Đồ Ngốc, Hận Nhưng Vẫn Yêu

Chương 4: Biết




Giờ giải lao

Cô bạn bàn trên quay xuống vỗ xỗ vai cô

- Nè! Xin tự giới thiệu mình là Triệu Minh, cứ gọi mình là Minh Minh, mà bạn là cái gì Linh nhỉ ?--- Cô bạn bàn trên đưa tay xoa xoa cằm nghĩ ngợi, có thể nói cô bạn này rất dễ thương nha, đôi mắt to tròn đen láy đáng yêu với khuôn mặt trái táo xinh xắn

- Tuệ Linh, cứ gọi mình là Linh !

- Uk ! À Tuệ Linh nè, mình thấy cậu là 1 hiện tượng hiếm thấy đó nha, có thể ghi trong sổ đỏ rồi đó !

- Cái gì mà hiện tượng hiếm thấy ?--- Cô nhăn trán nhìn Triệu Minh 1 cách khó hiểu

- Cũng phải ha , cậu là học sinh mới không biết là phải rồi ! Lại gần đây mình kể cho nghe nè !--- Minh Minh khoát khoát tay ý bảo cô lại gần

- Người ngồi bên cậu tên Trần Quang Lâm - hotboy số 1 ngang hàng với Trần Quang Long- thần đồng của trường mình, 2 người là anh em cùng cha khác mẹ cho nên tính cách trái ngược nhau hoàn toàn như nước với lửa.........

- Khoan đã !--- Minh Minh đang say sư kể chuyện cô đột nhiên ngắt lời ( Con gái à , con có biết như vậy là bất lịch sự lắm không-- Cái gì mà hotboy ngang hàng với Trần Quang Long, có phải anh Long 12a1 không ? --- Cái tên này thật sự đã ngấm vào tim cô rồi

- Cậu biết anh Long à ? Công nhận truy cập tin tức của cậu nhanh ghê a...--- Minh Minh ngạc nhiên

- Cứ coi như vậy đi ! Anh ấy là thần hộ mệnh của đời mình !.....--- Mỗi khi nhắc đến anh là mặt cô lại đỏ bừng khi nhớ về cái nắm tay rất tự nhiên nhưng cũng rất thân thiết

- Thần tượng anh ấy vừa thôi, cẩn thận có ngày bị đánh ghen hội đồng đấy nha cô nương !---- Minh Minh vừa nói vừa lấy ngón tay gí gí vào trán cô

- Xí, kể tiếp đi !--- Cô bĩu môi thúc giục Minh Minh kể tiếp

- Anh thì dịu dàng, ấm áp với nụ cười tỏa nắng, luôn giúp đỡ và biết quan tâm tới mọi người, chưa kể đến chỉ số IQ cao ngất ngưởng nên được lòng các nữ sinh , bà con cô bác và giáo viên. Còn cậu ta thì lạnh lùng, bá đạo, ngang tàn, nói 1 là 2 à mình nhầm nói 1 là 1 không ai dám cãi lời dù chỉ là 1 câu mọi người đều phải nể sợ, ánh mắt của cậu ta chỉ cần liếc 1 cái khiến đối phương có thể đột quỵ mà chết ngay tại chỗ, nổi tiếng máu lạnh với lực lượng xã hội đen " khủng" chưa kể gia đình của 2 người rất giàu có và có chỗ đứng vững chắc trong xã hội này. Hắn ta rất kiệm lời, rất hiếm người nhìn thấy cậu ta cười ngay cả trong gia đình cũng vậy cứ 1 mực giữ khư khư bên mình bản tính lạnh lùng. Hai chàng trai đại cực phẩm này sở hữu 1 lượng fan rất hùng mạnh, vì vậy cứ cách 2-3 tháng lượng fan của 2 phe này đánh nhau chí chóe chỉ vì xét trên mặt hình thức xem ai hơn ai xứng đáng, kết quả của ngày hôm đó bệnh viện trung tâm bị " nghẽn" không thể lưu thông được mà phần lớn trong số đó là các nữ sinh.

