Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1022: Mục tiêu: Alice!




Dịch: Thỏ

- Bonnie, đừng đi!

Nghe lời Hướng Nhật, Bonnie chuẩn bị đứng dậy đi về phía sân thượng bên kia thì Selena đột nhiên kéo nàng lại.

- Selena?

Bonnie nghi hoặc nhìn nàng.

- Mình nghĩ nhất định K đang ở bên đó.

Selena vẫn không buông tay ra, trái lại cầm thật chặt.

- K?

Bonnie sửng sốt một chút, sau đó mới bừng tỉnh:

- Liam King?

- Mới ban nãy mình cũng thấy tên đó, hắn tìm bạn khẳng định không có gì tốt đẹp!

Selena mặt đầy khinh miệt nói.

- Selena, chúng ta là bạn học cấp ba với nhau đó...

Bonnie tỏ ra do dự.

- Thì sao? Cái tên kia từ mới vào cấp 3 mình đã biết hắn thích bạn, nói không chừng qua bên kia hắn sẽ thổ lộ với bạn không chừng.

Selena càng tỏ ra khinh thường hơn, lộ ra biểu tình chán ghét.

Nghe bạn mình nói như vậy, trên mặt Bonnie cũng hơi mất tự nhiên, chậm rãi ngồi xuống.

Hướng Nhật nhíu mày một cái, xem ra Bonnie vẫn rất xem trọng tình bạn, muốn đi gặp tên kia một chút, nhưng bị Selena ngăn cản. Ả này quả thực rất biết cách lợi dụng thân phận của mình, đưa vào tình huống cho Bonnie chọn lựa giữa bạn cấp ba và bạn thân, nàng chỉ có thể chọn ở lại.

Không đạt được mục đích cơ bản cũng không vấn đề gì với Hướng Nhật, dù sao hắn đã chuyển lời xong. Tuy nhiên tới rồi hắn cũng không có ý định bỏ đi như vậy, nơi này dù đa số mọi người đều không ưa gì hắn, nhưng tính cách hắn chính là thích đối nghịch. Huống chi còn có một dị năng giả chưa biết có ý đồ gì, Hướng Nhật càng không thể tùy tiện rời khỏi.

Mắt thấy Hướng Nhật vẫn chưa chịu đi, Selena cau mày, ả quay sang Alice, cuối cùng cũng không có nói gì quá phận. Đột nhiên như nhớ ra điều gì, ả lại nhìn về phía người đàn ông gầy nhom bên cạnh:

- Martin, anh không phải nói biết làm ảo thuật sao, bây giờ biểu diễn cho chúng ta xem một chút nào... Alice, mình nhớ bạn có nói rất hứng thú với ảo thuật phải không?

Nói lời cuối cùng ả chính là hướng về phía Alice.

Alice có chút khó hiểu, nàng hình như chưa bao giờ nói như vậy, nhưng dù sao cũng là bạn nên nàng cũng không tiện vạch trần, thậm chí còn gật đầu phụ họa.

Hướng Nhật chỉ cười nhạt trong lòng, hắn biết Selena này có ý gì, muốn làm bà mối sao? Cưỡng ép kéo Alice và tên đàn ông gầy kia lại một chỗ với nhau? Đáng tiếc, ả dường như không nhớ rằng mình mới là bạn trai hàng thật giá thật của Alice.

- Như nàng mong muốn.

Người đàn ông gầy nhom tỏ ra lịch sự tao nhã, cũng không thèm liếc Hướng Nhật ở bên cạnh lấy một cái, đi tới ghế salon ngồi xuống chỗ Alice ban nãy.

Song hiện tại Alice đang đứng bên cạnh Hướng Nhật, còn thân mật kéo lấy tay.

- Ảo thuật về cái gì thế?

Bonnie cũng tỏ ra rất thích thú, có lẽ ý nghĩ phải đi gặp bạn học cấp ba đã bị nàng ném lên chín tầng mây rồi.

Trong lòng Hướng Nhật cũng cảm thán không thôi, xem ra tên Liam King "cả đời chung tình" kia không còn hy vọng gì nữa, có thể Bonnie chỉ vì là bạn học cũ mới chịu đi gặp hắn, nhưng về phương diện tình yêu nam nữ, quả thực là con số không.

- Ảo thuật nho nhỏ thôi, nhưng ta dám chắc trên thế giới này chỉ có mình ta có thể thực hiện nó.

Gã đàn ông gầy nhom tỏ ra đắc ý cùng tràn đầy kiêu ngạo, tự tin.

- Vậy nhanh nhanh lên đi, chúng ta không đợi được nữa.

