Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 194: Đi vào phỏng vấn




Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)

Khoảng thời gian Sa Nặc Nhân biến mất này, Tinh Diệu đế quốc đã xảy ra một việc lớn!

Hai ngày sau khi Sa Nặc Nhân cãi nhau với Xích Linh rời đi, án buôn bán Arthur trọng điểm rốt cục bị phá, nhưng chẳng ai nghĩ tới chính là, chủ mưu phía sau lại là Thanh Vương ở tinh vực Huệ Ương!

Cả nước khiếp sợ! Không ít gia đình mất đi Arthur, đi suốt đêm tới đế đo tinh, đem ủy ban của đế quốc vây lại, nhất trí yêu cầu nghiêm trị chủ mưu sau màn. Sau khi tin tức này được công bố, Thanh Vương trực tiếp đứng ra làm sáng tỏ, đây là bịa đặt phỉ báng, bởi vì lúc trước đắc tội Diễm Vương, cho nên ông ta muốn nhân dịp còn nắm quyền bắt lấy cơ hội này trả thù hắn.

Không ít người trước đó tin tưởng Diễm Vương, giờ khắc này cũng bắt đầu hoài nghi, Thanh Vương nói cũng đúng sự thực, lúc đó vây cánh Thanh Vương lộng hành, quả thực đã chèn ép phe phái Diễm Vương, hiện tại người phe Diễm Vương đang cầm quyền, cũng có khả năng tiến hành trả thù Thanh Vương.

Chẳng qua, Diễm Vương cũng không có cùng hắn khua môi múa mép, mà trực tiếp đem toàn bộ chứng cứ đều giao cho quý tộc cực hình viện, để cho bọn họ phán định. Ngày thứ ba sau khi chứng cứ được đệ trình, Thanh Vương bị quý tộc cực hình viện tạm giữ thẩm vấn, quý tộc cực hình viện tồn tại hơn một nghìn năm, mục đích chính là để hạn chế quý tộc phạm tội, coi như là hoàng tử phạm tội, chỉ cần chứng cứ xác thực, cũng sẽ bị bắt giam! Khi chuyện Thanh Vương bị quý tộc cực hình viện tạm giữ truyền ra, mọi người đã tin tám phần, ai cũng biết, quý tộc cực hình viện ở Tinh Diệu đế quốc là tồn tại độc lập, không thuộc quản lý của bất cứ ai, chuyện quý tộc cực hình viện đã phán định, ngay cả đế quân cũng không có cách nào thay đổi. Nếu quý tộc cực hình viện đều đã tới bắt người, chuyện đó còn có thể giả bộ?

Án này của Thanh Vương cũng không được công khai, vì bên trong có liên quan đến một ít việc bán nước, không thể công khai ra ngoài.

Lúc trước Diễm Vương cùng Xích Linh đã từng hoài nghi Thanh Vương, chỉ khổ nỗi không có chứng cứ, có thể làm cho Đại hoàng tử của đệ nhất đại quốc Tiên Anh Toàn Tí – Lai Sách đế quốc xuất lực giúp hắn, giả cả cũng không đủ, người ta căn bản nhìn không lọt hắn, mà chuyện gần mười năm biến mất mấy trăm vị Arthur ở đế quốc cái giá này, dần dần trồi lên mặt nước.

Thanh Vương cùng Đại hoàng tử của Lai Sách đế quốc có giao dịch, để Schleyer viện trợ cho hắn, hàng năm Thanh Vương phải cung cấp cho Lai Sách đế quốc gần 100 Arthur tuổi trẻ, đây chính là điều khoản giao dịch. Đem Arthur của nước mình bán cho quốc gia của hắn, đây là tội bán nước nghiêm trọng! Trình độ coi trọng Arthur ở bất kỳ đế quốc nào cũng đều rất cao, Thanh Vương đã biết lại vẫn làm, vì tư lợi bản thân, cư nhiên làm ra chuyện lung lay gốc rễ đế quốc như vậy, quả thực khiến cho người ta khó có thể tha thứ!

Nếu như không phải Sa Nặc Nhân đi nhầm lạc vào hòn đảo nhỏ kia, có thể cứu ra nhiều Arthur như vậy, lại còn tóm được phi thuyền đến đây nhận người, từ khẩu cung đám tội phạm bị bắt kia cung cấp, cùng phân tích công năng ẩn hình của chiếc phi thuyền kia, đều không phải kỹ thuật mà Đại Uyển Toàn Tí hiện tại có thể chế tạo ra, huống hồ mấy người bị bắt kia, không chỉ không e ngại chút nào, còn ăn nói ngông cuồng, nói Tinh Diệu đế quốc không dám động tới bọn họ, bằng không vô số chiến sĩ Tiên Anh Toàn Tí, sẽ san bằng Tinh Diệu đế quốc!

