Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1460-1: Suzu yamakawa!(1)




Suzu Yamakawa nói như vậy, lập tức khiến cho mọi chuyện rẽ sang hướng khác, trước đó Diệp Lăng Phi không hề liên hệ chuyện Minako mất tích với Yonchien Yamakawa ở Nhật Bản, theo Diệp Lăng Phi thấy, Yonchien Yamakawa sẽ không đến gây sự ở thành phố Vọng Hải, nhưng tình hình bây giờ lại khác, nếu thật sự là Yonchien Yamakawa phái người bắt cóc Minako, vậy tên Yonchien Yamakawa quả là ức hiếp người ta quá đáng, Diệp Lăng Phi vốn không phải một người dễ trêu chọc, huống chi, còn bị người ta cưỡi lên đầu lên cổ thế này. Hiện giờ chuyện Diệp Lăng Phi đang suy nghĩ không biết là tenn Yonchien Yamakawa này dùng thủ đoạn gì để gọi Minako đến đó. Từ trong miệng Suzu Yamakawa, Diệp Lăng Phi biết được Minako rời khỏi biệt thự một mình, như vậy có thể là trước đó Minako không biết Yonchien Yamakawa sẽ ra tay với mình, hoặc là Yonchien Yamakawa đã dùng cái gì đó để bức hiếp Minako, bất kể thế nào, cũng phải làm rõ chuyện này. Diệp Lăng Phi lập tức an bài người tìm kiếm Minako, nếu Minako thật sự bị bắt cóc, nơi dễ xảy ra nhất là bến tàu. Đến tối tin tức báo lại, có người phát hiện ở bến tàu có một cô gái bị người ta đưa lên thuyền, sau đó con thuyền đã rời bến. Suzu Yamakawa cũng gọi điện thoại cho Minako, điện thoại đã tắt máy, cho dù Suzu Yamakawa có gọi thế nào cũng không liên lạc được, tình hình không cần nói cũng biết rồi, Minako quả thật bị bắt cóc rồi. Trong phòng khách của biệt thự, Diệp Lăng Phi ngồi trên ghế sô pha, Suzu Yamakawa ngồi đối diện với Diệp Lăng Phi, Chu Hân Mính vừa mới cho con bú xong từ trên gác đi xuống. Điếu thuốc trong tay Diệp Lăng Phi chỉ còn lại tàn, lúc đó hắn mới ý thức tới ngón tay bị nóng, liền ném điếu thuốc vào gạt tàn, sau đó nhìn Suzu Yamakawa, nói:

- Suzu Yamakawa, liên hệ với cha nuôi của cô đi, tôi muốn nói chuyện với ông ta!

- Diệp tiên sinh, anh định nói chuyện với cha... cha tôi?

Lúc Suzu Yamakawa nhắc đến Yonchien Yamakawa, cô vẫn vô ý thức tỏ vẻ sợ hãi, Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu, nói:

- Đúng vậy, tôi muốn nói chuyện với cha cô, tôi muốn biết rốt cuộc Yonchien Yamakawa định giờ trò gì với tôi?

- Để tôi thử xem sao, tôi không biết cha tôi có….!

Suzu Yamakawa không dám chắc, cô gọi thử vào số máy của Yonchien Yamakawa. Chu Hân Mính ngồi xuống bên cạnh Diệp Lăng Phi, thân thể cô dựa sát vào người Diệp Lăng Phi, nói:

- Ông xã, anh đừng lo lắng, em tin rằng chuyện sẽ phát triển theo hướng tốt đẹp!

- Anh cũng hi vọng là như vậy!

Diệp Lăng Phi vòng tay ôm Chu Hân Mính, bộ ngực của Chu Hân Mính hiện giờ so với trước kia thì đầy đặn hơn rất nhiều, Diệp Lăng Phi vừa định vuốt ve ngực trái của Chu Hân Mính, Chu Hân Mính thấp giọng nói:

- Ông xã, em vừa mới cho con bú…!

