Đế Thiếu Kiêu Ngạo, Cố Chấp Sủng

Chương 130: Tôi muốn dự thính buổi phỏng vấn




Hơi cúi đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt linh động của thiếu nữ, trầm giọng nói: "Cô đến trễ 1 giờ 55 phút."

Sự kiên nhẫn của anh, đã sớm bị cô mài sạch.

Ôn Đề Nhi trước khi đến đã chuẩn bị tâm lý chơi xấu với anh, giờ khắc này dưới ánh mắt hừng hực thiêu đốt của anh, trong lòng lại mất tự chủ.

Nuốt một ngụm nước bọt, nhanh chóng giải thích: "Tôi ngồi xe buýt xe tới, trên đường bị kẹt xe tôi cũng không có cách nào."

"Trong nhà có xe riêng đặc biệt đưa đón, lâu như vậy cô còn không biết?"

Ôn Đề Nhi đương nhiên biết, hơn nữa còn biết rất rõ, rõ ràng là cô đang cố ý đối nghịch với anh: "Anh nói thẳng luôn đi, tìm tôi có chuyện gì, như vậy còn có thể tiết kiệm thời gian của nhau."

Kiều Thừa Huân đang muốn nói, cửa đột nhiên bị gõ vang.

Sau đó Vương Hữu Vỹ đẩy cửa đi vào: "Ông chủ, buổi phỏng vấn sắp bắt đầu, anh muốn đích thân phỏng vấn hay..."

Nói được nửa câu, mới phát hiện trong văn phòng có một người con gái, lập tức đem lời nuốt trở vào.

Ôn Đề Nhi nghe vậy nhớ đến đám phụ nữ bên ngoài kia, lập tức muốn chơi đùa một chút.

Thân mật ôm lấy cánh tay của chồng, ngửa đầu nhìn gương mặt anh, hé môi cười một tiếng, nét tươi cười tinh khiết như một đóa hoa trắng.

"Chồng yêu, anh muốn tuyển chọn nữ thư ký sao?"

Kiều Thừa Huân nhìn cánh tay đang bị thiếu nữ ôm lấy, rõ ràng trong lòng có chút kháng cự, cơ thể lại không bài xích cô đụng chạm.

Ánh mắt chầm chậm dời lên, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt thiên chân vô tà của cô, cười thành dạng này, không có âm mưu gì mới là lạ.

"Cô muốn làm gì?"

"Tôi muốn dự thính buổi phỏng vấn."

"Như cô mong muốn."

"..."

Ôn Đề Nhi có chút được sủng ái mà kinh sợ, Kiều Diêm Vương đồng ý dễ dàng như vậy???

Mười phút sau.

Ôn Đề Nhi theo Kiều Thừa Huân tiến vào một phòng lớn.

Vì tiết kiệm thời gian, Kiều Thừa Huân cho 35 ứng viên tập trung ở bên trong căn phòng làm việc này, đồng thời phỏng vấn 35 người.

Diêm vương mặt lạnh Kiều Thừa Huân ngồi ở vị trí chính giữa phía trên cùng, giống như đế vương cao cao tại thượng, toàn thân tản ra khí thế lạnh lẽo xa cách.

Một thiếu nữ thanh thuần như một học sinh tiểu học, toàn thân ăn mặc toàn là hàng vỉa hè ngoan ngoãn ngồi bên trái anh, đôi mắt to long lanh thỉnh thoảng lại nhìn xung quanh, nhưng cũng không có nhìn chăm chú vào bất kỳ người nào.

Phỏng vấn còn không có chính thức bắt đầu, 35 vị ứng viên sắc mặt phức tạp nhìn xem cô gái bên người Kiều Thừa Huân.

"Thì ra cô ta là vợ của Kiều Thừa Huân, lòng tôi đau quá."

"Tôi còn muốn tự tử luôn này, thật khó chịu..."

Cho dù sự thật bày ở trước mắt, bọn họ vẫn không thể tin được, cô gái toàn thân đều ăn mặc hàng vủa hè này, lại là vợ của Kiều Thừa Huân.

Kiều Thừa Huân là thần tài đệ nhất của Đế Đô, loại phụ nữ nào mà không có, vì cái gì anh ta lại chọn loại nữ nhân có tướng mạo quá bình thường như Ôn Đề Nhi?

“Bang”... là tiếng lòng của ai đang vỡ vụn.

Ngay sau đó, âm thanh loảng xoảng không ngừng vang lên, khắp nơi toàn là tiếng cõi lòng các cô gái vỡ vụn.

Vạn Mỹ Trân ngồi ở bên trái Ôn Đề Nhi, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, bởi vì dùng sức quá mạnh, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, trong mắt toàn là đố kỵ.

Tiện nhân chết tiệt!

Đợi sau khi cô ta thông qua phỏng vấn, nhất định sẽ cướp anh Thừa Huân lại.

Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, Vương Hữu Vỹ đứng ra chủ trì nói: "Bây giờ phỏng vấn chính thức bắt đầu, phía dưới xin giữ trật tự." Nói xong cũng nhìn về phía Kiều Thừa Huân.

Kiều Thừa Huân không coi ai ra gì lật xem sơ yếu lý lịch của ứng viên, thật lâu đều không có nói một câu.

Ôn Đề Nhi thực sự nhàm chán, thừa dịp trường hợp trọng yếu này Kiều Diêm Vương không thể làm loạn, không chỉnh anh ta một trận thì đúng là phụ lòng mấy ngày qua cô phải chịu oan ức rồi.

"Chồng yêu..." Thiếu nữ ôm chặt lấy cánh tay anh, nhẹ nhàng lung lay.

Kiều Thừa Huân hơi ngẩng đầu, đón lấy là đôi mắt đen láy động lòng người của thiếu nữ.

Thoáng chốc, trái tim run lên một chút.