Những người kia hình như cũng có kiêng kỵ, không dám trực tiếp nói ra hắn là người nước nào, chỉ tiết lộ bọn họ là người Tiên Anh Toàn Tí, muốn dùng cái này khiến Tinh Diệu đế quốc kinh sợ, nhưng mà bọn chúng vấn tính sai, Diễm Vương đối với mấy người này không hề e ngại, trực tiếp đem người giam lại. Kết hợp với chứng cứ trước đó, cùng khẩu cung của hai tên tội phạm khác của bổn quốc đồng thời bị tóm được, ngay lập tức phán định hình phạt cho Thanh Vương tội cấu kết ngoại quốc, buôn bán Arthur bổn quốc!

Chờ sau khi hết bận, Diễm Vương còn có một chuyện khác cần phải lo lắng hơn, nhìn phiền muộn giữa đôi mày của Vương phi nhà mình, Diễm Vương chỉ có thể tiếp tục an ủi hắn, "Đừng lo lắng, A Lam sẽ không có chuyện gì, coi như Hall Griffith không muốn thả người, cũng sẽ không thương tổn nó."

Nghĩ đến khổ sở hai đứa con trai mình phải chịu đựng, viền mắt Diễm Vương phi không khỏi đỏ lên, "Hall Griffith chưa chắc đã hảo tâm như vậy."

Diễm Vương đem người yêu kéo vào trong lòng, "Saul sẽ làm tốt, thời điểm ta phái hắn đi, cũng nói với hắn, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đưa A Lam trở về."

Hiện tại cũng không có biện pháp nào tốt hơn, Diễm Vương phi lại hỏi: "Xích Linh cùng Nặc Nặc đâu?"

Nghĩ đến hai đứa kia Diễm Vương lại nổi giận, "Không biết chúng nó đã chạy đi đâu, liên lạc cũng không được, quang não báo không nằm trong vùng phủ sóng."

Nói tới đây, Diễm Vương liền nhịn không được thở dài, "Sau khi thi đấu chọn người kế nhiệm kết thúc, ta cần phải lập tức phái Xích Linh qua đó tiếp ứng, có thể còn giúp đỡ được gì đó, bây giờ coi như để nó đi, phỏng chừng cũng không kịp thời gian, từ nơi này tới Tiên Anh Toàn Tí, tinh hạm nhanh nhất cũng phải đi gần ba tháng, chờ Xích Linh xuất phát, tất cả đều đã muộn."

Diễm Vương lắc đầu, chậm rãi nói: "Coi như Xích Linh đi, cũng chưa chắc có thể thay đổi cái gì, kia dù sao cũng là Lai Sách đế quốc, không phải nơi có thể muốn làm gì thì làm."

Diễm Vương cũng rất lo lắng tình cảnh bên phía Xích Lam, lúc trước khi đem Xích Lam trọng thương giao cho Tứ hoàng tử Lai Sách đế quốc –––––– Hall Griffith, ý nghĩ duy nhất chính là, có thể dựa vào kỹ thuật tiên tiến của bọn họ chống đỡ, chỉ cần A Lam có thể chống đỡ được, ngày sau sẽ có biện pháp đưa nó trở về, cho nên ông chọn thi thể của một binh lính đã chết, thay quần áo của Xích Lam, đổi thêm mặt người kia cho giống Xích Lam, cũng tuyên bố với toàn bộ đế quốc, trưởng tử của ông ––––– Xích Lam, đã hy sinh. Cứ như vậy, để người còn núp trong bóng tối muốn đẩy con của ông vào chỗ chết, có thể buông tha con trai ông.

Chuyện này chỉ có ba người biết được, Diễm Vương, Diễm Vương phi cùng Hall Griffith lúc đó đi ngang qua, không có người thứ tư biết được.

Hiện tại chỉ sợ, đưa đi dễ dàng, muốn đòi về, liền khó khăn.

...

Sa Nặc Nhân cũng không biết những chuyện này, quang não của cậu bây giờ chỉ có thể nhìn thời gian cùng chuyển khoản một chút, không còn dùng được vào chỗ khác, cho nên cũng không biết được tin tức ở Tinh Diệu đế quốc.

Vận may của cậu hôm nay thực sự không tốt, ra cửa lại gặp phải nhiều sát tinh như vậy. Sa Nặc Nhân vừa đi vừa nhìn, tìm Thái Lặc nói mấy đặc điểm của hành cung, đi ước chừng nửa tiếng đồng hồ, rốt cuộc thấy được một cái biển báo giao thông, biển báo chỉ về một hướng, con đường kia vô cùng yên lặng, đến một cái xe đỗ lại cũng không có.

