Địa Cầu Online

Chương 121: Boss Hắc tháp? Đường Mạch ~~




14 vật phẩm an tĩnh xuất hiện ở trung tâm đồng hồ chân lý. Thời gian một phút đã hết, Đường Mạch nói ra tên của 12 vật phẩm, bỏ qua 2 vật phẩm. Ánh sáng xanh lập lòe trên 12 vật phẩm, Đường Mạch dừng một chút, ngẩng đầu, bình tĩnh nói: “Vật phẩm thứ 15 và vật phẩm thứ 16, người chơi Đường Mạch và người chơi Thỏ đen. Chân lý riêng biệt giữa cặp vật phẩm này là —— bọn họ đều là người chơi nhân loại.”

Trên đồng hồ chân lý, ánh sáng xanh nhấp nháy dữ dội, ngày càng trở lên mãnh liệt hơn.

Giây tiếp theo, âm thanh tựa như máy móc của đồng hồ chân lý vang lên: “Thành công loại bỏ chân lý riêng biệt giữa người chơi, không có khen thưởng tiến về phía trước.”

Trái tim Đường Mạch khẽ động một chút, kế tiếp hắn thở phào nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.

Bức tường màu xanh chậm rãi dâng lên, sắc mặt Thỏ đen đứng ở phía đối diện khó coi tới cực điểm. Nó không nghe thấy những lời Đường Mạch vừa nói với đồng hồ chân lý, nhưng nó lại biết Đường Mạch đã nói gì. Hai mắt Thỏ đen gắt gao nhìn chằm chằm Đường Mạch, trong ánh mắt nó vừa có sự phẫn hận ghen ghét, lại vừa kèm theo một tia chờ đợi cùng cầu xin.

Đường Mạch quét mắt nhìn qua Thỏ đen, xếp bằng ngồi xuống, tiếp tục nghỉ ngơi.

Kim giờ và kim phút dưới chân hai người tiếp tục chuyển động, Đường Mạch nhớ lại những lời Thỏ đen vừa nói, không tỏ ý kiến gật gật đầu.

Thật sự giống như Thỏ đen đã nói, trận trò chơi này ai thắng ai thua còn chưa thể xác định.

Đường Mạch có ba cách để thắng được trò chơi: Loại bỏ toàn bộ vật phẩm, đuổi kịp Thỏ đen, Thỏ đen tử vong khi chịu trừng phạt. Cách để Thỏ đen chiến thắng hắn tạm thời không biết, nhưng thứ có thể chắc chắn chính là, nó đuổi kịp Đường Mạch cũng có thể chiến thắng, nếu không nó sẽ không ngừng kêu gào muốn đuổi theo Đường Mạch, sau đó ăn hắn như vậy.

Cho dù hiện tại Đường Mạch đã biết được giữa Thỏ đen và hắn cũng tồn tại chân lý, nhưng chỉ cần Đường Mạch không thành công loại bỏ tất cả vật phẩm, Thỏ đen liền vẫn còn hi vọng. Trên đồng hồ chân lý sẽ xuất hiện từ 2 – 58 vật phẩm, trên cơ bản mỗi lần đều sẽ xuất hiện 10 vật phẩm trở lên, khả năng Đường Mạch có thể loại bỏ toàn bộ vật phẩm cũng không quá lớn. Cho nên Đường Mạch nếu muốn thắng lợi, 90% là hắn phải đuổi kịp Thỏ đen.

Như vậy trận trò chơi này, đến tận bây giờ mới là hoàn toàn công bằng.

Đường Mạch sẽ không còn mỗi vòng đều bị bức lùi về phía sau 2 ô, hai người bọn họ đều cùng đứng ở vạch xuất phát. Ai loại bỏ được vật phẩm càng nhiều, số ô tiến lên cũng càng nhiều, người đó liền có thể thắng lợi.

“Người chơi 0 giờ lùi về sau 1 ô, người chơi 6 giờ tiến lên 1 ô. Người chơi 0 giờ kích phát Luận điệu vớ vẩn gây thất vọng cấp độ ba, người chơi 6 giờ kích phát Luận điệu vớ vẩn gây thất vọng cấp độ ba.”

