Đi Qua Kí Ức

Chương 37: Trần tích linh




Thời tiết mùa hè nóng bức, mặt trời chói chang vào đầu. Một cái tiểu khất tử đầu không nhúc nhích, từ từ nhắm hai mắt tựa lưng vào cây đa. Quần áo tiểu tử này vô cùng bẩn thỉu, ống quần rách rưới bên cao bên thấp, lộ ra một mảng chân đen xì vì bùn

Xa xa, âm thanh xe ngựa ngày càng rõ ràng

Tiểu khất tử cắn răng, hai mắt nhắm lại, mơ mơ màng màng ngã xuống, chặn đứng đường đi của xe ngựa

“Tiểu khất tử kia, ngươi muốn chết à?” Phu xe hung hăng mắng

Trên đường cái, tiểu khất tử kia không biết sống chết nằm phơi trên mặt đường

Phu xe muốn nhảy xuống ngựa xua đuổi tiểu khất tử, bỗng nhiên trong xe đột nhiên vang lên tiếng chặn lại

“Chậm đã” bên trong xe người nọ thờ ơ phân phó phu xe “Cho tiểu tử ấy chút lộ phí, việc của chúng ta quan trọng hơn”

Tiểu khất tử nghe được lời này, lập tức giơ cánh tay suy yếu lên, lộ ra cánh tay gầy trơ cả xương “Xin thương xót, mang ta đi đi, ta sắp…không sống được”

Lời còn chưa nói xong, người đã hoàn toàn ngã xuống

Phu xe hoảng sợ, nhảy xuống xe thăm dò hô hấp của tiểu khất tử, sau đo nhìn lại xe ngựa la lớn “Chủ tử, tiểu tử này còn sống!”

Người trong xe thản nhiên “Một khi đã như vậy, đem hắn lên xe đi!”

Đợi cho tiểu khất tử tỉnh lại, đầu óc vẫn mơ mơ màng màng, chỉ có thể theo bản năng cảm thấy toàn thân một trận xốc nảy. Hắn vô cùng vui vẻ, đây là mình đang ở trong xe ngựa sao?

Người trước mặt trông vô cùng phong độ trí thức, mái tóc đen rũ xuống không thể che giấu được tướng mạo kinh diễm tuyệt luân, ai chao, toàn thân còn tiết ra một loại khí chất đã gặp là không thể quên được. Nói đúng ra là vừa có vẻ tươi đẹp đến tận xương tủy và cũng có vẻ lạnh nhạt đến tận xương tủy

Tiểu khất tử trợn mắt há hốc mồm: Mẹ ơi, ta gặp được thần tiên à…

Trương Kiển liếc mắt thấy khóe miệng của tiểu tử kia, trong lòng hơi có chút ghét bỏ, lập tức nhắm mắt

Tiểu tử kia thế này mới kịp phải ứng, vội vàng ôm lấy đùi Trương Kiển “ Đại nhân, đại nhân! Mẫu thân ta đã chết, từ nay về sau ta chỉ cơ khổ một mình, ngài có thể ban lòng hảo tâm thu lưu ta không?”

Trương Kiến bất động thanh sắc, hất tay tiểu khất tử ra, thản nhiên nói “Ta không phải đại nhân, ta chỉ là một sư phụ làm đèn”

Tiểu khất tử lại càng ôm chặt chân người ta hơn “Vậy càng tốt, ta từ nhỏ đã nghĩ đến việc học làm đèn! Ngài thu ta làm đồ đệ đi”

Trương Kiển vốn muốn cự tuyệt, nhưng trong lúc lơ đãng phiêu diêu nhìn thấy khuôn mặt chất phác cùng thân thể gầy yếu của tiểu tử này, thầm nghĩ rằng, làm nam nhi, tiểu tử này cũng qua gầy, sau đó lại trầm ngâm nghĩ đến bách tính mình nơi cố quốc, lập tức sinh lòng thương lại

Trương Kiển khẽ mím đôi môi, đưa khăn tay cho tiểu khất tử, nói “Ta đáp ứng dạy ngươi làm đèn, ngươi đừng có kêu gào nữa cho mệt”

Tiểu khất tử gật đầu như giã tỏi

Trương Kiển tán thưởng gật đầu “Tốt lắm, ngươi tên gì?”

