Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1043: Châu chấu trên sợi dây thừng




Tùy Trường Hồng cũng đã chấp nhận phối hợp điều tra, người của tổ điều tra ngồi trong văn phòng làm việc của Tùy Trường Hồng, một người trong số đó cầm bút ghi chép lại.

Tùy Trường Hồng ngồi trên sô fa, bắt tréo chân, tay ông ta kẹp điếu thuốc nói:

- Các anh đến là muốn tìm hiểu tình hình với tôi, tôi cũng không biết nên nói thế nào cả, dù gì cũng là bí thư Chu. À, giờ nên xưng hô là thị trưởng Chu của tỉnh rồi, con người ông ta có chút độc đoán độc hành, vốn có một số việc đáng nhẽ ra là do tôi thẩm duyệt, nhưng thị trưởng Chu đều đem qua thẩm duyệt hết rồi, ây, tôi cũng không còn cách nào khác, lúc đó người ta là bí thư ủy ban thành phố, tôi chỉ là một thị trưởng, thực sự không có cách gì cả!

Trong đó có một người trong tổ điều tra nói:

- Thị trưởng Tùy, lần này chúng tôi đến là kiểm tra hạng mục có liên quan đến kinh tế sử dụng nhà ở thích hợp, ông có thể nói một số về chuyện này cho chúng tôi biết được không?

Tùy Trường Hồng nghe đến đây cười nói:

- À, anh xem tôi kìa, nói một hồi rồi lạc đề mất, tôi chỉ là muốn để cho các anh hiểu đối nhân xử thế của thị trưởng Chu.

Tùy Trường Hồng nói xong lại hút một hơi thuốc, hai ngón tay phải kẹp đầu thuốc. Phủi phủi trong gạt tàn thuốc ngay trước mặt, lập tức nói:

- Hạng mục có liên quan đến kinh tế sử dụng thích hợp nhà ở tôi cũng không rõ lắm, dù gì hạng mục này là do thị trưởng Chu một tay phụ trách, vốn nên do thị trưởng tôi quyết định, nhưng thị trưởng Chu lại đưa ra quyết định, tôi cũng không thể nhúng tay vào được, chỉ có thể nói cho các anh một số chuyện mà tôi biết được thôi!

Tùy Trường Hồng đương nhiên là sẽ không nói thật rồi, ông ta chỉ có thể đẩy cách nghĩ kinh tế sử dụng nhà ở thích hợp là do Chu Hồng Sâm trực tiếp quyết định cho tập đoàn quốc tế Thế Kỷ. Còn những chuyện khác thì không rõ đâu.

Đợi sau khi Tùy Trường Hồng nói xong người trong đội điều tra đó hỏi:

- Thị trưởng Tùy, còn có gì bổ sung thêm nữa không?

- Ừm, có!

Tùy Trường Hồng hèn tiện nói.

- Theo như tôi biết thì con gái của thị trưởng Chu có quan hệ rất gần với ông chủ tập đoàn quốc tế Thế Kỷ Diệp Lăng Phi, con gái của thị trưởng Chu hình như đã mang thai đứa con của Diệp Lăng Phi, à, đương nhiên chuyện này tôi cũng chỉ là nghe người ta nói, còn cụ thể có phải như vậy không thì tôi cũng không có tận mắt nhìn thấy, tôi không dám khẳng định đây là sự thật. Nhưng tôi lại tận mắt nhìn thấy con gái của thị trưởng Chu cùng đi dạo phố với Diệp Lăng Phi, hành động của hai người bọn họ rất thân mật. Ây, tôi không nói nhiều nữa, nói nhiều rồi, tránh phải có người nghi ngờ tôi bất mãn với thị trưởng Chu, thực ra tôi vẫn luôn hợp tác vui vẻ với thị trưởng Chu!

- Thị trưởng Tùy, cảm ơn sự hợp tác của ông!

Hai người trong tổ điều tra sau khi hỏi xong liền đứng dậy, lúc trước khi đi hai người lại nói:

- Thị trưởng Tùy, nếu ông còn cần bổ sung gì nữa thì hy vọng có thể thông báo cho chúng tôi, rất cảm ơn ông hợp tác với công việc của chúng tôi!

- Đây là việc tôi nên làm mà!

Tùy Trường Hồng đích thân tiễn hai người trong tổ điều tra rời khỏi văn phòng làm việc, gọi Chu Hướng Thiên:

- Chủ nhiệm Chu, tiễn hai vị đồng nghiệp của tổ điều tra!

