Dị Giới Thú Y

Chương 582: KINH BIẾN Ở HÔN LỄ




Nói là kiểm tra thân thể, nhưng Sở Thiên chỉ kiểm tra ở phần đầu, một mặt Sở Thiên dựa vào góc độ chuyên gia để tìm hiểu, có thể ảnh hưởng đến tình cảm, phần lớn do ảnh hưởng ở não bộ, mặc khác, An Cát Lệ Na hiện tại là hình thái nhân loại, phải kiểm tra toàn bộ cơ thể, Sở Thiên sẽ rất khó ăn nói với vợ.

Do thần lực bị cầm cố, không có cách gì để nhanh chóng chữa khỏi bệnh, Sở Thiên đành dùng biện pháp dùng kim tiêm, hắn cạo một mảng tóc nhỏ trên đầu An Cát Lệ Na, đồng thời dùng kim tiêm nhỏ và các công cụ giải phẫu để tìm hiểu bên trong.

Trong đầu An Cát Lệ Na hoàn toàn không bị tổn hại gì!

Sở Thiên không cam lòng, lại kiểm tra thêm một lần nữa, vẫn không phát hiện được điều gì bất thường, điều này không khỏi làm hắn thắc mắc.

A Mạt Kỳ rất ít thấy bộ dạng này của Sở Thiên, hỏi: "Ông chủ, không có manh mối gì sao?"

Sở Thiên gật đầu nói: "Dù xem xét thế nào, hiện tại trạng thái của An Cát Lệ Na vẫn rất bình thường, quái lạ, nữ thần Vận Mệnh rốt cuộc đã làm gì vậy?"

Nữ thần Vận Mệnh này quả thật cổ quái, nhiều năm trước cô ta là một thượng vị thần, ngay cả Thần Không Gian cũng có thể đánh bại cô ta, nhưng cô ta đi được một vòng quanh đường hầm thời không, lại biến thành vong linh, lại còn có thực lực đánh bại phân thân của An Cát Lệ Na!" Sở Thiên lẩm bẩm, trong lòng đột nhiên nghĩ ra, "Cơ thể không có vấn đề gì, vậy thì linh hồn?"

Nghĩ tới đây, Sở Thiên vội vàng dặn dò: "A Mạt Kỳ, ngươi giữ cô ta, ta rời khỏi đây, đi tăm dò linh hồn của An Cát Lệ Na!"

Lén lút rời khỏi khu rừng, Sở Thiên lại gọi Bác Đức giúp đỡ, để hắn đưa mình tới thế giới linh hồn của An Cát Lệ Na.

A Mạt Kỳ ra tay khá mạnh, lúc đó linh hồn của An Cát Lệ Na đang uể oải quỳ trên mặt đất, không hề nhúc nhích, là một con rắn lớn, trên cơ thể có tám vết thương, trên đó còn có "dấu tích" Tiểu Bạch lưu lại

Bác Đức tiến lên đá vào linh hồn của An Cát Lệ Na, cười nói: "ngươi đoán con rắn này sau này sẽ cảm ơn ngươi, hay là hận ngươi?"

Sở Thiên nhún vai, "không quan tâm! Phu nhân A Mạt Kỳ thân mến, vui lòng nhường một chút, ta còn phải nghiên cứu con rắn này"

"ngươi nghiên cứu, ta sẽ canh chừng!" Bác Đức hăng hái đứng bên cạnh Sở Thiên.

Cách làm thì không cần nói nhiều, Sở Thiên đã làm rất nhiều lần rồi, cuối cùng, Sở Thiên phát hiện một hòn đá nhỏ màu đỏ trên trán An Cát Lệ Na, "Đây là gì vậy?" Sở Thiên không nhận ra, nhưng có thể khẳng định nó không phải là của An Cát Lệ Na, bởi vì bản thể linh hồn của An Cát Lệ Na là một con mãng xà màu trắng tuyết, toàn thân ngoài màu xanh ngọc của đôi mắt thì không còn màu sắc gì khác nữa, hơn nữa nhìn kỹ, thì rõ ràng có người đã gắn hòn đá này lên đầu An Cát Lệ Na.

