Đế Bá

Chương 622: Toán Thiên đạo nhân (2)




Sau khi Toán Thiên đạo nhân rời đi, Lục Bạch Thu cũng không khỏi kỳ quái, không nhịn được nhìn Lý Thất Dạ.

- Hắn không phải là tên giang hồ lừa gạt!

Đối với Lục Bạch Thu rất hiếu kỳ, Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

- Hắn là toán sư của Tâm Quỷ tộc, thiên sinh là loại kia...

- Tâm Quỷ tộc!

Nghe nói như thế, Lục Bạch Thu không khỏi động dung, lẩm bẩm nói:

- Thần toán quỷ tộc trong truyền thuyết!

Truyền thueyets, Tâm Quỷ tộc chính là một tông Quỷ tộc rất thần bí, bọn họ trời sinh có tâm kính, có thể bói cát hung, có thể tính tương lai, ở U Thánh giới không biết có bao nhiêu đại nhân vật tìm kiếm Tâm Quỷ tộc bói toán.

- Tại sao hắn không có tâm kính?

Lục Bạch Thu phục hồi lại tinh thần, không khỏi nói.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Ở Tâm Quỷ tộc, không nhất định là phải thiên sinh tâm kính, hơn nữa có tâm kính cũng không nhất định ý nghĩa là có thể bói cát hung, tính tương lai.

Lục Bạch Thu không khỏi ngân ngơ, nàng cũng rất nhiều hỏi xem Toán Thiên đạo nhân, tại sao vừa nhìn thủ chưởng của Lý Thất Dạ giống như là thấy quỷ, bị làm cho sợ đến muốn chạy trốn.

- Ô!

Liền ở lúc này, một tiếng long ngâm vang dội cả biển lớn mênh mông, ở trong sương mù, trên thần đảo bị lạc thế nhưng bay lên một đầu Kim Long, thoáng cái biến mất ở chỗ sâu nhất của thần đảo bị lạc.

- Là thần thú Kim Long sao?

Mặc dù chỉ là nhìn được thoáng qua, nhưng mà lại rung động rất nhiều người trên một phiến hải vực này, vô số người vừa nhìn thấy Kim Long trong nháy mắt biến mất ở chỗ sâu nhất của thần đảo bị lạc, đều không khỏi hơi bị chấn động.

Thần thú chân chín, đó một mực đều ở trong truyền thuyết, chưa từng có người tận mắt nhìn thấy qua, hôm nay tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy một đầu Kim Long bay lên không, điều này thật sự là làm cho người ta rung động rồi.

- Chẳng lẽ nói thật sự là có tiên dược, truyền thuyết tiên dược tất có thần thú thủ hộ!

Vào lúc này ngay cả chút ít đại nhân vật kia ở bên ngoài sương mù đều không nhịn được rồi.

Trong khoảng thời gian ngắn, ở trên mặt biển là một đám người đang nghị luận rối rít, không biết bao nhiêu người hận không được lập tức xông lên trên thần đảo bị lạc, tìm được tiên dược trong truyền thuyết.

- Mở!

Rốt cuộc một đại nhân vật đứng ở một bên sương mù, toàn thân toát ra thần diễm không nhịn được, hắn hét lớn một tiếng, hống lên có thể đủ hống toái ngôi sao.

"Oanh" một tiếng thật lớn, theo hắn vừa ra tay, trong nháy mắt xuyên thủng sương mù, liền xuất hiện một giải đất chân không, đại nhân vật này thật sự khó lường, tuyệt đối là nhân vật cấp bậc lão tổ, vừa ra tay là có thể tróc tinh nã nguyệt.

Ở trong một sát na, lão tổ này toàn thân hiện lên từng kiện bảo khí cường đại vô cùng, cả người hắn hóa thành một đầu Giao Long, lấy tốc độ không thể ti được xông vào giải đất chân không bị hắn đánh xuyên, muốn đi lên thần đảo bị lạc.

Thấy vị lão tổ này xuất thủ, không biết bao nhiêu người nín thở, trước đó có lão tổ chết thảm ở trong sương mù, hiện tại tất cả mọi người muốn thấy có người có thể sáng tạo kỳ tích.

"Phốc" một tiếng vang lê, song, lão tổ này vừa bước vào giải đất chân không của sương mù, bất kể toàn thân hắn có bao nhiêu bảo vật hộ thể, bất kể hắn cường đại đến cỡ nào đều ở trong nháy mắt bị hủy diệt, cả người hắn thoáng cái hóa thành huyết vụ, ngay cả cơ hội kêu thảm cũng không có.

Một màn đáng sợ như thế nhất thời để cho mọi người vì thế mà dựng tóc gáy, người muốn vào thần đảo bị lạc đều lập tức dừng bước!

