Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1280: Bản Tọa Nguy Hiểm!




Đương nhiên rồi, Linh Thể Thánh Vương trung kỳ cường giả ra tay đối phó với lại một tên Bán Thánh Cường Giả, người kia còn sắp chết bộ dáng, làm sao có thể có một tia khả năng chống lại cho được.

Dù cái kia họ Diệp chỉ là một tên lão già sắp xuống lỗ, nhưng trong lòng của hắn hết sức là không có được thoải mái. Hắn là đang ghen, chỉ cần Diệp Tiểu Nha quan tâm bất kỳ một người đàn ông nào khác, hắn đều sẽ nỗi cơn ghen, dù đó là một người không có bao nhiêu uy hiếp với hắn như Diệp Tử Phàm này.

Diệp Tiểu Nha là nữ thần trong lòng của hắn, bất kỳ một ai cũng không thể nào xâm phạm được.

Còn về vì sao hắn nói đến là người của Linh Huyền Thánh Cung ra tay, mà không phải là Vương Nhất Thiên hắn ra tay, kia là vì thực lực đôi bên có một chút xíu chênh lệch, hắn là Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả, cao nhất cũng chỉ có thể phát huy ra được mấy ngàn tòa Thế Giới Chi Lực, còn cái này họ Diệp, hắn tuy không nhận ra được thực lực của đối phương, nhưng Thủy Nhược Hề kia đã chúng thực Diệp Tử Phàm là Khí Đạo Bán Thánh Cường Giả, sẽ không có sai.

Hắn tuy kiêu ngạo, nhưng cũng hiểu thực lực của mình, như không dùng đến át chủ bài của Linh Huyền Thánh Cung hắn mang theo, hắn là không có bằng Diệp Tử Phàm này. Chỉ là những thủ đoạn kia chỉ dùng khi thật sự cần thiết, bình thường hắn sẽ không đem ra. Nên muốn đưa tên này Bạch Phát Lão Giả cấp diệt, vẫn là dựa vào Thánh Vương Cường Giả đi theo hắn, mới có thể đưa Diệp Tử Phàm cấp diệt một cách nhanh chóng nhất!

"Tử Phàm... Ca..Ca!".

"Cái gì Tử Phàm ca ca?".

Vương Nhất Thiên khá là kinh ngạc, hắn là muốn mời một trong hai vị Thánh Vương Cường Giả đi theo mình đem Diệp Tử Phàm làm rớt, nhưng lời nói của Diệp Tiểu Nha làm cho hắn hơi khựng lại, Nữ Thần trong lòng của hắn sao có thể xưng hô một lão già sắp chết một cách thân mật như thế này.

'Một tên đầu đất!' Thanh Lôi Thánh Vương trong lòng không khỏi thầm mắng.

Tôn này Diệp Thánh Nữ gọi Diệp Tử Phàm là ca ca, lẽ dĩ nhiên, hai người quan hệ vô cùng mật thiết, có như vậy cũng không có hiểu ra nữa, không biết vị kia Vương Thánh Chủ vì cái gì chọn một tên ngu ngốc như thế này làm người thừa kế của Linh Huyền Thánh Cung nữa.

'Nguy rồi! Bản tọa đây có nguy hiểm! ' Thanh Lôi Thánh Vương nhìn Diệp Tiểu Nha cùng Diệp Tử Phàm đang nhìn nhau với ánh mắt khá phức tạp, hắn như nhớ đến cái gì, trong lòng thầm run rẩy lợi hại.

Một năm trước khi nhập trước khi nhập Thánh Cung, không phải Diệp Tử Phàm này đã từng hỏi qua ba người Lại Tử Thâm về tin tức của Diệp Tử Phàm hay là sao?

Hơn nửa khi tại Triều Tịch Thánh Cung, Diệp Tiểu Nha cũng thường xuyên nhắc đến Diệp Tử Phàm cái tên này, còn không ít lần nhờ vả người xuống bên dưới Hạ Giới Tinh Vực tìm Diệp Tử Phàm.

