Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 188: Quyết đoán phản kích




Không thể phủ nhận, Hạ Chính Đức phản kích vô cùng đúng lúc, rất sắc bén. Tuy rằng bề ngoài ông ta trách cứ Hạ Quang Minh, nhưng trên thực tế, ông ta cũng mắng cả Mã Hoành Vĩ. Bởi vì trong chuyện xử lý Liễu Kình Vũ, bất kể là Mã Hoành Vĩ hay là Hạ Quang Minh, bọn họ cũng đều nhúng tay quá phận sự. Muốn xử lý thế nào là do Bí thư huyện ủy Hạ Chính Đức chủ quản nhân sự nắm quyền quyết định, tự tiện muốn cắt chức Trưởng Phòng Quản lý đô thị của Liễu Kình Vũ, vậy không phải vượt quá phận sự rồi sao.

Nói giỡn, Hạ Chính Đức tuy rằng bình thường tỏ ra rất khiêm tốn đấy, nhưng ông ta cũng là một người vô cùng kiêu ngạo. Bằng không đã không xảy ra chuyện năm đó cùng Liễu Kình Vũ liên kết lật đổ Tiết Văn Long. Chẳng qua sau khi Hạ Quang Minh đến nhận chức, ông ta dần dần đứng vững, hơn nữa Hạ Chính Đức tuy rằng mạnh mẽ, cứng rắn, nhưng mỗi một nước cờ của ông ta đều có tính toán cả. Điều này làm cho ông ta nhìn thấy cơ hội của mình, nhất là hôm nay sau khi Mã Hoành Vĩ đến đây, ông ta cho là mình có thể dựa thế mà làm. Thật không ngờ, Hạ Chính Đức bất ngờ nổi bão, hơn nữa cũng không nể mặt Mã Hoành Vĩ, mà trực tiếp không chút do dự mà chỉ trích.

Lần này, không chỉ riêng Hạ Quang Minh tròn mắt, mà ngay cả Mã Hoành Vĩ cũng tròn mắt.

Hai người bọn họ không ai ngờ sẽ xảy ra tình huống này.

Bí thư huyện ủy chỉ trích Phó Chủ tịch thành phố, đùa sao, bình thường Bí thư huyện ủy ai dám làm chuyện như vậy. Trên quan trường, quan lớn một cấp đè chết người, thân là Phó Chủ tịch thành phố nếu muốn tìm cơ hội xử lý một Bí thư huyện ủy, tạo chút chướng ngại cũng dễ dàng. Hơn nữa còn là vì một cấp dưới mà đắc tội với thủ trưởng, loại chuyện này càng chẳng có ai nguyện ý làm. Lúc trước Mã Hoành Vĩ quyết định cắt chức Liễu Kình Vũ, cũng từng suy xét và cân nhắc qua việc Hạ Chính Đức có thể bất mãn. Nhưng ông ta cũng không cho rằng lúc này Hạ Chính Đức sẽ toàn lực vì Liễu Kình Vũ mà ra mặt ra sức ủng hộ.

Nhưng Mã Hoành Vĩ đã đánh giá thấp Hạ Chính Đức mạnh mẽ, cứng rắn này.

Tuy nhiên từ đầu đến cuối, Liễu Kình Vũ vẫn giữ vẻ mặt bình thản, dường như người mà Mã Hoành Vĩ bọn họ muốn xử lý vốn không phải là mình. Bởi vì Liễu Kình Vũ không giống với Mã Hoành Vĩ bọn họ, nửa năm nay làm cộng sự với Hạ Chính Đức đã cùng nhau lật đổ Tiết Văn Long, Liễu Kình Vũ biết rằng vị Bí thư huyện ủy Hạ Chính Đức nhìn như khiêm tốn này, lại ẩn giấu một sự kiêu ngạo bên trong, ẩn giấu bên trong con người bình thường ấy là tâm cơ và lòng dạ thâm trầm, còn có thủ đoạn tuyệt diệu. Tất cả chính là nguyên nhân khiến Liễu Kình Vũ không hề cố kỵ đứng về phía Hạ Chính Đức, bởi vì Liễu Kình Vũ biết rằng, Hạ Chính Đức này tuyệt đối không phải một người tầm thường. Chỉ là khi làm việc ông ta đặc biệt chú ý yên ổn, nhưng đối với thể diện, đối với người của mình ông ta cũng khá bảo vệ, chỉ là vào một thời cơ thỏa đáng nhất ông ta sẽ biểu hiện ra ngoài thôi.