Sắc mặt Thỏ đen trắng bệch, Đường Mạch nhàn nhã tiến về phía trước 1 ô. Giờ khắc này, Đường Mạch đứng ở ô số 23, Thỏ đen đứng ở ô số 1, khoảng cách giữa hai người hiện tại là 22 ô. Bọn hắn vừa mới đứng yên, một cơn gió lớn liền từ đỉnh đầu bọn họ đánh úp xuống. Thời gian ba phút trừng phạt qua đi, hai người đều thở hồng hộc.

Sau khi nghỉ ngơi xong, Thỏ đen dùng một loại ánh mắt phức tạp nhìn Đường Mạch. Đường Mạch vốn tưởng rằng *gã muốn nói gì đó, ai ngờ Thỏ đen lại chỉ nhìn hắn như vậy, cũng không hề mở miệng.

*Vì Đường Mạch đã biết Thỏ đen là người chơi nhân loại rùi nên thay đổi cách xưng hô nhé. Cũng không thể gọi nta là “nó” mãi được nhỉ.

Lượt tiếp theo rất nhanh liền bắt đầu, lần này xuất hiện 16 vật phẩm. Đường Mạch tiến lên 2 ô, Thỏ đen tiến lên 1 ô.

Đến lượt chơi kế tiếp, xuất hiện 24 vật phẩm. Đường Mạch tiến lên 4 ô, Thỏ đen tiến lên 2 ô.

Biểu hiện của Thỏ đen khiến Đường Mạch có chút kinh ngạc. Hắn vốn tưởng rằng thực lực đối phương không đủ, khi số lượng vật phẩm ít còn có thể ổn định phát huy, một khi vật phẩm nhiều lên liền không thể xử lý hết. Không nghĩ tới đối phương mấy lần này thế nhưng đều loại bỏ không ít vật phẩm, khiến cho tốc độc đuổi theo Thỏ đen của Đường Mạch càng chậm hơn.

Đường Mạch nghĩ đến: “Có lẽ dưới tình huống nguy cấp, tiềm năng của con người liền được kích phát chăng?”

Vấn đề này chỉ sợ ngay cả Thỏ đen cũng không thể trả lời được.

Thỏ đen hiện tại cũng không còn quan tâm đến Đường Mạch nữa, gã không đáp lời cũng không phản ứng lại hắn. Hai mắt Thỏ đen đỏ ngầu nhìn chằm chằm đồng hồ chân lý, mỗi khi vật phẩm mới xuất hiện, gã ngay cả mắt cũng không chớp liền nhìn ngay về phía trung tâm đồng hồ, muốn tìm ra chân lý riêng biệt trong đó. Nhưng ngay cả là như vậy, khoảng cách giữa gã và Đường Mạch vẫn đang không ngừng ngắn lại. Không có ưu thế “Cưỡng bách Đường Mạch lui về sau 2 ô”, đại đa số thời điểm Thỏ đen đều tiến về phía trước ít hơn Đường Mạch.

Khi vòng chơi thứ 23 kết thúc, khoảng cách giữa hai người chỉ còn lại 6 ô. Là Thỏ đen ở phía trước, Đường Mạch ở phía sau, Đường Mạch chỉ cần 6 ô nữa là có thể hoàn toàn đuổi kịp Thỏ đen, Thỏ đen rơi vào hố đen chân lý.

Hy vọng nơi đáy mắt Thỏ đen đã sớm tắt dần theo sự rút ngắn khoảng cách giữa hai người. Gã cúi đầu nhìn mặt đất dưới chân, không biết đang nghĩ gì. Âm thanh của đồng hồ chân lý vang lên, Thỏ đen đã không còn tâm tình lắng nghe nó nữa, gã chỉ yên lặng chờ đợi trừng phạt giáng xuống.

“…… Người chơi 0 giờ kích phát Luật điệu vớ vẩn gây thất vọng cấp độ ba, người chơi 6 giờ kích phát Luật điệu vớ vẩn căn bản cấp độ một.”

