Dị Thế Tà Quân

Chương 967: Âm mưu và điều kiện




Chỉ tiếc, bố cục chu đáo chặt chẽ như thế lại được định trước nhất định thất bại, bởi hết lần này đến lần khác Chiến gia đụng phải một Mặc Quân Dạ giả danh! Mà kẻ giả danh này lại có thực lực vô cùng khủng bố.

Kế hoạch mà Chiến gia khổ công chuẩn bị, giống như một dòng nước xiết chảy mạnh, không gì có thể ngăn cản, đột nhiên lại đụng phải một ngọn Thiên Trụ Sơn cao nhất thế gian, quả đúng là bi kịch.

Điều này thật đúng với một câu châm ngôn: Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên! Quân Mạc Tà càng ngày càng thấy lời nói của tổ tông để lại thậ...t con mẹ nó quá có đạo lý, trên thế gian cũng có nhiều sự tình thực kỳ diệu đến mức buồn cười.

- Thật chỉ so tài một lần là được? Chỉ đơn giản như vậy sao? Quân Mạc Tà bất động thanh sắc hỏi.

- Đương nhiên không chỉ đơn giản như vậy. Chiến Ngọc Thụ lộ ra vẻ mặt tươi rói, mỉm cười nói:

- Kỳ thật cũng không phải chuyện gì to tát, thế này đi... Đã có tỷ thí, đương nhiên phải có vật đặt cược. Mà đây mới là điều chúng ta muốn.

- Vật đặt cược? Các ngươi muốn ta tỷ thí còn có điều kiện? Quân Mặc Tà hỏi.

- Tự nhiên là có điều kiện, nếu không có chỗ tốt, chúng ta lãng phí nhân, vật lực to lớn như vậy chẳng phải lãng phí thì giờ sao? Không có vật đặt cược tương đương cũng thật hổ thẹn với thân phận truyền thuyết của Mặc đại thiên tài ngươi đi.

Chiến Ngọc Thụ điều chỉnh sắc mặt, dùng thái độ trịnh trọng rất nghiêm túc, từ từ nói:

- Điều kiện cũng rất đơn giản, vô luận ở phương diện nào ngươi bị thua, vậy từ nay về sau ngươi không được tiếp nhận bất cứ lợi ích nào liên quan đến phương diện đó, vô luận là chức vụ hay vật chấ...t

- Ví dụ, khi họa, ngươi không giành được chiến thắng, vậy cả đời người không được nhắc đến hai chữ "hội họa". Các phương diện khác cũng như vậy.

Chiến Ngọc Thụ cười cười nói:

- Trừ chuyện đó ra, ngươi còn phải đáp ứng ba điều kiện của chúng ta! Ba điều kiện này, vô luận dưới tình huống nào, trong hoàn cảnh nào ngươi cũng không được cự tuyệt; bất cứ chuyện gì.

- Nếu ngươi không có dị nghị, bây giờ chúng ta có thể ký kết hiệp ước, dùng huyết thư thủ ấn ký tên, đồng thời dùng linh hồn tổ tông thề, cả đời không được phản bội lời thề.

Chiến Ngọc Thụ sắc mặt âm lãnh:

- Đương nhiên, nếu Mặc đại thiên tài ngươi không có đảm lượng mà nói..., có thể rời đi, tỷ thí cũng như vậy mà hủy. Có điều, ta trịnh trọng nhắc người một điểm: Nếu hoàn thành tỷ thí, cho dù kết quả cuối cùng thế nào, chúng ta cũng đều không làm khó dễ ngươi. Nhưng nếu ngươi có ý định đào tẩu, ta Chiến Ngọc Thụ có thể lấy danh dự Chiến gia thề, từ nay về sau tại Huyễn Phủ, tuyệt đối không có nơi nào mà Mặc Quân Dạ ngươi có thể sống yên ổn!