Sa Nặc Nhân đi tới, đi liền 20 phút, mới nhìn thấy một tòa kiến trúc độc lập, tòa nhà được dựng thành bộ dáng cung điện, to lớn đồ sộ. Quả nhiên là nơi Hoàng tử ở, khí thế như vậy, cũng không kém cạnh so với đế cung của bọn họ. Đứng ở phía xa nhìn một chút, cửa cung điện có vệ sĩ trông coi, Sa Nặc Nhân âm thầm xốc lại sĩ khí, mới nhanh chân bước tới.

"Đứng lại!" Đến cửa, quả nhiên bị hộ vệ ngăn lại, "Ngươi là ai? Tới nơi này làm gì?"

Sa Nặc Nhân vội hỏi: "Ta nghe nói Tứ hoàng tử đang tìm dược sư, ta là tới... Phỏng vấn."

Hộ vệ đứng đầu quan sát Sa Nặc Nhân từ trên xuống dưới một phen, ánh mắt giống như đang nhìn một nông dân, "Ngươi bao lớn? Cấp bậc tinh thần lực là bao nhiêu? Làm ra được thành tựu gì?"

Sa Nặc Nhân: "..."

Những hộ vệ này là cửa phỏng vấn thứ nhất sao? Nhưng này không có quan hệ gì với tuổi tác đi? Đẳng cấp tinh thần lực của cậu chính cậu cũng không biết, từ sau khi cậu ăn Ngưng Thần Hương khôi phục tinh thần lực, tinh thần lực của Sa Nặc Nhân sau khi khôi phục đã đạt tới đỉnh cao khi cậu còn ở trong thân "Á Liên", lúc đó đo lường tại Liên minh Hồng Hà*, số liệu tinh thần lực là 390**, trước đó vài ngày bị Ngưng Thần Hương đánh sâu vào một lần, cậu cảm thấy tinh thần lực của mình trở nên càng mạnh hơn so với trước đây một điểm, cụ thể nhiều ít bao nhiêu, Sa Nặc Nhân cũng không biết.

* Editor: trước để là Liên minh Sông Hồng thì phải á

** Trong QT là 300 nhưng mình mạn phép sửa lại cho đồng bộ với cốt truyện bên dưới

Vì vậy rất khiêm tốn nói: "Xin hỏi yêu cầu phân chia đẳng cấp tinh thần lực là như thế nào?"

Hộ vệ đứng đầu rất thiếu kiên nhẫn quét Sa Nặc Nhân vài lần, bất quá để ngừa cậu thật sự là có cái bản lĩnh, lại bị hắn bỏ qua, sau này bẩm báo lên bị điện hạ trách tội, hắn không thể gánh được, chỉ có thể tức giận nói: "Giống với cách phân chia đẳng cấp sức chiến đấu của Resse, chia thành ngọc cấp, nguyên hoa cấp, kim huyền cấp ba loại đẳng cấp, mỗi cấp lại chia thành 12 bậc, nếu như ngươi không đạt tới bậc 10 cấp ngọc thì liền trở về đi, đi vào cũng không làm được gì, đừng lãng phí thời gian của điện hạ."

Sa Nặc Nhân lặng lẽ nhớ kỹ những lời người này nói, thế nhưng không nghĩ tới, hiện nay Resse cùng Arthur cũng có cảnh giới phân chia của chính mình. Song cũng đúng, toàn bộ ghi chép bên trong ( Căn nguyên Đồ Lục) đều là chuyện từ thời kì thái sơ vũ trụ, đương nhiên không giống với hiện tại, chỉ là không biết cảnh giới thực lực của bọn họ có phải là giống nhau hay không... Không, cũng không có khả năng giống nhau, trước Pidgey có nói qua, trải qua hai lần vũ trụ bị hủy diệt, hoàn cảnh vũ trụ bây giờ quá kém, dẫn đến cơ thể sống cũng càng ngày càng yếu, không thể trở lại lúc huy hoàng trong thời kì thái sơ vũ trụ, cho nên phân chia đẳng cấp hiện nay, bất quá cũng chỉ phù hợp với lúc này, phân chia trong thời kì thái sơ vũ trụ, khẳng định không cách nào so sánh được.

Sa Nặc Nhân tiếp tục hỏi: "Vậy giá trị cụ thể của mỗi bậc là bao nhiêu?"

Hộ vệ đứng đầu đã phiền vô cùng, "10 phiệt(?) là một bậc, ta nói ngươi đã thành niên sao? Nhìn dáng dấp này của ngươi vẫn là học sinh đi?"

Sa Nặc Nhân khiêm tốn cười cười, yên lặng tính cấp bậc của mình, 10 phiệt là một bậc, ngọc cấp chính là Arthur có giá trị 120 phiệt trở xuống, nguyên hoa cấp chính là Arthur có giá trị 240 phiệt trở xuống, kim huyền cấp chính là Arthur có giá trị 360* phiệt trở xuống..., không đúng, vậy không đủ điểm a, giá trị tinh thần lực của mình là 390 phiệt, hiện tại e rằng đã tăng lên, như vậy làm sao chia?