Lúc này, bất kể là Mã Hoành Vĩ hay là Hạ Quang Minh, nghe Hạ Chính Đức nói xong, hai người đều cảm thấy xám xịt. Trong khoảng thời gian bầu ngắn không gian trở nên hết sức khó xử.

Hạ Chính Đức giận dữ mắng mỏ hai người, mặc dù biết có chút mạo phạm Mã Hoành Vĩ, nhưng ông ta nhất định phải làm như vậy. Chỉ có như vậy, mới có thể thực sự lôi kéo được Liễu Kình Vũ. Trong lòng của Hạ Chính Đức, cho dù đắc tội với Mã Hoành Vĩ cũng không sao, nhưng nếu mất đi một phụ tá đắc lực như Liễu Kình Vũ mới thực sự là mất mát lớn. Từ khi Liễu Kình Vũ đến Phòng Quản lý đô thị nhậm chức, tuy rằng Liễu Kình Vũ bởi vì công việc bận cũng không có thường xuyên qua báo cáo công tác với ông ta, nhưng ông ta lại hết sức chú ý nhất cử nhất động của Liễu Kình Vũ ở Phòng Quản lý đô thị.

Hạ Chính Đức là một người lòng dạ vô cùng thâm trầm. Khi ông ta theo dõi nhất cử nhất động của Liễu Kình Vũ ở Phòng Quản lý đô thị đã cảm nhận được Liễu Kình Vũ đang nhanh chóng trưởng thành về trí tuệ chính trị, cùng với việc người thanh niên này biết nắm chắc thời cơ và thời cuộc. Theo Hạ Chính Đức, Liễu Kình Vũ còn trẻ như vậy tiền đồ không thể lường trước được, tuy rằng Liễu Kình Vũ khi làm việc có đôi khi khá kiêu ngạo, nhưng mỗi một lần hắn hành động thì không như vậy. Hơn nữa tất cả hành động của hắn đều rất chính nghĩa, chưa bao giờ tư lợi cho mình, trong phương diện này biểu hiện của Liễu Kình Vũ khiến Hạ Chính Đức khá hài lòng. Hạ Chính Đức thậm chí có một dự cảm, thành tựu của Liễu Kình Vũ trong tương lai khẳng định sẽ cao hơn mình. Cho nên, khi Liễu Kình Vũ yếu ớt nhất, ông ta không chút do dự mà ra tay giúp đỡ.

Không khí trong phòng họp bởi vì sự cương quyết bất ngờ của Hạ Chính Đức mà rơi vào cảnh khó xử. Giữa bầu không khí trầm mặc, tất cả mọi người đều trầm mặc không nói.

Lúc này, Liễu Kình Vũ đột nhiên mở lời, Liễu Kình Vũ biết ơn Hạ Chính Đức ra mặt trợ giúp mình hóa giải mối nguy lần này. Hắn cũng không thể để Hạ Chính Đức đắc tội với Mã Hoành Vĩ. Như vậy đối với Hạ Chính Đức rất không công bình.

