Đế Quân

Chương 151-152: Phá Không




Thiên phú bẩm sinh yêu nghiệt thuở niên thiếu đã để cho hắn có khí phách tràn trề, mặt đối mặt với đủ loại con cháu hoàng thất mà thiếu niên nho nhỏ như hắn, liền dám chỉ ngón tay hoàng cung, lớn tiếng tùy tiện quát , rồi sẽ có một ngày, ta sẽ làm cho Thần gia được tự do tự tại, không cần vào mọi thời khắc đều phải đề phòng các ngươi!
Tiếp theo chuyện Bắc Vọng Sơn phát sinh, người thiếu niên bị hủy căn cơ, từ đỉnh cao rơi thẳng đáy vực thẳm . . . . Nhưng mặc dù như vậy, trong thời gian mấy năm, cho đến ngày hôm đó khi gia tộc bị diệt, người thiếu niên cũng không hề chịu từ bỏ. Hắn yên lặng trong thế giới của cá nhân hắn cố gắng càng nhiều, cũng là để tìm cho được một lối đi khác .
Trong những năm tháng gian khổ đó, với thân hình mảnh mai, lưng đeo tải trọng rất nặng nề đến đau đớn, chịu áp lực như núi, nhưng cũng không thể áp đảo đôi vai của chính mình . Hiện nay trọng sanh mà đến, mang theo Thiên Đao, cầm giữ Cổ Đế Điện, lại đạp qua ngưỡng cửa Huyền Khí . Vậy chính mình lại có lý do gì để bị đánh bại ở chỗ này !
Sự bất khuất ở trong lòng, vào đúng thời điểm này lặng lẽ bắt đầu nổi lên. Vẻn vẹn trong nháy mắt sau liền tràn ngập tại mỗi một ngóc ngách thân thể .
Chỉ trong nháy mắt, ý chí bất khuất giống như đã biến thành lực lượng vô cùng vô tận , hắn vốn đang uể oải chán nản lại chậm rãi đi lên từ hố sâu trong lòng đất , mắt nhìn trời cao mà cất tiếng cười dài: 
- Mệnh ta là do ta, đến đây đi!
Sự hò hét không lời nào đó tựa hồ đã khuấy động chốn thiên địa này. Tức thì, năng lượng tôi luyện càng mạnh mẽ hơn, phi thường thong thả hình thành ở trên không trung . . . .
Nơi này là một chốn chiến trường, trừ phi chiến đấu kết thúc, nếu không, sẽ không bởi vì bất cứ nguyên nhân gì mà ngừng lại !
Những lưỡi dao không khí phô thiên cái địa đang tập kết ở trong không gian, sau khi dừng lại mấy giây đồng hồ đã hóa thành sóng triều cuồn cuộn, hướng tới bóng người duy nhất kia mà rít gào lao xuống.
Âm thanh thê lương không cách nào hình dung, lần thứ hai lại vang vọng đến tận phía chân trời!
Bầu trời vô biên vô hạn, phảng phất thời gian đình chỉ!
Ở một chỗ nào đó trên mặt đất phía dưới , có một bóng người nhìn qua mặc dù không có chút xíu vết máu nào nhuộm lên, nhưng trên dưới toàn thân lại lộ ra những vết thương không cách nào hình dung!
Thân ở chỗ này, Thần Dạ chỉ cảm thấy mười tám tầng Địa Ngục e rằng cũng chỉ đến như vậy sao?
May mà, trong nội tâm hắn có sự kiên trì vô cùng cường đại , có được ý chí hò hét với ông trời đối với vận mệnh bất công . Trong lúc phải hết lần này tới lần khác đối mặt công kích không thể địch nổi , Thần Dạ từ đầu đến cuối giữ chặt một điểm tâm thần nguyên thủy nhất kia , đối diện một chút đè nén áp bách này mà duy trì ý thức chưa từng hoàn toàn tan rã!
Thời gian chậm chạp trôi qua từng khắc một, tất nhiên trạng thái không còn ở thời kỳ toàn lực, nhưng lực lượng linh hồn vẫn một mực cảm thụ được biến hóa trong không gian. Vào những lúc như thế này, có lẽ là đại chiến sắp sửa kết thúc, cũng bởi vì hai đại cao thủ đồng thời đã đánh đến cùng đường. Những dư âm lực lượng do bọn họ đại chiến mà phát tán ra ngoài đã không còn mạnh mẽ như trước kia , rốt cục đã có thời gian để cho Thần Dạ thở được.
