn tuổi.

Lần đó Lý Thất Dạ gặp Ma Cô, khó tin là nàng vẫn đang tu luyện mấy câu khẩu quyết hắn đã dạy, vẫn chỉ là cảnh giới khẩu cung.

Cảnh giới khẩu cung là cảnh giới thấp nhất của tu sĩ, theo lý thì Ma Cô không nên sống lâu như vậy. Gặp lại Ma Cô, Lý Thất Dạ biết nàng đã bước vào ngưỡng cửa thể trường sinh.

Theo lý thì cảnh giới thấp như vậy dù bước chân vào đại điện thể trường sinh cũng không thể sống lâu đến thế, huống chi Ma Cô mới bước vào ngưỡng cửa này.

Lý Thất Dạ biết bao nhiêu năm tháng qua Ma Cô luôn ở lại đây, trong lòng nàng chỉ có một việc, luôn tu luyện mấy câu tâm quyết hắn dạy cho. Trong vô số xuân thu năm tháng, Ma Cô tu luyện mấy câu chân quyết lặp đi lặp lại đến lô hỏa thuần thanh, đẩy lên đỉnh, khiến nàng chạm đến quy tắc chung vô thượng tiên thể thuật thể trường sinh.

Bao nhiêu năm qua Lý Thất Dạ thử nghiệm, muốn dồi dưỡng một vị đại thánh thể trường sinh, xem thử tu luyện đến cực hạn có thể trường sinh bất tử không? Nhưng Lý Thất Dạ đều thất bại.

Gặp lại Ma Cô, chứng kiến kỳ tích khó tin làm lòng Lý Thất Dạ dáy lên hy vọng. Lý Thất Dạ dặn dò Vương Viễn chăm sóc Ma Cô, hắn dạy vô thượng tiên thể thuật thể trường sinh cho nàng.

Lý Thất Dạ chọn lựa rất nghiêm khắc những người có được vô thượng tiên thể thuật. Dù là ai, được Lý Thất Dạ truyền dạy vô thượng thể thuật thì phải hứa lời thề nghiêm khắc nhất với hắn. Cho nên thuật tiên thể trong tay Lý Thất Dạ không lưu truyền ra, người được hắn bồi dưỡng toàn là người đáng tin, nếu không hắn đã chẳng chọn trúng.

Ma Cô là người duy nhất khiến Lý Thất Dạ bất ngờ, hắn tuyền dạy thể trường sinh cho nàng, Vương Viễn chủ trì Ma Cô thành đệ tử Thiên Đạo Viện. Từ nay về sau Thiên Đạo Viện có thêm một Trường Sinh Viện.

Từ đó mỗi thời đại Lý Thất Dạ đều quay về một lần, lại truyền dạy một đoạn vô thượng thể thuật Trường Sinh Viện cho Ma Cô. Mãi khi nào dạy nguyên bộ vô thượng tiên thể thuật hoàn chỉnh cho Ma Cô mới thôi.

Ma Cô tu luyện rất chậm, nhưng nàng luôn kiên trì, trái tim cầu đạo vô cùng thành kính kiên định không thay đổi. Dần dần đạo hạnh của Ma Cô ngày càng lớn mạnh, trí tuệ cũng cao hơn. Thể trường sinh thay đổi thể chất, gân cốt, thiên phú của Ma Cô.

Ma Cô sáng tạo kỳ tích, Lý Thất Dạ gơi dòng tiền lệ chưa từng có, hắn cho phép nàng truyền thể trường sinh tiếp, một đời chỉ được truyền cho một đệ tử. Vậy nên cho đến nay Trường Sinh Viện chỉ truyền đơn độc.

Ma Cô luôn ẩn cư trong Trường Sinh Viện, nàng kiên trì tu luyện không thay đổi, vạn năm như một ngày. Ma Cô đi ngày càng xa trên con đường thể trường sinh. Trường Sinh Viện truyền cho mấy đời, đồ tử đồ tôn chết còn Ma Cô lại đi xa hơn bất cứ ai.

Ma Cô bắt đầu lên đỉnh cao, trí tuệ mở rộng, tiên thể đã thành. Ma Cô kiên trì bao nhiêu năm rộng tháng dài rốt cuộc đứng trên đỉnh cao, từ nay nàng trở thành lão tổ cường đại và bí ẩn nhất Thiên Đạo Viện.