- Vâng!

Chu Hướng Thiên vội đáp. Chu Hướng Thiên chạy tới tiễn hai người của tổ điều tra. Tùy Trường Hồng không có đi theo, ông ta quay trở vào lại văn phòng làm việc của mình, ngồi trước bàn làm việc của mình rồi lại đốt thuốc. Trên mặt Tùy Trường Hồng nở nụ cười nhạt đắc ý, ông ta không tin lần này san bằng không được Chu Hồng Sâm. Lúc này điện thoại của Tùy Trường Hồng lại vang lên.

Tùy Trường Hồng rút điện thoại ra, vừa nhìn thấy hiển thị cuộc gọi đến ông ta liền nhíu mày, không lập tức nghe máy mà là đến trước cửa phòng làm việc khóa cửa phòng lại rồi mới nghe máy.

- Chúc mừng thị trưởng Tùy đã được thăng chức rồi, thị trưởng Tùy, tôi không ngờ ông có thể đảm nhận được chức thị trưởng thành phố Vọng Hải. Ông xem tôi kìa, đã lâu không có liên lạc với ông rồi, cũng chẳng biết là ông đang ở thành phố Vọng Hải!

Sau khi Tùy Trường Hồng nghe thấy giọng nói này liền nhíu mày nói:

- Hắc Tam, chẳng phải mày đã chạy ra nước ngoài rồi sao, sao lại gọi điện cho tao?

- Thị trưởng Tùy, tôi chẳng phải là xuôi theo chiều gió đó sao, giờ chạy về lại rồi? Thị trưởng Tùy, ông làm việc không chân chính, huynh đệ tôi ban đầu giúp ích ông không ít, kết quả vừa xảy ra chuyện này ông liền bán tôi đi, tôi sống ở nước ngoài không thoải mái, nghĩ thấy ở trong nước vẫn tốt hơn, đợi đến lúc tôi trở về mới biết được ông đã là thị trưởng thành phố Vọng Hải rồi. Thế nào, thị trưởng Tùy, cho huynh đệ tôi một miếng cơm no chứ!

Tùy Trường Hồng chau mày nói:

- Hắc Tam, ngày đó không phải tao không giúp mày, mà là giúp không được, không phải mày không biết lúc đó cấp trên phái người đi đánh xã hội đen, tao cũng là mạo hiểm mới báo cho mày chạy đi đó, chẳng lẽ tao không đủ ý đối với mày sao?

- Thị trưởng Tùy, xem ông nói kìa. Ông đối với huynh đệ quả thật rất tốt, nhưng giờ tôi phải tìm thị trưởng Tùy kiếm miếng ăn rồi!

Hắc Tam nói.

- Cho dù tôi có bị bắt rồi thì cũng chỉ có thể chấp nhận số phận, ở nước ngoài quả thật không phải là nơi cho người ta ở, tôi cảm thấy trong nước vẫn tốt hơn nhiều, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, giờ tôi có thể dựa dẫm vào ông rồi, tôi tin ông nhất định sẽ tìm được chỗ cho tôi kiếm miếng cơm!

- Hắc Tam, mày là do tỉnh hạ lệnh bắt, giờ bên công an vẫn đang thông báo truy nã mày đó, nếu như mày đến chỗ tao để người khác thấy được tao có quan hệ với mày thì chúng ta đều chết chắc rồi!

Tùy Trường Hồng hừ lạnh nói.

- Nếu như mày muốn sống thì tao thấy mày hãy chạy ra nước ngoài sẽ tốt hơn, ở trong nước, mày chỉ có một con đường chết!

- Thị trưởng Tùy, cái này không chắc!

Hắc Tam cười nhạt nói.

- Tôi đã nói rồi, tôi thà bị bắt cũng không muốn ở nơi quỷ tha ma bắt ngoại quốc ấy đâu, tôi hy vọng thị trưởng Tùy hiểu đạo lý này, nếu như tôi bị bắt rồi thì thị trưởng Tùy cũng đừng có chạy. Chúng ta đều là châu chấu trên một sợi dây thừng, ai cũng không chạy được!

Tùy Trường Hồng chau mày nói:

- Hắc Tam, mày đang uy hiếp tao đó à, mày có biết hậu quả không hả?

- Tôi mặc kệ hậu quả gì, tôi chỉ cần mạng sống!

Hắc Tam hét lên.

