Điền Viên La Nhiễm

Chương 32




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bấm để xem Đóng lại Ở phía tây nhà giữa bên này, cả nhà La Hữu Hiếu đang nói chuyện.

"Nương, bà mối đã giới thiệu gia đình nào cho cô cô vậy? Sao nhìn cô cô một chút cũng không vui vậy"? La Bình gặp La Hữu Phú, Triệu thị cùng đại ca từ nhà giữa trở về, nghĩ cô cô đều được làm mối mấy mấy lần rồi, nhịn không được tò mò hỏi.

"Chính là một gã chân đất.. Kiếm ăn ở trong đất thì làm gì có tiền đồ. Cho nên cô cô con không muốn".

"Bộ dạng cô cô cũng chẳng ra làm sao, tính tình cũng không tốt, sao lại không xứng với một gã chân đất"? La Bình rất khó chịu nhìn La Xảo luộm thuộm, nương còn bảo mình đi lấy lòng nàng. Chính nàng là một ngốc t, còn tưởng rằng mình thích chơi cùng nàng.

Triệu thị nhìn La Hữu Hiếu, không nghĩ đến nữ nhi luôn thận trọng từ lời ăn tiếng nói lại ở trước mặt mọi người nói ra lời này: "Sao có thể nói như vậy"? Thấy La Hữu Hiếu không có phản ứng, cũng không trách mắng nữa: "Cô cô con hi vọng là một người tú tài, tối thiểu cũng phải là người trên trấn trên".

"Cô cô muốn thơm lây từ Văn Danh ca, yêu cầu thật cao. Đây là ca ca còn chưa có thi đỗ đâu mà đã bắt đầu muốn thơm lây rồi. Nếu sau này ca ca làm quan, vậy người của cả nhà này đều không muốn quấn lấy ca ca chắc. Vậy chúng ta về sau còn có ngày lành sao"? Từ nhỏ đến lớn đều học theo mình. Chỉ cần nhìn thấy mình có cái gì, nàng ta cũng muốn cái đó. Bình thường còn muốn theo mình học chữ, kết quả học không được mấy chữ liền quên. Cha nương còn muốn mình thời thời khắc khắc lấy lòng nàng. Thực nghĩ là mình đối nàng tốt, cái gì đều muốn cho nàng một phần. Chính mình cho nàng đều là hoa cài đầu cổ lỗ sĩ mà mình không muốn nữa, ha hả, dễ lừa quá. Từ nhỏ đều nghe lời mình, chỉ đâu đánh đó, quả là một đứa tay sai. Lúc này còn muốn thơm lây từ ca ca, nói muốn một tú tài. Cũng không nhìn lại xem tú tài có xem trọng cô cô hay không. Nếu là tú tài thì cũng là coi trọng mình trước ".

" Cha đứa nhỏ. Hài tử nói rất đúng. Hiện tại Văn Danh thi tú tài, tất cả mọi người đều muốn thơm lây. Nếu Văn Danh có tiền đồ lớn, vậy toàn gia muốn Văn Danh của chúng ta nuôi. Vậy cuộc sống cực khổ này đến khi nào chúng ta mới thoát được chứ ". Triệu thị hướng La Hữu Hiếu nói.

" Haizzz.. Bây giờ không thể ở riêng, bây giờ còn cần bạc. Sau này, sau này nếu Văn Danh làm quan, vậy vì thanh danh càng không thể ở riêng, với lại còn lão gia tử nữa. Nếu ở riêng cũng không thể là chúng ta đề cập đến, phải là lão tam cùng lão tứ nhắc tới, hơn nữa trong lòng lão gia tử lão thái thái chắc chắn không muốn ở riêng. Tốt nhất là chờ thêm một thời gian nữa gom được bạc rồi thì ở riêng. Việc này đến lúc đó lại bàn bạc thật kĩ ".

Trong lòng La Văn Danh vẫn nghĩ đến chuyện mua bài thi, lại nghe cha mẹ nói vậy, nếu chính mình làm quan đoán chừng cả nhà này giống như con châu chấu muốn hút máu quấn lấy người không tha, trong lòng liền càng thêm khó chịu, không kiên nhẫn mà nói:" Cha, nương, phải thúc giục nhị thúc cùng tam thúc nhanh giao bạc một chút, lúc này thời gian không chờ người, sớm một ngày mua được bài thi thì sớm an tâm được một ngày. Hơn nữa chúng ta còn tránh được việc phải trả năm lượng bach ".

Lần này mấy bạn học đồng môn giới thiệu cho cách trước tiên có thể đi mua đề thi. Nếu có đề thi còn sợ mình không thi đỗ được tú tài sao, vậy chính là chính xác trăm phần trăm. Chính là việc mua đề thi liền tốn bốn mươi lượng bạc, đến lúc đó cầm được bốn mươi lượng bạc cùng mười hai lượng thiếu nợ, còn phải chia cho cữu cữu năm lượng, nhà mình liền còn dư năm lượng. Năm lượng bạc căn bản là không đủ để làm cái gì. Nếu mình làm quan, vậy bạc liền cuồn cuộn kéo đến, cũng không phải xấu hổ khi tụ tập với bạn đồng môn.

" Văn Danh, đừng lo lắng. Nhị thúc nhị thẩm con khẳng định có thể vay được bạc, chính là tam thúc cùng tam thẩm con nói không chừng lại làm ra một ít chuyện xấu ".