Tiểu tử kia lập tức cười hắc hắc toét miệng, lộ ra hàng răng trắng “ Ta gọi là Vân Tình!”

Trương Kiển nhíu mày, Vân Tình….tên này không khỏi quá chút nữ nhi đi

Bất quá, hắn cũng không nghĩ gì thêm, an ủi sờ sờ đầu Vân Tình, thản nhiên nói:

“Gọi sư phụ”

“Sư phụ!”

Vân Tình cười vui vẻ, ánh mắt cong cong, giống như vòng trăng non

“OK” Đạo diễn hô một tiếng, cảnh quay bái kiến sư phụ hoàn mỹ thông qua

Cố Hạm Hạm trong cảnh quay chính là đóng vai tiểu tử ôm đùi, không hề có chút khí tiết nào tên Vân Tình. Cảnh quay này khá đơn giản về sau Vân Tình và sư phụ Trương Kiển mới xuất hiện nhiều cảnh hơn. Bởi vì hai diễn viên chính nhập tâm vào vai diễn tương đối nhanh, mấy cảnh quay liền đều không bị NG

Đột nhiên, Cố Hạm Hạm bỗng thấy một người đã rất lâu rồi không gặp

Nếu nói đời trước xuất hiện trong sinh mệnh của Cố Hạm Hạm, người có ảnh hưởng mạnh mẽ nhất thì đó chính là Trần Tích Linh. Nếu như nói Trần Tích Linh là mặt trời, như vậy thì cô chính là cái bóng giấu mình dưới ánh hòa quang đó. Cái bóng vĩnh viễn chỉ ngước nhìn mặt trời, đem mặt trời làm mục tiêu lẽ sống của mình, nhưng chính mặt trời làm mất đi sự tồn tại của cái bóng

Đúng vậy, cô chính là loại người tồn tại được hay không cũng thế

Trần Tích Linh lần này là tới thăm Ninh Phi Ly. Trần Tích Linh, Ninh Phi Ly còn có Tần Thừa Trạch, ba người bọn họ cùng nhau lớn lên, tình cảm vô cùng tốt. Nhưng mà so với Tần Thừa Trạch biến chất thay đổi từ tình bạn sang tình yêu đối với Trần Tích Linh, Ninh Phi Ly lại thật sự đem Trần Tích Linh thành cô em gái mà sủng ái

Trong cuộc sống, Trần Tích Linh có thói quen trang điểm ăn mặc theo phong cách đơn thuần, nhưng cho dù trang điểm hàng ngày nhẹ nhàng, cũng đã đủ lực sát thương đối với vô vàn các nữ diễn viên khác

Trần Tích Linh hôm nay mặc một cái váy màu trắng dài, tà váy nhẹ nhàng phủ tới gót cá chân, càng tôn lên dáng vẻ cao gầy. Nghe nói Trần Tích Linh gần đây hình như đang có vai diễn thuộc thể loại hiện đại, vì thế mái tóc còn cố tình uốn xoăn nhẹ, mang theo khí chất tươi mát, vô cùng thích hợp với trang phục hôm nay.

Ninh Phi Ly chưa kịp thay quần áo, lúc này đứng cùng một chỗ với Trần Tích Linh, hai người đều quần áo trắng, trông họ giống như một đôi thần tiên hạ phàm, khiến mọi người xung quanh không khỏi ngây ngẩn

Mọi người trong đoàn làm phim vừa nghe tin Trần Tích Linh đến thăm, trong bóng tối lén lút nhìn ra

Nhưng mà, dù gì người ta cũng là thiên hậu, phong thái đĩnh đạc, cho dù một đống ánh mắt nóng hừng hực nhìn về phía mình, Trần Tích Linh vẫn bàng quang dửng dưng không quan tâm, thoải mái cùng Ninh Phi Ly nói đùa, trên khuôn mặt luôn lộ ra nụ cười nhàn nhạt, vô cùng bình thản

Cố Hạm Hạm đứng gần Quý Bách thì lại giống như không bình tĩnh được, trợn tròn mắt “Không phải chỉ là một Trần Tích Linh hay sao, tại sao mọi người đều như hổ đói hết vậy?”

