Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 290




Chương 290

Anh Long nghe những lời Lâm Vân nói, ông ta vô cùng khát khao, trước đây ông ta không dám nghĩ tới kế hoạch lớn như vậy, nhưng có Lâm Vân ở đây, ông ta biết, đây là chuyện không phải không có khả năng.

Lâm Vân lại nhìn về phía Trần Hạo: “Đúng rồi Trần Hạo, cậu là đàn em của Hoàng Long à? Sao cậu lại đi trên con đường này rồi?”

“Lâm Vân, tôi… Haizz, một lời khó nói hết.” Trần Hạo lắc đầu.

“Người anh em, cho dù trước đây cậu trải qua chuyện gì, từ hôm nay trở đi, mọi chuyện đều kết thúc rồi, sau này cậu đừng làm lưu manh nữa, tới tập đoàn Tỉnh Xuyên của tôi, tôi sắp xếp công việc cho cậu.” Lâm Vân vỗ bả vai Trần Hạo.

Trần Hạo là bạn tốt của Lâm Vân, cho dù đã nhiều năm không gặp, nhưng phần tình nghĩa này vẫn còn.

Hơn nữa hiện giờ Lâm Vân đang phát đạt, chuyện trong phạm vi năng lực, tất nhiên là nguyện ý kéo bạn tốt của mình.

“Lâm Vân, bằng cấp của tôi thấp, không có bản lĩnh gì, không thích hợp tới công ty làm việc, hơn nữa… Tôi muốn báo thù cho bạn gái tôi.” Trần Hạo cúi đầu nói.

“Báo thù cho bạn gái cậu? Trần Hạo, có chuyện gì thế?” Lâm Vân cảm thấy rất nghi ngờ.

Lúc này, Trần Ánh Tuyết ở bên cạnh vội vàng mở miệng nói:

“Anh Lâm Vân, bạn gái của anh trai em, ban đầu làm nhân viên bất động sản ở tập đoàn Hùng Dũng, kết quả… Kết quả bị tên súc sinh Khương Hùng Dũng kia hủy hoại, chị dâu không còn mặt mũi sống nữa, cuối cùng nhảy lầu tự sát.”

Lâm Vân nghe tới đó, sắc mặt cũng trở nên âm u:

“Tên khốn nạn Khương Hùng Dũng này, con mẹ nó đúng là không phải người.”

Trần Hạo gật đầu: “Em gái nói không sai, từ đó về sau, tôi đã đi theo con đường này, chỉ vì có một ngày, có thể giết chết tên Khương Hùng Dũng, báo thù cho cô ấy.”

Nói xong lời cuối cùng, trong đôi mắt Trần Hạo dấy lên lửa giận.

“Cho nên anh Lâm, tôi không muốn công việc an ổn, tôi muốn tiếp tục làm lưu manh.” Trần Hạo ngẩng đầu nhìn Lâm Vân.

“Trần Hạo, tôi nói thật với cậu, nói cho cậu hay, tôi cũng có mối thù rất lớn đối với Khương Hùng Dũng, cho nên tôi tôn trọng lựa chọn của cậu.” Lâm Vân nói.

Ngay sau đó, Lâm Vân nhìn về phía Trần Hạo và anh Long:

“Chúng ta muốn làm lớn thì phải thành lập một công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên trước. Tôi sẽ làm tổng giám đốc, Hoàng Long và Trần Hạo sẽ là phó tổng giám đốc, không thành vấn đề chứ?”

“Không thành vấn đề.” Anh Long và Trần Hạo cùng đáp.

“Phương diện tài chính thì không cần lo lắng, sau khi công ty thành lập, tôi sẽ chuyển ba trăm năm mươi tỷ vào tài khoản trước.” Lâm Vân nói.

“Ba… Ba trăm năm mươi tỷ?” Anh Long và Trần Hạo đều kinh hãi mở to mắt.

Đối với bọn họ mà nói, đây tuyệt đối là một con số trên trời.

Cho dù là anh Long, thu nhập một năm của ông ta, trừ đi tiền trả cho ba trăm đàn em, số tiền tới tay mình, miễn cưỡng được ba trăm năm mươi triệu.

Đối với anh Long mà nói, đây là con số mà cả đời ông ta không có được.

Trong lòng anh Long càng thêm kiên định với ý nghĩ đi theo Lâm Vân, có cái đùi to như vậy, lo gì tương lai?

Đôi mắt Trần Hạo cũng rất kiên định, anh ta biết, có Lâm Vân, anh ta có hy vọng báo được thù.