* Trong QT là 380 nên mạn phép sửa lại, chắc tác giả nhầm

Chẳng trách thế nhân đối với người Thủ Ủy tộc bọn họ lại cố chấp như vậy, nếu như dùng 120 phiệt giá trị là giới hạn, không tính Tiên Anh Toàn Tí, chỉ nhìn Tinh Diệu đế quốc, có thể đạt tới giá trị này phỏng chừng cũng chỉ có một mình Metz Fick, thế nhưng cho dù giá trị tinh thần lực của Thủy Ủy nhân thế nào, trên căn bản cũng đều trong nguyên hoa cấp hoặc kim huyền cấp, đây là độ cao mà Arthur bình thường dù thế nào cũng đều không thể với tới.

Chuyện không có cách nào giải thích nhiều lắm, Sa Nặc Nhân cũng không muốn phí chút tâm tư suy nghĩ cái vấn đề này, chỉ hỏi: "Ta hẳn là có thể đạt tới cấp ngọc bậc 10, có thể thay ta thông báo một tiếng được không?"

Hộ vệ đầu lĩnh ngược lại cảm thấy ngoài ý muốn, ánh mắt phức tạp nhìn Sa Nặc Nhân vài lần, "Ngươi... Cấp bậc gì?"

Sa Nặc Nhân vội nói: "Cấp ngọc, 11 bậc."

Hộ vệ thủ lĩnh suy nghĩ một chút, thấy bộ dáng Sa Nặc Nhân dù thế nào cũng là vô căn cứ, liền để một tên hộ vệ lấy máy đo giá trị tinh thần lực tới. Sa Nặc Nhân lập tức khẩn trương hơn, sợ đến lúc đó giá trị tinh thần lực thật của mình bị đo ra được.

Hộ vệ đi vào rất nhanh đã ra, trong tay cầm một cái máy kiểm tra giản dị đi ra, cái máy kiểm tra kia quả thực quá giản dị, khá giống máy thăm dò loại nhỏ, bảng mức độ phía trước có một đồ vật không rõ chất liệu, bên trong có một tiểu cầu, người đo lường đem tinh thần lực truyền vào trong cái vật kia, tiểu cầu kia sẽ nâng lên, lên tới độ cao nhất định sẽ dừng lại, dừng lại ở vị trí nào trên bảng mức độ, liền biểu hiện đây chính là giá trị tinh thần lực của Arthur.

Sắc mặt hộ vệ thủ lĩnh dễ nhìn hơn rất nhiều, ngữ khí cũng tốt lên. Kỳ thực Resse đối cới Arthur vẫn tương đối khoan dung, chỉ là sáng sớm hôm nay đã có không ít dược sư cùng trị liệu sư tới báo danh, thế nhưng đi vào chỉ được một lát liền bị đuổi ra ngoài, hắn còn bị Tứ điện hạ mắng một trận, dám thả mấy Arthur cấp thấp này vào quấy nhiễu, làm cho hắn đi lau mắt tuyển người, cho nên khi nhìn tới Sa Nặc Nhân, tính khí mới có thể xấu như vậy, huống hồ tướng mạo cậu thường thường, tuổi nhìn qua có vẻ không lớn, có thể có bao nhiêu bản lĩnh?

Bây giờ nghe cậu nói là Arthur cấp ngọc bậc 11, hắn cũng nhìn thấy hy vọng, chẳng qua vẫn không dám khinh thường, vẫn nên đo lường một chút tương đối an toàn, "Tới, phóng thích toàn bộ tinh thần lực của ngươi, truyền vào chỗ này, xem giá trị tinh thần lực của ngươi rốt cuộc là bao nhiêu?"

Sa Nặc Nhân mỉm cười làm theo, nghĩ thầm, nếu ta thật sự phóng ra toàn bộ tinh thần lực, phỏng chừng sẽ phá hủy máy kiểm tra giản dị này. Cậu chậm rãi phóng thích tinh thần lực, bày ra biểu tình nỗ lực, nhưng thật ra là đang quan sát mức độ tiểu cầu chỉ, chờ đến thời điểm cấp ngọc bậc 11, lập tức rút tinh thần lực ra, cũng làm giả trạng thái uể oải thở hồng hộc.

Hộ vệ thủ lĩnh kia vừa nhìn, không kém chút nào, đúng là cấp ngọc bậc 11, trên mặt cũng lộ ra nụ cười, "Mời đi theo ta, ta dẫn người đi gặp Tứ điện hạ."

Sa Nặc Nhân mỉm cười gật đầu, "Làm phiền ngài."