Liễu Kình Vũ trầm giọng nói:
- Các vị lãnh đạo, tôi muốn nói một chút cách nhìn của tôi về việc có liên quan đến chuyện bất ngờ có tính quần chúng xảy ra lần này. Đầu tiên, Liễu Kình Vũ tôi cũng không biết có hạng mục bãi xử lý rác thải ở ngoại ô này. Tôi tới Phòng Quản lý đô thị cũng được một thời gian rồi, tất cả hồ sơ quan trọng của Phòng Quản lý đô thị gần như đã xem qua, nhưng trong mục lục hướng dẫn tra cứu các hồ sơ quan trọng của Phòng Quản lý đô thị ở trong phòng làm việc của tôi, lại không có tên hồ sơ có liên quan đến hạng mục bãi xử lý rác thải này. Tôi cũng chưa từng nhìn thấy hồ sơ này. Nếu như nói hạng mục này do Phòng Quản lý đô thị chúng tôi phụ trách, vậy tại sao tôi lại không thấy phần hồ sơ này. Có phải là có người cố ý làm như vậy để bẫy tôi hay không, tôi không thể khẳng định, nhưng không loại trừ khả năng này.

Thứ hai, hạng mục này tuyệt đối không phải trách nhiệm của một mình Phòng Quản lý đô thị chúng tôi. Tất cả mọi người đều biết, xây dụng hạng mục này tuyệt đối không phải là một mình Phòng Quản lý đô thị chúng tôi nói xây dựng là xây dụng. Cho nên, xảy ra chuyện này cũng không thể quy kết cho mình Phòng Quản lý đô thị chúng tôi chịu trách nhiệm.

Thứ ba, Liễu Kình Vũ tôi nguyện ý thực hiện mệnh lệnh này, chỉ cần các vị lãnh đạo ủng hộ Liễu Kình Vũ tôi hết mình, tôi nguyện ý phụ trách giải quyết sự kiện lần này. Nếu không làm được, tôi nguyện ý tự động từ chức, nhưng điều kiện tiên quyết chính là các vị lãnh đạo cần ủng hộ tôi phải hiểu được dự án này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Tôi cũng cần xem tất cả tư liệu có liên quan đến hạng mục này.

Không thể phủ nhận, khi Liễu Kình Vũ lên tiếng, không chỉ hóa giải cục diện khó xử giữa Mã Hoành Vĩ, Hạ Chính Đức, Hạ Quang Minh. Mà Liễu Kình Vũ nguyện ý nhận lệnh giải quyết việc này cũng đã cho mọi người ở đây uống một viên thuốc an thần.

Bởi vì một khi chuyện có tính quần chúng nổ ra, tất cả mọi người có liên quan đều phải chịu trách nhiệm. Nhất là Phó Chủ tịch huyện Từ Kiến Hoa càng phải gánh vác trách nhiệm trọng yếu của lãnh đạo. Liễu Kình Vũ nguyện ý nhận lệnh đi giải quyết việc này ông ta cầu còn không được.

Lúc này, Hạ Quang Minh lại không muốn mạo hiểm, tuy rằng nếu ông ta ra mặt cũng có thể giải quyết sự kiện lần này, lúc đó sẽ có được công lao chiến tích lớn, nhưng một khi làm không được sẽ rất nguy hiểm. Nếu Liễu Kình Vũ ra mặt giải quyết việc này, vậy đối với ông mà nói chuyện xấu liền biến thành chuyện tốt. Liễu Kình Vũ ra mặt nếu muốn giải quyết, không thể thiếu sự ủng hộ và chiến tích của lãnh đạo, nếu làm không được, Liễu Kình Vũ tự động từ chức, đây chính là điều ông ta muốn thấy. Cho nên, sau khi Liễu Kình Vũ nói xong, Hạ Quang Minh không chút do dự nói:
- Được, đồng chí Liễu Kình Vũ, cậu đã nguyện ý nhận lệnh, tôi đây đồng ý cho cậu một cơ hội. Nhưng cậu nhất định phải nhớ kỹ những gì cậu đã hứa.

Liễu Kình Vũ không chút do dự gật đầu:
- Không thành vấn đề, Liễu Kình Vũ tôi trước nay một lời nói một gói vàng, nhưng tôi cũng hy vọng Chủ tịch huyện Hạ và Bí thư Hạ cùng các vị lãnh đạo đang ngồi đây có thể phối hợp và ủng hộ tôi trong chuyện này. Chỉ cần chúng ta trên dưới một lòng, giải quyết sự kiện lần này cũng không phải việc khó gì.