Thỏ đen đột nhiên ngẩng đầu, không dám tin tưởng nhìn về phía Đường Mạch. Đường Mạch cũng kinh ngạc nhìn đồng hồ chân lý dưới chân. Chiếc hộp của Schrodinger sắp mở ra, hai người chơi chỉ có thời gian vài giây để chuẩn bị. Miệng Thỏ đen càng lúc càng mở lớn, một nụ cười điên cuồng hiện ra trên gương mặt búp bê xấu xí, gã như điên rồi mà hô lớn: “Đúng! Tao còn chưa thua đâu, mày chết đi, chết đi, mày chết trong đó tao liền thắng! Tao thắng!”

Vừa dứt lời, chiếc hộp trừng phạt của Schrodinger mở ra.

Trước mắt Đường Mạch tối sầm lại, thời điểm mở mắt lại lần nữa, hắn đã về tới Đại thảo nguyên Tinh Linh. Gió lạnh như dao nhỏ, hung hăng thổi quét qua mặt hắn, hắn vừa ngẩng đầu, sắc mặt liền trầm xuống. Chỉ thấy trên thảo nguyên tối tăm lạnh lẽo, hàng trăm con rệp đen đang vây quanh hắn. Đàn rệp khổng lồ này nhìn Đường Mạch, gào rít lên một tiếng một chói tai. Giây tiếp theo, toàn bộ chúng đều xông lên.

Trên đồng hồ chân lý, Thỏ đen một bên nhảy lên đối phó với lửa lớn đột nhiên xuất hiện, một bên dành ra chút thời gian, vội vàng nhìn tình huống của Đường Mạch ở bên kia. Từ góc độ của gã, gã thấy Đường Mạch đang không ngừng né tránh và nhảy lên trong lồng giam vô hình. Đường Mạch tựa như gặp phải kẻ thù gì đó, sắc mặt hắn âm trầm, rút ra cây dù nhỏ màu hồng nhạt, không ngừng đem dù mở ra rồi đóng lại, vừa dùng để phòng ngự, vừa dùng để công kích.

Bỗng nhiên, trên vai Đường Mạch nhiều thêm một miệng máu rất sâu.

Hai mắt Thỏ đen tức khắc sáng lên, gã như mê man mà niệm: “Chết đi, chết đi, chết đi, chết đi……”

Miệng vết thương trên người Đường Mạch ngày càng nhiều thêm, tốc độ né tránh của hắn cũng dần chậm lại. Mấy trăm con rệp đen dồn hắn vào góc chết, đồng thời phun nọc độc về phía hắn. Đường Mạch rốt cuộc nhịn không được mắng ầm lên: “ĐM!” Hắn dùng cây dù nhỏ ngăn lại nọc độc, nhưng đám nọc độc này che trời lấp đất mà tới, căn bản không thể ngăn lại toàn bộ.

Thỏ đen nhìn thấy thân thể Đường Mạch bị ăn mòn với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, cơ bắp biến dạng, lộ ra xương trắng. Tim gã như lên tới tận cổ, gã nhìn tay phải Đường Mạch bị ăn mòn sạch sẽ, chỉ còn lại xương trắng. Sau đó là cánh tay, rồi đến bả vai.

Vẫn tiếp tục bị ăn mòn ……Tiếp tục!

“Mày đi chết đi!!!”

Nhưng ngay một khắc khi nọc độc vô hình chuẩn bị ăn mòn đến ngực Đường Mạch, hết thảy liền đột nhiên im bặt.

Cả người Đường Mạch ngã trên mặt đất, từ bả vai phải xuống đến phía dưới tất cả đều là nóng rát đau đớn. Không cần nhìn hắn cũng biết, cánh tay mình bị ăn mòn hết rồi. Đường Mạch dùng tay còn lại gian nan móc ra nước mắt con giun, đem nó đặt vào cánh tay chỉ còn xương trắng kia. Ánh sáng trắng ấm áp chậm rãi sáng lên, máu thịt trên cánh tay dần dần phục hồi lại như cũ.

Biểu tình trên mặt Thỏ đen dại ra nhìn một màn này, gã há hốc miệng, thật lâu cũng nói không ra lời.

Chờ đến khi miệng vết thương toàn thân trên dưới đều khôi phục trở lại, nước mắt con giun cũng dần trở nên cứng lại. Hòn đá trắng này càng biến càng nhỏ, cuối cùng chỉ to cỡ khoảng ngón tay cái. Sau khi thu về hình dạng nhỏ nhất, nó răng rắc một tiếng, vỡ thành hai nửa, hóa thành cát vàng trôi đi giữa ngón tay Đường Mạch.

