Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 106: Cường hôn - ép hun




"Ta đang muốn xem ngươi giải quyết như thế nào đây " An tiểu thư khinh thường cười lạnh.

"Uy, cô bé " Hướng Nhật giọng nói đầy vẻ trào phúng " Ta tuy ko thích khi dễ đàn bà, nhưng cũng ko muốn để đàn bà coi khinh. Đây là nguyên tắc sống của ta"

"Hảo tiểu tử " An tiểu thư lại tiếp tục nói: "Mặc dù ta cũng ko có thói quen khi dễ người tàn phế, nhưng tàn phế thì vẫn là đàn ông. Mà ta lại căm ghét nhất loại đàn ông khinh thường đàn bà như ngươi."

"Suy bụng ta ra bụng người " Hướng Nhật lại theo thói quen đưa tay lên sờ sờ cái mũi, tên biến thái nam chẳng ra nam nữ chẳng ra nữ này cũng là một cao thủ " chém gió" có đẳng cấp, lời nàng nói ra làm cho hắn cảm thấy khó chịu." Nếu đã quyết định khi dễ ta.đừng ngại cánh tay tàn phế này.động thủ đi. Nếu ko thì." lưu manh bắt đầu thay đổi thái độ " Nếu ko thì ta nghĩ ngươi đang thích ta.Nói trước, ta đã có lão bà ở nhà rồi, nếu ngươi muốn, có thể về làm nhỏ, ngày ba buổi hầu hạ ta.ha ha ha"

"Ta giết ngươi " An tiểu thư hét lớn, vung tay một cái, sáu tên mặc âu phục phía sau lần lượt xông lên.

"Tiểu tử, hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy cảnh địa ngục trần gian là như thế nào " Biến thái nam nữ điên cuồng nói.

Nữ nhân xinh đẹp bên cạnh sắc mặt biến đổi liên tục, mấy tên bảo vệ to con hung hẵn lao đến gần lưu manh.

Hướng Nhật tùy tiện giơ chân đạp mạnh vào thằng đang ở gần mình nhất

"Binh " Một tiếng thật lớn, một tên bảo vệ đã bay khỏi mặt đất 5, 6 mét và " Rầm ", nhìn lại hắn đã nằm kế cái thùng rác bên kia đường.

Mấy tên theo sau hắn nhất thời dừng lại, ánh mắt nhìn thằng nhóc tàn phế ốm yếu trước mặt. Thực lực mỗi người như thế nào cả nhóm đều biết rõ, một người cao gần 2 mét, thể trọng so với tên nhóc này cũng gấp 2 lần, mà nó chỉ dùng một cước là có thể đạp bay người. Tên này.quả thật biến thái vô cùng!

Vị "Băng tỷ " xinh đẹp sắc mặt trở nên kỳ dị, đang có ý định ra tay trợ giúp nên thân thể trở nên khẩn trương đột ngột thả lỏng, mắt nhìn người nọ thật sự còn là người ko?

Trong lúc đó, An tiểu thư miệng chữ O mồm chữ A, hai mắt mở to hết cỡ, nhìn trừng trừng vào người trước mặt. Vừa nãy sắc mặt hung ác như muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện mà bây giờ đã bị thần sắc mang tên " Ko thể tin " thế chỗ.

Hướng Nhật rất hài lòng với biểu hiện của nàng, vẻ mặt đối phương hiện giờ làm hắn có chút đắc ý, bất quá bây giờ chưa phải lúc để thưởng thức. Hắn cười ngạo nghễ, chỉ tay vào từng tên bảo vệ, giống cai ngục đang giở sổ điểm danh bọn tù nhân: "Ngươi.ngươi.và cả ngươi nữa. Tất cả xông lên một lượt đi, ta ko thích phiền toái, cái loại rác rưởi như các ngươi ta ko muốn tốn nhiều thời gian"

Lời nói của lưu manh đã kích động mạnh đến tinh thần đang hốt hoảng của An tiểu thư, cái thái độ miệt thị của hắn làm cho cô nàng phát cuồng lên, máu điên và lửa giận trong lòng lên đến cực độ. Rốt cuộc ko cần để ý đến sức mạnh cường đại mà đối phương vừa thị uy, chỉ tay vào mặt hắn, điên cuồng hét lên " Giết hắn cho ta.giết hắn."

Lời nói của vị nữ chủ đã làm cho bọn bảo vệ bừng tỉnh. Thật ra là.trong tâm lý bọn chúng vẫn nghĩ rằng, đối phương gầy gò ốm yếu, thân thể như ko có lực, cảm giác như chỉ cần búng tay là có thể thổi bay được. Hồi nãy.có lẽ là do hoa mắt mà thôi. Chắc là do cái tên nằm ôm thùng rác kia đang đùa với họ.

Hướng Nhật nãy giờ vẫn cười nhạt, mấy tên bảo vệ này đối với hắn ko có lấy một tia uy hiếp gì. Mắt thấy những tên này ko ai dám lao đến nên lưu manh đã chủ động tấn cộng phía sau gáy.

Mặc dù tay phải ko thể cử động được nhưng với hắn thì đã quá đủ. Chưa đến 30 giây mà 5 tên bảo vệ đã nằm la liệt dưới đất rên hự hự. Nếu ko làm tụi nó bị thương, Hướng Nhật tự tin có thể xử lý cả bọn mà chỉ tốn 2/3 thời gian vừa rồi thôi.

