Đẻ Thuê Cho Phương Thiếu

Chương 33






Hôm nay cô muốn thử 1 lần chủ động
xem sao có thích hơn không...cô đưa tay cởi nút áo sơ mi của anh...!
- Em không cần cởi nút áo...nó ở dưới đây này...(anh giang 2 chân ra)
- Anh…....?(cô đỏ cả mặt)
Anh kéo tay cô đặt vào cái thứ đang c**ng lên của mình cô giật mình rút lại, mặt cô đỏ lên nóng phừng..

- Anh Minh...!

- Sợ mà vẫn muốn? Quần em ko cởi em cởi áo làm gì??
Anh quay lại ôm cô đè cô lên giường...!
- Bây giờ lại cố tình chủ động, cố tình khiêu khích,bệnh thì không chịu ăn cháo lại muốn anh...ai dạy em điều này???Vy Vy?
- Em muốn với anh...!
- Lại còn em muốn với anh...(Anh cười)
Nói xong anh đưa tay cởi nút quần của cô,chụp lấy tay anh cô run lên...!
- Muộn rồi...không kịp rồi Vy Vy...đừng chọc anh!
Nhanh như chớp anh cởi hết quần cô ra...hôn cô tới tấp...miệng hôn mà tay lật đật cởi
nút quần thở mạnh như tỉ năm ko l@m tình...mới 2 hôm thôi mà?
Nắm 2 chân cô anh tiến lại gần,cô giật mình khi của cô và của anh chạm nhau...đầu như điên dại rồi không cần biết gì nữa, thà đừng biết chứ biết 1lần là sẽ muốn lần 2-3 và bây giờ là nghiện...ghì cô xuống anh b*p chặt ngực cô hôn nó anh cắn mạnh làm cô đau đớn..

- Ưmm...Đau lắm anh ơi..đừng cắn em...!
Anh sướng quá nên tai chẳng còn nghe gì được...tay luồn sau gáy cô...ghì cô càng lúc càng chặt anh tìm lối vào mà tim cô thắt lại..cảm giác đó...nghiện lắm rồi...vừa đẩy nhẹ nhàng, rồi lại nhanh dần, không cần biết ngày mai ra sao,cô sẽ chống chọi với mọi thứ xung quanh như thế nào...nhưng bây giờ cô muốn bên anh, muốn chạm vào nhau, muốn r3n rỉ bên nhau...Ôm cô ngồi dậy...càng ngồi càng thốn...anh bấu chặt vào mông cô...vỗ mạnh nó...anh nói:
- Đừng nghĩ anh đến với em vì em còn trinh
tiết...trinh tiết có thể mua được, nhưng cảm giác sung sướng bên 1 người thì không...!

- Nhưng em không có gì cả...!Khải Minh ơi...!
- Có Vy Vy là anh có tất cả rồi...!
Nước mắt cô chảy ra chắc cô khóc vì hạnh phúc...thấy nước mắt cô rơi...anh hôn vào
nó...rồi lời yêu nhau r3n rỉ bên tai...đây là lần l@m tình thứ mấy cô cũng chẳng nhớ nữa...chỉ biết mỗi lần bên anh cô như muốn quên cả đất trời...1 từ sung sướng liệu có đủ diễn tả thành lời?
- Vy Vy...anh ra....(anh rên lên)
- Đừng uống thuốc tránh thai em nhé...anh thật lòng muốn em sinh con cho anh...công sức của anh!
Mỗi lần đẩy là mỗi lần cô tê tái, huhu công nhận sướng thật nhưng xong cuộc rồi thì mọi thứ rã rời...anh vắt kiệt sức lực cô rồi...biết cô mỏi đau nhức...bắt cô nằm xuống...Dũng bóp nhẹ đùi cô..anh làm cô bất ngờ...Gục vào ngực cô
được cái do ngực cô to nên êm ái lắm,cô biết mà...!
- Bây giờ anh mới nhận ra, em không có lỗi gì cả….tất cả là lỗi của anh, không phải em vô tình bước vào cuộc đời anh, mà anh mới là người cố tình bước vào đời em...Anh yêu Em Nhã Vy,..Vy Vy của anh...!!!
Cả 2 vẫn còn bấu víu nhau...nói mà môi vẫn còn run run lắp bắp...mắt chạm mắt chỉ nghe thôi mà sao cảm giác thấu tim...!
Cô nhận ra anh là người đàn ông bên ngoài lạnh lùng, khó ưa, đáng ghét...nhưng khi trên giường thì mạnh bạo và nồng nhiệt...!
- Em nóng lắm rồi Vy Vy....(anh đưa tay lên trán cô)
- Uhm...rút ra đi anh...em mỏi quá!
- Ấm quá...anh không nỡ, anh muốn thêm chút nữa...!
À cô hiểu lý do ấm rồi...do cô đang bệnh sốt
người nóng rang lên mà...anh áp chặt vào tai

cô..

- Giờ em ăn cháo được chưa? Ăn anh đủ chưa?(anh mỉm cười)
- Em...ai ăn ai???
- Ở đây đợi anh! Nha Vy Vy...!
Anh đứng dậy người anh rất cao thân hinh săn chắc vậy nên cô nói mạnh bạo lắm,làm cái nào ra cái đó...cô cứ ngẩn ngơ nhìn theo anh không rời...!
- Anh nấu cháo cho Vy Vy ăn...!
- (Cô gật gật vì bị đơ)
Anh nấu cháo cho mình ăn hả trời, không biết có mơ hay không nữa...cô ngồi dậy mặc đồ vào..

đi lại nhẹ nhàng mở cánh cửa đi ra khỏi phòng...cô muốn xem anh nấu như thế nào...cô vừa đặt chân tới bậc thang vì nghe tiếng chị giúp việc nên khựng lại....