Đường Mạch bò dậy từ trên đất, hắn liếc mắt nhìn đến biểu tình tuyệt vọng trên mặt Thỏ đen, lại nhìn về phía đồng hồ ở giữa hai người.

Một phút đồng hồ sau, 4 vật phẩm xuất hiện trên đồng hồ chân lý.

Đây là lượt chơi thứ 24, lần này sẽ xuất hiện vật phẩm có độ khó chân lý cao, nhưng số lượng vật phẩm chỉ có 4 thứ.

Thỏ đen ngơ ngác nhìn Đường Mạch trong chốc lát, gã tựa như bỗng nhiên nhớ tới gì đó, trong miệng niệm niệm “Ít nhất về sau ngươi cũng sẽ không dám tùy tiện loại bỏ vật phẩm nữa, ngươi sợ hãi kích phát Luận điệu vớ vẩn căn bản cấp độ một, ngươi sẽ bỏ qua những vật phẩm không dám xác định”. Thỏ đen không ngừng niệm đi niệm lại những lời này, giống như làm như vậy liền có thể khiến chính mình chiến thắng, nhưng gã lại không phát hiện, sau khi nhìn thấy 4 vật phẩm này, biểu tình trên mặt Đường Mạch trở nên cực kì cổ quái.

Kim giây bắt đầu di chuyển, hai người chơi chuẩn bị loại bỏ vật phẩm. Khi bức tường màu xanh lại lần nữa dâng lên, Thỏ đen chờ đợi đồng hồ chân lý tuyên bố số ô hai người tiến về phía trước. Nhưng lần này, dường như lại có chỗ nào đó không giống với trước đây. Gã đợi mười giây, cũng vẫn không nghe thấy âm thanh của đồng hồ chân lý vang lên.

Thỏ đen đầu tiên là kỳ quái nhìn đồng hồ chân lý, bỗng nhiên, hai mắt gã trợn to, hoảng sợ ngẩng đầu nhìn về phía Đường Mạch.

“Không, mày không có khả năng, không có khả năng……”

Trong không gian tối tăm, một giọng trẻ con thanh thúy vang lên ——

“Leng keng! Người chơi Đường Mạch hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến ‘Trò chơi đồng hồ chân lý của Thỏ tiên sinh, loại bỏ tất cả vật phẩm.”

Răng rắc!

Âm thanh nhắc nhở của Hắc tháp vừa kết thúc, một tiếng nứt toác vang dội vang lên trên đỉnh đầu Thỏ đen. Đường Mạch kinh ngạc nhìn về phía đối diện. Chỉ thấy trên bộ đồ búp bê kia đột nhiên nứt ra một khe hở. Khe hở này càng lúc càng lớn, càng lúc càng rộng, cuối cùng, đầu búp bê cứng rắn vỡ nát, đem người giấu ở bên trong hoàn toàn đều lộ ra.

Đường Mạch nhìn thấy rõ đối phương. Còn người ở trong bộ đồ búp bê này lại chỉ cảm thấy tiếng ầm ầm vang lên trong não, cả thế giới giống như đều mơ mơ hồ hồ.

Gã tên là Lý Tư Kỳ.

Sáu tiếng đồng hồ trước, khi Đường Mạch vẫn còn đang thi chạy với lửa lớn trên đại thảo nguyên Tinh Linh, gã ầm vang một tiếng, rớt vào trong không gian tối tăm này.

Hôm nay là ngày 25 tháng 03, chỉ còn mấy ngày nữa, tất cả những người chơi nội trong ba tháng không tham gia trò chơi công tháp liền sẽ bị cưỡng chế đi công tháp. Gã là người cẩn thận, tuy rằng dị năng của gã rất yếu, rất lông gà vỏ tỏi, nhưng gã cũng đủ cẩn thận cảnh giác, cho nên mới có thể sau khi địa cầu online liền thuận lợi sống đến tận bây giờ. Gã biết, so với vài ngày nữa cùng người chơi toàn cầu công tháp, không bằng trước tiên tự mình đi công tháp, như vậy độ khó trong trò chơi có lẽ sẽ thấp đi một chút.

