Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 318: Đêm khuya mua nước tương (8)




Để lại Hàn Thành Trì không hiểu nổi tình huống ra sao đứng tại chỗ, anh cau mày, cố gắng suy nghĩ một chút, nhưng không nghĩ được rốt cuộc mình chọc giận làm Cố Ân Ân không vui chỗ nào. Anh lấy điện thoại ra ấn số Cố Ân Ân, điện thoại không ai nghe máy, anh vội gọi lại lần thứ hai thì bị tắt đi, lúc gọi lại lần thứ ba thì điện thoại tắt máy.

*****************

Cố Lan San về đến nhà, bà quản gia cầm một đôi dép để đến trước mặt cô, thuận miệng nói cho cô biết: “Ngài Thịnh gọi điện thoại về, nói tối nay ngài không trở về ăn cơm tối, công ty có một bữa tiệc, cần phải tham gia.”

Cố Lan San mím môi, trong đầu nhanh chóng hiện ra những lời nói của Tô Kiều Kiều vừa nói trước đó không lâu ở quán trà, cô nghĩ thầm đúng là phù hợp.

“Tối nay tôi có bữa tiệc, anh Thịnh cũng cùng tham gia!”

“Mười dặm Thịnh Thế lại muốn tuyển gương mặt đại diện mới rồi.”

“Không cần báo cảnh sát, tối nay trên bữa tiệc có rất nhiều người quan trọng muốn gặp, báo cảnh sát quá lãng phí thời gian.”

Hết thảy lời Tô Kiều Kiều nói với lời bà quản gia nói với mình, đều liên quan tới nhau, biến thành vì một người vô cùng khó coi kia châm chọc rồi lại cảm thấy chuyện đấy vô cùng minh bạch.

Từ trước đến giờ Cố Lan San đều như thế, mặc dù bị người khác vứt bỏ cũng muốn duy trì bộ dáng gió thoảng mây trôi, để duy trì cho mình vẻ tôn nghiêm tự cho là đúng này.

Mặc dù cô biết bà quản gia không biết Thịnh Thế có tiệc tối nay là giả, cùng người đẹp gặp gỡ mới là thật.

Nhưng Cố Lan San vẫn thu lại tất cả cảm xúc trên mặt, chỉ nhàn nhạt “A” một tiếng, rồi đi qua bên cạnh bà quản gia tiến thẳng lên lầu.

Bà quản gia nhìn bóng lưng Cố Lan San, bà cảm giác cô San hôm nay có chút không giống ngày thường, nhưng bà cũng không nói được rốt cục cô San cụ thể có điểm bất đồng nào.

………………………..

Cố Lan San trở lại phòng ngủ, trước cô ngâm nước tắm, hơi nóng bao quanh thân thể cô, cô thoải mái thở dài một tiếng, cảm thấy một ngày mệt mỏi hình như đều bị đuổi đi hết.

Cô nhắm mắt lại, hưởng thụ cảm giác thư thái như vậy, trong đầu lại nghĩ tới Thịnh Thế đêm thường không về ngủ, lúc trước kia cô cũng không cảm thấy không có gì không ổn, nhưng hôm nay sao cô lại cảm thấy rất nhiều chỗ không thoải mái?

Vốn tắm có thể làm cho thể xác và tinh thần đều được buông lỏng, nhưng Cố Lan San lại cảm thấy mình càng ngâm càng cảm thấy hít thở không thông, trên trán cũng hiện đầy mồ hôi, cô có chút không chịu được từ trong bồn tắm mờ mịt đứng lên, hít thật sâu hai cái, lấy khăn tắm bọc lấy cơ thể, đi ra khỏi phòng tắm, cô vẫn cảm thấy toàn thân mình buồn bực, cô mở máy điều hòa, đứng ở chỗ gió thổi lạnh, lúc này cô mới cảm thấy mình dễ chịu đi một chút, hô hấp cũng từ từ dễ dàng, trái tim vốn đang bị đè nén cũng được khôi phục lại bình thường, lúc này khí lạnh đã thổi làm da cô nổi lên một tầng da gà, giờ cô mới cảm thấy cả người lạnh run, cô vội chạy lên giường, bọc chăn vào người nằm xuống.

Bây giờ đã là sáu rưỡi tối, trong phòng ngủ không bật đèn, nên ánh sáng có vẻ mờ tối, Cố Lan San nằm trên giường, trợn tròn mắt nhìn chiếc đèn bằng thủy tinh treo trên trần nhà.

Trong phòng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức Cố Lan San nghe được tiếng tim mình đập, từng tiếng từng tiếng.

Cô không giải thích được nên trong lòng hoảng hốt.

Thật ra thì có rất nhiều đêm, cô đều trôi qua một mình ở trong phòng, một thời gian trước hành tung của Thịnh Thế đều kỳ lạ, động một chút là