Rất lớn khả năng, người mà Diệp Tiểu Nha ngày đêm tưởng niệm chính là Diệp Tử Phàm cái người này đây. Nếu như thật là như thế, Lôi Thanh hắn lần này liền có nguy hiểm.

...

Triều Tịch Thánh Điện bên ngoài!

"Nhược Hề Thánh Vương! Chúc mừng ngài! Được vinh thăng làm Băng Thiên Thánh Cung Quản Sự! ".

Bên ngoài Triều Tịch Thánh Điện, Thanh Lôi Thánh Vương hết nhìn bên trong kia đại điện, đến nhìn đám Đệ Tử, Thánh Vương của Băng Thiên Thánh Cung cùng Linh Huyền Thánh Cung hai nhóm người, theo sau, hắn là chú ý nhất đến cái này Thủy Nhược Hề con đàn bà thúi này.

Vốn dĩ hắn muốn nói Thủy Nhược Hề lần này hại hắn có chút quá thảm, nhưng sau xét thấy như vậy không có được ổn, sẽ làm người khác sinh nghi, cũng như bây giờ Thân phận của Thủy Nhược Hề đã khác xa lúc trước, không thể nào đánh đồng với lại hắn cho được.

Dù là thế, trong lòng hắn cũng là căm hận con đàn bà thúi Thủy Nhược Hề không thôi, thông qua mấy mẫu đối thoại xung quanh đây hắn nghe được, Diệp Tiểu Nha được phong làm Thiếu Cung Chủ của Băng Thiên Thánh Cung, được Băng Đế Tuyết A nhận làm chân truyền đệ tử, hoàn toàn là công lao của cái này Thủy Nhược Hề cả.

Chính Thủy Nhược Hề đã phát hiện ra Diệp Tiểu Nha có Băng Linh Thánh Thể, sau đó đem chuyện này báo lên Băng Thiên Thánh Cung, nàng ta còn tự tay đưa Diệp Tiểu Nha vào Băng Thiên Thánh Cung nữa. Như không phải Thủy Nhược Hề tu vi quá thấp kém mà nói, với công lao mà Thủy Nhược Hề lập được, bây giờ đã được phong làm Trưởng Lão của Băng Thiên Thánh Cung rồi.

Vấn đề chính là tại nơi đây, hắn, Dung Tinh Kỳ cùng Thủy Nhược Hề cả ba từng có lời thề có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia, nhưng cái này Thủy Nhược Hề, biết trước Diệp Tiểu Nha là một khối đại phúc phận, nhưng mà vẫn im ru ẳm lấy hưởng thụ một mình, không có đoái hoài gì đến hắn cũng như tình nhân của nành ta Dung Tinh Kỳ cả, đây là một người điển hình thấy lợi quên nghĩa mà.

Nghiêm trọng hơn, lần này Thủy Nhược Hề làm ra cái chiêu thức độc địa như thế này, có khả năng hại hắn mất cả mạng nữa.

Diệp Tiểu Nha bây giờ bay lên cành cao làm Phượng Hoàng, thân phận hiện tại của Diệp Tiểu Nha là không thua kém gì một tôn Thánh Đế cấp Cường Giả.

Diệp Tử Phàm là thân nhân của Diệp Tiểu Nha, đương nhiên cũng nước lên thì thuyền lên, thân phận cũng theo đó lên theo.

Như Diệp Tử Phàm mà biết Thanh Lôi Thánh Vương hắn trồng Vô Hình Cổ Trùng trong người của y mà nói, hắn có một trăm cái mạng cũng không có đủ chết, giờ đây hắn đang sống trong tâm trạng lo âu thấp thỏm, sống một ngày mà cứ như là vạn năm, không biết khi nào mình sẽ phải lên đoạn đầu đài nữa.

Tất cả! Tất cả cũng là tại cái con kỹ nữ Thủy Nhược Hề này, như không phải là cô ta mà nói, hắn là không có lâm vào tình cảnh éo le như thế này.

Như đây không phải có người wtr19 của Băng Thiên Thánh Cung mà nói, hắn nhất định sẽ lao lên đem con kỹ nữ này phân thây trăm đoạn.