- Ồ!!---Cô bật thôt lên anh và hắn lại có thể gây ra nhiều " tai họa cho nhân loại " như vậy

- Không chỉ vậy đâu, mỗi dịp ngày lễ gì gì đó 2 người đều được tặng quà chất đầy như núi không đếm xuể. Khi anh được tỏ tình thì chỉ nở 1 nụ cười rồi bước đi khiến cho cô gái đó xỉu luôn tại chỗ, còn hắn thì lạnh lùng không thèm nhìn cô ta 1 cái khiến cho cô gái đó nước mắt lưng tròng tràn trề như sông Hoàng Giang. Vì vậy anh và cậu ta được mọi người bí mật đặt cho biệt danh " Chứng Sợ Tình Yêu ".

Từng lời của Minh Minh nói ra làm cô toát hết mồ hôi lạnh, trên đời này còn có chứng sợ tình yêu nữa sao,,cô thất sự chưa bao giờ nghe thấy ( Tất nhiên rồi, cái này do mẹ khai phá ra đấy....)

- Như.... như vậy thì có liên quan gì tới mình đâu chứ ?

- Có, liên quan là đằng khác. chính cậu cũng khiến tớ bị sốc mất mây giây chứ bộ !

- Sốc gì, cậu có thể nói rõ ra 1 chút có được không ?--- Cô thật sự không thể chịu đựng được cái tính nửa úy nửa mở của Minh Minh

- Được rồi ! Lâm từ trước đến nay cậu ta không cho phép ai ngồi cạnh cũng như ngồi vào chỗ của mình vậy. Mình nhớ không nhầm những lần gần đây nhất có 1 nam sinh mới chuyển đến ngồi vào chỗ của cậu ta, ngay lập tức ngày hôm sau bị đuổi học mặc dù trong lớp còn mỗi bàn của cậu ta là trống. Lần nữa 1 nữ sinh cũng khá xinh xắn và duyên dáng chuyển vào ngồi cạnh cậu ta, chưa kịp ngồi xuống thì cậu ta đã liếc mắt 1 cái và nói 1 câu khiến cho cô ấy phải chuyển trường lập tức ngay ngày hô đó.

- Hắn ta nói câu gì vậy ?

- " Tránh xa tôi ra ",lúc đó mắt của cậu ta liếc như thế này nè !--- Minh Minh hất mái tóc ngố sang 1 bên rồi trợn độc lòng trắng lên mà nhìn cô-------Sự thật đâu có như vậy, con nhà người ta danh giá, đẹp trai phong độ như vậy không bao giờ làm việc mất mặt như vậy được, hành động này của Minh Minh hơi quá thì phải !

- Tại sao ?--- Cô hơi khó hiểu vì sao hắn lại hành xử như vậy.

- Chỉ vì với 1 lý do rất vớ vẩn đó là không đủ trình độ cấp bậc và địa vị để ngồi ngang hàng với cậu ta. Vì vậy mình mới nói cậu là 1 hiện tượng rất hiếm thấy đó. Lúc dầu cả lớp cứ nghĩ rằng hắn ta sẽ làm như vậy với cậu như những lần trước nhưng thật không thể ngờ cậu ta không phản đối cũng không có hành động gì mà còn im lặng cho phép cậu được ngồi ! Chả nhẽ.......chả có lẽ.......cậu , cậu và hắn có, có....quan hệ mập mờ gì đây ?--- Minh Minh giọng nói ngờ vực ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô.

- Làm gì có chứ! Vớ vẩn ! Tớ còn chả biết hắn là ai huống chi có quan hệ mập mờ. Cậu đúng là chỉ được cái suy nghĩ lung tung thôi..!

Hai người tám chuyện với nhau trên trời dưới đất đủ thứ chuyện hết đề tài này sang đề tài khác mà không để ý đến chuông reo vào lớp, hình như giữa 2 người này có 1 sợi dây vô hình nào đó liên kết cô với người bạn mới này, càng tiếp xúc nói chuyện càng nhiều với nhau 2 người lại trở nên gắn bó thân thiết và hợp tính nhau đến vậy. Chả lẽ chắc kiếp trước 2 cái con người này có dây dưa gì rồi chăng?