Càng bởi vì lí do hắn đã đón nhận rất nhiều công kích rồi. Hiện nay, dư âm lực lượng mặc dù nhìn vẫn còn mạnh mẽ cường đại, nhưng đối với Thần Dạ mà nói đến thì những thứ này, đã không đủ để cho hắn có cảm giác khó có thể chịu được như lúc mới bắt đầu tiếp xúc nữa .
- Được rồi, tình hình chiến đấu đều phải sắp đến đoạn kết thúc. Như vậy, tới phiên ta đi thu một phen thành quả của ta .
Không thể phủ nhận, công kích của hai đại cao thủ như vậy mà Thần Dạ có thể đứng vững được liền đã là thu được lợi ích lớn lao. Từ nay về sau, bởi vì Thần Dạ đã đối mặt áp lực của hai đại cao thủ đỉnh cao như thế , nên trên con đường võ đạo tương lai , chỉ cần không gặp phải tồn tại cường đại hơn vượt qua hai người này thì cao thủ bình thường, ít nhất là về khí thế cũng không thể làm cho Thần Dạ có chút xíu cảm giác phải lùi bước.
Chỗ tốt này, không cần nói cũng biết!
Lòng người đều là như nhau, cho dù là cao thủ đến loại cấp số nào, khi bọn hắn đối mặt cao thủ so với bọn hắn còn càng cường đại hơn , thì tự nhiên ở trong lòng sẽ sinh ra một loại tâm tình khác.
Có lẽ vì tâm tình khác này không phải sợ hãi cùng kiêng kỵ, nhưng hoặc nhiều hoặc ít thì tâm thần đều sẽ phải chịu một chút ảnh hưởng. Vốn tu vi đã không bằng người nên chỉ có thể liều mạng mới có thể đủ thu được một con đường sống. Còn tâm thần đã có chỗ ảnh hưởng, đối với việc phát huy thực lực sẽ đừng nói vượt xa người thường nữa. Bình thường trạng thái này đều sẽ không nhất thiết có thể làm nổi nữa.
Trong tình huống như vậy, hẳn phải chết không nghi ngờ!
Lần này đây đã trải qua, cũng là để cho Thần Dạ trực tiếp có khả năng xem nhẹ điểm này. Chỉ cần trong lòng không sợ hãi, như vậy, dẫu là tồn tại cường đại thì cũng khó có thể khuấy động tâm thần của mình, sức sống sẽ mở rộng vô hạn !
Mà từ thành quả ở trong miệng Thần Dạ . . . . đó là Thần Dạ đích thực muốn đi tìm hiểu từ trong tàn lưu ý chí của hai đại cao thủ , thậm chí là hấp thu ý chí của bọn họ !
Tương tự với cao thủ tồn tại đỉnh cao như vậy, trên người bọn họ, cho dù là vật gì , nếu có thể để Thần Dạ thu được thì đối với tu luyện của hắn, đều sẽ đem lại lợi ích không gì sánh kịp .
Hành động này, có lẽ vô phương thành công, dù sao tu vi của hai đại cao thủ thật sự so cùng Thần Dạ thì chênh lệch quá lớn. Mặc dù đã trôi qua vô số năm , nhưng những thứ còn sót lại, cũng vẻn vẹn là lưu lại ý chí, thì lại vẫn không phải Thần Dạ có khả năng đủ xứng đôi.
Điểm này, Thần Dạ biết rất rõ ràng. Cho nên, hắn cũng chỉ là làm hết sức, cũng không phải nhất định phải đi thu được những thứ gì.
Trong lúc Thần Dạ ngồi xếp bằng ngồi lẳng lặng, khí tức hai đại cao thủ truyền tới càng ngày càng yếu. Thần Dạ biết, nếu như trở lại tình trạng đánh nhau thật sự thì hiện tại hai người, đã là cung căng hết sức .
Cơ hội liền tại trước mắt!
Trong ánh mắt Thần Dạ lập tức có một tia sáng thoáng hiện cực kì nhanh chóng . Tức thì tại giữa không trung bắt đầu khởi động lực lượng linh hồn. Nó chia ra làm hai, một cỗ lướt về hướng cao thủ bên trái , còn một cỗ khác thì bao phủ ý chí của vị cao thủ còn lại kia !
- Ong ong!
Vẻn vẹn là sau một lát, hai đạo kịch liệt dao động đang chấn động đã nhanh chóng từ lực lượng linh hồn truyền trở về. Lực lượng cường đại đã nện lên ý thức của Thần Dạ , làm cho nó lại một lần nữa rung loạn , cơ hồ đều phải bị đánh tan.

