Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1047




Chương 1047

“Thiết Chân, mày… Không ngờ mày lại đi theo thằng Phạm Nhật Long chết tiệt đó sao? Tao chửi cả tổ tông họ hàng nhà mày.” Lâm Vân phẫn nộ mà gào lên.

Thiết Chân không cùng anh chịu đợt khó khăn này, anh có thể hiểu, cũng có thể tha thứ.

Nhưng hắn lại dám đi theo Phạm Nhật Long? Lâm Vân tuyệt đối sẽ không bao giờ tha thứ cho hành động đó của hắn.

Quả nhiên những lúc khó khăn hoạn nạn mới biết được ai là bạn, ai thì thù. Không, những tên như Thiết Chân còn không đáng bằng một con chó.

“Lâm Vân, thay vì mắng tôi thì lo cho cái thân của anh đi.”

Thiết Chân nói xong liền cúp máy.

“Anh Vân, Thiết Chân đã phản bội sao?” Thạch Hàn vội hỏi.

“Đúng.” Lâm Vân nghiến răng nói.

“Không sao đâu Anh Vân. Chuyện anh có thể thấy rõ hắn là dạng người gì cũng là chuyện tốt.” Thạch Hàn vội vàng an ủi.

Thạch Hàn vỗ vai Lâm Vân, nói tiếp.

“Không phải anh còn có tôi sao? Anh Vân, dù anh chỉ còn hai bàn tay trắng, Thạch Hàn này cũng sẽ nhất quyết chiến đấu tới cùng với anh, nhất định sẽ khiến loại người vong ơn bội nghĩa đó phải chịu quả báo. Buồn bã vì loại đó không đáng đâu.”

Nghe Thạch Hàn nói vậy, Lâm Vân cảm thấy rất cảm động.

“Thạch Hàn, anh đúng là người anh em tốt.” Lâm Vân xúc động mà ôm chặt lấy Thạch Hàn,

“Thạch Hàn, anh nói đúng. Bực bội vì loại người đó đúng là không đáng. Tôi phải thấy may mắn vì có thể thấy được bộ mặt thật của hắn mới đúng. Cảm ơn anh, Thạch Hàn.” Lâm Vân chân thành nói.

“Anh Vân, khó khăn chỉ là tạm thời. Tôi tin chúng ta có thể vượt qua khó khăn này, đi đến thành công. Cho dù không còn Vân Thiên, không phải Anh Vân còn tiền trong ngân hàng sao?”

“Reng reng reng!”

Điện thoại di động lại kêu lên. Lâm Vân nhìn lên màn hình liền thấy là ngân hàng gọi đến.

“Alo, anh Lâm Vân phải không ạ? Tôi là nhân viên của ngân hàng. Số tiền anh gửi ở đây đang bị nghi ngờ liên quan đến hoạt động rửa tiền nên tạm thời bị đóng băng, không thể giao dịch.” Nhân viên ngân hàng nói.

Lâm Vân nghe thấy mấy lời này, tim lại như bị chém một nhát.

Số tiền gửi trong ngân hàng chính là tia hi vọng cuối cùng của anh mà.

“Rửa tiền? Cô đang nói gì vậy? Tôi đây không bao giờ cần làm mấy trò đó. Mấy người không điều tra rõ ràng đã đóng băng tài khoản của tôi là như thế nào hả? Dựa vào đâu?” Lâm Vân giận dữ hét lên.

“Thưa anh, với những giao dịch đáng nghi đều có thể đóng băng tài khoản để điều tra. Đây là việc làm hợp pháp. Nếu anh quả thật không rửa tiền, không giao dịch phi pháp, chúng tôi sẽ tự động mở lại tài khoản cho anh.” Nhân viên nói tiếp.

“Vậy cô nói xem, thời gian điều tra là bao lâu?” Lâm Vân nghiến răng hỏi.

“Tôi cũng không nói rõ được. Có thể là một tháng, một năm, hoặc lâu hơn nữa. Tùy vào may mắn của anh mà thôi.” Nhân viên trả lời.

Lâm Vân nghe vậy liền không nói nữa. Anh im lặng mà tắt máy, sau đó ngồi sụp xuống đất.

Anh biết, chuyện này chắc chắn cũng do nhà họ Phạm nhúng tay vào.

Lúc trước, khi Tỉnh Xuyên bị niêm phong, anh còn nghĩ mình có Vân Thiên, có hơn một trăm bảy mươi tỉ trong ngân hàng. Đây sẽ là bàn đạp cho việc Lâm Vân làm lại.

Nhưng anh cũng không thể ngờ, tất cả những thứ đó đều đã bị nhà họ Phạm phá hoại.