- Tôi chỉ có một mạng chó này, nhưng thị trưởng Tùy không giống, địa vị của ông không thể so với tôi được, tự ông suy nghĩ đi, tôi cho ông thời gian hai ngày để suy nghĩ, đến lúc đó ông gọi điện cho tôi là được rồi, tôi tin ông quen thuộc số điện thoại này mà!

- Hắc Tam, mày hãy trốn nấp trước đi, đợi tao suy nghĩ rồi hãy tính!

Tùy Trường Hồng nói.

- Thị trưởng Tùy, đương nhiên là tôi cho ông thời gian suy nghĩ rồi, ông yên tâm. Hắc Tam tôi không phải là người vong ân, nếu như thị trưởng Tùy có thể giúp tôi vượt qua được cửa ải trước mắt lần này thì tôi bảo đảm sau này sẽ không ít lợi ích cho thị trưởng Tùy đâu!

Hắc Tam nói.

- Giờ tôi chỉ muốn tránh được ngọn gió, sau khi tránh trót lọt rồi thì tôi sẽ trỗi dậy ở Đông Sơn (Đả: chỗ này chắc là thành ngữ “Đông Sơn tái khởi” ==”), đến lúc đó cho dù tôi có bị bắt thì chỉ có thể trách cái mạng Hắc Tam tôi không may, bảo đảm chắc chắn sẽ không dính líu đến thị trưởng Tùy ông nữa!

- Được, như vậy đi!

Thị trưởng Tùy nghe thấy tiếng gõ cửa, ông thấp giọng nói:

- Tao bên này có việc. Hắc Tam, đến lúc đó tao sẽ liên lạc với mày, tao cần phải nghĩ cho kỹ, dù gì muốn để cho mày ở lại trong thành phố Vọng Hải không phải là chuyện đơn giản, đến lúc đó mày cần phải thay đổi thân phận!

- Ừm, thị trưởng Tùy, có câu nói này của ông là tôi yên tâm rồi!

Hắc Tam nói.

- Tôi sẽ gọi điện cho ông!

- Như vậy đi!

Sau khi Tùy Trường Hồng nói xong liền cúp máy. Ông ta bước nhanh đến trước cửa phòng làm việc mở cửa phòng thì nhìn thấy Chu Hướng Thiên đứng trước cửa văn phòng làm việc của ông cười ha ha.

- Thị trưởng Tùy, tôi đã tiễn họ đi rồi!

Chu Hướng Thiên nói.

- Ừm, lão Chu, vào đi!

Tùy Trường Hồng quay người bước đến trước chỗ ngồi của mình, ông ta châm điếu thuốc nói:

- Lão Chu, ông cảm thấy bọn họ sẽ tin chứ?

- Sao không tin chứ!

Chu Hướng Thiên cười nói.

- Thị trưởng Tùy, lúc nãy tôi lại nói chuyện có liên quan đến Chu Hồng Sâm trước mặt họ, tôi hoàn toàn dựa theo ý của ông mà nói với họ, tôi thấy phản ứng của họ chắc là tin lời của tôi nói rồi. Như vậy thì Chu Hồng Sâm sắp phải gặp xui xẻo rồi!

- Lão Chu, ông là tâm phúc của tôi, nếu như tôi thuận buồm xuôi gió thì đương nhiên sẽ không thiệt cho ông đâu!

Tùy Trường Hồng nói.

- Việc này tạm thời không thể truyền ra ngoài để tránh khiến người ta cho là chúng ta làm, còn như chuyện của Chu Hồng Sâm tạm thời không thể để lộ cho người ngoài biết, đây chính là lưới sát thủ của tôi, tôi không muốn tung ra ngoài như vậy, nói không chừng đến lúc sẽ còn có tác dụng quan trọng nữa!

- Thị trưởng Tùy, lão Chu tôi làm việc vô cùng cẩn thận, ông cứ yên tâm, chuyện này tôi đều hiểu rồi!

Chu Hướng Thiên nói.

- Tối qua tôi đã nói chuyện với nhà của tôi rồi, không cho phép bà ấy nhắc chuyện này với người khác!

- Ừm, lão Chu ông làm rất tốt, nên làm như vậy!

Tùy Trường Hồng nói.

- Chúng ta cần phải cẩn thận, ngộ nhỡ có sai sót gì thì tôi và ông đều đã đắc tội Chu Hồng Sâm rồi, tôi tin ông biết được hậu quả này sẽ thế nào, vì thế cẩn thận tương đối tốt hơn!

- Đúng vậy, đúng vậy!

Chu Hướng Thiên liên tục gật đầu đáp.