- Cho dù ngươi là kẻ có được Không Linh thể chất cũng vậy. Chiến Ngọc Thụ cười hắc hắc: Khi đó, ngươi chỉ có hai con đường.

- Thứ nhất, tại Huyễn Phủ biến thành phế nhân hoặc chết không minh bạch, hóa thành tro bụi. Thứ hai, ngươi rời khởi Huyễn phủ, ra ngoài làm ăn mày, khôi phục thân phận ăn mày vốn có của ngươi. Ngươi không phải kẻ ngốc. Thực lực của Chiến gia cho dù ngươi chưa thấy tận mắt, hẳn cũng đã nghe nói qua. Phải lựa chọn thế nào, ngươi hãy cân nhắc cẩn thận.

- Chiến Ngọc Thụ! Ngươi quá hèn hạ! Miêu Tiểu Miêu trong lòng khẩn trương. Điều kiện như vậy, đâu phải chỉ là hủy Mặc Quân Dạ? Quả thực là muốn cột lên người Mặc Quân Dạ xiềng xích cả đời không thể giải xuống.

Một khi đáp ứng điều kiện, chỉ cần Mặc Quân Dạ thua, chẳng khác nào sẽ biến thành gia nô của Chiến gia.

Ngươi ngàn vạn lần không thể đáp ứng a!

Hai huynh đệ Chiến gia thật sự quá âm hiểm rồi!

Quân Mạc Tà trong lòng cười thầm: Lão tử mới không sợ ngươi đưa ra điều kiện, chỉ sợ người không đề cập đến điều kiện mà thôi! Cuối cùng cũng lộ ra âm mưu của các ngươi.

Bố cục mà Chiến gia bày ra, có thể nói là mưu tính rất sâu xa, không chỉ đánh chủ ý đến Miêu gia, chủ ý đến Miêu Tiểu Miêu, đánh chủ ý đến Linh Dược Viên, đánh chủ ý đến chức vụ phủ chủ Huyễn Phủ, đánh chủ ý đến những gia tộc của những thiếu niên có mặt ở đây, đánh chủ ý đến những hàn môn đệ tử hôm nay tham gia tỷ thí... Còn muốn đánh chủ ý đến Mặc Quân Dạ, đệ nhất cao thủ trong tương lai của Huyễn Phủ.

Thật sự quá trâu bò đi!

Về phần điều kiện được hay không được cái gì, căn bản chỉ là trò che mắt của Chiến gia. Bởi một vị Không Linh thể chất, mục tiêu chủ yếu vẫn là tu luyện nâng cao cấp độ huyền khí. Cái gì cầm kỳ thư họa thi từ ca phú, đối với hắn căn bản không có ý nghia gì. Cho dù cho phép hắn tham dự, hắn cũng không có hứng thú!

Đây chẳng qua chỉ là thủ đoạn mua chuộc chút nhân tâm mà thôi!

Điều kiện chính thức, chính là ba điều kiện vô luận tại thời điểm, hoàn cảnh nào cũng không được cự tuyệt. Đây mới thực sự là điểm trọng yếu.

Hơn nữa ba điều kiện này, Chiến gia tuyệt đối sẽ không đưa ra bây giờ, mà để sau này. Đợi đến lúc tu vi của vị Không Linh thể chất này đạt tới tiềm lực của một tuyệt thế cao thủ, nhưng chưa đạt đến đỉnh cao thực sự, lúc đó mới đưa ra!

Đưa ra quá sớm, lo rằng tu vi hắn chưa đủ, không thể phát huy hết năng lực của hắn; mà đưa ra quá muốn, hắn đã vượt qua tất cả trở thành tuyệt thế cao thủ, khi đó hán hoàn toàn không cần để ý đến sự tồn tại của Chiến gia... Khi đó coi như có huyết thư, cũng không làm được gì, trực tiếp hủy diệt toàn bộ Chiến gia diệt khẩu đi. Tại thế giới mà kẻ mạnh là người nắm đạo lý, sự tình này quá bình thường rồi.