"một lượng hỏa nguyên tố khá mạnh!" Bác Đức sờ hòn đá, thần sắc đột nhiên thay đổi, "Nếu ta đoán không lầm, đây có lẽ là một mảnh linh hồn của Trương Bá Luân!"

Sở Thiên kinh ngạc, "Cũng có nghĩa là, nữ thần Vận Mệnh đã bỏ một mảnh linh hồn nhỏ của hỏa phụ vào linh hồn của An Cát Lệ Na, vì vậy cô ta mới thích Trương Bá Luân!"

"không, có lẽ không đơn giản như vậy, ta cũng đã từng làm qua việc như vậy, nhưng không có loại hiệu quả này, kiểm tra cẩn thận hơn nữa đi!"

Sở Thiên lại kiểm tra An Cát Lệ Na thêm một lần nữa, lần này hắn không chỉ dừng lại trên bề mặt da, ngay cả các tinh hạch bên trong linh hồn cũng kiểm tra. Cuối cùng, hắn phát hiện thêm bảy mảnh đá như vậy nữa trên người An Cát Lệ Na, vị trí của bảy mảnh đá cũng rất kỳ lạ, dường như không có trật tự gì, nhưng lại có một trật tự ngầm, theo như nghiên cứu của Sở Thiên, vị trí của bảy mảnh đá này là ở chỗ huyết mạch lưu chuyển mạnh nhất trên cơ thể của An Cát Lệ Na, hay nói cách khác, chính là vị trí của các Thần Cách!

Không chỉ như vậy, dưới bảy viên đá, còn có một chòm sáng màu trắng nhạt, rất giống với màu sắc linh hồn của An Cát Lệ Na, nếu Sở Thiên không cẩn thận xem xét, thì sẽ không phát hiện ra.

Đột nhiên, Sở Thiên nheo mắt cười, "Tuy ta không hiểu rõ lắm về bí pháp của Mã Ny rốt cuộc là cái gì, nhưng bảy mảnh linh hồn này của Trương Bá Luân, chính là nguyên nhân tại sao An Cát Lệ Na đồng ý gả cho hắn!" Nói xong, Sở Thiên không khỏi cười lên một tiếng, Phượng Hoàng thần Bác Đức miện hạ thân mến, ta có một biện pháp, hoặc là…"

Bác Đức và Sở Thiên cùng cười, "Long Thần Phất Lạp Địch Nặc miện hạ thân mến, ngươi không cần nói thêm nữa, ta hoàn toàn đồng ý với ý kiến của ngươi!"

"Điều này…. Cũng không tốt lắm đâu?"

"Có gì không tốt đâu? Ngươi đã quên rồi sao? An Cát Lệ Na còn đang nợ ta một việc không vi phạm đến sự tôn nghiêm của Chủ Thần!"

Mắt Sở Thiên đã cười tít lại, "Vậy thì làm thôi!"

"Làm đi! Nhưng ta phải tìm người khác, đừng để An Cát Lệ Na làm trái với tôn nghiêm Chủ Thần." Bác Đức nói xong, cũng không khỏi cười lớn.

……………………………….

Hôn lễ của Sáng Thế hỏa diệm chi phụ Trương Bá Luân và Ma Căn gia tộc tộc trưởng An Cát Lệ Na bắt đầu.

Hôn lễ do Đặng Khẳng chủ trì, phù rể của Trương Bá Luân là Lạp Tắc Nhĩ, còn An Cát Lệ Na không có phù dâu.

Sở Thiên say sưa uống rượu, Kim Cương và A Mạt Kỳ ngồi phía sau, chỉ thấy Trương Bá Luân bước nhanh tới, người mặc áo tân lang, phong độ vẫn ung dung như trước, "Long Thần miện hạ, những phu nhân khác có đến không?"