Chu Hân Mính không nói tiếp đoạn sau, nhưng gương mặt cô đã đỏ bừng lên, tay phải cô đặt vào giữa hai chân Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi hiểu được của tâm ý Chu Hân Mính, hắn hôn lên má Chu Hân Mính một cái rồi nói:

- Anh xử lý xong chuyện ở đây rồi sẽ đi tìm em!

Hai gò má Chu Hân Mính càng trở nên hồng nhuận, cô khẽ gật đâu, lúc cô vừa mới quay người đi, chợt nghe thấy Suzu Yamakawa đột nhiên thét lên một tiếng kinh hãi, nói:

- Cha chết rồi, chuyện đó sao có thể....?

Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính nghe Suzu Yamakawa nói như vậy, hai người nhìn nhau, Chu Hân Mính vốn đã đứng dậy bây giờ lại ngồi xuống. Chu Hân Mính theo phản ứng bản năng cảm thấy trong chuyện này còn ẩn tình khác, cô cảm thấy hiếu kỳ, muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bởi vậy, Chu Hân Mính không đi nữa. Diệp Lăng Phi vòng tay ôm eo Chu Hân Mính, ánh mắt hắn nhìn về phía Suzu Yamakawa ngồi đối diện, chỉ thấy Suzu Yamakawa tay cầm điện thoại, dường như không dám tin vào tai mình, cô hỏi lại vài lần nữa, cho đến khi đối phương trả lời một cách chắc chắn, Suzu Yamakawa mới để điện thoại xuống, cô nói với Diệp Lăng Phi:

- Diệp tiên sinh, ông ấy thực sự đã chết rồi, chết ở trong nhà hôm trước, cảnh sát phán đoán sơ bộ là bị sát hại, hiện giờ cảnh sát còn đang tìm kiếm hung thủ!

Diệp Lăng Phi nghe Suzu Yamakawa nói xong, hắn liền bảo:

- Suzu Yamakawa, cô không cảm thấy kỳ lạ sao? Vì sao cha nuôi của cô bị giết, cô lại không nhận được một chút tin tức nào cả, cho dù cha nuôi của cô bất mãn với cô, thậm chí còn hận cô, nhưng mà cha nuôi lại bị người ta giết. Với tư cách người thừa kế gia tộc Yamakawa, đáng lẽ ra cô phải nhận được tin tức, nhưng mà cô lại không có một chút tin tức gì cả, có lẽ có kẻ nào đó không muốn để cô biết!

Suzu Yamakawa nhíu mày, trước giờ cô một mực không để ý tới những chuyện này, giữa cô và cha nuôi không thể nói là có nhiều tình cảm, phần lớn là giao dịch. Cha nuôi của cô lợi dụng cô để kết làm thông gia với gia tộc Kusamoto, từ đó hai bên đạt được mục đích, mà Yonchien Yamakawa lại đưa con gái ruột của mình ra nước ngoài, như vậy thì con gái của Yonchien Yamakawa có thể trốn ở nước ngoài, không cần tham gia vào chuyện tranh đấu của xã hội đen Nhật Bản, đó là dụng ý của Yonchien Yamakawa, nếu không phải vì cân nhắc tấm thân xử nữ của Suzu Yamakawa hữu dụng, Yonchien Yamakawa đã phát sinh quan hệ với Suzu Yamakawa rồi, từ đầu đến cuối, Yonchien Yamakawa không hề coi Suzu Yamakawa là con gái của mình. Lần này, Yonchien Yamakawa đột nhiên bị giết, theo lý mà nói thì phải thông báo cho Suzu Yamakawa. Nếu không thông báo cho Suzu Yamakawa thì có nghĩ là của con gái ruột Yonchien Yamakawa sẽ ra mặt giải quyết chuyện này, nhưng mấu chốt của vấn đề là Yonchien Yamakawa vừa mới qua đời, vì sao còn muốn bắt cóc Minako, chuyện này khiến cho người ta cảm thấy cực ký khó hiểu. Diệp Lăng Phi nhìn Suzu Yamakawa, thấy Suzu Yamakawa có vẻ rất nghi hoặc khó hiểu, Diệp Lăng Phi nói:

- Suzu Yamakawa, tôi thấy chuyện này không đơn giản, theo cái nhìn của tôi, cho dù khi còn sống Yonchien Yamakawa cũng không nói không cho cô về Nhật Bản, chẳng lẽ trước khi chết ông ta đã dự liệu được có người muốn giết mình? Đó không phải là nói đùa sao?

