Đế Bá

Chương 4735: Đến ta




Hỗn độn quanh quẩn, Lý Thất Dạ như bước ra từ hỗn độn, hắn đã tồn tại từ khi thiên địa mới bắt đầu, hắn là người sống ở lúc Thái Sơ.

Cho nên, thời điểm Lý Thất Dạ bước đi một bước, toan bộ Thần Huyền tông đều sinh ra cộng minh, cả Thần Huyền tông lâm vào hỗn độn, tất cả bắt đầu ở thời điểm Thái Sơ.

Vào lúc đó, mọi người trong Thần Huyền tông đều khiếp sợ, việc này rất rung động nhân tâm, từ đệ tử bình thường cho đến cường đại như Bình Thoa Ông, bọn họ đều rung động và hít khí lạnh, cũng không có bút mực nào có thể diễn tả nổi lòng của bọn họ.

Vào lúc đó, Lý Thất Dạ đã dung hợp làm một thể với Thần Huyền tông, dường như hắn đang kéo toàn bộ Thần Huyền tông, tất cả lực lượng của Thần Huyền tông đều dung hợp với hắn.

Thời điểm này, hình như chỉ cần Lý Thất Dạ há miệng thổi một hơi, lực lượng ẩn chứa trong đại mạch Thần Huyền tông sẽ tập kích kẻ địch, từ đó hình thành phong bạo đáng sợ nhất.

Thời điểm này, tất cả mọi người cảm giác Lý Thất Dạ có tất cả lực lượng Thần Huyền tông, hắn giơ tay nhấc chân cũng có thể hủy thiên diệt địa, thậm chí nói không chút nào quá lời, chỉ cần hắn giang hai tay chưởng nhẹ cũng có thể nghiền nát tất cả.

- Hỗn Độn Tâm Pháp!

Không biết bao nhiêu người ngây ngốc và lẩm bẩm cái tên này.

Hỗn Độn Tâm Pháp, một trong bảy đại tâm pháp, tâm pháp này có mặt ở khắp nơi, đi đường đều thấy, thậm chí có thể mua được tâm pháp này tại bất cứ con hẻm nhỏ nào của phàm nhân.

Nhưng trên đời hiện tại, không có mấy tu sĩ nguyện ý đi tu luyện tâm pháp cấp thấp như Hỗn Độn Tâm Pháp, trừ phi là phàm nhân không nhà cửa nương tựa, khi đó còn có thể tu luyện một chút.

Như Thần Huyền tông, không có bất cứ đệ tử nào tu luyện tâm pháp cấp thấp như Hỗn Độn Tâm Pháp, bởi vì các đệ tử Thần Huyền tông cũng biết, Nam Ly Tâm Pháp của Thần Huyền tông còn mạnh hơn Hỗn Độn Tâm Pháp không biết bao nhiêu lần.

Cũng chưa từng có người cho rằng Hỗn Độn Tâm Pháp có bao nhiêu uy lực, tâm pháp cấp thấp như Hỗn Độn Tâm Pháp không có bao nhiêu tác dụng, thậm chí có người cho rằng, bảy đại tâm pháp chỉ là tâm pháp tập thể dục, trừ việc này ra, nó không còn tác dụng nào khác.

Lý Thất Dạ lại tu luyện Hỗn Độn Tâm Pháp, hiện tại Lý Thất Dạ còn phát huy ra uy lực chung cực của Hỗn Độn Tâm Pháp, đây là việc không thể tưởng tượng nổi, nói không quá lời, chỉ sợ trên thế gian này không có tâm pháp nào sánh bằng Hỗn Độn Tâm Pháp.

- Thật đáng sợ, tu luyện Hỗn Độn Tâm Pháp đến mức này, khi đó còn buồn không có tâm pháp?

Một lúc lâu, tồn tại như Thiên Thủ Bồ Vương cũng hít khí lạnh, sắc mặt hắn trắng bệch.

Nhìn thấy việc này, trong nội tâm Bình Thoa Ông cũng rung động, trước đó, hắn đã từng hỏi Lý Thất Dạ cần gì, hắn từng hỏi Lý Thất Dạ muốn tu luyện công pháp trong Thần Huyền tông hay không.

Dù sao, khi đó, hắn cũng không hiểu vì sao Lý Thất Dạ lại tu luyện bảy đại tâm pháp, bởi vì trong Thần Huyền tông còn có rất nhiều lựa chọn.