Tùy Trường Hồng rút điếu thuốc nghiêng người về phía trước nói:

- Lão Chu, hai ngày này ông đi vòng vòng ủy ban kỷ luật của thành phố nghe ngóng tiến triển chuyện có liên quan đến Diệp Lăng Phi ở bên đó, ông hiểu ý của tôi chứ?

- Hiểu rồi!

Chu Hướng Thiên đáp.

- Tôi biết nên làm thế nào rồi!

- Vậy thì tốt!

Tùy Trường Hồng gật đầu.

Chu Hướng Thiên vừa rời khỏi văn phòng làm việc của Tùy Trường Hồng không lâu thì Tùy Vũ và Tưởng Thiên Dương đến tìm Tùy Trường Hồng. Tưởng Thiên Dương hôm nay từ tỉnh thành đến đây, sau khi gặp Tùy Vũ thì trực tiếp đến văn phòng làm việc của Tùy Trường Hồng gặp Tùy Trường Hồng.

- Bố!

Sau khi Tùy Vũ bước vào thì bắt đầu nũng nịu. Hai tay cô ôm chặt cổ Tùy Trường Hồng nói:

- Thiên Dương nói phải về, con định qua đó chơi vài ngày, bố, không biết có được không ạ?

Tùy Trường Hồng nhìn Tưởng Thiên Dương cười nói:

- Thiên Dương, con bé Tùy Vũ này đều bị bác nuông chiều hư rồi. Con tuyệt đối không được nuông chiều nó nữa, nhìn nó kìa, lớn như vậy rồi, ây, đều trách bác quá chiều nó!

- Bác Tùy, cháu thấy Tùy Vũ rất tốt mà!

Tưởng Thiên Dương ngồi đối diện với Tùy Trường Hồng, cười nói:

- Tính cách của Tùy Vũ thoải mái, rất hợp với cháu, cháu thích người giống Tùy Vũ vậy. Cháu định dẫn Tùy Vũ về gặp bố mẹ cháu, lần trước cháu đã nhắc đến với bố mẹ cháu về Tùy Vũ rồi, họ cũng cảm thấy Tùy Vũ rất tốt, muốn gặp Tùy Vũ!

- Vậy sao?

Tùy Trường Hồng thầm mở cờ trong bụng. Xem ra mình có cây đại thụ Tưởng gia làm chỗ dựa vững chắc rồi. Ông ta nhìn Tưởng Thiên Dương nói:

- Thiên Dương, vậy cháu phải quản lý nó nhiều vào, đừng để nó như đứa trẻ, đặc biệt là lúc gặp bố mẹ cháu. Cháu cần phải nói trước cho Tùy Vũ biết được những việc nào không nên làm, nếu không con bé này lỡ làm những chuyện mà bố mẹ cháu không thích thì chẳng phải sẽ làm cho bố mẹ cháu không vui đó sao?

- Bác Tùy, cái này bác yên tâm đi. Bố mẹ cháu sẽ không so đo mấy cái này đâu!

Tưởng Thiên Dương nói.

Tùy Trường Hồng gật đầu, ông ta đưa tay ra vỗ vỗ lên bàn tay của con gái mình nói:

- Tiểu Vũ, ra ngoài đi dạo đi, bố có chuyện cần nói với Thiên Dương!

- Có chuyện gì mà không thể nói trước mặt con thế, còn muốn đuổi con ra ngoài nữa!

Tùy Vũ bày ra bộ mặt không tình nguyện lẩm bẩm:

- Bố, con cũng muốn nghe!

- Tiểu Vũ, đừng ồn ào nữa!

Tùy Trường Hồng nói.

- Bố và Thiên Dương có chuyện chính sự cần bàn. Con mau ra ngoài đi!

Tùy Vũ có chút không tình nguyện buông đôi tay đang ôm cổ Tùy Trường Hồng, đến trước mặt Tưởng Thiên Dương âu yếm nói:

- Thiên Dương, anh mau nói xong chuyện với bố em nghe, chẳng phải anh nói đưa em đi hóng gió sao?

- Ừm, anh biết rồi Tiểu Vũ, em đợi ở ngoài nhé!

Tưởng Thiên Dương vỗ vỗ mông Tùy Vũ ra hiệu cho Tùy Vũ đi ra ngoài, đợi sau khi Tùy Vũ ra khỏi văn phòng làm việc Tùy Trường Hồng mới nói với Tưởng Thiên Dương:

- Thiên Dương, việc này may mà có cháu, bác đoán Chu Hồng Sâm lần này chạy không thoát đâu!

