Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1005: Kỳ hạn ba tháng




- Vậy làm sao mà ngươi lại có thể thấy được?

Hướng Nhật rất hoài nghi, đối phương không ở chỗ đó, như vậy thì làm sao có thể biết được? Chẳng lẽ lại dùng dị năng đặc biệt này nhập vào người của X?! Không phải trước đó hắn đã nói đối với Dị năng giả và Mật giả không có tác dụng sao?

- Cũng chả đáng nhắc tới làm gì, trên người X có lắp đặt một thiết bị đặc biệt do ta tự tay thiết kế, có thể quan sát 360 độ và nghe thấy những chuyện xảy ra xung quanh hắn.

Người thần bí nhàn nhạt nói.

Hướng Nhật nghe mà sững sờ, không nghĩ tới đáp án lại như thế. Xem ra ngoại trừ thủ đoạn dị năng biến thái ra, hắn còn là một cao thủ về công nghệ cao.

- Thật ra ta không có ác ý gì với ngươi cả, có thể nhìn ra ngươi cách cảnh giới đó không còn xa. Ta cũng không muốn cùng ngươi đối địch.

Giọng nói của người thần bí hòa hoãn xuống.

- Đáng tiếc người của số 98 không ít lần tìm ta gây phiền phức.

Hướng Nhật không hề cảm kích, dù đối phương rất mạnh hắn cũng tuyệt đối không thể dễ dàng chấp nhận.

- Yên tâm đi, chỉ cần ngươi giúp ta làm một chuyện, ta đảm bảo sau này sẽ không ai gây phiền toái cho ngươi nữa!

Người thần bí dường như chỉ chờ Hướng Nhật nói những lời này.

- Sự cam đoan của ngươi khiến ta rất động tâm, nhưng rất tiếc ta không phải một người có thói quen bị người khác sai bảo.

Hướng Nhật lập tức cự tuyệt hảo ý của đối phương, đúng theo như lời hắn nói, hắn không phải một người thích bị trói buộc. Hơn nữa có trời mới biết đối phương muốn mình làm cái gì. Ngay cả hắn thân là thủ lãnh cao nhất số 98 cũng không thể làm được, kêu mình đi làm ư? Có thể sao?

- Nghe nói ngươi có rất nhiều bạn gái?

Người thần bí một lần nữa ngồi xuống ghế sa lông, duy trì vẻ ung dung nhìn Hướng Nhật, tựa hồ không bị ảnh hưởng khi bị cự tuyệt, ngược lại lại tỏ ra quan tâm tới người thân của Hướng Nhật.

- Ngươi đang uy hiếp ta?

Thanh âm Hướng Nhật trở nên lạnh lẽo, sát ý mãnh liệt từ trên người tỏa ra, hắn đương nhiên không muốn đối phương xen vào cuộc sống riêng tư của mình.

- Không cần khẩn trương, nếu ngươi cho nó là uy hiếp vậy cứ coi như đó là uy hiếp đi.

Người thần bí cũng không phủ nhận, tỏ vẻ như không nhận ra sát ý nồng nặc trên người Hướng Nhật, lạnh nhạt nói.

Sát ý trong mắt Hướng Nhật càng lúc càng tăng lên, bất quá hắn khống chế kịp thời, hít sâu một hơi:

- Ta có thể đáp ứng giúp ngươi làm một chuyện, nhưng ta không giết người, cũng không làm chuyện trái với đạo đức.

- Yêu cầu của ngươi thực sự khiến người ta khó có thể tiếp nhận.

Người thần bí thấy Hướng Nhật chịu thỏa hiệp, khóe miệng lộ ra một tia giễu cợt nhưng nhanh chóng bị thu liễm.

- Chỉ là... Rất đúng lúc, ngươi thay ta làm chuyện này khẳng định thứ nhất không phải giết người, thứ hai không phải phóng hỏa, thứ ba lại không hề vi phạm tới đạo đức và lương tâm của ngươi. Hơn nữa đối với ngươi mà nói còn là một chuyện tốt.

- Nói ta nghe xem.

Hướng Nhật không muốn cùng đối phương chơi trò đánh đố, hắn cần biết mọi chuyện một cách rõ ràng.

- Rất đơn giản, hãy làm to bụng của một người.

Người thần bí nhàn nhạt nói.

- Ngươi vừa nói clgt?

Hướng Nhật hoài nghi mình vừa nghe lầm.

- Giúp ta làm to bụng một người.

Người thần bí lặp lại lần nữa.

Lần này Hướng Nhật đã nghe thấy rất rõ ràng, yêu cầu của đối phương làm hắn không thể tưởng tượng nổi, phần nhiều hơn chính là tức giận:

- Ta nói rồi, chuyện vi phạm đạo đức...

- Ngươi còn chưa nghe ta nói người kia là ai.

Người thần bí chợt cắt đứt lời của hắn.

- Ai?

Theo bản năng, Hướng Nhật đặt câu hỏi.

Người thần bí vẫn cười nhạt như cũ:

- Ngươi biết nàng ta, còn rất quen là đằng khác. Đó là người cùng ngươi liên thủ chiến đấu tối hôm qua.

- La tỷ?

Hướng Nhật trong nháy mắt đã biết là ai, cùng liên thủ với hắn tối hôm qua ngoài La tỷ ra thì không còn ai khác.