Gã tin tưởng, Hắc tháp vẫn còn chút nhân tính. Ít nhất Hắc tháp thích người chơi đi công tháp.

Chủ động đi công tháp cùng với bị ép đi công tháp, có lẽ sẽ có chút ít không giống nhau. Cho dù chỉ có một ít khác biệt, gã cũng không muốn bỏ qua khả năng có thể hạ thấp độ khó trong trò chơi.

Cho nên gã trước tiên đi công tháp, một người mở ra trò chơi công tháp. Gã công lược, chính là Hắc tháp tầng thứ nhất.

Đầu tiên là hai nhiệm vụ chi nhánh cổ quái, sau khi gã hoàn thành xong nhiệm vụ thứ hai, liền rớt vào không gian tối tăm này. Sau đó gã nghe được Hắc tháp không ngừng lặp lại ——

“Leng keng! Số liệu sai lầm, số liệu sai lầm! Phó bản trùng lặp, phó bản trùng lặp.”

Gã không hiểu gì mà nghe những lời này, Hắc tháp cứ như vậy lặp đi lặp lại mười phút, bỗng nhiên, âm thanh dừng lại. Thời điểm lần thứ hai vang lên, nhắc nhở của Hắc tháp đã biến thành: “Số liệu chính xác, số liệu chính xác! Người chơi Lý Tư Kỳ hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh ‘Một củ cà rốt tươi ngon’, ‘Làm bữa sáng cho Thỏ tiên sinh’, thành công mở ra Hắc tháp tầng thứ nhất (hình thức khó khăn), người chơi Đường Mạch mở ra Hắc tháp tầng thứ ba (hình thức bình thường). Ba giờ sau, mở ra ‘Trò chơi đồng hồ chân lý của Thỏ tiên sinh’. Người chơi Lý Tư Kỳ kích phát bảo hộ người chơi cấp thấp, đạt được đạo cụ ‘ Bộ đồ búp bê Nga Matryoshka ’, quyền ưu tiên tin tức trò chơi. Hắc tháp che dấu thân phận người chơi của Lý Tư Kỳ, ban tặng khen thưởng quyền lùi về phía sau 2 ô.”

Ngay khi gã còn đang sững sỡ, cái gì cũng chưa kịp hiểu, gã liền nghe được những lời này của Hắc tháp——

“Leng keng! Ngươi còn lại ba giờ để nghênh đón người chơi Đường Mạch – Boss Hắc tháp tầng thứ nhất (hình thức khó khăn)”

“Hữu nghị nhắc nhở: Người chơi Đường Mạch là người chơi cao cấp đầu tiên trên toàn thế giới thông quan Hắc tháp tầng thứ nhất (hình thức khó khăn), thời gian thông quan là bốn tháng trước. Xác suất để người chơi Lý Tư Kỳ thuận lợi thông quan Hắc tháp tầng thứ nhất ( hình thức khó khăn) là 1%. Thỉnh người chơi nỗ lực công tháp……”

Bộ đồ búp bê nứt toạc thành hai khối, thân thể Lý Tư Kỳ giấu trong đó không ngừng run rẩy. Gã đang cười, cũng lại đang khóc. Nếu chỉ nghe giọng nói từ bên ngoài, căn bản nhìn không ra gã sớm đã khóc rồi.

Đường Mạch nhìn Lý Tư Kỳ đang phát điên, hắn ngước mắt lên, nhìn về phía đỉnh đầu đối phương.

『 Khách lén qua sông 』.

Ánh sáng xanh trên đồng hồ chân lý càng lúc càng tối đi, một tiếng bước chân nhảy nhót từ chỗ sâu trong bóng tối. Lý Tư Kỳ vừa khóc vừa cười, Đường Mạch thần sắc bình tĩnh đứng yên tại chỗ. Ngay sau đó, một giọng nam khàn khàn tràn đầy cừu hận vang lên: “Phương pháp thông quan…… Làm một cường giả. Làm một cường giả! Tao chưa thua, tao vẫn chưa thua!!!”

Rầm!

Lý Tư Kỳ dưới chân dùng sức, thân thể liền như hỏa tiễn, hướng về phía Đường Mạch.