Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 553




Editor: Dương Dương 😘❤😘

Trên người Phó Cửu còn đang mặc đồng phục, trượt ván trượt từ sân thể dục kia nhảy qua, chính là vì muốn đuổi kịp tốc độ của Dương Minh.

Cô là muốn ra cổng trường trước Dương Minh.

Phó Cửu đứng ở nơi đó, một tay đút túi quần, nhìn thoáng qua hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang ở trước cổng trường bảo vệ mọi người, lại nhìn thoáng qua bên cạnh tường vây.

Dứt khoát kiên quyết lựa chọn người sau, một chữ, quay lại!

Này nếu để đại thần biết, phỏng chừng lại đến cười cô.

“Bác tài, làm phiền đuổi kịp xe phía trước. “

Đuổi xe đương nhiên sẽ không dùng ván trượt để đuổi, Phó Cửu bắt một chiếc tắc xi, ngồi ở trên ghế vị trí phó lái, đôi mắt không có rời đi phương hướng của Dương Minh.

Tài xế vừa nghe cái này, lập tức có hứng thú: “Có phải đang phá án hay không?”

Phó Cửu thấy bác tài xế bất động, lập tức nói: “Phải, cho nên bác đuổi theo nhanh lên, đừng để cho hắn chạy thoát. “

“Không thành vấn đề! “Bác tài xế kia phỏng chừng cũng là nhìn thấy nhiều cảnh tượng như vậy: “Cậu nói hắn có thể còn có đồng lõa ở gần đây không? Hắn trên người có súng không? Có súng cũng không có việc gì, nếu hắn ta bắn vào lốp xe, tôi liền đâm nha!”

Phó Cửu:……

“Bác à, bình tĩnh một chút. “

Bác tài xế thực nghiêm túc: “Con người của tôi rất ghét người ác như kẻ thù! “

Phó Cửu tỏ vẻ công nhận: “Đã nhìn ra, nhưng tội phạm này không giống vậy, trên người hắn còn có manh mối rất quan trọng, cho nên chúng ta trước mắt chỉ có thể đi theo, còn không thể rút dây động rừng. “

“Ai nha, nguyên lai là có chuyện như vậy, cậu nên nói sớm a. “Bác tài một bên chuyển tay lái, một bên nói giọng thân thiết như anh em: “Tôi để các anh em giúp cậu trên dưới áp sát hắn, không cần biết hắn đi đến nơi nào, chúng ta cũng có thể có tung tích!”

Phó Cửu cười, lập tức hướng tới bác tài xế giơ lên ngón tay cái.

Trên đường kẹt xe lợi hại.

Bác tài xế xác định tốt cụ thể vị trí xong, cũng mặc kệ đường chật hay không chật, mở cửa xe để cho Phó Cửu xuống xe đuổi theo.

Phó Cửu có ván trượt, một khi kẹt xe, cô liền phát huy ưu thế ván trượt.

Chỉ là trước khi đi, không quên ở ghế phó lái thả một ngàn đồng tiền.

Phó Cửu tính qua, một đường đuổi lại đây, bác tài vượt một cái đèn đỏ không nói, còn vi phạm kỷ luật một lần.

Dương Minh cũng không phải về nhà của mình.

Đừng hỏi vì sao Phó Cửu biết.

Phó Cửu nhìn lướt qua kiến trúc khu nhà này.

Thừa dịp Dương Minh ở trong xe gọi điện thoại, trực tiếp vung cặp sách về phía trước, cô bắt đầu “Ngụy trang. “

Tốc độ thay quần áo của Phó Cửu rất nhanh, cơ hồ là thời gian ngắn ngủn một phút đồng hồ, cô liền thay đổi thành một người khác.

Dương Minh trong tay còn cầm di động, cũng không có chú ý tới phía sau hắn từ khi nào đã có thêm một người.

Chờ đến khi vào thang máy, hắn mới ý thức được bên cạnh có một nhân viên giao cơm hộp, nói với người ở điện thoại bên kia: “Vậy, tôi lập tức liền đến, tốt.”

Tiếp theo, hắn cúp điện thoại, thân mình lùi về phía sau một chút.

Dương Minh luôn luôn khinh thường nhân viên giao cơm hộp, trên người luôn có một loại hương vị cổ quái, người này cũng không hẳn là như vậy, bất quá hắn ta vẫn là không muốn cùng đối phương tiếp xúc quá nhiều.

Trên thực tế, nếu có một cái thang máy khác, hắn ta đã không đi thang máy này.

Thế nhưng hai người lại cùng đến tầng trệt.

Không nghĩ tới cái tầng trệt này cũng sẽ có người gọi cơm hộp?

Dương Minh nhíu nhíu mày, chờ đến khi cửa thang máy mở ra, bước đi ra ngoài.

Mà lúc này nhân viên giao cơm trong thang máy, đột nhiên ngẩng đầu lên, cặp mắt đen sáng quắc, khuyên tai màu đen phát ra ánh sáng quỷ dị, không phải Phó Cửu thì là ai……