Tưởng Thiên Dương nghe xong cười nói:

- Bác Tùy, đây chẳng qua chỉ là một chuyện vặt vãnh mà thôi, cháu đã gặp tam thúc của cháu, nói với tam thúc cháu biết rồi. Tam thúc cháu lập tức đem chuyện này ra thảo luận trong cuộc họp tỉnh ủy. Bác Tùy, cháu cũng biết chắc, tam thúc dù thế nào cũng treo hàm tước của thường ủy tỉnh ủy ở trong tỉnh, chuyện này đối với ông ấy mà nói chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ!

- Thiên Dương, còn có chuyện này nữa!

Tùy Trường Hồng nói.

- Chuyện này là gần đây bác mới biết được. Thiên Dương, bác cho cháu xem một số thứ!

Tùy Trường Hồng cầm qua một tập tài liệu đã in xong, chính là những tài liệu của Diệp Lăng Phi mà Vương Thần đã giao ra, đặt trước mặt Diệp Lăng Phi nói:

- Thiên Dương, cháu xem những thứ này đi!

Tưởng Thiên Dương không biết là thứ gì, đợi sau khi hắn xem xong. Tưởng Thiên Dương cười nói:

- Bác Tùy, không ngờ tên khốn đó lại là xã hội đen, chả trách khoát loác như vậy, lúc đó cháu còn sầu não, giờ xem ra tên khốn Diệp Lăng Phi đó đắc ý quá mức rồi. Bác Tùy, chúng ta bên này định xử lý tên Diệp Lăng Phi đó thế nào đây?

Tùy Trường Hồng chính là đợi câu nói này của Tưởng Thiên Dương, lúc ông ta nghe thấy Tưởng Thiên Dương hỏi nên xử lý Diệp Lăng Phi như thế nào thì Tùy Trường Hồng khẽ thở dài nói:

- Thiên Dương, ý của ủy ban thành phố chính là muốn đè áp chuyện này xuống, cho dù có điều tra ra cũng phải chuyện lớn hóa nhỏ, ây, bác chỉ là phó bí thư thị ủy, đụng đầu với những thường ủy thị ủy lời nói cũng không có trọng lượng mấy nên bác cũng chỉ có thể đồng ý thôi!

Tưởng Thiên Dương vừa nghe trừng hai con ngươi lên chửi:

- Đây cũng quá đáng, bỏ qua cho tên khốn nạn Diệp Lăng Phi đó à, bác Tùy, cháu thấy những bằng chứng này rất đầy đủ, hoàn toàn có thể bắt tên khốn Diệp Lăng Phi đó về rồi hẵng nói!

- Thiên Dương, cháu không rõ tình hình ở bên này đâu!

Tùy Trường Hồng nói.

- Bác không có năng lực để sai người đi bắt Diệp Lăng Phi, hậu đài của Diệp Lăng Phi chính là Chu Hồng Sâm, mà lãnh đạo cũ của Chu Hồng Sâm chính là Điền Vi Dân. Bây giờ Điền Vi Dân chính là bí thư thị ủy, cháu nói xem, những người trước đây theo Chu Hồng Sâm đều nghe theo Điền Vi Dân, bác có thể tự bảo ở thành phố Vọng Hải này là được lắm rồi, đâu có thể quản những chuyện này nữa chứ!

Tưởng Thiên Dương sau khi nghe xong chau mày nói:

- Bác Tùy, ý của bác là bí thư thị ủy hiện tại cũng có vấn đề?

- Cái này chỉ nghe nói chứ không chắc!

Tùy Trường Hồng nói.

- Trong cuộc họp ủy ban thường vụ thành phố bác có nhắc đến chuyện phải điều tra nghiêm ngặt chuyện này nhưng bí thư thành phố Điền lại nói việc này dốc hết sức có thể để biến nhỏ sự việc, thậm chí không báo cáo lên cấp trên. Trong này rõ ràng có dính líu đến chuyện của Chu Hồng Sâm, còn những ủy ban thường vụ khác cũng có thái độ này. Bác thấy bọn họ đều có khuynh hướng đè áp chuyện này đi. Ây, bác cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể làm vậy thôi!

- Bác Tùy, chuyện này cháu thấy giải quyết được!