Sở Thiên giơ ly rượu, cười nói: "rượu không tồi, tuy không bằng được như cực phẩm Phụ Tư Đặc của Bố Lôi Trạch, nhưng cũng là rượu ngon của đại lục rồi!"

Trương Bá Luân sắc mặt không đổi, cười lạnh nói: "Bây giờ Bố Lôi Trạch và Biển Cấm không ngừng lớn mạnh, Sáng Thế thần tộc của chúng ta không thể đụng vào, ngươi vô cớ giam giữ vợ chưa cưới của ta, nếu việc này mà truyền ra ngoài, ngươi còn mặt mũi nào nữa?"

Lạp Tắc Nhĩ cũng đi tới giúp vui, "không sai. Long Thần giam giữ phu nhân của hỏa phụ, ý đồ gây rối, chà chà, đây quả là tiếng xấu ngàn năm của Long Thần rồi!"

"Hừ" A Mạt Kỳ lạnh lung, giương mắt liếc Trương Bá Luân, chắp tay nâng Phán Quyết Ưng Đao ở sau lưng.

Kim Cương tiến lên trước một bước, cúi đầu chỉ vào hai vị phụ thần đứng bên cạnh, quát: "Trương Bá Luân, chú ý cách dùng từ của ngươi, nếu không ta sẽ xem như ngươi đang khiêu khích quân đội của Bố Lôi Trạch!"

"ngươi chính là phó thống soái của quân đội nhân loại Bố Lôi Trạch sao?" Trương Bá Luân nhấn mạnh hai từ "nhân loại" và "phó", rồi hài hước nói: "hai hôm nay Đặng Khẳng đã truyền thụ cho ngươi không ít, nhưng như vậy ngươi nghĩ ngươi đã có đủ tư cách để nói chuyện với ta rồi sao?"

Sở Thiên cười cười, cố ý dày mặt đi chào hỏi những người khác, Kim Cương có được sự đồng ý ngầm của Sở Thiên, hét lớn một tiếng, "Tiếp một quyền của ta!"

Trương Bá Luân thần sắc biến đổi, bây giờ toàn khu rừng đang bị khống chế thần lực, nếu không có sự khống chế này, dù hắn không có hỏa chi hồn, nhưng dựa vào hỏa phụ và thần cách hồn mẫu thì Kim Cương vẫn không là gì, nhưng có sự khống chế thần lực, cái mà tất cả mọi người còn có chỉ là bản năng và vũ khí!

Thấy Kim Cương cao đến hơn ba mét, cơ thể cường tráng, có thể thắng được tất cả những người mạnh nhất trên địa cầu, lại thấy dáng vẻ công tử của Trương Bá Luân, thì kết quả của trận đấu này đến cả heo thú cũng đã có thể đoán biết được.

Nhưng Trương Bá Luân có thể tránh né được không? Hắn là Sáng Thế hỏa thần, là tân lang của hôm nay! Thể diện, danh dự, tôn nghiêm, tất cả những việc này không cho phép hắn trốn tránh, huống hồ còn có An Cát Lệ Na đứng không xa đó đang nhìn hắn.

Cái gì gọi là hào hoa công tử? Chính là thà mất mạng trong một hố phân, cũng không thể để mất thể diện trước mặt mỹ nhân!

"Tiếp ngươi một chiêu thì sao chứ?" Trương Bá Luân giữ cơ thể Sáng Thế thần tộc, giơ tay lên tiếp chiêu, hùng hổ tiếp quyền của Kim Cương.

Rắc!

Sàn nhà thủy tinh dưới chân Trương Bá Luân nứt ra, hai chân hắn lọt xuống dưới, lún đến mắt cá chân.

Quyền của Kim Cương dừng lại trên trán của Trương Bá Luân, rồi thu nắm đấm lại, rút lui đứng sau lưng Sở Thiên, mắt không chớp, uy phong lẫm liệt. Text được lấy tại Truyện FULL

"Ha ha, hà tất hỏa phụ phải nổi giận? Ta cũng chưa từng nói sẽ không trả quý phu nhân lại cho ngươi!" Sở Thiên đứng lên, tiến lên trước mấy bước, giả vờ đỡ Trương Bá Luân đứng dậy, "nhưng ngươi cũng phải tuân thủ quy tắc, ta sẽ đem mấy vị phu nhân trả lại cho ngươi, nhưng, lễ nghi của hoàng tộc không thể thiếu được, việc gì cũng phải có trật tự, ngươi xem có đúng không?"