Dù người đời có biết Hư Xung tiên nhân thì không rõ nàng làm sao tu luyện, đồ tử đồ tôn cũng không biết thủy tổ của bọn họ từ một kẻ ngu dốt gỗ nục không thể khắc đến lên đỉnh cao, trí tuệ kinh người, trở thành lão tổ cường đại và bí ẩn nhất.

Có người kể quá khứ này ra cũng sẽ không ai tin. Ai tin một kẻ ngu ngốc trở thành lão tổ cường đại và bí ẩn nhất Thiên Đạo Viện? Trong Thiên Đạo Viện, sau á thánh Vương Viễn thì là Hư Xung tiên nhân.

Trong Thiên Đạo Viện, Hư Xung tiên nhân đại biểu tổ sư cường đại và bí ẩn vô song. Không ai liên tưởng tiểu nữ hài ngu không thể tả với tổ sư tài trí vô song đạo như uyên.

Nghĩ đến quá khứ, Lý Thất Dạ cảm thán than thở. Qua bao nhiêu năm tháng làm Lý Thất Dạ vững tin đối với một tu sĩ thì đạo tâm quan trọng hơn tư chất rất nhiều. Chỉ cần có đạo tâm kiên trì bền bỉ, dù tư chất kém đến mấy, xui rủi cỡ nào cuối cùng sẽ được thành tựu. Thiên đạo cần cù, câu này không phải nói suông.

Trì Tiểu Điệp thấy Lý Thất Dạ ngẩn người thì không hỏi nữa, nàng hoàn toàn không nhìn thấu hắn. Bí ẩn khó lường, sau lưng Lý Thất Dạ che giấu quá nhiều bí mật.

- Hãy nghỉ ngơi, thích ứng đi.

Lý Thất Dạ ra lệnh:

- Tuy bây giờ nàng tu luyện rất khá, Thiên Đạo Viện sẽ không tuyền dạy công pháp gì nhưng nàng có thể đi nghe giảng bài. Bọn họ giảng dạy có trình độ, về đạo pháp cơ sở cho nàng ích lợi rất nhiều.

Nghe Lý Thất Dạ đề nghị làm Trì Tiểu Điệp tò mò hỏi:

- So với Mai Tiên Nữ thì sao?

Lý Thất Dạ cười nói:

- Mai Tố Dao thuộc loại tu sĩ thiên tài, áo nghĩa đại đạo nàng dạy không sai nhưng không thích hợp với mọi người. Thật ra thiên phú của nàng cũng rất cao, nhưng nghe Đại Thế viện giảng bài có lợi với nàng hơn. Thiên tài dầu gì có chút kiêu ngạo, cần áo nghĩa đại đạo giảng dị của Đại Thế viện rèn luyện một chút.

- Như Mai Tố Dao, nàng giảng áo nghĩa đại đạo không có nhiều điểm soi mói, nhưng thiếu lắng đọng. Ghi nhớ, đại đạo độc hành, chỉ có đặt nền móng vững chắc thì tương lai được ích lợi không thể tưởng tượng.

Trì Tiểu Điệp nhớ kỹ lời Lý Thất Dạ nói, mỗi câu nàng chính miệng dạy dỗ nàng đều khắc ghi kỹ, xem như khuôn vàng thước ngọc.

Đại Thế viện có thể nói là một viện nhận nhiều học sinh nhất Thiên Đạo Viện. Không tính phần điện đường trong Thiên Đạo Viện, vì nội bộ điện đường chỉ chiêu đệ tử, không chiêu học sinh. Chủ viện tuyển nhận học sinh Thiên Đạo Viện có năm đại viện là Đại Thế viện, Nhàn Thế viện, Đỉnh thế viện, Thánh Thế viện, Đế Thế việ.

Đại Thế viện là chủ viện có yêu cầu tiêu chuẩn thấp nhất. Nhiều đệ tử môn phái nhỏ, thậm chí tán tu, chỉ cần không ngừng kiên trì cố gắng thì có cơ hội rất lớn vào Đại Thế viện. Cho nên nói trong Đại Thế viện có nhiều đệ tử môn phái nhỏ hoặc tán tu đạo hạnh thấp.

Tuy Đại Thế viện là chủ viện có yêu cầu tiêu chuẩn thấp nhất nhưng á thánh Vương Viễn xuất thân từ đây. Cho tới nay á thánh Vương Viễn là niềm kiêu hãnh, là tấm gương của Đại Thế viện.