Tưởng Thiên Dương đột nhiên cười nói:

- Chỉ cần có chứng cứ, cháu có cách khiến cho Diệp Lăng Phi phải bị bắt, cháu và Diệp Lăng Phi vốn dĩ đã có mâu thuẫn, đang sầu não không tìm được cơ hội đây. Không ngờ tự Diệp Lăng Phi đã vác thân đến, cháu cũng không muốn bỏ qua cơ hội này. Bác Tùy, lúc nãy bác có nhắc đến nhà báo Vương Thần đã viết bài báo này, cháu muốn gặp hắn ta, đến lúc đó cháu sẽ nói chuyện với tam thúc của cháu, bảo tam thúc của cháu giúp một tay, cháu tin cho dù bên ủy ban thành phố của tụi bác có người chịu giúp đỡ Diệp Lăng Phi thì cũng không có tác dụng đâu, nói không chừng còn có thể móc được một số thứ từ miệng của Diệp Lăng Phi nữa!

- Thiên Dương, như vậy có được không?

Tùy Trường Hồng hỏi.

Tưởng Thiên Dương cười nói:

- Sao không được, cháu thấy hoàn toàn không có vấn đề. Bác Tùy, bác yên tâm đi!

Tưởng Thiên Dương nói.

- Không biết tên nhà báo Vương Thần đó sống ở đâu, cháu muốn gặp hắn ta!

- Việc này giao cho bác đi!

Tùy Trường Hồng nói.

- Bác gọi điện thoại tìm nhà báo đó!

Phản ứng của Tưởng Thiên Dương nằm y trong dự đoán của Tùy Trường Hồng. Tùy Trường Hồng cố ý nói vậy chính là muốn Tưởng Thiên Dương nhúng tay vào chuyện này. Giờ xem ra Tưởng Thiên Dương lập tức bị dính líu vào rồi.

Tùy Trường Hồng lập tức gọi điện thoại phái người đến tìm Vương Thần và đã dẫn Vương Thần đến văn phòng thị trưởng, đợi lúc Vương Thần đến thì Tùy Vũ và Tưởng Thiên Dương đang đùa giỡn nhau. Tùy Vũ muốn đi ra ngoài chơi, nhưng Tưởng Thiên Dương lại nói có việc cần phải làm, bảo Tùy Vũ đợi chút. Thế là Tùy Vũ đùa giỡn bám chặt lấy Tưởng Thiên Dương.

Lúc Vương Thần đến đúng lúc nhìn thấy Tùy Vũ đang ngồi trên đùi Tưởng Thiên Dương làm nũng. Vương Thần nhìn thấy bộ dạng gợi cảm đó của Tùy Vũ thì thầm nuốt nước bọt. Vương Thần đến giờ vẫn còn độc thân, nhìn thấy cô gái gợi cảm như Tùy Vũ đương nhiên là động lòng rồi, đương nhiên Vương Thần cũng rõ được loại con gái giống vậy đều không phải là người mà không phải những kẻ như mình có thể nuôi được. Nhưng nếu như hắn có thể vào được quan trường thì tình thế sẽ khác xa rồi.

Lúc Vương Thần vừa bước vào. Tùy Trường Hồng nói với Tùy Vũ:

- Tiểu Vũ, con ra ngoài đi!

- Con lại phải ra ngoài!

Tùy Vũ rất không hài lòng lẩm bẩm:

- Tại sao cứ phải bảo con ra ngoài!

Sau khi Tùy Vũ đi ra. Tùy Trường Hồng nói với Tưởng Thiên Dương:

- Thiên Dương, đây chính là nhà báo mà bác nói, cháu có chuyện gì có thể hỏi anh ta!

Tưởng Thiên Dương quan sát Vương Thần nói:

- Vương Thần, bài báo anh viết đều là thật!

- Đương nhiên là thật!

Vương Thần nói đến đây nhìn Tùy Trường Hồng, rồi quay qua Tưởng Thiên Dương nói:

- Tôi dám viết đăng lên báo thì tôi bảo đảm đây đều là sự thật!

Tưởng Thiên Dương đột nhiên bật cười lên lạnh lùng nói:

- Đáng tiếc, những thứ này đều là giả, tôi đã xem qua rồi, lỗ hỏng trong đó còn rất nhiều, cuối cùng tôi hỏi lại anh một câu, những gì anh nói đều là thật sao?

- Đương nhiên đều là thật!

Vương Thần nói.

- Tôi dám lấy nhân cách của tôi bảo đảm, những gì tôi nói hoàn toàn đều là sự thật!

Tưởng Thiên Dương sau khi nghe xong cười ha ha nói:

- Không ngờ con người này của anh có thể nói những lời giả dối đến mức y như nói thật vậy, có điều, tôi thích vậy!