Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 196: Mãn phân, bạo kích!




Toàn thể học sinh đều suy đoán người lão sư sẽ khen ngợi.

Khẳng định không có gì bất ngờ chính là những học sinh mũi nhọn ngồi ở hàng phía trước.

Nơi nào có chỗ cho người khác.

Thầy tiếng anh thế nhưng kêu ra một cái tên không thể tưởng tượng được: “Phó Cửu! Môn Tiếng Anh của cậu ấy không chỉ là nhất môn chúng ta cũng là một trong ít học sinh được điểm tối đa trong bài thi lần này!

Điểm... điểm tối đa?!

Trong nháy mắt tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về thiếu niên đang ngồi bàn cuối.

Đôi mắt tràn ngập không thể tin được!

Vô luận là Tưởng Phi Dương hay là Lưu Tông Minh trước kì thi bị Phó Cửu đánh không nhẹ hai tròng mắt đều run lên!

Người trước là bởi vì trong ban trước nay không có ai thi điểm cao hơn hắn.

Người sao là bởi vì nếu Phó Cửu thi điểm tối đa, hạng nhất từ dưới đếm lên không phải là hắn sao?

Không sai, Lưu Tông Minh kia chính là người hạng nhì từ dưới đếm lên trong truyền thuyết.

Chuyện này cũng không phải quan trong nhất, mấu chốt là Phó Cửu hắn hạng nhất từ dưới đếm lên, rốt cuộc làm sao thi được điểm tối đa!

Trong mắt mọi người đều có không thể tin được, có kinh diễm, có hâm mộ, cũng có khiếp sợ, đương nhiên vẫn là không thể tin được chiếm đa số!

Bản thân Phó Cửu thì lại không có cảm giác gì, đối với cô có thể đạt tiêu chuẫn không chậm trễ tham gia thi đấu Điện Cạnh là được.

Đương nhiên, thi được điểm tối đa là vì làm Hạ Hồng Hoa cao hứng

Cô không thể để thời điểm người khác cười nhạo Hạ Hồng Hoa đều nói con trai bà là nam sinh biến thái bị cong, còn không có tiền đồ chỉ biết thi hạng nhất từ dưới đếm lên.

Cười nhạo như vậy không giống với lúc đại thần cười nhạo.

Thầy Tiếng Anh đem bài thi của thiếu niên tóc bạc xuống, càng xem càng vừa lòng, đây chính là bảo bối của ban bọn họ, lớn lên xinh đẹp không nói, thành tích còn tốt như vậy, chủ yếu chính là lần trước Phó Cửu đọc diễn cảm <> bằng tiếng Anh, sớm đã cướp đi tâm của thầy Tiếng Anh, thấy ai nhất định sẽ khen Phó Cửu một phen.

Vốn dĩ cho rằng bất ngờ như thế đã quá đủ rồi.

Học sinh trong lớp như thế nào cũng không có nghĩ tới lại có bất ngờ thứ hai.

Tiết thứ hai là tiết Toán học.

“Các bạn học, hôm nay thầy thật sự là rất cao hứng, trước khi phát bài thi tôi muốn khen ngợi một người!”

Toàn thể học sinh:..... Những lời này vì cái gì nghe quen tai như vậy!!!

“Phó Cửu!” Thầy Toán có thói quen khi kích đọc sẽ mang ra tiếng địa phương của bọn họ ra nói: “Bạn học Phó Cửu này thật là học sinh có nghị lực nhất mà thầy từng gặp qua!”

Toàn thể học sinh:..... Có nghị lực? Thầy, thầy xác định thầy là đang nói Phó Cửu? Phó Cửu kia luôn là người xin nghỉ học nhiều nhất?

“Đều nói không phụ lòng người, lần thi này thành tích của Phó Cửu là thầy vừa lòng nhất!” Thầy Toán đem bài thi vung lên, đặc biệt giống lãnh đạo ở buổi diễn thuyết: “Điểm tối đa!”

Lại là điểm tối đa?!

Bọn học sinh ngây người, ngơ ngác nhìn thiếu niên tóc bạc đăng đi lên đài lấy bài thi, đôi mắt soái, đôi mắt mê hoặc lòng người.

Tiết ba,

Bọn học sinh không chờ thầy giáo đang vui sướng hài lòng mở miệng liền nói thẳng: “Thầy, thầy liền nói cho bọn em biết đi, trong môn lần này không có người thi điểm tối đa đúng không?”

“Điểm tối đa?” Thầy giáo kia phụt cười một tiếng: “Sao có thể, đây là một ngữ văn a, viết văn rất hay bị trừ điểm!”

Bọn học sinh: Mẹ nó, cũng đúng, như thế nào quên mất viết văn là sẽ bị trừ điểm!

“Bất quá, thầy vẫn là rất cao hứng! Thầy hôm nay muốn khen ngợi một người!”

Bọn học sinh:.....

Thầy, các thầy là đã thương lượng tốt sao.

Có thể hay không đổi lời thoại đi a~~

“Phó Cửu, em viết văn rất tốt, thầy chỉ trừ em một điểm thôi.”

Bọn học sinh: Kia cùng điểm tối đa có gì khác nhau!!!!

Cả ngày công bố thành tích, tất cả học sinh chưa bảo giờ kích động tới vậy.

Thẳng đến cuối cùng là tiết vật lý......