- Không sai, chính là nàng, thế nào? Nàng rất đẹp phải không? Hơn nữa bây giờ lại trở nên trẻ trung như vậy, tin rằng ngươi cũng động tâm chứ nhỉ?

Người thần bí người hắc hắc.

- Tại sao?

Với La tỷ Hướng Nhật không hề có ác cảm, thậm chí còn có hảo cảm, song vì thế mà phải đưa nàng lên đĩa, Hướng Nhật không cách nào bỏ qua lương tâm mà đi làm chuyện này được.

- Điều này ngươi không cần biết, tóm lại ngươi chỉ cần làm là được.

Giọng nói của người thần bí trở nên băng lãnh, dường như rất bất mãn khi Hướng Nhật đặt câu hỏi.

- Đổi yêu cầu khác đi, cái này ta bó tay.

Hướng Nhật lạnh lùng cự tuyệt.

- Hử?! Nếu bó tay thì ngươi đối với ta không còn giá trị gì nữa, các bạn gái của ngươi ai cũng như hoa như ngọc...Nói thật chứ ta cũng không đành lòng xuống tay...

- Nếu như ngươi dám đụng tới các nàng, dù ngươi chạy tới chân trời góc biển ta cũng sẽ tìm ra ngươi!

Sát cơ của Hướng Nhật một lần nữa bùng lên. Bất quá hắn biết bản thể của đối phương hiện không có ở đây, hơn nữa cũng chưa chắc có thể lưu lại thân xác của phụ thân này, nếu không hắn đã sớm không nhẫn nại được mà động thủ rồi.

- Ngươi cảm thấy uy hiếp ta có tác dụng sao?

Người thần bí lạnh lùng cười một tiếng, giọng nói tràn đầy sự khinh thường. Hiển nhiên hắn vô cùng tự tin vào bản thân mình.

Hướng Nhật lâm vào trầm mặc, một lát sau hắn rốt cục cắn răng:

- Được, ta đáp ứng ngươi, nhưng chuyện này không thể làm nhanh như vậy, ta cần thời gian.

- Phải thế chứ, ta cũng không phải cái loại thích làm khó người khác, ta có thể cho ngươi thời gian, đương nhiên không thể quá dài, cứ lấy thời gian ba tháng làm hạn định đi. Trong ba tháng này, ta sẽ không động đến ngươi, người bên cạnh ngươi ta cũng sẽ không động tới. Nhưng, vượt quá cái thời gian này mà ngươi vẫn không làm được, vậy thì có thể sẽ phát sinh ra một chút chuyện không vui, đối với ngươi và ta đều thì là chuyện phi thường không vui đấy! 

- Còn có, đừng nghĩ đến việc đem mấy người bạn gái của người giấu đi, đối với ta mà nói, muốn tìm tung tích của một người là việc cực kì dễ dàng. Cũng đừng nghĩ rằng thực lực người bây giờ rất mạnh là có thể bảo vệ được các nàng, tất nhiên ngươi chỉ có một người, muốn bảo hộ nhiều người như vậy... Tin rằng ngươi cũng sẽ không làm chuyện điên rồ ấy đâu, ngươi nói xem có đúng hay không? 

Người thần bì khẽ vén chiếc váy lên quá nửa, bày ra tư thế dụ người ta bóc lịch.

Hướng Nhật mắt nhìn thẳng, lạnh lùng nói: 

- Nếu như không còn chuyện gì nữa, ngươi có thể đi.

- Nhanh như vậy đã đuổi ta đi? Không muốn lưu ta lại sao? Câu ta nói lúc trước là thật, nữ nhân này xác thực là lần đầu tiên, thế nào, ta có thể khống chế nàng, để cho ngươi muốn làm gì thì làm, sau này nàng cũng sẽ không biết đâu.

Thần bí nhân lại kéo váy thêm một chút, lộ ra đôi chân thon mượt, mềm mại, cố ý dẫn dụ nam nhân phạm tội.

- Ta nói, ngươi có thể đi! 

Hướng Nhật bất động thanh sắc nói, trong lòng hắn hiện giờ đang rất phức tạp, chuyện phát sinh hôm nay đã vượt qua khả năng nhận thức của hắn. Thủ lãnh đứng đầu số 98, lại có thể tìm tới tận cửa, mà lại còn yêu cầu mình đi làm to bụng La tỷ, điều này nói gì đi nữa cũng có chút như đùa. Đúng ra, nếu như đối phương có cài đặt thiết bị trên người X, vậy khẳng định cũng biết "Nhất Diệp Trâm" đang ở trên tay mình, nhưng vì cái gì mà hết lần này đến lần khác lại đưa ra điều kiện hoang đường đó, mà không phải là muốn "Nhất Diệp Trâm" đây?

- Thật là mất hứng, đưa tới tận cửa rồi mà cũng không muốn.

Người thần bí khó chịu đứng lên oán trách một câu, mục đích chuyến đi này đã đạt được, hơn nữa còn đùa giỡn được đối phương một phen, coi như là thu được chút hiệu quả ngoài ý liệu.

- Nhớ kỹ lời ta nói, ba tháng sau ta sẽ tới nghiệm thu thành quả của ngươi, hy vọng ngươi sẽ không làm ta thất vọng.

Nói xong, thả váy xuống, đạp đạp gót giày cao gót, lắc lắc thân thể đầy gợi cảm, bước ra ngoài.

P/S: đúng chất dị năng của tiến sĩ Charles Xavier