Lúc mới đầu Suzu Yamakawa cũng không suy nghĩ nhiều, bây giờ vừa nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô cảm thấy Diệp Lăng Phi nói rất có lý, quả thật vấn đề này rất nghiêm trọng, tên Yonchien Yamakawa đó không biết là mình sẽ bị người khác giết, bởi vậy không thể thông báo không cho Suzu Yamakawa trở về được, cách giải thích hợp lý nhấtlà có người cố ý mượn cái chết của Yonchien Yamakawa để truyền đạt mệnh lệnh.

- Diệp tiên sinh, anh thấy chuyện này thế nào?

Suzu Yamakawa không có chủ ý gì, cô muốn biết Diệp Lăng Phi có ý kiến gì không, Diệp Lăng Phi cười nói:

- Suzu Yamakawa, chuyện này cô cũng không nên nóng vội, theo tôi thấy thì đây còn là một chuyện tốt ấy chứ, ít nhất là cho cô một cơ hội để quay trở về Nhật Bản. Chỉ có điều, vấn đề hiện giờ là phải làm rõ xem tình hình của cô con gái ruột của Yonchien Yamakawa ở nước ngoài như thế nào, tôi cứ có cảm giác là cô gái đó sẽ không thể quay trở về Nhật Bản được?

Diệp Lăng Phi vừa nói ra những lời này, Suzu Yamakawa sửng sốt, cô chớp chớp đôi mắt long lanh, nhìn thoáng qua Diệp Lăng Phi, vẫn cảm thấy khó hiểu nên hỏi:

- Diệp tiên sinh, ý của anh thế nào tôi không rõ lắm, chẳng lẽ anh nói có người muốn giết chết con gái của cha tôi sao?

- Cô rất thông minh, tôi nghĩ như vậy, taát nhiên, tạm thời tôi vẫn không thể khẳng định đó là sự thật!

Diệp Lăng Phi để tay lên đầu vuốt vuốt hai cái, nói:

- Suzu Yamakawa, bất kể như thế nào, lần này đã đến lúc cô phải lựa chọn rồi, nếu Minako thật sự bị bắt cóc đưa về Nhật Bản, kết quả của cô ấy chỉ có một con đường chết, bởi vì cô ấy đã vì cô mà phản bội Yonchien Yamakawa. Nhưng nếu cô quay trở lại Nhật Bản tiếp nhận toàn bộ sản nghiệp của gia tộc Yamakawa thì tình hình sẽ khác, không những cô có thể quay trở lại Nhật Bản mà còn có thể giữ lại mạng sống cho Minako. Suzu Yamakawa, có lẽ cô phải cân nhắc chuyện này, chỉ có điều, muốn nhất cũng chỉ có thể đến ngày mai thôi, nếu để chậm thêm nữa, tôi lo Minako sẽ khó giữ được tính mạng!

Suzu Yamakawa hiển nhiên chưa chuẩn bị tốt về mặt này, ở trong lòng Suzu Yamakawa, cô luôn muốn ở lại sinh sống tại thành phố Vọng Hải, nhưng thật không ngờ lại phải về Nhật Bản, Diệp Lăng Phi nói như vậy đã chỉ rõ với Suzu Yamakawa rằng cô không thuộc về thành phố Vọng Hải, quê hương của Suzu Yamakawa là Nhật Bản. Suzu Yamakawa do dự, cũng may Diệp Lăng Phi không bảo cô phải lập tức quyết định, cô có thời gian cả đêm để cân nhắc. Suzu Yamakawa cáo từ Diệp Lăng Phi, trở về phòng mình trước, trong phòng khách chỉ còn lại Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính, Chu Hân Mính ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi, vừa rồi mấy lời Diệp Lăng Phi nói đã làm cho Chu Hân Mính cảm thấy hứng thú, cô cũng không vội vã quay về phòng mà ở lại, nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:

- Ông xã, anh chuyện này thấy thế nào?