Đế Thiếu Kiêu Ngạo, Cố Chấp Sủng

Chương 111: Bạn gái anh đến, mời ký nhận




Đôi con ngươi sâu thẳm của Kiều Thừa Huân lướt qua một tia thất vọng, lại nhanh chóng biến mất.

Đáng chết, đến cùng thứ mà Khăn Quàng Đỏ có hứng thú là gì?

Thấy anh không nói lời nào, Chiến Cơ lại nói tiếp: "Vẫn tiếp tục thả mồi ạ?"

"Thu đi."

"Được, thế tôi lấy danh nghĩa "Anh hùng bàn phím" thu lại 500 vạn."

Kiều Thừa Huân im lặng trong giây lát, bỗng nghĩ tới một cách khác, trầm giọng nói: "Nếu để anh giả danh Khăn Quàng Đỏ đi làm chuyện xấu, liệu anh ta có thể xuất hiện không?"

Không vì tiền, không vì danh tiếng, vậy thì cũng phải vì chính bản thân mình đi?

Chiến Cơ cười nói: "Ha ha, ý kiến này cũng không tồi, có thể thử."

Kiều Thừa Huân nhắc nhở: "Hai năm trước anh ta có thể tóm được 103 hacker bậc nhất từ khắp nơi trên thế giới thì cũng có thể tra ra anh, trước mắt còn chưa biết anh ta là ai, mà trong 103 hacker kia cũng có thể có người muốn trả thù Khăn Quàng Đỏ, anh cẩn thận một chút."

"Anh ta có xuất hiện hay không còn chưa chắc chắn, anh Kiều xin yên tâm, kỹ thuật hack của tôi so với anh ta cũng không thua kém đâu.”

Kiều Thừa Huân không nói gì thêm, trực tiếp gác điện thoại.

... …

Tỉnh ngủ dậy, bầu trời hoàn toàn đen kịt.

Ôn Đề Nhi rửa mặt xong xuống lầu, bỗng như nhớ tới cái gì, xuống lầu liền lập tức đi tìm cái túi đồ của cô.

Trong phòng khách, Bộ Khinh Khinh đang lau nhà.

Ôn Đề Nhi thuận miệng hỏi: "Khinh Khinh, túi đồ của tôi đâu?"

Bộ Khinh Khinh sửng sốt, trên mặt có chút do dự, "Cậu chủ bảo tôi ném hết đi rồi."

"Ném???" Ôn Đề Nhi như gặp phải sấm sét giữa trời quang.

45 đồng lại còn được gói bọc gửi qua bưu điện, ôi trời, mất bao công sức cô mới đoạt được!

Kiều Diêm Vương, con mẹ nó!

Trong lòng Ôn Đề Nhi tức giận mắng một tiếng, vội hỏi: "Cô ném đi đâu?"

"À..." Bộ Khinh Khinh dừng một chút, "Mợ chủ, xe rác mới tới, thùng rác bị đổ đi rồi."

"Mẹ kiếp!" Ôn Đề Nhi tức giận mắng một tiếng, "Kiều Diêm Vương còn ở nhà không?"

Bộ Khinh Khinh lắc đầu nói: "Cậu chủ nói trong công ty còn có chuyện chưa xử lý, nửa giờ trước liền đến công ty, còn đặc biệt dặn dò mợ chủ phải ăn cơm đúng giờ, không được ăn mì ăn liền nữa...."

Ôn Đề Nhi hận đến nghiến răng nghiến lợi, từ đầu đã không để lọt tai lời khuyên của Bộ Khinh Khinh.

Người chưa từng nếm qua cái khổ như Kiều Diêm Vương làm sao có thể biết mì ăn liền ngon như thế nào?

Dám không hỏi ý kiến của cô đã tự tiện ném đồ của cô, thù này không báo, cô thề không làm người!

Nghĩ đến đây, cô lập tức vào một ứng dụng bán hàng online nào đó.

Đang định mua một thùng mì ăn liền, đột nhiên ý tưởng chợt lóe, cô thay đổi chủ ý.

Khóe môi nhếch lên thành ý cười nham hiểm, cô vào một trang web mua "MM bơm khí thông minh*"...

*Búp bê bơm khí thông minh(?)

Kiều Diêm Vương, anh chết chắc rồi!

...

Ngày kế tiếp, tập đoàn Kiều thị.

9 giờ sáng, Kiều Thừa Huân vẫn giống như thường ngày, nhanh chóng chải đầu rửa mặt sau đó ra khỏi phòng nghỉ, bắt đầu công việc ngày hôm nay.

Gần đây khá là nhiều việc, anh bận rộn không cách nào về nhà ở được.

Có điều cũng may, hôm nay nữa là xong việc, bắt đầu từ ngày mai là có chút rảnh rồi không cần ở lại công ty nữa.

Nửa ngày sau, tiếng gõ cửa vang lên.

Vương Hữu Vỹ từ ngoài vào, sắc mặt có chút kỳ lạ, "Ông chủ, anh có đồ chuyển phát nhanh, nhân viên giao hàng nói, nhất định phải do chính bản thân anh ký nhận."

"Chuyển phát?" Kiều Thừa Huân nhíu mày, anh không nhớ rõ bản thân mình đã mua đồ gì.

Trên trán Vương Hữu Vỹ toát ra vài giọt mồ hôi nóng, khóe miệng giật giật, cười như không cười, "Nhân viên giao hàng nhờ tôi truyền đạt lại với ông chủ, nói đây là đồ của Ôn Đề Nhi."

Khuôn mặt lạnh lùng của Kiều Thừa Huân nhanh chóng trầm xuống, người phụ nữ chết tiệt, cô lại có chủ ý quái quỷ gì nữa đây?

Lên mạng mua cái nọ cái kia thì trực tiếp gửi về nhà là được, còn gửi tới công ty làm gì?

Đáng chết là... Anh lại tò mò không biết cô mua cái gì.

"Để cho nhân viên giao hàng mang vào."

"Vâng!"

Vương Hữu Vỹ giống như nhận được lệnh đặc xá, chạy ngay đi.

Ánh mắt Kiều Thừa Huân lạnh lùng, trong lòng bỗng có cảm giác không ổn.

Cốc cốc cốc.

Cửa lại bị gõ, Kiều Thừa Huân đáp: "Mời vào."

Cậu nhân viên giao hàng tiến vào, trong tay ôm môt hình người được bọc lại...