Lục Bạch Thu không khỏi sợ hết hồn, lòng bàn tay ứa ra mồ hôi lạnh, lúc đầu phát hiện thần đảo bị lạc nàng cũng muốn xông vào, may mà lúc ấy được Lý Thất Dạ kéo lại, nếu không kết quả liền giống như vị lão tổ này.

Ngay cả lão tổ cường đại như vậy cũng hóa thành huyết vụ trong nháy mắt, về phần nàng, đó liền không cần nói rồi.

Sau khi lão tổ này hóa thành huyết vụ, huyết vụ từ từ sáp nhập vào trong sương mù, để cho sương mù trở nên càng thêm đỏ bừng, lúc này huyết vụ tràn ngập ở trên biển, lộ ra vẻ đặc biệt yêu dị, làm cho người ta không khỏi vì thế mà nổi da gà.

- Chúng ta trở về đi thôi, thời cơ vẫn chưa chín muồi.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà lắc đầu, xoay người rời đi, muốn vượt qua sương mù này còn cần tiếp tục chờ đợi!

Sau khi Lý Thất Dạ trở lại đảo nhỏ, Tĩnh Khê quốc chủ đã ở nơi đó chờ rồi.

- Lý công tử, Thiên Lý Hà bên kia để cho ta truyền lời, không biết ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?

Tĩnh Khê quốc chủ đều có chút khó xử, hắn bị kẹp ở giữa Lý Thất Dạ cùng Thiên Lý Hà là rất khó khăn, nhưng mà phần khổ sai này lại rơi vào trên vai của hắn.

Xem ra Thiên Lý Hà vẫn là rất vội vàng rồi.

Lý Thất Dạ cười cười nói.

Tĩnh Khê quốc chủ ở trong lòng không khỏi cười khổ, Thiên Lý Hà có thể không vội sao? Lam Vận Trúc nhưng là truyền nhân của Thiên Lý Hà, Thiên Lý Hà không biết tốn hao bao nhiêu tâm huyết mới bồi dưỡng được nàng, hiện tại nếu như gả ra ngoài, Thiên Lý Hà không phát điên thì mới gọi là kỳ quái.

Tĩnh Khê quốc chủ vội vàng lấy ra một cái bảo bàn, phía trên thế nhưng xếp một loạt đan dược, vừa ngửi một cái, đan dược tản mát ra dược hương khiến cho tinh khí thần người ta thoải mái.

- Lý công tử, đây là một điểm tâm ý nhỏ của Thiên Lý Hà, Thiên Lý Hà hi vọng ngươi có thể sớm hạ quyết định một chút.

Tĩnh Khê quốc chủ đem bảo bàn để xuống trước mặt Lý Thất Dạ.

- Ngũ biến mệnh đan!

Lý Thất Dạ nở nụ cười nói:

- Như thế nào, Thiên Lý Hà trước hết để cho ta nếm mùi ngon ngọt? Bất quá chỉ là ngũ biến mệnh đan, đây cũng là quá kém một chút rồi.

Thiên Lý Hà cũng không phải nói ngũ biến mệnh đan này liền làm xong chuyện của công tử, Thiên Lý Hà chỉ hi vọng song phương có một cái bắt đầu tốt, đây chỉ là tâm ý nho nhỏ.

Tĩnh Khê quốc chủ vội vàng làm hòa giải nói.

Lý Thất Dạ đều lười đi nhìn nhiều, tiện tay đem ngũ biến mệnh đan đưa cho Lục Bạch Thu ở bên cạnh, phong khinh vân đạm nói:

- Vật này ngươi giữ lại cho chính mình dùng đi!

Lục Bạch Thu không khỏi ngây ngốc một chút, ngũ biến mệnh đan, không chỉ là đối với đường chủ mới bước một bước vào Vương Hầu như nàng, coi như là đối với rất nhiều cường giả mà nói, ngũ biến mệnh đan đều hết sức trân quý, phải biết rằng ngũ biến mệnh đan chính là mệnh đan của cấp bậc Cổ Thánh, nếu như Vương Hầu phục dụng cũng là có lợi ích rất lớn.

Đối với Lục Bạch Thu mà nói, đồ vật như ngũ biến mệnh đan không phải là một đường chủ tiểu quốc như nàng có thể có được. ở bên trong Tĩnh Khê quốc, chư lão muốn cầu được ngũ biến mệnh đan cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Nhưng mà hiện tại ngũ biến mệnh đan ở trong tay Lý Thất Dạ liền giống như là đồ bỏ đi mà ném cho nàng, căn bản lười liếc mắt nhìn một chút, thủ bút như vậy thật sự không phải là tiểu quốc như Tĩnh Khê quốc bọn họ có thể so sánh được.