Chỉ có tại thời khắc mấu chốt, khi mà tu vi hắn không quá cao cũng không quá thấp, đó mới là thời điểm thích hợp đưa ra điều kiện, cũng là thời điểm có thể dễ dàng khống chế hắn...

Quân Mạc Tà đem mình đặt vào vị trí của Chiến gia, đặt mình vào hoàn cảnh khác suy nghĩ một chút, không khỏi sởn hết cả gai ốc: nếu là mình, điều kiện thứ nhất chính là muốn vị Không Linh thể chất này hạ sát một nhân vật trọng yếu trong Huyễn Phủ, khiến cho Huyễn Phủ rối loạn, thậm chí khủng hoảng. Rồi sau đó điều kiện thứ hai là hạ sát Phủ chủ, cuối cùng hẳn là điều kiện mình phải gia nhập Chiến gia rồi...

Ba bước đưa ra điều kiện này, thực chất là một kế hoạch hoàn toàn xuyên suốt. Trước hết hạ sát một người trong Huyễn Phủ cũng chưa hẳn sẽ đối mặt với toàn bộ nhân vật trọng yếu trong Huyễn Phủ, như vậy song phương hoàn toàn có thể sảng khoái hợp tác.

Nhưng một khi như thế sẽ để Chiến gia nắm được điểm yếu; khi đó không thể không thực hiện bước điều kiện thứ hai. Mà một khi thực hiện điều kiền thứ hai thì đã không còn đường lui, ngoại trừ gia nhập Chiến gia thì tại bất cứ nơi nào trong Huyễn Phủ cũng không có chỗ dung thân. Mà sau khi gia nhập Chiến gia, cho dù có trở thành cao thủ độc bộ thiên hạ, cũng khó có thể phản lại Chiến gia được nữa...

Như vậy, Chiến gia không chỉ thu được một nhân vật có khả năng lớn trở thành đệ nhất cao thủ trong tương lai, mà còn có thể đem toàn bộ Huyễn Phủ nắm trong tay, vạn năm truyền thừa đi xuống...

- Hèn hạ? Đây bất quá chỉ là điều kiện đặt cược trong tỷ thí mà thôi. Quyền lựa chọn là ở Mặc huynh, Mặc huynh có thể đáp ứng, tự nhiên cũng có thể không đáp ứng. Quyền quyết định không ở trong tay ta, ta có chỗ nào hèn hạ? Có tỷ thí phải có thắng thua a. Cũng có thể Mặc đại thiên tài kỳ tài ngút trời này sẽ chiến thắng a. Ngươi không có nghe Mặc huynh nói mình là thần tượng trong truyền thuyết sao?

Chiến Ngọc Thụ như tắm gió xuân, khẽ mỉm cười nói:

- Tiểu Miêu muội muội, thủ đoạn thế nào cũng không phải điều trọng yếu, mấu chốt là... kết quả thế nào! Trong mắt thế nhân, cái gọi là thủ đoạn hèn hạ, cũng chưa hẳn là không thể thực hiện một cách quang minh chính đại; mà một số việc quang minh chính đại cũng là để che mắt cho những mục đích hèn hạ... Những điều huyền bí ẩn trong đó, nếu không phải người trong cuộc thì không cách nào suy đoán ra mục đích thực sự a...

Hắn vừa nói đến đây, Chiến Thanh Phong lại ho khan một tiếng, hiển nhiên muốn ám chỉ cho hăn không thể nói quá nhiều với Miêu Tiểu Miêu.