Điểm này, Thần Dạ đã sớm suy đoán được. Hai đại cao thủ mặc dù đã là cung căng hết sức, nhưng chênh lệch giữa đôi bên thật sự quá lớn. Chỉ cần ý chí lực của hai người này còn chưa hoàn toàn tan rã rơi rụng, vậy liền cũng không phải Thần Dạ có khả năng dễ dàng đi thu hoạch lợi ích mà hắn dự đoán được đến như vậy.
Nhưng mà, khi hai cỗ dao động truyền về , Thần Dạ thập phần rõ ràng cảm ứng được, về phương diện này có ẩn chứa được chỗ không giống nhau.
Dao động bên trái tựa như chủ nhân của nó , là cực kỳ tà ác . Nó tràn ngập sự hủy diệt vô cùng vô tận, vừa mới tiến vào trong ý thức của Thần Dạ liền thể hiện ra dục vọng cường đại, có loại cảm giác như thề phải nuốt chửng ý thức của Thần Dạ .
Mà dao động bên phải mặc dù cường đại, đồng thời cũng mang đến công kích ở một mức độ nhất định đối với ý thức của Thần Dạ. Tuy nhiên, ở trong công kích này, Thần Dạ cảm ứng được một phần lớn hơn nữa, sau khi trải qua sự xa lạ lúc ban đầu thì nó chẳng những bỏ qua công kích chính mình, mà đồng thời còn chuyển sang đi ứng phó mùi vị tà ác kia.
Thần Dạ không khỏi có ngây người ra !
Cái này vẻn vẹn chỉ là chỗ ý chí còn sót lại của hai đại cao thủ . Nếu nói khó nghe một chút, thì vẻn vẹn là sự không cam lòng của hai đại cao thủ trước khi chết biến thành ý chí. Bản thân nó không mang theo chút xíu trí tuệ nào!
Có lẽ là bởi vì đại chiến sinh tử lúc còn mà sống trước đây, làm cho ý chí sau khi chết vẫn cứ đối kháng lẫn nhau. Cũng may bọn chúng không còn trí tuệ, tuyệt đối vô phương phân biệt ra được ai là ai. Nếu như có thể nuốt chửng hết sạch ý thức của Thần Dạ , đối với hai người này mà nói thì cũng là một loại thăng tiến. Điều này có lẽ không lớn, nhưng mà cũng có thể trợ giúp một bên nào đó hoàn toàn chiến thắng một chốn khác.
Phải biết rằng, bọn họ là đồng quy vu tận. Điều đó cũng có ý nghĩa, tu vi của bọn họ tương tự. Như vậy, bất kể là ai, chỉ cần hơi bỏ thêm một chút xíu đều đủ để kết thúc cuộc chiến đấu dây dưa vô số năm này.
Trong tình huống như thế , chỗ dao động từ bên phải tới không ngờ lại trợ giúp Thần Dạ, điều này có thể không làm cho hắn cảm thấy ngạc nhiên sao?
Nhưng trước mắt còn không phải lúc để Thần Dạ suy nghĩ quá nhiều về điều này . Mặc dù có dao động bên phải trợ giúp, Thần Dạ cũng không hề quên ước nguyện ban đầu của hắn !
Sau một lát, lực lượng linh hồn cùng bắn ngược mà quay về. Cùng quay trở về trong lúc đó còn có tàn lưu ý chí của hai đại cao thủ liền đi phía sau, nhưng chúng đều bị lực lượng linh hồn của Thần Dạ lôi ngược trở về.
- Ong ong!
Tựa hồ đã biết ý đồ của Thần Dạ, khi hai đạo ý chí tiến vào trong ý thức của hắn thì đạo đại biểu cho ý chí tà ác liền như mãnh hổ xuống núi, hung hăng va chạm vào ý thức của Thần Dạ . . . .
Ý chí tà ác vô cùng cường đại, nó vừa mới công kích đến ý thức của Thần Dạ liền làm cho hắn cảm thấy như trời long đất lở, cũng có loại cảm giác như linh hồn bị đánh bay ra khỏi thân thể .
Thần Dạ tắc lưỡi, không hổ là vị cao thủ đỉnh cao trong thiên địa . Chỉ là ý chí lưu lại như thế mà vẫn còn sức lực mãnh liệt như vậy!
Nếu như không phải còn có một một đạo ý chí khác giúp đỡ, Thần Dạ có khả năng đảm bảo hắn tuyệt đối không thể chống đỡ được công kích quá lâu như vậy . Dù sao, hiện tại kẻ tiến công là cao thủ tà ác . Hắn trực tiếp công kích ý thức mà không phải như trước đây , chỉ là dư âm năng lượng phát tán ra ngoài !
Đương nhiên , nếu như không có một đạo ý chí khác trợ giúp thì Thần Dạ cũng tuyệt đối không thể kiên trì để tương lai của chính mình ở chỗ này . Mọi việc cũng đều có mức độ, nếu vướt quá xa ra khỏi phạm vi năng lực của mình thì cho dù là đối mặt có thể trực tiếp làm cho chính mình đạt tới tồn tại đỉnh cao , nhưng Thần Dạ cũng sẽ không có động tâm chút nào.
Có tính mạng, mới có cơ hội đi làm những chuyện chính mình muốn làm ! Lòng tham là động lực cho nhân loại tiến bộ , nhưng lòng tham quá đáng, đó chính là tự chịu diệt vong!
Hắn trấn tĩnh tâm thần, lực lượng linh hồn hợp nhất. Đồng thời với việc toàn lực ngăn cản ý chí tà ác tiến công thì toàn thân cũng đã dốc lòng đi thấu hiểu, hơn nữa thử đi hấp thu ý chí tà ác!
Cùng lúc đó , một đạo ý chí khác chính là không chút do dự đánh sâu vào ý chí tà ác. Mà bởi vì có ý thức cùng lực lượng linh hồn của Thần Dạ ở một bên kiềm chế, nên cục diện thế lực ngang nhau giữa đôi bên lập tức bị phá bỏ!
Lúc này, Thần Dạ thập phần rõ ràng cảm ứng được. Ý chí tà ác, tất nhiên vẫn cứ cường đại, dẫu lại đang từng bước , từng bước xâm chiếm , nhưng loại từng bước xâm chiếm có tốc độ có lẽ rất chậm, lại làm cho người ta sinh ra một loại hy vọng!
Chỉ cần Thần Dạ có thể trước khi bị ý chí tà ác từng bước xâm chiếm đến hoàn toàn mà ngăn cản được nó đánh sâu vào, như vậy điều đó sẽ mang đến cho hắn lợi ích khó có thể hình dung !
Thế nhưng chuyện phát triển, cũng không phải thuận buồm xuôi gió như Thần Dạ suy nghĩ .
Đến khi ý chí tà ác, vẻn vẹn là bị từng bước xâm chiếm không được một phần trăm, nó liền quyết đoán buông tha hành động đi ngầm chiếm ý thức của Thần Dạ . Bỗng nhiên, nó lấy một loại tốc độ trình độ cao nhất mà bắt đầu khởi động, rồi nhanh như chớp giật liền xuất hiện ở giữa không trung .
Tốc độ như thế, cùng với lực lượng cường đại đột nhiên đã thể hiện ra ngoài , lại xảy ra đột ngột làm một đạo ý chí khác cũng đều không kịp phản ứng , đành trơ mắt nhìn ý chí tà ác tránh thoát đi ra ngoài. . . .
Ý chí tà ác kia xuất hiện ở giữa không trung , giờ phút này lại vẫn còn đang không ngừng bay vút đi về hướng chỗ sâu trong vô tận. Ở quanh thân nó đang có một cỗ lực lượng chém sắt như bùn. Chỉ là trong nháy mắt, thật giống như xuất hiện ở bên rìa vòm trời. Sau đó, nó hung hăng va chạm vào phía trước !
Tại khoảnh khắc này, tâm thần Thần Dạ đột nhiên chấn động mạnh. Ý chí tà ác này lại muốn phá không mà đi!
Phảng phất là ở chỗ cực điểm của vòm trời, ý chí tà ác đang dùng hết lức bình sinh của mình vào đúng một khắc này, như lưỡi tầm sét phá trời đang nặng nề bổ xuống!
Tâm thần Thần Dạ kinh hãi, không còn kịp để ý tới ở trong ý thức của mình vẫn còn một đạo ý chí khác nữa. Lực lượng linh hồn lập tức bao trùm khắp cả bầu trời, để cảm ứng được hành động của ý chí tà ác!
Chốn thiên địa này, chính là không gian trong ý thức của Thần Dạ. Tất cả những gì đã xuất hiện kỳ thật đều là vật hư ảo, bao gồm thân thể của hắn cùng với hai đại cao thủ!
Nếu là hư ảo, như vậy, cũng sẽ không tồn tại với thế gian thật sự !