Giờ phút này, Hạ Chính Đức lại chau mày, nhìn Liễu Kình Vũ nói:
- Liễu Kình Vũ à, sự tình lần này chỉ sợ không dễ giải quyết như vậy đâu. Nếu cậu không chắc chắn thì đừng cố thể hiện, một khi mâu thuẫn trở nên gay gắt, hậu quả sẽ khôn lường.

Hạ Chính Đức thật ra đang nhắc nhở Liễu Kình Vũ, cũng là muốn tốt cho Liễu Kình Vũ.

Tuy nhiên Liễu Kình Vũ lại thản nhiên cười, nói:
- Bí thư Hạ, ngài yên tâm đi, tôi biết chừng mực, tuy nhiên Bí thư Hạ, Chủ tịch huyện Hạ, tôi nhận lệnh cũng không sao. Nhưng kính xin các vị lãnh đạo vất vả một chút đến hiện trường sự việc trước, tôi sẽ theo ra sau.

Thấy Liễu Kình Vũ quyết định vậy, đám người Hạ Chính Đức tất nhiên không có ý kiến gì. Có điều vẫn phải đến hiện trường nhìn một chút. Chuyện này, bất kể Liễu Kình Vũ có đi hay không bọn họ vẫn phải đi, đối với bọn họ mà nói đây là một nhiệm vụ chính trị, mấy người nhanh chóng rời khỏi Phòng Quản lý đô thị.

Nhưng, Liễu Kình Vũ nhìn Hàn Minh Cường, sắc mặt bình tĩnh đi thẳng vào phòng hồ sơ. Hàn Minh Cường vừa thấy cảm thấy chuyện này có chút phiền phức rồi, lập tức cùng Liễu Kình Vũ đi vào.

Đi vào phòng hồ sơ, Liễu Kình Vũ lạnh lùng nhìn thoáng qua người phụ trách bảo quản hồ sơ hơn 40 hơn tuổi Trâu Hồng Thành nói:
- Trâu Hồng Thành, tôi muốn xem hồ sơ về hạng mục xử lý rác, trong Phòng chúng ta có không?

Trâu Hồng Thành nhìn Hàn Minh Cường đứng phía sau Liễu Kình Vũ, ban đầu vốn có chút e dè, giờ liền kiên định trở lại, ông ta cười nói:
- Trưởng phòng Liễu, toàn bộ hướng dẫn tra cứu có liên quan tư liệu của phòng hồ sơ, không phải tôi đã sao chép cho ngài một phần rồi sao, ngài xem trong đó đi rồi sẽ rõ.

Liễu Kình Vũ lạnh lùng nói:
- Trâu Hồng Thành, có nhìn sao chép hay không là chuyện của tôi. Hiện tại tôi đang hỏi trong phòng hồ sơ của anh rốt cuộc có phần tài liệu này hay không. Anh chỉ cần nói cho tôi biết trong phòng hồ sơ rốt cuộc có phần tài liệu này hay không là được.

- Cái này sao...
Trâu Hồng Thành do dự nhìn Hàn Minh Cường phía sau Liễu Kình Vũ. Không được giao phần tài liệu này cho Liễu Kình Vũ xem, và đem phần tài liệu này giấu khỏi mục lục hướng dẫn tra cứu, những điều này đều là Hàn Minh Cường đích thân ra lệnh cho ông ta. Giờ đây, Liễu Kình Vũ ở đây, Hàn Minh Cường cũng ở đây, ông ta thật sự không biết nên làm như thế nào. Nhất là hiện tại Liễu Kình Vũ mạnh như vậy, ông ta lo lắng nếu như mình trả lời không tốt, sẽ bị xử lý nghiêm túc. Cho nên ông ta chỉ có thể trưng cầu ý kiến của Hàn Minh Cường.