Nhìn thấy đám người bị thương nằm dài, Mặt Sẹo bắt đầu biến sắc, 6 tên như vậy mà có thể dễ dàng thu thập, đơn giản giống như móc tiền trong túi ra.Nghĩ lại, nếu từ đầu người này ko muốn đi ra khỏi căn nhà đó mà phát sinh xung đột, chỉ sợ rằng bản thân cùng đám đàn em ko khác gì bọn đang nằm, có thể còn tệ hơn như vậy.Mà tên này, đối phó với đám bảo vệ ko cần đến chiêu thứ hai mà đã làm cho cản bọn la liệt như vậy.

Bây giờ, ở đây chì còn có vị " Băng tỷ " là nhìn bình thường nhất, trên mặt hiện rõ vẻ cao thâm khó lường, ánh mắt liên tục đánh giá con người lưu manh.

An tiểu thư nhà ta hình như đã chết lặng, hai mắt vô hồn nhìn đám bảo vệ nằm dưới đất, cũng ko chú ý đến cái tên tàn phế kia nữa. Chỉ khi có bóng người che khuất tầm mắt, nàng mới ngước đầu nhìn, hét lớn một tiếng đồng thời lui về phía sau vài bước.

"Ngươi ko phải muốn giết ta sao?" Hướng Nhật híp mắt nhìn nàng, đồng thời đưa tay đẩy gộng kính cao lên, trong mắt hiện lên tia lạnh lùng

"Ngươi.ngươi muốn làm gì?" An tiểu thư vừa thối lui vừa lớn tiếng nói. Ý muốn dùng cách này để che dấu nội tâm sợ hãi của bản thân.

"Ngươi vừa rồi nói muốn giết ta?" Hướng Nhật lập lại một lần nữa.

"Ko.Ko.có." Vốn dĩ nàng định tiếp tục kiên cường nhưng lại bị ánh mắt của đối phương như muốn " ăn tươi nuốt sống " (câu này có thể hiểu theo nhiều nghĩa) làm cho sợ hãi.

"Ngươi xác định?" Hướng Nhật tiến lên từng bước, bộ dạng giống như kẻ đi săn đang đùa bỡn với con mồi.

"Ta." nàng muốn nói cái gì đó, đột nhiên chú ý đến ánh mắt của đối phương, trong đầu nóng lên, giọng nói đầy căm hận: "Ko sai, ta muốn giết ngươi"

"Rốt cuộc cũng nói thật, vậy thì tốt quá " Hướng Nhật cười lớn tiếng, đột nhiên đổi giọng hung ác nói; " Nếu muốn giết ta thì phải có bản lĩnh, bây giờ ngươi ko thành công lại còn đắc tội với ta, bồi thường như thế nào đây?"

"Ngươi giết ta đi " An tiểu thư kiên quyết nói.

"Giết ngươi thì tốt cho ngươi quá, mạng của ta so ra cũng đáng giá hơn ngươi " Nhìn bộ ngực cao vun vút của đối phương làm lưu manh nuốt nước miếng ko ngừng, thần sắc cũng trở nên dâm đãng hơn: "Hơn nữa ngươi lại xinh đẹp như vậy, giết ngươi thì thật là đáng tiếc.ko bằng." Lưu manh lại lặng lẽ bước tới một bước.

"Ngươi muốn làm gì?" An tiểu thư trong lòng hoảng sợ, nhìn thấy vẻ mặt dâm tà cùng nụ cười đểu của đối phương làm nàng cảm thấy bất an, đang muốn lui về sau. Sự tình ko tưởng đã xảy ra, đối phương đột nhiên ôm lấy nàng vào lòng.

"Ko." An tiểu thư ra sức vùng vẫy trong vòng tay lưu manh.

"hắc hắc." Hướng Nhật lại cười dâm, dùng tay phải đang bị thương mà ôm sát nàng vào trong người, cảm nhận " cặp núi lửa " đang đè lên ngực mình, một cảm giác thật Yomost " Bây giờ bồi thường cho ta đi"

"Mau buông ta ra, ta muốn giết ngươi." An tiểu thư giãy dụa ko ngừng.

"Ngươi ko thể yên lặng được sao? Loi choi như vậy ko biết mệt àh?" Vốn tay trái muốn đi kiếm chút " cháo " nhưng nàng lại vùng vẫy dữ dội làm hắn phải ôm bằng cả hai tay. Ở tình cảnh này, người ngoài ko biết gì nhìn vào sẽ tưởng đây là một đôi tình nhân đang ôm nhau thắm thiết.

Thấy những cố gắng nãy giờ đều trở nên vô vọng, ngược lại càng làm cho đối phương thêm hưng phấn, An tiểu thư cũng đã có chút thấm mệt.nên cũng ngừng hoạt động, ánh mắt căm hận nhìn lưu manh mà nói: "Ngươi biết cha ta là ai ko? Ngươi dám làm vậy với ta, nếu người biết được, sẽ băm ngươi ra làm trăm mảnh."

"Ngô." Mấy chữ còn lại chưa kịp đi ra khỏi miệng đã bị lưu manh dùng miệng chặn lại ngay họng. Đây cũng chính là tuyệt kỹ thần công cái thế của hắn - ÉP HUN (đọc lại đoạn ép hun Thạch Thanh để tìm hiểu thêm về tuyệt kỹ này)

An tiểu thư đầu óc trống rỗng, mà những người ở ngoài nhìn ai cũng ngu ngu, thật ko ngờ.