Hiện tại, nhìn thấy Lý Thất Dạ phát huy Hỗn Độn Tâm Pháp đến mức khó tin, hắn đã tu hành áo nghĩa chung cực của Hỗn Độn Tâm Pháp.

Thời điểm này, Bình Thoa Ông mới thật sự hiểu được, kỳ tích như Lý Thất Dạ có thể làm được mọi việc, cho dù công pháp cường đại nhất Thần Huyền tông, trong mắt Lý Thất Dạ chỉ là rác rưởi.

- Chỉ có một chút tài năng hay sao?

Thời điểm mọi người đang rung động, Lý Thất Dạ duỗi duỗi người, giống như vừa tỉnh ngủ, hắn nhìn Hoàng Trữ và Chiến Hổ.

Sắc mặt Hoàng Trữ và Chiến Hổ thay đổi, gương mặt bọn họ tái nhợt và vô ý thức lui về phía sau một bước.

Thời điểm này, trong lòng bọn họ cảm nhận được sợ hãi, bởi vì Lý Thất Dạ tiếp một kích của bọn họ mà không tổn thương, đối với bọn họ mà nói, đây là rung động quá lớn, trùng kích tâm lý bọn họ rất mạnh.

Mặc dù nói, Chiến Hổ và Hoàng Trữ không rõ áo nghĩa chung cực của Hỗn Độn Tâm Pháp là gì, nhưng Lý Thất Dạ lúc này dung hợp làm một thể với Thần Huyền tông, giơ tay nhấc chân cũng ẩn chứa lực lượng không thể tưởng tượng nổi, đây là thứ bọn họ có thể cảm nhận được

Thời điểm này, Chiến Hổ và Hoàng Trữ cảm thấy sợ hãi, trước đó, bọn họ chưa từng sợ hãi như vậy, thực lực của bọn họ không tầm thường, có chỗ dựa rất cứng, trong thế hệ trẻ của Thần Huyền tông chưa từng có ai làm bọn họ sợ.

Nhưng lúc này, bọn họ sợ hãi thật sự, Lý Thất Dạ tùy ý bước đi, bọn họ cảm nhận được bóng mờ tử vong đã bao phủ bọn họ.

Các đệ tử ở đây ngừng thở, không có bất kỳ đệ tử nào dám phát ra âm thanh.

Lúc này, không biết bao nhiêu đệ tử đã sinh ra kính sợ vô thượng với Lý Thất Dạ, có thể bình yên vô sự trước một kích đáng sợ của Hoàng Trữ và Chiến Hổ, Lý Thất Dạ có thủ đoạn và lực lượng rất khủng bố.

Vào lúc đó, không biết bao nhiêu đệ tử mới ý thức được, hình như, đối với Lý Thất Dạ mà nói, cảnh giới và hạn chế không có ý nghĩa gì cả, dường như, Lý Thất Dạ chính là kẻ nhảy ra khỏi quy tắc, hắn xứng đáng với cái tên đứa con của kỳ tích.

- Đến phiên ta ra tay.

Lý Thất Dạ nhìn Hoàng Trữ và Chiến Hổ, hắn cười nói.

Vào lúc đó, nhìn thấy Lý Thất Dạ cười như vậy, nội tâm Hoàng Trữ và Chiến Hổ đều sợ hãi, không biết vì cái gì, hiện tại nhìn thấy Lý Thất Dạ cười thì bọn họ sẽ khiếp sợ, hình như có tử thần đang ngoắc bọn họ, sống lưng bọn họ lạnh lẽo.

Nhưng lúc này, Chiến Hổ và Hoàng Trữ không có lựa chọn nào khác, trong quyết đấu, bọn họ không thể nhận sợ, nếu không cho dù bọn họ sống sót, cả đời này cũng bị hủy, cũng đứng mong ngẩng đầu lên trong, bọn họ sẽ mất đi tất cả địa vị trong Thần Huyền tông.

Cuối cùng, Hoàng Trữ và Chiến Hổ nhìn nhau, bọn họ đạt thành ăn ý, lúc này bọn họ đã có sách lược đối kháng Lý Thất Dạ.

Hai người bọn họ nhìn nhau, đồng loạt tiến lên một bước, bọn họ đứng thẳng và ngẩng cao đầu.

Bọn họ phải động viên chính mình, phải tăng thêm lòng dũng cảm cho mình, bọn họ không thể khiếp đảm, nếu không, bọn họ sẽ thua rất thảm hại.

