Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1280




Chương 1280

“Quả nhiên là không đồng nhất, tiếp một chưởng của ta, thế nhưng vẫn chưa chết à.”Thái thượng trưởng lão kinh ngạcnhìn chằm chằm Lâm Vân.

Thái thượng trưởng lão vừa mới xuất một chưởng, tuy rằng là tùy ý, nhưng Hư Đan cảnhbình thường hẳn là phải chết không thể nghi ngờ, thậm chí cho dù là Đan cảnh cũng có thể nhận không nổi.

“Trò khôi hài đúng là hoang đường, lần này sẽ chấm dứt, tên nhóc kia, đi chết đi!”

Thái thượng trưởng lão đột nhiên khiển trách một tiếng, đồng thời dậm chân một cái nhảy đến giữa không trung, sau đó mạnh mẽ lao xuống hướng về phía Lâm Vân, đồng thời nắm tay đột nhiên oanh kích xuất ra mọt chưởng.

Lần trước Thái thượng trưởng lão đánh một chưởng về phía Lâm Vânchính là dùng nội lực phóng ra ngoài.Tuy rằng thoạt nhìn có vẻ mơ hồ, nhưng uy lực hữu hạn, loại này không thể mang đến công kích có uy lực lớn được.

Mà uy lực của một chiêu này so với vừa nãy hiển nhiên lớn hơn nhiều, chỉ cần đánh trúng Lâm Vân, tất có thể muốnmạngLâm Vân!

“Anh Vân!”

Ánh mắt Bàn Tử cùng Thạch Hàn đều trừng lớn, bàn tay tay nắm chặt, lo lắng không thôi nhìnLâm Vân.

Vẻ mặt Đạo trưởng cũng lộ vẻ tái nhợt, ông ấy biết, đối mặt với một cường giả Nguyên Anh thìông căn bản không làm được bất cứ chuyện gì, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn!

Bọn họ biết, giờ phút này đã thời khắc mấu chốt liên quan đếnsinh tử.

Hai người đang đứng trên một đỉnh núi cách đó hơn một ngàn thước, nhìn thấy một màn này cũng đồng dạng thở dài.

Bọn họ hiểu được, ngườikhiến cho người khác Lâm Vânkhông người nào so đượcLâm Vân vậy mà lại chết như vậy.

Dù sao hiện tại người mà Lâm Vânđối mặtchính là một cường giảNguyên Anh chân chính, bọn họ không thể tưởng làLâm Vân còn có biện pháp nào mà có thể đối phó được.

Đối mặt với cường giảNguyên Anh hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Chỉ có Trần gia chủ, trên mặt ông ta lộ ra nụ cườidữ tợn, còn có những thành viên của gia tộc Trầnđang vây xemchung quanh, hộ pháp, các trưởng lão đều mừng như điên bởi vìLâm Vân lập tức sẽ chết !

Giữa sân.

“Uy lực thật cường đại!”

Nhìn Thái thượng trưởng lão đang lao xuống, đồng tử Lâm Vânco rút.

Nắm tay của Thái thượng trưởng lão ẩn chứauy lực khiến cho Lâm Vân cảm giác kinh hãi,cả người run rẩy!

Lâm Vân biết rõ, bản thân anh căn bản không thể tiếp được một quyền này, nếu một quyền này đánh vào trên người mình, thì mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Lúc này, đã đến thời khắcsống còn của Lâm Vân.

“Cái này thì sao?Muốn giết tôi?Nằm mơ đi!”

Trong con ngươi màu đencuồn cuộn hiện lên một chút điên cuồng.

Lâm Vân lấy tay cầm mũi kiếmXích Huyết Kiếm, sau đó mạnh mẽ dùng chút lực, ngay lập tức máu từ bàn tay Lâm Vân chảy xuôi theo thân của Xích Huyết Kiếm.

Xích Huyết Kiếm làbảo kiếm, cho dù xưng nó là thần khí thì cũng không quá, cho nên nó biết nhận chủ, Lâm Vânchính là chủ nhân của nó thì đương nhiên cũng có thể phân biệt được máu củaLâm Vân.