Quý Bách là người đại diện kiêm bạn tốt của La Gia nhiều năm, dĩ nhiên không để ý đến cấp bậc như Trần Tích Linh này

Xung quanh tiếng mọi người trong đoàn làm phim xì xào, toàn bộ đều thu hết vào đôi tai nhỏ xinh của Cố Hạm Hạm

“Ai ôi, nhìn xem này, khuôn mặt Trần thiên hậu thật sự nõn nà tươi đẹp nha!”

“Cô ấy trò chuyện cùng Ninh Phi Ly thân mật như vậy, hai người họ không phải là một đôi đi?”

“Không hề ngại ngùng chúng ta mà thản nhiên như vậy, chắc chắn không phải một đôi đâu, không thì đã không biết bí mật tới nơi nào đó rồi”

Cố Hạm Hạm nghĩ rằng lời nhận xét cuối này không sai chút nào, mấy hôm trước, đám nhà báo săn được tin có người có mối quan hệ mập mờ với Trần Tích Linh cùng nhau lén lút đi dạo ban đêm. Người nổi tiếng hẹn hò phải thế đó. Lại vừa vặn mấy ngày nay, Tần Thừa Trạch kêu bận rộn việc làm ăn, đã lâu không xuất hiện

Nghĩ đến đây, Cố Hạm Hạm cảm thấy hình như có gì đó là lạ, lại không thể nghĩ xem đến tột cùng điểm kì quái là gì. Đến thật lâu sau đó, cô bỗng nhiên hiểu ra, cái này chính là do cô thay đối cái nhìn với hai người Tần Thừa Trạch và Trần Tích Linh cùng những chuyện bí mật kia. Hiện giờ, Cố Hạm Hạm đang dùng ánh mắt người qua đường đứng xem mà bình phẩm

Cố Hạm Hạm cảm thấy mình lúc này giống như những người ngoài cuộc, đối với đống hỗn độn này không còn liên quan

Có lẽ nào, là công lao của Bạc Tư Niên?

Cô giống như đã thật sự đem những chuyện kiếp trước buông xuống?

“Em như thế nào luôn bày ra khuôn mặt thất thần như vậy hả?” Quý Bách đứng bên cạnh vô cùng bất mãn hỏi, sau đó một giây lại ồ lên “Ai ôi, không phải là em đang nghĩ người ấy của mình chứ?”

“Ha ha, anh Quý Bách thật sự hiểu rõ lòng em” Cố Hạm Hạm vui vẻ vỗ vỗ vai Quý Bách

Quý Bách thở dài “Nói thật, anh vô cùng tò mò xem người đàn ông của em là loại người nào?”

Cố Hạm Hạm trầm ngâm, miêu tả sơ lược “ À, chính là kiểu đàn ông mà tất cả phụ nữ trên thế giới đều yêu điên cuồng đó”

“..Cố Hạm Hạm” Quý Bách trầm giọng

Cố Hạm Hạm mỉm cười

“Haizz, xem ra câu đó quả không sai, trong mắt tình nhân đều là Tây Thi” Quý Bách khẽ bặm môi “Em chuẩn bị tình yêu làm cho đầu óc bị mê muội rồi!”

Tình yêu sao? Cô thật sự là đã có tình yêu đối với Bạc Tư Niên sao?

Nhìn thấy bộ dạng ngơ ngác cùng không tình nguyện của Cố Hạm Hạm, Quý Bách trong lòng ảo não, mình nổi tiếng là độc miệng, cô nhóc này không phải là bởi vì hai câu nói của mình mà tổn thương lòng tự trọng đấy chứ

Quý Bách lập tức thử vớt vát “ Thật ra, em cũng không cần quá để ý lời anh nói đâu, so với những người phụ nữ khác, em đã coi như là người yêu lý trí rồi. Lại nói, người đàn ông kia là bạn bè trong giới giải trí của em à? Anh có quen biết anh ta không?” Trong giới giải trí này, Cố Hạm Hạm chỉ vừa mới ra mắt công chúng, cũng chỉ mới quay một bộ phim, nếu đã người đàn ông kia cũng thuộc giới giải trí, phạm vi chắc chỉ tập chung trong mấy nam diễn viên của “Hình Xăm” thôi

Chẳng lẽ là Kiều Ngạn Đình? Sẽ không, sẽ không đâu, tiểu tử kia thân thiết với mình như vậy, nếu có bạn gái, chắc chắn mình cũng sẽ biết

Thế thì không nằm trong giới này?