- Hừ! Ngươi cho là ta không biết mục đích của ngươi sao? Chiến Ngọc Thụ, ngươi dùng thủ đoạn như vậy đối phó với một vị có Không Linh thể chất mà toàn bộ tiền bối trong Huyễn Phủ đều coi trọng, chẳng lẽ Chiến gia các ngươi không sợ khiến nhiều người tức giận sao? Đến lúc đó, Chiến gia các ngươi có thể gánh chịu toàn bộ lửa giận của các bậc tiền bối sao? Miêu Tiểu Miêu liếc nhìn Chiến ngọc Thụ, khuôn mặt luôn bình tĩnh rốt cuộc cũng tràn đầy phẫn nộ.

- Chiến gia chúng ta một lòng vì Huyễn Phủ, lần này đứng ra tỷ thí, cũng không có bất cứ ý định làm ra chuyện gì thương thiên hại lý, điểm này ta có thể thề với trời... Hơn nữa, Tiểu Miêu muội muội, cuộc tý thí này cũng chỉ là ván bài giữa tiểu bối chúng ta, lúc trước không phải ngươi cũng tham gia vào một trận cá cược sao? Ngươi cho rằng, cá cược mà ngươi tham gia lúc trước nhỏ đến đâu? Chiến Ngọc Thụ hừ hừ nói, giống như cười mà không phải cười.

Miêu Tiểu Miêu chán nản, vừa muốn phản bác, đã thấy Quân Mạc Tà vẻ mặt trầm tư ngẩng đầu lên, buồn bực nói:

- Chiến nhị công tử, ngươi nói ta đều nghe rõ, nhưng mà ngươi đưa điều kiện… có vẻ không công bằng a? Từ đầu đến cuối, chỉ có ta thua thì như thế nào, phải đáp ứng điều kiện của các ngươi ra sao! Nhưng sao chưa thấy ngươi nói đến, nếu ta thắng... sẽ như thế nào? Chẳng lẽ, chỉ có các ngươi thắng mới được đưa ra điều kiện, còn ta thắng lại thành một hồi công toi sao?

- Đã đánh bạc là phải công bằng, Mặc huynh nếu có thể chiến thắng, tự nhiên cũng có thể đưa ra điều kiện. Bộ dạng Chiến ngọc Thụ giống như đang chê cười. Ở một bên, mọi người đều không khỏi ha ha cười lớn.

Mặc Quân Dạ này thất quá buồn cười rồi, đồng thời đối mặt với nhiều nhân tài ở các lĩnh vực khác nhau, hắn còn muốn thắng lợi toàn bộ? Thật sự quá không biết trời cao đất rộng rồi!

- Đương nhiên phải đưa ra điều kiện! Quân Mạc Tà vẻ mặt thành thật nói:

- Hơn nữa điều kiện ta cũng nghĩ kỹ rồi. Điều kiện của các ngươi đã hà khắc như thế, vậy điều kiện của ta cũng không thể đơn giản, ngươi nói có phải hay không?

- Ah! Ngươi có điều kiện gì, có thể nói thử xem. Chiến Ngọc Thụ cố lặn ra vẻ tươi cười, lòng tràn đầy khó chịu mà hỏi. Cái tên nhà quê này, quả thực không biết sống chết!

- Mặc huynh, ngươi cần phải cẩn thận; Hai huynh đệ Chiến gia nổi tiếng nuốt lời, cũng không phải là lần đầu tiên đâu. Miêu Tiểu Miêu nhìn hắn có ý đáp ứng, không khỏi khẩn trương, bất chấp rụt rè, cũng bất chấp hoàn toàn đắc tội với Chiến Thanh Phong cùng Chiến ngọc Thụ, dứt khoát cao giọng nói.

- Miêu Tiểu Miêu!… đã thật lâu không lên tiếng, Chiến Thanh Phong mở miệng nghiêm khắc kêu một tiếng: Lời này của ngươi có ý tứ gì?

- Như thế nào, chẳng lẽ sự tình trước đó ta lại không thể nói ra sao? Miêu Tiểu Miêu không chút nào yếu thế, ánh mắt như hai dòng điện bắn thẳng tới.

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến