Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1835




Chương 1835

Tư Không Tinh Vũ chủ động xin đi giết giặc: “Đại nhân, cứ giao tên phế vật này cho tôi đối phó!”

Ông ta lấy ra một thanh trường mâu, chém ra ngoài từ phía xa!

Phập!

Lôi Bằng bị trực tiếp xuyên thấu, đóng chặt xuống mặt đất, không thể động đậy!

Tư Không Tinh Vũ đi lên, dẫm lên đầu Lôi Bằng: “Nhãi con, lão phu nhớ rõ ngươi!”

“Lúc trước ở diễn võ trường của Long Đường, chính là cậu già mồm với lão phu đi?”

“Sao bây giờ cậu lại bị ghim chặt xuống đất giống như một con chó vậy?”

Lôi Bằng nhếch miệng cười: “Ha ha ha, ông mới là chó!”

“Tôi là bạn của anh Diệp, anh Diệp luôn coi mọi người bên cạnh mình là con người!”

“Chỉ có người vô dụng như ông mới có thể làm chó cho người khác!”

“Tôi nhớ vừa rồi ông sủa hăng say lắm mà, sủa lại vài tiếng cho tôi nghe xem sao?”

Tư Không Tinh Vũ tức giận đến mức khuôn mặt già nua sa sầm lại, lửa giận trong mắt sôi trào: “Được, được, được lắm!”

“Lôi Bằng, lão phu không giết cậu, lão phu sẽ cho cậu nhìn thấy tận mắt!”

“Rốt cuộc đám người bên cạnh Diệp Bắc Minh sẽ có kết cục gì tốt!”

Đột nhiên.

Giọng nói như truyền đến từ Cửu U Địa Ngục vang lên: “Hắn có kết cục gì thì tôi không biết, nhưng kết cục của ông chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm!”

“Giọng nói này là…?”

Tư Không Tinh Vũ cả kinh, không nhịn được quay đầu lại nhìn.

Vèo! Vèo! Vèo!

Tiếp theo.

Tất cả người tu võ ở bên ngoài cấm địa long mạch đều đồng loạt quay đầu lại.

“Cậu ấy đã đến rồi!”

Tất cả người tu võ ở đây đều lập tức đỏ bừng mặt, cảm thấy vô cùng chờ mong!

Hô hấp của mọi người trở nên dồn dập, vô cùng kích động!

Chỉ thấy.

Một bóng người nhanh chóng bay đến từ trên không, giáng xuống như một ngôi sao băng, dừng ở bên cạnh Tư Không Tinh Vũ.

Một quyền tung ra!

Chỉ thấy một con huyết long đen sì bay ra từ trong nắm tay của anh, dừng ở bên cạnh Tư Không Tinh Vũ!

Ầm!

Một đống mưa máu nổ tung!

Đám người của Huyết Vân Tông nhìn thấy thế thì nhướng mày: “Đây là người đứng đầu Côn Lôn Hư ư?”

“Sao mới chỉ là cảnh giới Võ Đế vậy?”

“Anh Diệp!”

Lôi Bằng kêu to: “Mau cứu cô Tiêu đi!”

Diệp Bắc Minh nhìn về phía Tiêu Nhã Phi, nhanh chóng tiến lên.

Ngân châm trong tay hạ xuống cầm máu cho cô ta!