Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 542: Tần thần đối với Z, phát đường




Beta:NM

Nghĩ đến hai chữ hôn môi.

Phó Cửu theo bản năng liền có chút muốn dời ra xa.

Cũng không biết có phải cái hành động này của cô bị đại thần nhìn thấu hay không.

Lúc này Tần Mạc đã nhàn nhạt mở miệng “Anh điều tra qua Z.”

“Hả? ” Phó Cửu nỗ lực làm bộ dáng biểu hiện của mình như rất kinh ngạc: “Điều tra qua Z?”

Tần Mạc gõ đầu thiếu niên một cái: “Nghe anh nói, em đừng nhúc nhích, không tốt.”

Phó Cửu:…… Hiện tại làm em trai đều bi thôi như vậy sao?

“Cô ấy ở Mỹ.” Tần Mạc cũng không có nói tới chuyện lần đó, mà là xoa môi thiếu niên, ánh mắt thực trầm: “Nếu nói vì sao nhất định phải điều tra cô ấy, đại khái là cảm thấy thật vất vả có một đối thủ như vậy, liền muốn gặp một lần.”

Phó Cửu:…… Quả nhiên không thể dùng ánh mắt người bình thường để suy xét đại thần.

“Thao tác của cô ấy không tồi, làm việc cũng rất có ý tứ, chỉ là khi đó như là đã gây ra một tình trạng không thể vãn hồi.” Ngữ khí Tần Mạc nhàn nhạt: “Chính là bởi vì như vậy, cho nên cần một người nói cho cô ấy, đừng đi lạc lối.”

Phó Cửu không nghĩ tới sẽ nghe được đáp án như thế: “Đừng đi lạc lối?”

“Đối thủ như vậy, biến thành kẻ ác thì quá đáng tiếc.”

Bất quá chỉ là một câu nói không chút để ý.

Lại làm Phó Cửu lúc ấy dừng lại thân hình.

Cho nên nói lúc trước đại thần xuất hiện ở nơi đó là vì đi cứu vớt cô sao?

Trên thế giới này đại khái không có bất cứ người nào hiểu mình hơn đối thủ của mình.

Nguyên lai, là đối thủ sao?

Phó Cửu không khỏi cười khẽ một tiếng.

Từ rất sớm rất sớm trước kia.

Cô đã từng nói, đại thần là người chính nghĩa nhất mà cô từng gặp.

Tam quan của anh thậm chí còn hoàn mỹ hơn ngoại hình.

Chính khí lăng nhiên, bách tà bất xâm*

(*):Trời sinh tính tình đã tốt đẹp, trăm điều xấu cũng không xâm phạm được

Rõ ràng là cảnh sát, ý nghĩ lại không giống với cảnh sát.

Từ trước tới giờ anh đều bảo thủ không chịu thay đổi, lại từ nhỏ liền rất hiểu chuyện.

Rất nhiều bạn bè nước ngoài đều thích dùng trường thành để nói tới Hoa Hạ vĩ đại.

Nhưng Phó Cửu lại cảm thấy, những thứ chống lại ngoại tộc xâm lăng đó không phải là trường thành.

Mà là quân nhân phòng giữ sừng sững ở biên cương.

Ở trên người đại thần.

Cô có thể nhìn ra không có chỗ nào là không tốt đẹp.

Cái loại nguy nga cứng cỏi, làm người khác phải hâm mộ.

“Em còn nhìn anh như vậy, sẽ làm anh cho rằng em muốn anh hôn em.” Tần Mạc giữ chặt cổ áo thiếu niên, đột nhiên cả người đều hạ thấp xuống, môi mỏng liền cách môi Phó Cửu mấy centimet, ánh mắt đều là một màu đen thâm trầm.

Lúc này Phó Cửu mới nhớ cái hôn nháo không thoải mái lần trước, phi thường nghiêm túc khẳng định lại lập trường: “Vừa rồi em chỉ là bị vẻ đẹp trai của Mạc ca làm tư duy tan rã, tuyệt đối không có ý tưởng muốn chiếm tiện nghi Mạc ca.”

Tần Mạc nhìn gương mặt trắng đến gần như trong suốt của thiếu niên, hơi thở từ thiếu niên lướt qua bên tai: “Đúng không?”

“Mạc ca, anh phải tin tưởng em.” Phó Cửu cảm thấy độ nguy hiểm của đại thần hôm nay lại nâng cao thêm một chút, vành tai quá ngứa, nhịn không được xoa xoa: “Nếu em muốn chiếm tiện nghi cũng sẽ nói cho anh biết trước.”

Tần Mạc nhìn thấy thiếu niên như vậy, thu tay trở về.

Anh biết rõ thời điểm đối phó người nào đó, có một số việc không thể làm quá rõ ràng.

Hơn nữa, từ ngày đó trở về sau.

Anh liền xem qua thông tin về phương diện này.

Muốn bẻ cong một người, cần phải từ từ một chút.

Đại khái thiếu niên là thật sự không có ý muốn chiếm tiện nghi anh.

Anh thì không có lúc nào không nghĩ muốn đem người này biến thành giống như mình.

Thời điểm vừa rồi khi xoa đôi môi đạm sắc kia, anh thậm chí muốn không màng tất cả cứ như vậy hôn xuống.

Sau đó, lột quần áo thiếu niên ra, muốn làm gì thì làm……