Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 412: Đến bát hoang vực




Ngày thường Dương Thiên Nguyên tuy cao ngạo một chút, nhưng mà vẫn rất hòa nhã dễ gần, lần này hắn nóng giận như vậy là do đâu.

"Lão Xương! Hạo Vân đã bị người ta giết! " Nhìn qua Dương Tán Xương một cái, Dương Thiên Nguyên thống khổ nói.

"Cái gì? Hạo Vân bị người ta giết? " Dương Tán Xương thật sự giật mình. 

Thảo nào Dương Thiên Nguyên lại nỗi điên nỗi khùng như thế, Dương Thiên Nguyên đến lúc tuổi già chỉ có một mụn con là Dương Hạo Vân, cũng là duy nhất nhi tử, yêu quý vô cùng, nếu như hắn vào Dương Thiên Nguyên vị trí, hắn cũng sẽ nổi điên như Dương Thiên Nguyên. 

"Là ai? Là ai dám giết người của Dương gia chúng ta?" Kinh ngạc qua đi, Dương Tán Xương cũng là nổi giận đùng đùng nói.

Dương Hạo Vân đứa bé này, hắn từ nhỏ xem lớn lên, vẫn là hết sức yêu thương, bây giờ nó đã chết, hơn ai hết, hắn cũng hết sức đau lòng. 

Đau lòng là một chuyện, thế nhưng còn một chuyện đáng giận hơn, Dương Hạo Vân chính là Dương gia người, Đại Lục này ai dám không cho Dương gia mặt mũi, cho dù Dương Hạo Vân có làm sai, chọc phải Hóa Thần cường giả, đưa ra Dương gia, không ai không nể mặt mũi. 

Hiện tại Dương Hạo Vân lại bị người khác cấp diệt, hắn cũng muốn biết là ai to gan dám vuốt râu hùm Dương gia bọn họ.

"Ta còn không biết! Nhưng mà không bao lâu sẽ có người đến cho ta biết mà thôi!" Dương Thiên Nguyên trả lời. 

Hắn từ một giọt máu của Dương Hạo Vân biến màu mới biết là nhi tử của mình đã chết mà thôi, còn hung thủ là ai, hắn là còn chưa thể biết, hắn cũng không phải là Thánh Nhân cường giả. 

"Hạo Vân nó không phải là tại bên cạnh cùng với lại Đình Quân Thiếu Chủ hay sao? Như thế nào có thể chết được? " Dương Tán Xương như nghĩ đến cái gì, lên tiếng nói.

Dương Đình Quân đang bế quan đột phá Hóa Thần cảnh, đây là chuyện mà tất cả Dương gia người đều biết, Dương Hạo Vân may mắn được đi đến Thiếu Chủ Phủ hầu hạ, đánh lý mà nói sẽ không gặp chuyện gì mới đúng. 

"Ta cũng không biết, nhưng mà bất kể là ai, dám làm hại đến Vân nhi, ta đều sẽ làm cho hắn chết không nơi tán thân!" Dương Thiên Nguyên đằng đằng sát khí nói.

Dương Hạo Vân là người Dương gia, lại theo bên cạnh Dương Thiếu Chủ hầu cận, có lẽ người ngoài là không thể ra tay với lại Dương Hạo Vân, rất có thể là bị đồng tộc ám hại, nhưng mà cho dù hung thủ có là ai, hắn cũng sẽ diệt sát đi kẻ đó, cho Hạo Vân một cái công đạo.

Dương Tán Xương nghe ra giọng nói đầy sát khí của Dương Thiên Nguyên, không cấm rùng mình một cái, trong lòng thầm cầu mong người diệt Dương Hạo Vân không phải là Dương gia người, nếu như không, Dương gia sẽ lại nhất lên một trành gió tanh mưa máu. 

Đúng lúc này.. 

"Ầm! Rắc! "

"Tương Tử gặp qua Tán Xương Trưởng Lão, Thiên Nguyên Trưởng Lão! "

Không gian khẽ chấn động một cái, một vị phục sức Trưởng Lão, Phàm Thể Hóa Thần trung kỳ tu vi Dương Tương Tử từ bên trong hư không đi ra, hướng Dương Thiên Nguyên hai người khẽ thi lễ. 

Không thể không thi lễ, tuy đều là Hóa Thần cường giả như nhau, nhưng mà Dương Thiên Nguyên hai người chính là Linh Thể Hóa Thần cường giả, muốn diệt trừ hắn cũng không khó.

"Tử Trưởng Lão! Không cần phải dài dòng lôi thôi! Nói chính sự đi?"Dương Thiên Nguyên không có tâm tư cùng Dương Tương Tử khách sáo trò chơi, lập tức lên tiếng nói. 

Dương Tương Tử, Thần Thành Dương gia Thái Thượng Trưởng Lão, nhiệm vụ chủ quản Tổ Miếu cùng Hồn Đăng Đường, hắn còn kiêm luôn chức gia tộc tình báo trưởng bộ môn, có thể nói là cái loa của Thần Chủ Dương Đình Phong. 

Dương Hạo Vân chết, hắn chắc chắn là người biết đầu tiên, cũng là biết được nhiều tin tức nhất, không dùng Truyền Âm Ngọc Phù gọi hắn đến còn gọi ai.

"Thiên Nguyên Trưởng Lão, Hạo Vân chuyện, ta cũng là rất đáng tiếc... "

Dương Tương Tử chỉ có thể bất đắc dĩ nói, thường ngày Dương Thiên Nguyên thường gọi hắn là Tương Tử Trưởng Lão, bây giờ lại lược mất chữ Tương, chỉ còn một chữ Tử, đây là đang giận hắn đến chậm đây mà.

Chỉ là chuyện liên quan đến Dương Thiếu Chủ, hắn phải cẩn thận tìm hiểu, nào có một tia vội vàng hấp tấp, Dương Thiên Nguyên thật là trách oan cho hắn.

"Ầm ầm! "

"Dương Tương Tử! Ngươi nếu như nói thừa một câu, có tin ta đem ngươi Sưu Hồn hay không? " Dương Thiên Nguyên khí thế bạo phát, không gian từng trận run rẩy, có thể nói đang tại phá toái bên trong.

"Vâng! Vâng! Chuyện là thế này... "Dương Tương Tử không dám nhiều lời, bắt đầu nói hết những gì mà mình có thể biết. 

Hắn biết bây giờ Dương Thiên Nguyên đang tại bạo phát biên giới, nếu như còn kéo dài thời gian, tên điên kia thật sự sẽ bắt hắn Sưu Hồn, khi đó mình chết cũng quá oan.

"Dương Thiếu Chủ? Bát Hoang Vực? Phong Linh Cấm Huyết? Diệp Tộc? " Sau khi nghe xong, Dương Thiên Nguyên gương mặt âm trầm lại. 

Hai vạn năm trước Dương Đình Quân đi đến Bát Hoang Vực phong lưu chuyện, hắn cũng là có nghe đến, một người con gái cũng không có cách, thật là làm mất mặt của Dương gia, hắn là đối với Dương Đình Quân chuyện này có ý kiến rất lớn. 

Không thể tưởng tượng được chỉ vì cái chuyện này, hai vạn năm sau lại bồi thêm vào cái mạng của con hắn, thật là quá đáng hận.

"Dương Đình Quân! Dương Đình Quân, cũng là ngươi, tất cả đều tại ngươi, con ta Dương Hạo Vân mới chết! " Dương Thiên Nguyên trong lòng sát niệm quay cuồng. 

"Lão Nguyên! Ngươi bình tĩnh một chút! Chuyện này không có liên quan gì đến Dương Thiếu Chủ, ngươi không thể đem trách nhiệm đẩy lên người của hắn!" Dương Tán Xương nhìn vào ánh mắt của Dương Thiên Nguyên, thấy nó xoay chuyển liên tục, sao hắn còn không đoán ra được là Dương Thiên Nguyên đối với Dương Đình Quân có ý định không tốt.

Chuyện này tuyệt đối là không được a! Dương Đình Quân là Đạo Thể Giả, sắp trở thành Đạo Thể Hóa Thần cường giả, là Dương gia bảo bối, tuyệt đối không thể có thất.

Với lại Dương Thiên Nguyên đi, cũng chưa chắc có thể làm gì được Dương Đình Quân, cần biết bên trong Thần Thành kia chính là Dương Đình Phong địa bàn, một cái làm không tốt, Dương Thiên Nguyên rất có thể là có đi không về.

Dương gia bên ngoài tuy là hưng thịnh cực kỳ, là Đại Lục đệ nhất thế lực, nhưng mà phát triển mấy trăm ức năm qua, cành lá sum sê, cũng là rơi vào hoàn cảnh không khác gì bao nhiêu thế lực cổ lão khác, phe phái san sát, lợi ích phân tranh, chi mạch hỗn loạn, ám hại lẫn nhau là chuyện thường ngày có thể thấy.

Dương Thiên Nguyên đi tìm Dương Đình Quân gây sự, có không ít người phía sau đang chờ mong hắn đâm đầu vào họng súng, bị Thành Chủ xử lý để còn chia cắt địa bàn mà hắn để lại đâu.

Cho nên chuyện này là tuyệt đối không thể được, hắn không muốn Dương Thiên Nguyên đi tìm cái chết. 

"Ta tự biết cân nhắc! "Dương Thiên Nguyên thu lại sát ý, lành lạnh nói.

Dương Đình Quân hắn cũng là muốn sát, thế nhưng không phải là bây giờ, hắn không phải là đối thủ của Dương Đình Phong, chuyện này sau này tìm cách đi.

"Lão Xương! Ta phải rời khỏi một đoạn thời gian, Thiên Nguyên Sơn nhờ ngươi trông nom một hai!" Dương Thiên Nguyên nhìn Dương Tán Xương một cái nói.

"Ngươi không cần ta đi theo sao?" Dương Tán Xương hỏi.

Rời đi Thiên Nguyên Sơn Mạch một đoạn thời gian, hắn đương nhiên biết Dương Thiên Nguyên muốn đi tìm cái tên sát hại Dương Hạo Vân trả thù, chỉ là kẻ thù sát hại Dương Hạo Vân không cho Dương gia bọn họ mặt mũi, e cũng không phải hạng thiện tra gì, hai người đi cùng vẫn là an toàn hơn.