“Thanh Lôi Thánh Vương quá khen! Ta được như ngày hôm nay hoàn toàn chỉ là do may mắn mà thôi!” Thủy Nhược Hề cười khẽ một tiếng đối với lại Thanh Lôi Thánh Vương đáp.

Nàng đương nhiên là biết hiện tại trong lòng của Lôi Thanh này cũng như Dung Tinh Kỳ vì hành động hưởng công một mình này rất là khó chịu rồi.

Nhưng có thể làm được gì khác đây, như ai tại hoàn cảnh của nàng hiện tại, cũng sẽ làm như nàng thế này mà thôi.

Có cơ duyên cực lớn trước mắt, có thể giúp mình một bước lên trời, như thế tội gì nàng phải đem nó ra cùng người khác chia sẽ kia chứ.

Còn về lời hứa, Tu Luyện Giới cái không đáng giá nhất là cái loại này lời hứa, nó đáng giá được bao nhiêu viên Thánh Tinh đâu, cũng không phải là dùng Đạo Tâm cùng Thiên Đạo Thề, có ai lại đi quan tâm mấy cái lời hứa vớ vẩn kia đâu chứ.

Thủy Nhược Hề là biết đến, đừng nhìn cái này Thanh Lôi Thánh Vương một giọng đầy chính khí đi trách nàng, nhưng mà nếu như để Thanh Lôi Thánh Vương này rơi vào hoàn cảnh của nàng mà nói, tên này cũng sẽ làm y hệt nàng mà thôi.

Hiện tại Thanh Lôi Thánh Vương lên giọng trách móc, chẳng qua là vì đang ghét hận thành tựu của nàng hiện nay mà thôi, người này tâm nhãn khá là nhỏ mọn a.

Hơn nữa, Thủy Nhược Hề còn chưa tính sổ cái chuyện ngày hôm nay với Thanh Lôi Thánh Vương này đâu, không lâu trước đây, rõ ràng nàng đã cầu xin tên này bảo hộ giúp Dương Tiểu My, ngay cả thân thế thật sự của Dương Tiểu My nàng cũng nói ra cho Thanh Lôi Thánh Vương này nghe, còn hứa hẹn với y rất nhiều chỗ tốt, nhưng mà đổi lại, Thanh Lôi Thánh Vương này lại không hoàn thành nhiệm vụ, thấy Dương Tiểu My sắp chết lại không có cứu.

Chuyện này Thủy Nhược Hề nàng cũng chưa có quên đâu, như có cơ hội mà nói, sẽ cùng cái này Thanh Lôi Thánh Vương tính toán một thể.

‘Cầu mong cho bên trong kia họ Diệp cùng Thánh Nữ Điện Hạ cơm không lành canh không ngọt!’ Đáp lời Thanh Lôi Thánh Vương một câu, cũng không có để ý đến gương mặt đang tím dần như gan heo của tên này Lôi Thanh, Thủy Nhược Hề nhìn vào bên trong Triều Tịch Thánh Điện, tâm trạng đầy lo âu nghĩ.

Thanh Lôi Thánh Vương hiện tại đang lo lắng Diệp Tử Phàm phát hiện y ra tay hạ Vô Hình Cổ Trùng, rồi sẽ thu sau tính sổ, Thủy Nhược Hề nàng cũng là cùng có một cái tâm trạng như thế kia, thậm chí còn cường liệt hơn.

Nên nhớ Vô Hình Cổ Trùng trong người của Diệp Tử Phàm phải là người có tâm mới nhận ra, còn Thủy Nhược Hề nàng đây chính là dùng đao thật kiếm thật muốn lấy mạng của Diệp Tử Phàm đó nha.

Như Diệp Tử Phàm cùng Diệp Tiểu Nha bên trong lâu ngày xa cách không còn nhớ đến đối phương thì cũng thôi, như mà hai người bọn họ ôn lại tình cũ mà nói, cái mạng nhỏ của mình có lẽ sẽ nguy trong sớm tối.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.