Trương Bá Luân vẻ mặt đỏ bừng, khóe miệng co lại, ánh mắt liếc nhìn Sở Thiên căm giận.

Đặng Khẳng vội vàng hóa giải, "Long Thần miện hạ, hôn lễ sắp bắt đầu rồi…" nói xong, hắn còn nhìn Sở Thiên bằng ánh mắt thăm dò.

Sở Thiên nháy mắt, ra hiệu cho Đặng Khẳng yên tâm, sau đó cười nói: "Hôn lễ cứ bắt đầu đi, hỏa phụ, vừa rồi trật tự mà ta vừa nói có nghĩa là, An Cát Lệ Na miện hạ dù sao cũng là chính thê, sao có thể thành thân cùng với hàng thê thiếp được? Ha ha, ngươi yên tâm, đợi đến lúc An Cát Lệ Na đã xuất giá rồi, ta sẽ thả những hôn thê kia, để họ đoàn tụ cùng phu quân!"

Trương Bá Luân tức giận hừ một tiếng, quay người bỏ đi.

Hôn lễ chính thức bắt đầu, sắc mặt Đặng Khẳng rất bình tĩnh, chủ trì khúc nhạc đầu xong, hắn lạnh lùng nói: "Trương Bá Luân, ngươi có bằng lòng lấy An Cát Lệ Na không?"

"Ước nguyện duy nhất của cuộc đời ta, chính là lấy được An Cát Lệ Na miện hạ"

Đặng Khẳng gật gật đầu, lại hỏi An Cát Lệ Na, "ngươi có bằng lòng gả cho Trương Bá Luân không?"

An Cát Lệ Na chúng ta thẹn, "Điều này…..phải nói sao đây?" Mọi người kinh ngạc, An Cát Lệ Na cười duyên nói: "Phu quân của ta nhất định phải là cường giả trong Tam giới, là người vô song!"

Trương Bá Luân cảm thấy hơi kỳ lạ, vội cười nói: "Phu nhân, ta vẫn là Sáng thần nghĩa tử, hỏa diễm chi phụ, cũng xứng với danh hiệu cường giả trong Tam giới rồi?"

An Cát Lệ Na cười hì hì đánh giá Trương Bá Luân, "ngươi… có thật sự mạnh mẽ không?"

Đột nhiên, cô ta giơ tay lấy lên một bát cơm trên bàn tiệc, "Thấy đây là gì không?"

Trương Bá Luân mơ hồ gật đầu, "Cơm!"

"Biết là tốt rồi!"

Bộp!

An Cát Lệ Na ném bát cơm lên đầu Trương Bá Luân, "Đừng ở đây làm những chuyện mất mặt nữa, trước tiên hãy cứ tu dưỡng bản thân ngươi đi đã!"

Nói xong, An Cát Lệ Na nhìn thẳng vào Sở Thiên, chân thành nói, "Chủ hôn, ta muốn gả cũng không thể gả cho một phế vật được, phu quân của ta, nhất định phải có một cơ thể khỏe mạnh, một phẩm hạnh kiên định, một tấm lòng vô song! Còn nữa… nam nhi mà, ít nhất cũng phải có chút sự nghiệp, ngươi nghĩ có đúng không? Trương Bá Luân có gì chứ? Ngoài bản thân mình ra hắn còn có thể sai bảo được ai chứ?"

Trương Bá Luân thất sắc, không nói lên được lời nào, tất cả mọi người đều sững sờ.

Chỉ thấy An Cát Lệ Na nhẹ nhàng bước đến phía sau Sở Thiên, cầm tay Kim Cương, "Đây, đây mới là phu quân lý tưởng của ta!"