Quý Bách làm người đại diện của Cố Hạm Hạm, vì chuyện tình cảm của nghệ sĩ, mà hao tâm tổn phế suy nghĩ lên xuống

Mà Cố Hạm Hạm trong lúc đó đang...nghịch di động?

“Anh Quý Bách, blog của em tăng tới hơn ba trăm nghìn người theo dõi đấy” nhìn xem đi, hoàn toàn không có bắt chung sóng

“....” Quý Bách thở dài, xem ra là mình quan tâm thừa rồi “Hình Xăm hiện nay đang công chiếu, được rất nhiều khen ngời, fan hâm hộ của em tự nhiên tăng cũng là điều dễ hiểu, hơn nữa ngày hôm qua đoàn làm “Tìm đèn kí” vừa mới công bố tạo hình những nhân vật chính”

Quý Bách đứng lâu cảm thấy mỏi chân, tìm một cái ghế ngồi xuống “Mấy ngày hôm trước trên các trang đầu của các diễn đàn đều là “Hình Xăm” còn mấy ngày nay thì đều là “Tìm đèn kí” em nói xem?”

Nhưng mà Quý Bách thấy chưa đủ, điều này vẫn chưa dừng lại đó, điều anh mong muốn, muốn Cố Hạm Hạm có được, hoàn toàn không chỉ dừng ở trình độ này. Anh biết, Cố Hạm Hạm cũng không thỏa mãn với trình độ này. Quý Bách có thể theo nhìn thấy dã tâm trong ánh mắt Cố Hạm Hạm - - chính là đi tới vũ đài đỉnh cao, sau đó được vạn vạn người chú ý

**

“!” Cảnh quay thứ hai bắt đầu

Đây là một trạch viện rất thông thường, không khác gì những ngôi nhà mái ngói xanh xung quanh. Trong phòng đồ đạc đơn giản, bài trí cũ kĩ, ngay cả góc tường cũng đã ngả màu có dấu hiệu nứt nẻ. Trạch viện này cũng không quá lớn, nhiều lắm là ba gian phòng ở, tính luôn cả hậu viện, mới có thể xem là chút rộng rãi

Vân Tình sờ chỗ này một cái, nhìn chỗ kia một cái, cuối cùng đưa ra một cái kết luận: thì ra phòng ở của thần tiên cũng không khác biệt gì so với nhà của dân thường là mấy nhỉ

Phu xe là người hầu duy nhất trong nhà này, hắn ta lập tức lấy cho Vân Tình một bộ xiêm y sạch sẽ. Đợi cho Vân Tình tắm rửa sạch sẽ xong, liền đưa đi gặp Trương Kiển

Rửa mặt xong, Vân Tình cuối cùng cũng lau sạch bẩn thỉu nhếch nhác trên khuôn mặt và mái tóc giờ đã được cột gọn gàng sau ót, lộ ra dáng vẻ mi thanh mục tú, không hề giống với tiểu khất tử trước đó

Lần đầu tiên trên mặt Trương Kiển xuất hiện tia dao động “Ngươi là nữ?”

Vân Tình nhu thuận gật đầu ‘Đệ tử chẳng nhẽ trông không giống nữ nhi sao? Khi đệ tử được sinh ra, mẫu thân đã khen đệ tử rất xinh đẹp mà’

Trương Kiển hít sâu một hơi “Là ta nhìn nhầm” Nam hay nữ đều không phân biệt được, hắn đúng là làm đèn lồng đến ngu người rồi

Lúc này đáng nhẽ Cố Hạm Hạm chính là Vân Tình nên nói tiếp lời thoại, nhưng cô lại thất thần không nói tiếp

Ánh mắt Cố Hạm Hạm đang phiêu diêu về một góc nào đó

Tần Thừa Trạch cùng Trần Tích Linh đang đứng ôm nhau một góc

“Cắt! Cố Hạm Hạm, cô đang làm gì vậy?!” Đạo diễn nóng mặt cuộn kịch bản trong tay, gào lên