Lần này mở miệng chính là bạn trai của Selena, tên đàn ông to cao cường tráng gọi là Adelaide. Sức hấp dẫn phái nữ của hắn cũng khiến tên gầy nhom có chút ghen tỵ.

- Đừng vội, Adelaide, rất nhanh mọi người sẽ thấy.

Tên gầy nhom vừa nói xong, hắn lấy một ly bia đang uống dở ở trên bàn:

- Không phiền chứ, Bonnie?

Đó là ly Bonnie vừa mới uống một nửa, thuận tay để ở trên bàn.

- Không sao, xin cứ tự nhiên.

Bonnie lắc đầu một cái, ngược lại tỏ ra hứng thú.

- Đây là ma thuật ta chuẩn bị thi triển ra, các người hãy chú ý.

Tên gầy một nay nâng ly, một tay khác đặt cách cái ly tầm ba tấc.

Ban đầu không có động tĩnh gì, nhưng khoảng hai ba giây sau, chỉ thấy chất lỏng trong ly giống như bị thứ gì đó hấp dẫn, vèo một cái chui ra như một đầu rắn nhỏ, bay đến trên lòng bàn tay còn lại của hắn, dần dần hội tụ thành một quả cầu nước.

- Woaaaaaaaaa...

Mấy người kinh ngạc đồng thanh hô lên, Alice cũng tỏ ra thích thú nhìn chằm chằm vào quả cầu rượu vàng nhạt kia.

- Ngươi làm như thế nào vậy?

Adelaide mặt đầy khiếp sợ, mới vừa rồi cái ma thuật tên kia nói hắn cũng không để trong lòng, dù gì ma thuật cũng chỉ là kỹ xảo che mắt đánh lừa người xem mà thôi. Nhưng tận mắt chứng kiến một màn này, hiển nhiên cũng không phải là do kỹ xảo không không là có thể giải thích.

- Bởi vậy ta mới nói, trên thế giới này, chỉ có ta có thể làm được.

Tên gầy nhom vừa nói, một bên khống chế tia rượu kia thành một cái dây thừng, cứ như vậy quấn thành từng vòng quanh cổ tay hắn.

Hướng Nhật nãy giờ nhìn thật muốn cười ha hả, tên này chém gió cũng phải bay nóc nhà trắng luôn rồi, chỉ mình hắn làm được? Chưa kể bản thân Hướng Nhật hắn có dị năng "khống vật", rất nhiều dị năng giả khác đều có thể thi triển dễ dàng.

Hướng Nhật phỏng đoán tên gầy này có thể vừa mới có dị năng không lâu, chưa từng gặp người khác có dị năng nên mới ở chỗ này dương dương tự đắc, cho rằng mình là duy ngã độc tôn cả thế giới này.

Trái với sự khinh bỉ của Hướng Nhật, những người khác đối với ma thuật thần kỳ này đều bị chấn kinh đến nỗi con mắt muốn lồi ra. Chỉ có Alice đã từng trải qua chuyện còn "thần kỳ" hơn thế này nhiều lắm, nên từ đầu đến giờ nàng cũng không tỏ ra chút thất thố gì. Hồi đó ở quán rượu cạnh sân bay, chuyện hôm nay so với ngày trước, chỉ có thể coi là "trò con nít".

- Đây... thật sự quá thần kỳ!

Selena vốn mục đích chỉ là cho ai đó có đất biểu diễn, nhưng thời điểm thấy loại ma thuật này, ả lập tức bị chế trụ, mục đích kia cũng bị ném sang một bên.

Ngay cả bạn trai ả là Adelaide thấy bộ dáng si mê của ả, cũng không có lời gì để nói.

- Còn có một màn kinh người hơn nữa, muốn xem không?

Tên gầy nhom đắc ý nói, nhìn mấy người xung quanh, sự chú ý càng đặt vào trên người Alice.

Hướng Nhật chân mày khẽ nhíu, mục tiêu của hắn là Alice ư?

- Alice, nhìn thấy không? Ma thuật của Martin quả thật như thần!

Selene tựa hồ đã nhớ ra mục đích của mình, nhìn Alice nói, còn ngoắc ngoắc tay:

- Đến đây đi Alice, ngồi bên này mới có thể nhìn rõ hơn.

- Thôi được rồi, cảm ơn.

Alice lắc đầu từ chối. Có thể lúc đầu nàng còn thấy ngạc nhiên, nhưng bây giờ trò này đã không còn sức hấp dẫn gì, nàng cũng không phải ngu ngốc, mơ hồ đã phát giác ý đồ của Selena, cho nên càng không muốn đi qua.