- Chúng ta phụng bồi đến cùng, ngươi có thủ đoạn gì thì dùng đi!

Chiến Hổ hét lớn một tiếng, trên người hắn có tiếng hổ gầm, dường như huyết mạch đang thức tỉnh.

- Yên tâm, ta không sử dụng thủ đoạn gì, chỉ dựa vào ‘ Vương Bát Quyền ’ mà thôi.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Nhưng ta là người từ bi, các ngươi chuẩn bị xong chưa? Ta sắp ra tay.

Nếu là trước kia, Lý Thất Dạ nói muốn sử dụng Vương Bát Quyền công kích Chiến Hổ và Hoàng Trữ, chỉ sợ không có có bao nhiêu người xem đây là việc quan trọng, đại đa số mọi người sẽ cho rằng, chỉ bằng Lý Thất Dạ tay không tấc sắt sử dụng Vương Bát Quyền, hắn không thể phá Thần Hổ Huyết Giáp của Chiến Hổ.

Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ nói sử dụng Vương Bát Quyền, các đệ tử ở đây và cả Chiến Hổ và Hoàng Trữ cũng nổi da gà.

Chỉ trong nháy mắt, hình như Lý Thất Dạ sử dụng bất cứ quyền pháp gì cũng không trọng yếu, trọng yếu là kết quả.

- Tốt!

Trong trận đấu, Hoàng Trữ và Chiến Hổ đều có lựa chọn của mình.

Khí huyết của Chiến Hổ bốc lên bàng bạc, tất cả công lực, hỗn độn chân khí đều bộc phát ra ngoài.

Công lực cường đại và hỗn độn chân khí chèo chống, Thần Hổ Huyết Giáp trên người Chiến Hổ tỏa ra huyết quang, hào quang ngập trời phun ra tám hướng.

Sau tiếng hổ gầm đáng sợ, chỉ thấy một con thần hổ xuất hiện, thần hổ tỏa ra thú uy ngập trời, thú uy sinh ra sóng to gió lớn bao phủ không gian.

Nhưng tất cả chỉ mới bắt đầu, khi Chiến Hổ rót công lực và khí huyết vào trong Thần Hổ Huyết Giáp, chỉ thấy hai tay Hoàng Trữ đặt lên lưng của Chiến Hổ.

Tiếng nổ lớn sinh ra, khí huyết, công lực, hỗn độn chi khí, sinh mệnh lực của Hoàng Trữ như nước quán thâu vào cơ thể Chiến Hổ.

Cùng lúc đó, Lục Trúc trượng trên lưng Hoàng Trữ tỏa ra hào quang xanh biếc, ánh sáng xanh chập chờn, từng tia sáng chiếu sáng thân thể Hoàng Trữ.

Dưới sinh cơ đáng sợ của Lục Trúc trượng hỗ trợ, từng tiếng nổ lớn sinh ra, sau lưng Hoàng Trữ xuất hiện dị tượng đồ đằng, chỉ thấy một nhánh cây màu vàng dài ra, lực lượng khủng khiếp bốc phát như nước thủy triều.

Lúc này không ngừng có lực lượng rót vào trong cơ thể Chiến Hổ, chỉ trong nháy mắt lực lượng Chiến Hổ đã tăng vọt gấp mấy chục, mấy trăm lần.

Sau khi thực lực tăng lên rất nhiều, đồ đằng Thần Hổ Huyết Giáp của Chiến Hổ cũng ngưng tụ.

Đó là một thần hổ được thực thể hóa, giống như thần hổ là pháp tướng thiên địa, thân hình cực lớn, trên đỉnh đầu thần hổ xuất hiện dị tượng mặt trời mặt trăng và ngôi sao, chân đạp đại địa, thân thể của nó cao lớn như ngọn núi lớn nhất Thần Huyền tông, chân của nó có thể đạp nát nơi quyết đấu.

Nhìn thấy cảnh này, các đệ tử ở đây đều hít khí lạnh, thời điểm bọn họ ngẩng đầu nhìn thần hổ, bất cứ đệ tử nào cũng có cảm giác mình quá nhỏ bé.

Được lực lượng của Lục Trúc trượng và Hoàng Trữ chèo chống, Thần Hổ Huyết Giáp của Chiến Hổ đã có thể bộc phát lực lượng chung cực.