" Nương đứa nhỏ, lát nữa rảnh rỗi nàng tìm Lưu thị trò chuyện, nói Văn Danh có tiền đồ khẳng định Văn Quân Văn Tài cũng có tiền đồ ". La Hữu Hiếu lại nói tiếp.

" Ta biết Lưu thị là một người ưa nịnh. Nhưng thật ra lần này ta không quá lo lắng nàng không vay được bạc, chính là sợ về sau cả nhà lão tam không tha cho Văn Danh ".

" Tìm một biện pháp, đến lúc đó cái nhà này không phân cũng phải phân ".

Lúc này La Bình nhịn không được nói:" Nhanh ở riêng đi. Đến lúc đó chúng ta đều dọn lên trấn trên, tránh xa đồ thôn quê quê mùa một chút, cũng có thể cho Văn Danh ca có thể đọc sách cho tốt sớm ngày làm quan ". Đến lúc đó xem La Xảo làm thế nào mà so với mình, tính ra thì rõ ràng không thể sánh bằng mình, hãy cứ để cho cô cô hâm mộ đi.

" Chính là mấy năm nay chúng ta tích bạc không phải là nhiều ". Nội tâm Triệu thị mâu thuẫn, vừa muốn ở riêng vừa lo lắng sau này kinh tế trong nhà đều lấy ra từ nhà mình. Nếu không ở riêng, phần lớn việc đồng áng đều có lão nhị lão tam làm cho, hơn nữa việc sản xuất lương thực cùng tiền bạc phần lớn đều là cho Văn Danh nộp học phí cùng mua sách, việc này bên trong đã nói không ít. Còn nếu có thể ở riêng, mình cũng không cần làm hết các công việc nhà, bất quá vẫn là ở riêng tốt, bớt được cả nhà kia quấn lấy, đến lúc càng không có ghế tốt để dựa vào.

La Bình:" Chờ Văn Danh ca làm quan, bạc tự nhiên sẽ có"'.

* * *Đường ranh giới hoa hoa lệ lệ sáng ngời..

Hai ngày sau, cữu cữu của La Nhiễm đã truyền đến tin tức hai ngày tới sẽ đến La gia trang một chuyến, đến lúc đó mang bạc cho, còn muốn thăm mấy đứa La Nhiễm. Nghe được tin tức này, cao hứng nhất trừ Trịnh thị chính là La Văn Sinh, không có biện pháp, Trịnh cữu cữu chính là người hiểu rõ Tiểu Văn Sinh nhất.

Hôm nay, hai người La Văn Tuyên cùng La Nhiễm cùng nhau đi lên trấn trên. La Nhiễm chính là nói muốn gãy cả lưỡi mới được Trịnh thị đồng ý. Bắt lấy cơ hội, hai người dậy thật sớm rồi lên trấn trên, đem thảo dược thu thập xong thì bán đi toàn bộ. Lần này bởi vì lúc phơi nắng thảo dược chú ý một chút làm cho công dụng của thuốc tốt hơn một chút, hơn nữa có khối lượng nhiều, cho nên tổng cộng bán được một ngàn năm trăm ba mươi hai văn tiền. Đây chính là một lượng hai bạc, thật sự là nặng trình trịch. Còn trứng vịt hoang cùng trứng gà rừng này sẽ không đem ra bán nữa, để lại người trong nhà bổi bổ cơ thể.

Mua cho La Văn Sinh một ít đường, La Nhiễm cầm một số tiền lớn bắt đầu điên cuồng mua sắm. Thấy phố ăn vặt cùng tửu lâu, nhớ tới rất nhiều kế hoạch lớn phát tài nữ chính xuyên qua: Bán công thức nấu ăn cho tửu lâu. Thật tiếc, vì một mặt, tất cả các loại gia vị nấu ăn ở thế giới này gần như đã hoàn thiện, có hành, gừng, tỏi, ớt, hồi hương, hồ tiêu.. trên cơ bản là bắt kịp các đồ gia vị thông thường của hiện đại, mặt khác chính là mình trù nghệ không tinh, làm được nhưng mà không thể ăn. Nếu không đến lúc đó bán lẩu cay, âm thầm lắc đầu. Không ở riêng, cái gì cũng không làm được, không thi triển được quyền cước. Tốt hơn là bớt gây rắc rối và kiếm tiền lặng lẽ, còn có thể sớm ngày ra ở riêng.

Bởi vì lần này lặng lẽ lên trấn trên tránh mọi người ở La gia, cho nên cơ bản là đi dạo một chút còn chưa đến giữa trưa liền trở về. Sau khi hai người về đến nhà, phát hiện ra rằng hai cữu cữu đã đến hơn nữa còn có ông ngoại bà ngoại nữa, hai vị cữu mẫu còn có biểu muội Thải Thanh đều đến đây. Bình thường trừ ngày Tết quan trọng, về cơ bản Trịnh thị làm sao có thể về nhà mẹ đẻ. Nhà mẹ đẻ khá xa hơn nữa Tần thị về cơ bản không cho phép con dâu về nhà mẹ đẻ, cho nên số lần Trịnh thị gặp người nhà rất ít. Gặp được người nhà, phiền muộn mấy ngày gần đây của Trịnh thị đều biến mất.